Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử đế vs Hùng vương (phần 1)

Phiên bản Dịch · 2117 chữ

Một cổ tín niệm mãnh liệt thiêu đốt trong ngực Tạp Nhĩ, từ khi trở thành Sở La Môn Bỉ Mông vương, đã bao nhiêu năm, hắn không có cảm giác nhiệt huyết sôi trào như hiện tại.

Hắn rõ ràng nhận thấy, Tử Tinh Bỉ Mông, thân cao chỉ có mười thước, nhưng khi có sự tồn tại của hắn, tất cả khí tức của Bỉ Mông cự thú đều có biến hóa long trời lỡ đất. Bởi vì Tử Tinh Bỉ Mông là tín niệm tuyệt đối của bọn hắn, chỉ cần Tử đế đái lĩnh, bọn họ sẽ không bao giờ tin là mình thất bại.

Khi Á Đa Ni dẫn Bạo Hùng quân đoàn lao ra, tâm hắn đã trở nên có chút ớn lạnh. Hắn thấy rõ ràng, hơn ba trăm Bỉ Mông cự thú sắp hàng chỉnh tề thành thế trận chữ nhất và hướng phương bắc đi tới, mà bởi vì chính mình và Bạo Hùng quân đoàn xuất hiện nên chợt xoay lại. Ánh mắt Á Đa Ni cơ hồ chỉ chăm chú nhìn vào vị trí trung ương đại quân Bỉ Mông, ở đó có một thân ảnh dưới ánh mặt trời, bắn ra huyễn lệ tử quang, tựa như che mất tầm mắt của Bỉ Mông quân đoàn. Ngoại trừ Bạo Hùng quân đoàn, Á Đa Ni cũng không có điều khiển quân đoàn của pháo đài Sở La Môn. Bởi vì hắn biết, đứng trước Bỉ Mông cự thú, thú nhân bình thường chỉ là đám pháo hôi, căn bản không có tác dụng gì.

Chỉ có Bạo Hùng quân đoàn, mới có thể chống lại Bỉ Mông cự thú, đương nhiên, đó cũng là dựa vào ưu thế số lượng mà thôi. Khi Á Đa Ni thấy Tử, hắn biết điều mình lo lắng nhất đã xảy ra. Đúng vậy, đó nhất định là Tử tinh Bỉ Mông. Thân thể hắn mặc dù so với đại đa số Bỉ Mông cự thú đều thấp hơn một chút nhưng khí tức mạnh mẽ vô cùng, khiến cho tất cả Bỉ Mông cự thú vô cùng sùng kính, ngoại trừ Tử Tinh Bỉ Mông ra, còn ai nữa đây?

Bạo hùng quân đoàn chỉnh tề ở sau lưng Á Đa Ni, vì chi quân đoàn này, Á Đa Ni đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết. Mỗi một gã cự hùng chiến sĩ của Bạo Hùng quân đoàn, trên người đều mặc trọng khải giáp của nhân loại, làm thân thể bọn hắn vốn cao vượt qua năm thước càng thêm bưu hãn, tiêu chuẩn vũ khí của bạo hùng quân đoàn chiến sĩ dài đến bốn thước, toàn là lang nha bổng thô kệch như chính người dùng. Trên lang nha bổng lại có gai nhọn sắc bén càng tạo ra lực công kích kinh khủng. Bạo hùng quân đoàn của Á Đa Ni tại chiến trường đã không biết lập bao nhiêu công lao, cho dù là Hoàng Kim quân đoàn của Lôi Thần bộ lạc cùng Bạch Hổ quân đoàn của Chiến Thần bộ lạc cũng tuyệt không dám giao thủ trực diện. Ngoài ra Bạo Hùng quân đoàn còn có năm ngàn hùng nhân với trịch mâu, vũ khí bọn họ cùng bạo hùng chiến sĩ bình thường có điểm khác nhau, mỗi người trên lưng đều có năm cây trịch mâu dài đến hai thước. Mâu của bạo hùng chiến sĩ cũng không giống thụ yêu đức lỗ y, có thể hỗ trợ phong nguyên tố, nhưng là, trong phạm vi ba trăm bước, cơ hồ không có quân đội nào nguyện ý đối mặt với năm ngàn hùng nhân dùng trịch mâu.Sức mạnh kinh khủng của bọn họ là trịch mâu, ngay cả Bỉ Mông cự thú cũng có điểm cố kỵ. Trước mắt, Bạo Hùng quân đoàn mặc dù chỉ có năm vạn nhân, nhưng có thể nói đây là tuyệt đại bộ phận sức chiến đấu của Sở La Môn bộ lạc. Vì tồn tại của bọn họ, A Tư Kha Lợi Quốc mới bị rơi vào hạ phong khi cùng Sở La Môn bộ lạc giao chiến. Bạo hùng chiến sĩ, ngoại trừ năm cây trường mâu, mỗi hùng nhân chiến sĩ còn có lang nha chuỳ, là loại lưu tinh chuỳ có gai nhọn và xích sắt dài tám thước, một khi bị bạo hùng chiến sĩ tấn công, đối với binh lính thường, chính là ác mộng khủng khiếp.

