Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương pháp uy hiếp Thú nhân không dám vọng động (phần 2)

Phiên bản Dịch · 2556 chữ

“Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái, ta có chuyện trọng yếu muốn nói cho một mình ngài rõ.” Rốt cục Âm Trúc không thể không tự mình hạ quyết tâm, trực tiếp ngắt ngang lời nói của Mã Nhĩ Đế Ni.

Mã Nhĩ Đế Ni sửng sốt một chút, nhìn vào Diệp Âm Trúc, chậm rãi gật gật đầu, nói:

“Được rồi! Các ngươi tạm thời đều ra ngoài cả đi.”

Bên trong Soái phủ các tướng lĩnh của Phương Bắc Quân Đoàn nhìn nhìn Diệp Âm Trúc, lại nhìn nhìn Mã Nhĩ Đế Ni, trong mắt hơi có vẻ bất mãn. Diệp Âm Trúc cùng Cầm Thành của hắn mặc dù cường đại, nhưng dù sao đều là người từ bên ngoài đến.

“Ra ngoài cả đi, chẳng lẽ còn để cho ta nói lần thứ ba nữa sao?” Uy phong của Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái nhất thời lộ ra. Kể cả Mã Đặc Lạp Kỳ ở bên trong, các tướng lĩnh Phương Bắc Quân Đoàn lúc này mới có chút không cam lòng rời khỏi Soái phủ.

Mã Nhĩ Đế Ni nói:

“Được rồi, bây giờ tại đây ngoài các ngươi, cũng chỉ có một mình ta, Âm Trúc, ngươi muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi.”

Một vòng sóng tinh thần lực nhu hòa từ mi tâm của Diệp Âm Trúc tản mát ra, tấm chắn tinh lực kỳ diệu vô hình nhất thời triển khai, đem hắn, Tô Lạp cùng Mã Nhĩ Đế Ni ba người bao phủ ở bên trong. Với mức độ tinh thần lực của hắn, làm như vậy chẳng những có thể đem thanh âm ngăn cách, thậm chí là dò xét bằng thần thức cũng có thể bị ngăn chặn tại bên ngoài. Cho dù là các tháp chủ của Pháp Lam thất tháp ở đây, trừ phi là phá vỡ tầng kết giới tinh thần này, nếu không cũng không thể nào nghe được bọn họ đang bàn luận chuyện gì.

Sự thận trọng của Diệp Âm Trúc khiến cho Mã Nhĩ Đế Ni lấy làm kinh hãi, hắn mơ hồ đoán được, Diệp Âm Trúc muốn đàm luận cùng với mình, nhất định là một cái bí mật không tầm thường. Từ bên cạnh kéo qua một cái ghế đối diện với Diệp Âm Trúc ngồi xuống.

Một khi đã quyết định rồi, Diệp Âm Trúc sẽ không hề do dự, nghiêm mặt nói:

“Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái, nếu song phương chúng ta bây giờ đúng là quan hệ hợp tác, ta muốn thẳng thắn nói với ngài một chút về vấn đề chiến tranh đối với Thú Nhân. Trước tiên, ta muốn biết, Mễ Lan muốn cuộc chiến tranh cùng Thú Nhân lần này , mối quan hệ sau đó sẽ trở nên như thế nào ?”

Mã Nhĩ Đế Ni nói không chút do dự:

