Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Kim Bỉ Mông Vương (phần 2)

Phiên bản Dịch · 2506 chữ

Tử nhíu mày nói:

- Đại ca, nếu ta xuất hiện, thú nhân tộc liệu có chấp nhận ta không?

Tang Thác Tư lộ ra vẻ suy tư

- Khó nói lắm, Tử Tinh Bỉ Mông cùng với tứ đại thần thú dù sao chỉ là một truyền thuyết của thú nhân tộc, ngàn năm nay chưa từng xuất hiện, đã sớm bị nhiều người quên lãng. Tam đại bộ lạc thống trị Cực Bắc hoang nguyên đã nhiều năm, thế lực thâm căn cố đế, nhất là hoàng tộc của tam đại bộ lạc, chỉ có lòng trung thành với tộc trưởng. Một khi ngươi chính thức xuất hiện, bên trong hoang nguyên chắc chắn sẽ nổi lên một trận cuồng phong, nhưng sức ảnh hưởng có thể đạt tới trình độ nào thì bây giờ ta cũng không có dám chắc. Cho nên, ngươi chẳng những phải dùng thân phận Tử Tinh Bỉ Mông xuất hiện, mà còn phải để cho mọi người chứng kiến được sự cường đại của Tử Tinh Bỉ Mông.

Tử nói:

- Vậy còn người trong tộc của chúng ta thế nào?

Tang Thác Tư quả quyết nói:

- Bỉ Mông nhất tộc chúng ta tự nhiên không có vấn đề rồi. Tộc nhân chúng ta cũng không phải ngu ngốc. Tam đại bộ lạc bây giờ đang kiệt lực hạn chế chúng ta, đã làm cho nội tộc cực kỳ bất mãn. Ta đã cùng liên lạc với tộc nhân ở bộ lạc Chiến Thần , bộ lạc Sở La Môn. Mặc dù không có nói rõ, nhưng bọn họ hẳn là cũng hiểu được tộc ta bị hạn chế cùng với sự xuất hiện của ngươi có liên quan. Yên tâm đi, Tử Tinh Bỉ Mông là hoàng giả của Bỉ Mông nhất tộc, là biểu tượng cho sự hưng thịnh của bổn tộc. Chỉ cần ngươi đứng đó hô lên một tiếng, các tộc khác của thú nhân thì ta không dám nói, nhưng tộc nhân của chúng ta tất nhiên sẽ kiệt lực ủng hộ ngươi.

Nói đến đây, trong mắt Tang Thác Tư hiện lên một đạo hàn quang:

- Cổ Đế thật sự tưởng rằng đem ta giam lỏng ở chỗ này thì ta không có cách nào liên lạc với các mọi người trong tộc ư? Vậy thì hắn cũng quá xem thường Bỉ Mông nhất tộc của chúng ta rồi. Tộc nhân ta ở bộ lạc Lôi Thần cùng với tộc nhân ở bộ lạc Chiến Thần bây giờ đều đã tập kết ở đại thảo nguyên phía sau pháo đài. Bọn họ đều cũng đang đợi tin tức của ta. Một khi thời cơ chín muồi, hơn ba trăm chiến sĩ trưởng thành của bổn tộc sẽ gia nhập vào hàng ngũ của ngươi. Mặc dù Bỉ Mông nhất tộc chúng ta trong thú nhân có số lượng rất thưa thớt, nhưng tuyệt đối là cực mạnh đó. Ta thật sự muốn xem Cổ Đế làm cách nào mà ngăn cản được Lục Chiến Vô Địch nhất tộc này của chúng ta.

Diệp Âm Trúc nói:

- Đã như vậy, chúng ta liền cùng phát động đi, nếu muốn một lần chiếm được bộ lạc Lôi Thần là không thực tế, nhưng trước tiên chúng ta cũng phải dao động căn cơ của nó. Nói cho tất cả thú nhân, vương giả của bọn họ đã trở về.

