Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chấp Niệm Hóa Đạo Tâm

Tiểu thuyết gốc · 1503 chữ

Thời gian dần dần qua đi, mùa động lạnh giá băng tuyết từ từ tan, liên miên sơn mạch hung thú bắt đầu kéo đến với thảm rừng xanh bạt ngàn khí xuân trở về!.

Tết tại Đầu Sơn Thôn cực kỳ vui vẻ và nhộn nhịp, thôn làng cách biệt nhân thế không người lui đến, vì thế tại đây nhìn như rất nhỏ nhưng cũng vô cùng rộng lớn.

Từng người đến từng nhà, thay phiên nhau chúc rượu hàn huyên đủ thứ, mỗi lần như thế thời gian trôi qua vô cùng chậm chạp, nói là ba ngày tết nhưng phải tính ra cả một tuần lễ dài, lúc này mới coi như chính thức kết thúc, mà dư âm thì lại bắt đầu nỗi lên, mãi kéo dài cho đến hết tháng về sau mọi chuyện từ từ triệt để chấm dứt, có thể nói là viên mãn đầu xuân.

Tất cả Đầu Sơn Thôn lại bắt đầu với công việc của hộ, người người chuẩn bị dụng cụ săn bắn, người thì chuẩn bị rượu,... sinh hoạt nhân sinh cũng ngày càng nhộn nhịp, về với quỹ tích của nó.

Đặc biệt hơn, tại trong thôn có một kiện sự việc khá quan trọng, đấy là sự tình cưới nhau giữa Tần Nguyên cùng Chu Tiểu Nhã, tin tức này cơ hồ không ai không biết, bọn hắn vui vẻ đàm luận, càng là nhao nhao chuẩn bị lễ.

Đối với những cái này bọn hắn đã quá quen thuộc, thường ngày không thiếu việc quan trọng đi làm, nhưng cưới nhau cùng đám tang là hai truyện đặc biệt tại thôn, không phải lúc nào cũng có dịp được hồn nhiên vô tư, mà đây cũng là bản tính của người Đầu Sơn Thôn, cực kỳ hiếu lòng, giúp đỡ hết mình.

Tại một ngày này, sau khi chuẩn bị ngày cưới hỏi của mình đã ổn thỏa sắp xếp về sau chỉ cần đến ngày liền tốt, hắn đi dạo một vòng trong thôn thì bắt gặp Trương Ngưu mặt có chút bực tức.

" Ngưu thúc, hôm nay ta săn giết được 2 đầu heo rừng 10 năm tuổi, thịt rất thơm, săn tiện thúc có chút rượu thì đến phía sau thôn " Tần Nguyên cười nói với một đại hán đang kéo xe về thôn.

Hai người uống với nhau đến say vô cùng, tại đàm tiếu trong, Tần Nguyên như được Trương Ngưu lấy ra kiến thức phong phú của mình đối với lý giải thế giới bên ngoài thao thao bất tuyệt trong, hắn sắc mặt không ngừng biến hóa, thậm chí quên đi việc phía trước là lễ cưới hỏi bản thân.

Hắn thấy được con người có thể tu tiên, nắm trong tay có được vô tận lực lượng hủy thiên diệt địa, những thứ này hết thảy cải biến suy nghĩ của Tần Nguyên, phá vỡ từng đạo bích chướng bên trong đầu hắn về nhận thức thế giới.

" Ta muốn tu tiên, ta phải có được lực lượng hủy thiên diệt địa, ta phải trường sinh " Tần Nguyên trong ý thức mơ hồ say rượu, những hình ảnh không ngừng diễn ra bên trong đầu hắn, càng nghe về sau, cuối cùng như một ý niệm nào đó nói sâu bên trong linh hồn.

Không ai có thể nhận ra, không ai có thể nghe thấy thanh âm này, cũng không ai biết, đến ngay cả Tần Nguyên hắn cũng không rõ ràng, nhưng một điều chắc chắn là hắn đã nói ra, không phải từ miệng, là tâm hắn nói.

Lúc này đây, dưới vô hình không thể nhìn thấy bên trong thể nội hắn, có từng làn khí lưu đang không ngừng mà sinh sôi, huyền diệu trong sáng, càng có minh ngộ hiểu ra chi ý bên trong, tại mờ mịt vô tận con đường phía trước bắt đầu soi sáng.

Nó đang không ngừng mà lớn mạnh, không thể tu luyện, không thể dùng ngoại vật đi tác động, nó là một dạng ý chí của hắn, chỉ cần hết thảy Tần Nguyên ý chí mạnh hay yếu sẽ trực tiếp tác động lên, giờ đây nó vô cùng nhỏ bé.

Tần Nguyên có chút thanh minh, nhưng cũng có khó hiểu cảm giác, nhưng hắn không quan tâm đến cảm nhận đấy, hắn chỉ biết giờ phút này chỉ còn mình hắn nơi này, trước khi rời đi Trương Ngưu để lại một quyển Thổ Nạp Quyết.