“Đối với Thú Nhân tộc, chúng ta từ trước đến nay không có lòng thèm muốn, thẳng thắn mà nói: Nếu như không phải sự uy hiếp của Thú Nhân tộc quá lớn, có quỷ mới nguyện ý đến cái xứ cực bắc lạnh khủng khiếp này. Tình hình trong Cực Bắc Hoang Nguyên so với vùng biên giới này càng thêm tồi tệ, căn bản là không thích hợp để loài người chúng ta sinh tồn, chỉ có tố chất thân thể cường hãn của Thú Nhân mới có thể sống sót ở nơi đó, mặc dù như thế, bọn họ cũng bởi vì thiếu kém thực vật mà hướng chúng ta phát động công kích. Phương bắc Quân Đoàn chúng ta trấn thủ ở chỗ này, mục đích rất đơn giản, ngăn cản Thú Nhân tộc xâm nhập phía nam, còn như hoàn toàn đem Thú Nhân tộc tiêu diệt đi, điều đó là không có khả năng... trước không nói Cực Bắc Hoang Nguyên có diện tích to lớn cỡ nào, dùng sức lực đơn bạc xuất binh đến Cực Bắc Hoang Nguyên tác chiến, đối với chúng ta mà nói như vậy quá khó khăn rồi. Vào mấy trăm năm trước, khi Pháo Đài Lôi Thần Chùy còn chưa có hoàn thành hoàn toàn việc kiến thiết,Mễ Lan đại quân chúng ta đã từng xâm nhập qua Cực Bắc Hoang Nguyên một lần, trong lúc đại quân đế quốc tưởng rằng có thể uy hiếp đem Thú Nhân tiêu diệt hoàn toàn, nhưng ở trong Cực Bắc Hoang Nguyên gặp thời tiết khắc nghiệt và bị công kích bởi đông đảo các tiểu bộ lạc của Thú Nhân tộc. Cái loại công kích quấy nhiễu ấy phối hợp với thời tiết khủng bố của Cực Bắc Hoang Nguyên, tạo thành tổn thất thật lớn cho quân đội đế quốc. Lần đó, các chiến sĩ của đế quốc có thể còn sống trở về không đến một phần ba so với lúc ra quân.”

Diệp Âm Trúc gật đầu, nói:

“Nói như vậy! Đế quốc đối với vùng đất Cực Bắc Hoang Nguyên cũng không có dã tâm một chút nào?”

Mã Nhĩ Đế Ni nói:

“Đương nhiên. Chỉ cần có thể đánh chặn được Thú Nhân tộc không đến công kích chúng ta, xâm chiếm đất đai chúng ta, giết chóc đồng bào của chúng ta, mục đích của phương bắc Quân Đoàn như vậy đã đạt được rồi. Tưởng muốn hủy diệt chủng tộc giống Thú Nhân như vậy. chính là dốc hết tất cả mọi lực lượng của các quốc gia nhân loại, cũng không hẳn có thể đạt được. Loại sự việc hao phí sức lực mà không thu được lợi ích này ai mà làm? Càng huống chi, bây giờ đế quốc đang đối mặt với nguy cơ lớn hơn nữa tại phương nam, chúng ta mong muốn nhất, chính là tình thế vùng biên giới phương bắc này có thể ổn định lại. Như vậy đế quốc mới có thể xuất toàn lực nhằm đối kháng với Lam Địch Á Tư.”

Diệp Âm Trúc trên mặt toát ra một tia mỉm cười:

“Rõ ràng rồi?” Mã Nhĩ Đế Ni có chút không hiểu nhìn Diệp Âm Trúc.

Diệp Âm Trúc nói:

“Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái. ngài nhất định rất kỳ quái, vì sao ta lại mang theo Tứ đại Thần Thú cùng Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn chiến đấu lực cường đại nhất của Cầm Thành đều điều động đi, mà còn mới vừa đến nơi này sau cùng.”

Lúc này, hắn đã không nôn nóng đi công kích Pháo Đài Lôi Thần Chùy.

Tang Thác Tư là Bỉ Mông Vương, nếu như đái lĩnh Bỉ Mông cự thú toàn lực như vậy gấp rút lên đường, cho dù là Cổ Đế cùng của Hoàng kim Quân Đoàn hắn, trong chốc lát cũng không thể nào đuổi kịp, mà Cổ Đế cách Cứ điểm một khoảng xa, đối với việc công kích Pháo Đài Lôi Thần Chùy đối phương, mang đến cho Lôi Thần bộ lạc một bài học sâu sắc mới càng thêm dễ dàng.

Vì lẽ đó, hắn quyết định đem mọi sự tình trước tiên đều nói rõ ràng với Mã Nhĩ Đế Ni.

Mã Nhĩ Đế Ni ánh mắt thoáng động, mỉm cười nói:

“Đây là việc nội bộ trong Cầm Thành của ngươi, chúng ta song phương chỉ là quan hệ hợp tác, ngươi không cần phải nói rõ với ta. Càng huống chi, hôm nay tại trên chiến trường, các dũng sĩ Cầm Thành đã gây cho ta quá nhiều kinh ngạc. Ngươi biết không, phương bắc Quân Đoàn chúng ta không biết đã qua bao lâu thời gian không có gặp một trận đại thắng tràn trề niềm vui sướng thỏa thích như vậy, bất luận là các chiến sĩ hay là đối thủ Thú Nhân bị hao tổn thực lực, ngươi và chiến sĩ Cầm Thành của ngươi đều đã cùng đưa ra một cống hiến thật to lớn.”