Vóc người của Á Đa Ni cao lớn hơn nhiều so với bạo hùng chiến sĩ, một thân khải giáp màu vàng bao trùm trên người, đứng trước Bạo Hùng quân đoàn, cũng giống như Tử tại Bỉ Mông cự thú quân đoàn. Tử lạnh lùng nhìn kẻ đối diện:

- Hùng vương Á Đa Ni?

Á Đa Ni hít một hơi thật sâu, đối mặt uy áp của Tử Tinh Bỉ Mông, tuy thực lực hắn trong thú nhân tộc chỉ thua có Cổ Đế, nhưng vẫn không chịu nổi, khí thế giảm hẳn đi:

- Không sai, ta chính là Á Đa Ni. Ngài là Tử tinh Bỉ Mông, đúng không?

Tử lạnh lùng nhìn hắn, Tử Tinh cự kiếm cầm trong tay, hoành ngang người:

- Nếu biết ta là người thừa kế Tử Tinh huyết mạch thừa kế, ngươi đã quên thần thú huấn kỳ nói những gì rồi sao?

Á Đa Ni thản nhiên đáp:

- Thần thú huấn kỳ, Á Đa Ni không dám quên, nhưng Sở La Môn bộ lạc đều không phải duy nhất Á Đa Ni ta mà thôi. Chẳng lẽ Tử đế đại nhân, chỉ dựa vào sự xuất hiện của ngài, đã muốn làm ta, Sở La Môn nhất tộc thần phục sao? Tổ tiên đồ đằng của Sở La Môn bộ lạc chúng ta cũng là một trong tứ đại thần thú cơ mà.

Tử nhàn nhạt nói:

- Nói như vậy, ngươi muốn chọn cùng ta đối địch?

Á Đa Ni không trả lời Tử, ánh mắt hắn nhìn về phía Tạp Nhĩ đang đứng bên cạnh Tử:

- Tạp Nhĩ đại ca, không nghĩ tới huynh đệ chúng ta lại gặp mặt. Trên chiến trường, ta Á Đa Ni tự hỏi đối với ngươi cùng Bỉ Mông các huynh đệ cũng không tệ. Bởi vì Tử Đế xuất hiện, ngươi lại quyết định phản bội ta sao?

Thần sắc Tạp Nhĩ thoáng có chút xấu hổ, nhưng khi hắn nhìnTử thì ánh mắt đã một lần nữa trở nên kiên định:

- Không sai, Á Đa Ni huynh đệ, Sở La Môn bộ lạc luôn đãi ngộ Bỉ Mông chiến sĩ chúng ta rất tốt, ngươi đối với ta cũng phi thường tôn kính. Nhưng chúng ta làm con dân của thần thú, khi vương giả nhất tộc trong truyền thuyết chúng ta xuất hiện, ta không có lựa chọn, Bỉ Mông truyền thừa cùng tôn nghiêm yêu cầu ta phải đứng ở bên cạnh Tử đế đại nhân, trở thành chiến sĩ của ngài. Á Đa Ni, với thân phận như huynh trưởng ta khuyên ngươi một lần cuối cùng, nếu ngươi không hy vọng Sở La Môn bộ lạc tổn thương, nếu ngươi hy vọng tương lai Sở La Môn bộ lạc huy hoàng, vậy thần phục Tử đế đại nhân đi.

Á Đa Ni thở dài một tiếng:

- Xem ra, tất cả đã không thể thay đổi. Xin lỗi, Tử đế đại nhân, vì tộc nhân của ta, vì truyền thừa Sở La Môn bộ lạc, vì tự do, ta đành phải khiêu chiến với ngài .

Tử khinh thường hừ một tiếng:

- Tự do? Không đủ ăn mà gọi là tự do? Thi thể khắp nơi mà gọi là tự do? Đó điều mà ngươi hy vọng ư? Theo ta được biết, ngươi quả thật là tù trưởng xuất sắc nhất của một trong thú nhân tam đại bộ lạc, nhưng Sở La Môn bộ lạc tộc nhân ngươi chưa hề có cuộc sống no ấm. Đây là tự do mà ngươi muốn nhìn thấy ư? Khải giáp trên người chiến sĩ của bạo hùng quân đoàn, là do biết bao nhiêu máu của thú nhân hoán đổi? Tam đại bộ lạc cho tới bây giờ không thèm để ý đến chết sống của thú nhân bình thường, chỉ biết thông qua thực vật đoạt được mà bổ cấp. Mùa đông hàng năm, các ngươi phải bỏ lại bao nhiêu thi thể tại thế giới nhân loại? Á Đa Ni, đừng tỏ vẻ cao thượng trước mặt ta, nếu ngươi thật sự có thể đái lĩnh thú nhân phát riển lớn mạnh, để cho mỗi một thú nhân có được tôn nghiêm của chính mình, ta, với danh nghĩa Tử Tinh Bỉ Mông sẵn sàng để cho ngươi làm điều đó? Nhưng ngươi có thể làm được không?