Tang Thác Tư có chút lo lắng:

- Ta bây giờ lo lắng duy nhất chính là tam đại bộ lạc có hạ độc thủ với tộc nhân của ta hay không. Tộc nhân của bộ lạc Lôi Thần và bộ lạc Chiến Thần bây giờ tập trung cùng một chỗ, nếu mà xuất kỳ bất ý, có thể phá được phòng tuyến của bộ lạc Lôi Thần mà hội hợp cùng ngươi. Nhưng tộc nhân ở bên kia bộ lạc Sở La Môn phải làm sao bây giờ? Mấy năm nay bộ lạc Sở La Môn phát triển nhanh chóng, số lượng tộc nhân chúng ta ở bên đó ít nhất cũng hơn 150 người. Một khi chúng ta bên này có phát sinh biến hóa, sợ rằng bộ lạc Sở La Môn lập tức sẽ xuống tay đối với tộc nhân chúng ta.

Nghe Tang Thác Tư nói xong, trong đầu Diệp Âm Trúc đột nhiên lóe lên, trên miệng lộ ra một tia mỉm cười:

- Có biện pháp rồi, sự thống trị của tam đại bộ lạc không phải thâm căn cố đế ư? Chúng ta đây cần gì phải trước mặt đối kháng với bọn chúng? Không bằng trực tiếp đột nhập từ bên trong, làm cho cả Cực Bắc hoang nguyên cũng đều xuất hiện âm thanh phản đối bọn họ. Tới lúc đó, không có tam đại pháo đài, bọn họ cũng không thể chống lại thú nhân của cả Cực Bắc hoang nguyên .

Tử nhìn về phía Diệp Âm Trúc:

- Ý ngươi là…

Diệp Âm Trúc nắm chặt tay

- Tử, chúng ta dự định đem tin tức ngươi đã xuát hiện phát tán khắp đại thảo nguyên. Trước tiên thu thập toàn bộ tộc nhân của ngươi, sau đó lại từ cực phương bắc của Cực Bắc hoang nguyên, băng sâm, chúng ta sẽ bắt đầu đi về phía nam, tích lũy sức mạnh để tặng cho tam đại bộ lạc một đả kích trí mạng.

Tử đột nhiên thấy được ánh sáng

- Ta hiểu được rồi, vậy cứ thế mà làm.

Tang Thác Tư một đầu đầy sương mù nhìn hai người, hỏi:

- Hai người đang nói cái gì vậy? Ta nghe kiểu gì cũng không rõ?

Tử mỉm cười nói:

- Ý của Âm Trúc là, không phải tam đại bộ lạc kiêng kỵ chúng ta sao? Vậy để bọn họ kiêng kỵ cho đã luôn. Đại ca, khi chúng đệ rời đi nơi này, lập tức sẽ lên đường đi trước tới bộ lạc Sở La Môn, dùng thời gian ngắn nhất lấy được sự ủng hộ của tộc nhân nơi đó. Sau đó sẽ hợp với đại ca và tộc nhân bên này, rồi trực tiếp đi tới bên trong Cực Bắc hoang nguyên, mời các bộ lạc ủng hộ, đó gọi là đột nhập từ bên trong. Hoang nguyên rộng lớn cực kỳ, cho dù tam đại bộ lạc cố tình vây bắt chúng ta, chẳng lẽ chúng ta còn sợ bọn họ hả?

Nghe Tử nói kỹ như thế, Tang Thác Tư cũng hiểu ra được

- Được, vậy cứ thế mà làm. Chúng ta ước định một thời điểm để cùng tập hợp với tộc nhân đang ở phía sau pháo đài Lôi Thần Chùy, sau đó cùng nhau thoát ly khỏi sự thống trị của tam đại bộ lạc.

Diệp Âm Trúc nói:

- Không được, không thể đợi thêm được nữa. Thú nhân có không quân để tiến hành đưa tin, sẽ rất nhanh thông tin cho nhau. Một khi chúng ta đắc thủ ở bộ lạc Sở La Môn bên kia , bên này Tang Thác Tư đại ca sẽ gặp nguy hiểm đó. Ta đề nghị bây giờ Tang Thác Tư sẽ thống lĩnh các tộc nhân xâm nhập hoang nguyên. Ta và Tử có biện pháp để dùng tốc độ nhanh nhất đi tới pháo đài Sở La Môn, sẽ tới đó trước khi bên kia có được tin tức, đưa các tộc nhân Bỉ Mông rời xa khỏi sự uy hiếp của bộ lạc Sở La Môn .