Đối với lời khen ngợi của Mã Nhĩ Đế Ni Diệp Âm Trúc cũng không thèm để ý:

“Nguyên Soái, lúc đó ta không có đem chân tướng việc rời đi của Tử bọn họ nói cho ngài biết cũng không phải là cố ý muốn giấu diếm, mà bởi vì nhiệm vụ bọn Tử đi thi hành lần này cực kỳ nguy hiểm, thậm chí có thể nói là thập tử nhất sinh.”

Mã Nhĩ Đế Ni mỉm cười nói:

“Như thế nào? Chẳng lẽ còn có nhiệm vụ nào khiến cho Tứ đại Thần Thú cũng bị gây khó khăn sao? Đây là Cực Bắc Hoang Nguyên, ngươi cuối cùng sẽ không để bọn họ đi công kích Pháp Lam chứ.”

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, nói:

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, nói:

“vậy thì không phải, nếu như đúng là đi công kích Pháp Lam, đó chính là nhiệm vụ đi tự sát mười người chết đủ mười rồi. Tử bọn họ bây giờ đang ở giữa Cực Bắc Hoang Nguyên, nói chính xác, bây giờ hẳn là Tử đã đái lĩnh Tứ đại Thần Thú cùng Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn tới Cứ điểm Sở La Môn rồi.”

“A? Ngươi nói cái gì?” Mã Nhĩ Đế Ni giật nẩy người, nhìn Diệp Âm Trúc, trên nét mặt lộ biểu cảm không dám tin tưởng.

Diệp Âm Trúc nói:

“Nguyên Soái nhất định đang khó hiểu, ta đây thông qua cái phương pháp gì đưa bọn họ đến giữa Cực Bắc Hoang Nguyên phía sau ba Cứ điểm lớn của Thú Nhân tộc thì phải. thật ra, giải thích việc xảy ra rất dễ dàng, ta từng nhận được một kiện bảo vật không gian truyền tống, thông qua kiện bảo vật này, có thể đem bất cứ sinh vật nào số lượng trong vòng một trăm đưa đến nơi đã từng lưu lại ấn ký Ma Pháp trận. Mà ta khi còn ở tại Mễ Lan Ma Vũ Học Viện, đã từng cùng Tử cùng nhau trải qua rèn luyện tại trung tâm Cực Bắc Hoang Nguyên. Cho nên, đem hắn và Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn chuyển đến đó cũng không phải là một việc khó khăn gì.”

“Âm Trúc, chẳng lẽ ngươi muốn cho Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn từ bên trong công kích Cứ điểmThú Nhân tộc, cùng chúng ta trong ứng ngoại hiệp sao? Không đúng a! Cho dù ngươi thật sự muốn làm như vậy, Bỉ Mông cự thú Quân Đoàn của ngươi cũng tất nhiên phải ở phía sau Pháo Đài Lôi Thần Chùy, mà không phải Cứ điểm Sở La Môn.”

Cảm nhận được nỗi kinh ngạc của Mã Nhĩ Đế Ni, Diệp Âm Trúc rốt cục nói ra điểm trọng yếu nhất:

“Tử bọn họ đi đến Cực Bắc Hoang Nguyên, cũng không phải vì muốn cùng chúng ta trong ứng ngoại hiệp, chính xác mà nói, chúng ta muốn Cực Bắc Hoang Nguyên thay đổi lại chủ nhân.”

Thân thể Mã Nhĩ Đế Ni chợt trở nên cứng ngắc, trong ánh mắt nhìn Diệp Âm Trúc tràn ngập vẻ không dám tin, hắn lúc này mới hiểu được, kế hoạch của Diệp Âm Trúc vậy mà lại sâu sắc như thế, thậm chí có thể nói đúng là kinh khủng.