Hắn hăng hái không thể chịu được ý niệm tu tiên trong mình, rung động mà lật mở pháp quyết bên trong, nghĩ đến chính mình có thể trở thành tiên nhân về sau, càng lúc càng cường hãn ý chí.

Đang muốn vận động thử nghiêm, hưng lại kích biến nỗi lên, một kích biến phát sinh mà hắn không bao giờ tới, có lẽ dù hắn biết thì cũng không cách nào thay đổi được vận mệnh của mình!.

Rầm!

Một tiếng oanh minh kinh thiên động địa không thể hình dung lực lượng, một cỗ lực lượng khủng bố, tựa như thiên địa vì đó chấn động biến sắc, linh khí không gian bị đốt diệt, đại đạo pháp tắc hỗn loạn tiêu tán, tại dưới nguồn vĩ lực đó không thể có bất cứ sinh linh nào có thể sống sót, tựa như thiên phạt vĩ ngạn không thể chống đỡ.

Một chưởng rơi xuống, toàn bộ Đầu Sơn Thôn hóa thành hư vô, lực phản chấn gào thét quét ngang bát phương, những nơi đi qua mọi thứ trở thành hư vô.

" Gia Gia ... " Tần Nguyên hoảng hốt trong ngơ ngác.

Chưa kịp nói xong thì đã bị lão già bắt được, một bước đi xuống na di vạn dặm, sát na hắn bấm niệm pháp quyết , một vòng màn sáng trong suốt bảo vệ lấy Tần Nguyên.

Vẫn còn chưa đủ, hắn lấy ra một tấm phù, phía trên tản ra lực lượng không gian, mới xuất hiện thì lập tức bao trùm Tần Nguyên biến mất!

Có thể vẫn chưa kết thúc, lão già ngay lập tức khí cơ bùng nổ, một đạo tự bạo hủy diệt khí tức oanh minh ngập trời!

" Hừ " Một tiếng lạnh rên thành tiếng quanh quẩn hư vô,

Sát na một đạo siêu việt thiên lôi cấp tốc phá nát hư vô, xuyên qua lão giả, đánh vào hư vô!.

Rầm rầm!!!

Từng lớp, từng lớp hư vô liên tục phá toái

" Gia gia " Tần Nguyên hoảng sợ nhìn thân ảnh lão già biến mất , hắn nhìn thấy đến một thanh phi kiếm mang theo có thể táng diệt hết thảy tồn tại đâm tới.

Chạm tới một khắc, đụng tới chắc chắn vô cùng màn sáng bảo hộ, phi kiếm vô lực xuyên qua, nhưng màn sáng theo đó tan biến, phi kiếm nổ tung tản mát hủy diệt phản chấn khí tức toàn bộ đều đập tại trên người hắn.

Lực lượng hủy diệt nháy mắt làm nổ tung hắn đan điền, toàn thân kinh mạch theo đó đứt gãy, thể chất, đạo cơ cùng ý thức bị sinh sinh ép đến 9 thành mười về sau, như sắp muốn triệt để hủy diệt thì một cỗ truyền tống cũng theo đó khởi động trên tấm bùa, thoát lý hết thảy diệt tuyệt chi lực biến vào hư vô.

Không gian bạo nổ, Tần Nguyên sắp tắt sinh mệnh chi lực không ngừng ầm vang xuyên qua từng tác từng tác hư vô không gian, cho đến oanh minh một tiếng, thân thể hắn từ hư vô sâu thẳm bên trong đi ra, rơi xuống vô biên vô hạn sơn mạch trong rừng sâu.

" Gia gia, Tiểu Nhã,... " Tần Nguyên đôi mắt vô thần, sinh cơ ảm đạm đến cực hạn, nồng đậm khí tức tử vong bạo phát đi ra ngoài quanh quẩn, hiển nhiên không lâu nữa hắn sẽ triệt để ý thức tan biến.

Thời gian này ngắn ngủi đã không thể có bất cứ thứ gì đi cải biến được, nhưng tại trong đôi mắt vô thần của hắn kia có một đạo sát khí chậm rãi tản ra, người ngoài cảm nhận không đến một phần vạn, chỉ chân chính cảm nhận đến là Tần Nguyên còn sót lại linh hồn, sát khí khủng bố không thể tưởng tượng hình dung gào thét.

Này cừu hận cùng nguyền rủa từ hắn cuối cùng sinh mệnh, tại hắn lúc kia chính thức chết đi, hắn không thể quên đạo khí tức hủy diệt tất cả kia, uy nghiêm, vô tận mà lãnh khốc khí tức.

Tất cả những thứ này sinh chấp niệm, triệt để hình thành trong hắn một chấp niệm, là bất hủ, là vĩnh hằng tại ý thức cùng thân thể này hết thảy, đó là cừu hận, là điên cuồng!.

Bạn đang đọc Càn Khôn Vô Thượng sáng tác bởi tieuvodanh998
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvodanh998
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.