Lời của Tử như một cái tát thật lớn, đập vào mặt Á Đa Ni, Hùng Vương trên mặt lúc trắng lúc đỏ, không thốt nên lời gì để phản bác. Mặc dù Á Đa Ni tự nhận mình làm hết thảy để trợ giúp Sở La Môn tộc nhân, cũng tự nhận mình là tù trưởng xuất sắc nhất. Nhưng mỗi một câu nói của Tử lại đều là kim đâm thấy máu, Thú nhân tộc đã bao nhiêu năm hình thành tệ bệnh, cũng chỉ có hắn mới có thể thay đổi được mà thôi. Vẻ mặt chợt biến sắc, Á Đa Ni cũng dần hiểu được sự chênh lệch giữa mình và Tử đế, đồng thời, trong lòng đối với Tử Tinh vương giả trong truyền thuyết của Thú nhân tộc cũng có thêm vài phần tin tưởng. Thân là hùng vương, tâm chí Á Đa Ni dĩ nhiên rất kiên nghị, hắn thừa nhận Tử nói rất đúng, nhưng hiện tại hắn không thể lui bước. Vả lại, với tư cách tù trường, hắn cũng hề dễ dàng từ bỏ quyền lực trong tay, ý niệm tà ác một khi phát lên là không cách nào dập tắt, Á Đa Ni suy nghĩ, đưa mắt nhìn ba trăm Bỉ Mông cự thú phía trước. Dẫu sao Bạo Hùng quân đoàn của mình cũng là lực lượng cường đại nhất trong các quân đoàn chủ chiến của Thú nhân tộc tam đại bộ lạc có lực công kích mạnh nhất. Cách đối kháng tốt nhất với Bỉ Mông quân đoàn, hủy diệt Tử. Có như vậy, Sở La Môn bộ lạc vương giả sẽ trở thành ông vua tiêu dao trên khắp Cực Bắc Hoang Nguyên.

Nghĩ vậy, Á Đa Ni chậm rãi nâng lên lang nha bổng trong tay, dài đến sáu thước, lóng lánh màu kim quang nhạt, đấu khí màu tím từ trên người hắn tràn ra, bạo hùng quân đoàn từ từ triển khai chiến trận, năm ngàn tên trịch mâu thủ đã rút ra trịch mâu sau lưng, sẵn sàng chuẩn bị cho ba trăm Bỉ Mông cự thú lôi đình nhất kích. Tử tựa hồ đã sớm đoán được tất cả, đối mặt với Á Đa Ni cùng bạo hùng quân đoàn, hắn hạ lệnh toàn quân sẵn sàng đợi lệnh, ba trăm Bỉ Mông cự thú vẫn bảo trì trận hình chữ nhất tại chỗ, mà Tử lại một mình hướng năm vạn bạo hùng đại quân từng bước đến. Hắn kéo lê Tử tinh cự kiếm trong tay, khiến trên mặt đất lưu lại một vệt thật sâu. Trên chiến trường nhất thời trở nên hỗn loạn, nhìn Tử từng bước từng bước hướng Bạo Hùng quân đoàn tiến đến, tất cả Bỉ Mông cự thú trong mắt quang mang đều bắt đầu nóng lên. Tuy đối mặt với ngàn vạn nhân, nhưng Bỉ Mông vương giả chính thức, Tử Tinh Bỉ Mông vẫn kiêu ngạo a!

Không có một đầu Bỉ Mông cự thú nào tiến lên trợ giúp Tử, bởi vì trong lòng bọn họ, Tử Tinh Bỉ Mông chính là vô địch. Sự kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của Tử tinh Bỉ Mông không cho phép bọn họ đi giúp. Đã thấy Tử cứ như thế một người, hướng tới, tim của Á Đa Ni đột nhiên đập rộn ràng, hắn tự hỏi chẳng lẽ Tử lại có dũng khí như vậy, chẳng lẽ, vị Tử Tinh Bỉ Mông này cho rằng thực lực chính mình đủ để chống lại cả bạo hùng quân đoàn sao chứ?

Không, không có khả năng.

Khoảng cách giữa song phương quân đoàn càng ngày càng gần, Tử cùng Á Đa Ni cũng từ từ thấy rõ đối phương.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.