Cực Bắc Hoang Nguyên có lớn rộng bao nhiêu Mã Nhĩ Đế Ni lại rõ ràng hơn hết, tưởng muốn thống nhất cả Thú Nhân tộc nói dễ vậy sao, với khí thế mạnh mẽ của Lôi Thần bộ lạc như vậy, cuối cùng cũng chỉ có thể cùng Sở La Môn bộ lạc, Chiến Thần bộ lạc chia ba phần thiên hạ mà thôi.

Tử Tinh Bỉ Mông mặc dù là Thú Nhân Vương trong truyền thuyết, nhưng điều đó chẳng qua là truyền thuyết của nhiều năm trước đây mà thôi, bây giờ có bao nhiêu Thú Nhân còn nhớ rõ sự tồn tại của Tử Tinh Bỉ Mông cũng khó mà nói được, vẻn vẹn đái lĩnh hơn một trăm Bỉ Mông cự thú đã tưởng muốn thống nhất cả giới Thú Nhân, với Mã Nhĩ Đế Ni xem ra, điều này tuyệt đối là không thực tế.

Diệp Âm Trúc đã sớm đoán được cảm nhận của Mã Nhĩ Đế Ni, trên mặt vẻ tươi cười không thay đổi, chậm rãi từ chỗ ngồi đứng lên:

“Nguyên Soái, ngài nhất định cảm thấy hết sức kỳ lạ chúng ta tại sao phải làm như vậy. Hoặc là nói, ngài chắc chắn không xem trọng Tử có khả năng đạt được điều đó, đúng hay không?”

Mã Nhĩ Đế Ni gật đầu:

“Âm Trúc, địa thế Cực Bắc Hoang Nguyên cực kỳ phức tạp, cho dù tứ đại thần thú lực lượng cường đại, lại có trợ giúp của trên một trăm Bỉ Mông cự thú, nhưng ngươi nhất định phải rõ ràng một điều, ‘‘nhiều con kiến cũng có thể cắn chết voi’’, ba đại bộ lạc hoàn toàn có thể tập kết đại quân Thú Nhân vượt trên hai trăm vạn, nếu như bọn họ thật sự không quản gì tất cả xoắn lấy Tứ đại Thần Thú, như vậy, Tứ đại Thần Thú sẽ không có bất cứ cơ hội nào. ngươi để cho bọn họ đơn độc xâm nhập, quả thực, quả thực chính là...”

Cố nén nỗi bất mãn trong lòng đối với Diệp Âm Trúc, sắc mặt Mã Nhĩ Đế Ni lúc này đã trở nên rất khó coi.

Là một vị chủ soái danh tiếng, hắn thấy được, Cầm Thành có thực lực không tầm thường, nếu như cộng thêm vào sự uy hiếp của Tứ đại Thần Thú, cho dù không thể công phá phòng ngự của Thú Nhân tộc, ít nhất cũng có thể làm cho Thú Nhân không dám vọng động tái công kích Mễ Lan đế quốc.

Nhưng là, điều này quả là có điều kiện tiên quyết, đó chính là dưới sự giúp đỡ của mấy chục vạn đại quân Phương bắc Quân Đoàn của mình, dười sự yểm trợ của Thánh Quang thành, tác dụng của Tứ đại Thần Thú mới có thể phát huy đến mức tột đỉnh.

Nhưng, trước mắt Diệp Âm Trúc lại đã điều phái Tử Tinh Bỉ Mông, Tứ đại Thần Thú đi vào bên trong Cực Bắc Hoang Nguyên, đây quả thực chính là đi chịu chết a, Cực Bắc Hoang Nguyên tựa như một cái miệng lớn cắn nuốt, mặc dù khổ người Tứ đại Thần Thú to lớn hơn một chút, chẳng lẽ là thật sự có khả năng chạy thoát khỏi số phận bị thôn phệ sao?

Mã Nhĩ Đế Ni tuyệt không nhìn thấy được thành quả của Tứ đại Thần Thú, nhìn theo góc độ quân sự, hắn cho rằng rõ ràng quyết định sách lược của Diệp Âm Trúc lần này cực kỳ sai lầm, có thể nói đúng là bị mất toi cái ưu thế vốn có của mình.

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, thay lời nói còn dang dỡ của Mã Nhĩ Đế Ni nói ra:

“Quả thực chính là tự tìm cái chết, đúng không?” Mã Nhĩ Đế Ni không có lên tiếng, chỉ là sắc mặt lại trở nên càng âm trầm hơn.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.