Hắn dám nói như thế, bởi vì đột nhiên nhớ lại, lần trước trợ giúp Ải Nhân tộc chuyển chổ, hắn đã có lưu lại một không gian truyền tống ấn ký ở chỗ sơn khâu đó. Nơi đó rất gần bộ lạc Sở La Môn .

Tang Thác Tư suy nghĩ một chút, nói:

- Vậy được, cầm cái lệnh bài này đi. Cái này trong Bỉ Mông tộc, thậm chí cả trong thế giới của thú nhân có chút uy tín. Bộ lạc Sở La Môn bên kia , Bỉ Mông vương tên là Tạp Nhĩ, là một kẻ rất cường đại. Các ngươi chỉ cần tìm được hắn rồi Tử biển hiện ra Tử Tinh huyết mạch, hắn nhất định sẽ thống lĩnh tộc nhân theo các ngươi. Đến lúc đó, ta mang theo tộc nhân ở ngoài Băng Sâm đợi tin tức của các ngươi.

Đang ở lúc này, đột nhiên ở bên ngoài truyền tới mấy tiếng ồn ào, kèm theo một tiếng gầm gừ của cuồng bạo Bỉ Mông.

Tang Thác Tư sắc mặt biến đổi, gào lên một tiếng:

- Tên nào dám quấy rầy lão tử nghỉ ngơi.

Một thanh âm hùng hậu từ bên ngoài vang lên

- Tang Thác Tư đại nhân, trong thành có gian tế lẻn vào. Tù trưởng đại nhân sợ bên này ngài gặp chuyện không may, nên để cho chúng ta đến xem một chút.

Diệp Âm Trúc cùng Tử đòng thời đứng lên, sát khí cường đại lộ ra từ bên trong cặp mắt thâm thúy.

Tang Thác Tư ra hiệu cho Tử , thấp giọng nói:

- Ta đi ra ngoài xem chút. Yên tâm, không có sự cho phép của ta, không ai có thể tiến vào.

Vừa dứt lời, vị Hoàng Kim Bỉ Mông vương này rảo bước đi ra ngoài sân. Lúc này bên ngoài cửa lớn đã tụ tập hơn một trăm tên sư nhân thân vệ, bộ lông màu vàng kèm thêm đại đao lưỡi rộng cũng màu vàng, thể hiện thân phận của bọn chúng. Đúng vậy, là hoàng tộc của Lôi Thần bộ lạc, cũng là quân đoàn cực mạnh của Lôi Thần bộ lạc – Hoàng Kim quân đoàn. Cầm đầu là một gã sư nhân với thân cao hơn ba thước, vóc người cực kỳ hùng tráng, khí thế bức người, mặc dù che ở trước mặt hắn là bốn cuồng bạo Bỉ Mông cũng không thể dùng khí thế mà áp đảo được hắn. Thấy được tên sư nhân này, đồng tử của Tang Thác Tư thoáng có rút lại một chút, hừ lạnh một tiếng rồi một bước tiến tới:

- Ta tưởng là ai dám ồn ào ở trước phủ đệ của ta, hóa ra là Mạt Mễ Nhĩ đội trưởng.

Mạt Mễ Nhĩ trong hoàng kim quân đoàn, là đội trưởng thân vệ trực tiếp của Cổ Đế, thực lực mạnh mẽ, là một trong các dũng sĩ cực mạnh của sư nhân. Chẳng qua, thực lực của hắn cho dù cường đại, ở trước mặt Tang Thác Tư cũng không dám vô lễ, vội vàng khom người hành lễ,

- Ra mắt Tang Thác Tư đại nhân.

Tang Thác Tư hừ lạnh một tiếng, chắp tay mà đứng, hai mắt nhìn trời, hiển nhiên không hề có ý định cho hoàng kim quân đoàn này đi vào. Mạt Mễ Nhĩ nhìn Tang Thác Tư một cái. Đối với vị vua hoàng kim Bỉ Mông này, ở thật sâu trong nội tâm hắn quả thật có chút sợ hãi, thử thăm dò nói:

- Tang Thác Tư đại nhân, trong pháo đài có gian tế, chúng ta sợ gian tế tới quấy rầy ngài nghỉ ngơi, tạo thành phiền toái không cần thiết. Ngài xem, có thể để cho chúng ta vào phủ đệ của ngài để xem xét một chút không? Xác nhận có gian tế tồn tại hay không?

Nếu là lúc bình thường, cho Mạt Mễ Nhĩ thêm một lá gan hắn cũng không dám tới quấy rầy Tang Thác Tư. Nhưng hôm nay thì không như vậy, hắn chẳng những mang đến tinh nhuệ của hoàng kim quân đoàn, đồng thời cũng đã có được mệnh lệnh do chính Cổ Đế đưa ra. Có gian tế lẻn vào, Cổ Đế nghĩ đến đầu tiên chính là Bỉ Mông cự thú. Bỉ Mông cự thú vốn là chiến sĩ cường đại nhất của Thú Nhân tộc, nhưng bây giờ Bỉ Mông nhất tộc cường đại lại trở thành một khối tâm bệnh của tam đại tù trưởng. Cho nên, Cổ Đế sau khi hạ lệnh lục soát thành, không lâu lại hạ lệnh cho Mạt Mễ Nhĩ dẫn các sư nhân tinh nhuệ nhất tới nơi của Tang Thác Tư để tra tìm. Chỉ cần tên gian tế này không phải tới liên lạc với Bỉ Mông cự thú, sẽ không có vấn đề lớn xảy ra. Tang Thác Tư lạnh lùng nhìn Mạt Mễ Nhĩ :

- Mạt Mễ Nhĩ, lá gan của ngươi quả là lớn đó. Chẳng lẽ là do Tang Thác Tư ta lâu quá không có tham chiến nên ngay cả tiểu bối như ngươi cũng dám trước mặt ta mà chơi trò uy phong hả?

Bị ánh mắt hung lệ của Tang Thác Tư trừng, Mạt Mễ Nhĩ vô thức lùi một bước

- Tang Thác Tư đại nhân, xin ngài đừng hiểu lầm! Chúng ta chỉ là sợ có gian tế lẻn vào, đây là lệnh của tù trưởng đại nhân, chúng ta cũng không có cách nào.

Tang Thác Tư lạnh giọng nói:

- Nói như vậy, ngươi định đem tù trưởng ra ép ta hả?

Mạt Mễ Nhĩ vội vàng nói:

- Không dám, nhưng này quả thật là mệnh lệnh của tù trưởng đại nhân.

Ngoài miệng tuy nói không dám, nhưng thái độ của hắn cũng đã bắt đầu cứng rắn lên, hoàng kim quân đoàn ở phía sau hắn cũng tập thể bước lên một bước, hơn một trăm tên hùng tráng sư nhân với thân cao hơn ba thước, mang đến một cổ lệ khí mạnh mẽ.Tang Thác Tư đột nhiên nở nụ cười, khinh thường nhìn mấy tên sư nhân này,hướng bốn gã cuồng bạo Bỉ Mông mà nói:

- Các người, lui ra sau ta.

Bốn gã cuồng bạo Bỉ Mông đối với mệnh lệnh của Tang Thác Tư đều chấp hành vô điều kiện, thân thể cao lớn lập tức lui về sau vài bước, đi tới sau lưng Tang Thác Tư. Mạt Mễ Nhĩ trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ, cho dù ngươi có cường đại hơn nữa, không phải cũng phải nghe mệnh lệnh của tù trưởng đại nhân sao? Sau đó, lập tức vung tay lên, sư nhân sau lưng hắn rất nhanh đi vào, bắt đầu lục soát.

Ngay lúc này, Tang Thác Tư đột nhiên động, thân thể bưu hãn trong nháy mắt hiện nguyên hình, thân hình vị hoàng kim Bỉ Mông vương này không ngờ cũng cao tới gần hai mươi thước. Trong phút chốc, hắn dường như hình thành một cơn lốc xoáy màu hoàng kim. Bốn gã sư nhân đứng ở phía trước cơn lốc xoáy màu hoàng kim nhất thời như bao bố tuột dây bị quăng ra ngoài, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên làm người khác ê cả răng…

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.