Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ có Cầm Thành (phần1)

Phiên bản Dịch · 2210 chữ

Làm sao bây giờ? Mình phải làm sao bây giờ? Mắt Hương Loan nhìn chằm chằm vào buổi diễn tấu ưu nhã đang trong lòng rối bời cảm xúc. Sau khi Bồi nguyên tĩnh tâm khúc đã chấm dứt thật lâu, trong sự âm vang của nhạc khúc trong lòng, tâm trí Hương Loan dần dần trở lại bình tĩnh, nàng rốt cuộc đã có quyết định.

Thể lực Diệp Âm Trúc nhanh chóng phục hồi, Thần Nguyên Ma Pháp Bào giúp hắn có tốc độ khôi phục cực kỳ kinh nhân, khi hắn gia nhập vào hàng ngũ diễn tấu thì Bồi nguyên tĩnh tâm khúc ở cảnh giới Bạch cảnh phát huy uy lực vô cùng cường đại. Ngay cả Tử Thần Long Lang kỵ binh khi hao hết toàn bộ khí lực và tinh thần, một số bị sát khí ảnh hưởng khiến gần như suy sụp, thì nhờ giai điệu tuyệt vời này hoàn toàn yên tĩnh trở lại, bắt đầu quá trình khôi phục rất nhanh.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, khi ánh tà dương dần được thay thế bởi ánh trăng sáng vằng vặc thì Cầm Thành đã chuyển sang một cảnh tượng náo nhiệt mới. Những đổ nát sau trận chiến của khu trung tâm Cầm Thành dường như chưa bao giờ tồn tại, tất cả kiến trúc bị phá hủy đã toàn bộ biến mất, các hố sâu trên mặt đất cũng được san lấp. Trên bình nguyên rộng lớn, nhiều đống củi lớn đã được chuẩn bị sẵn sàng, các bó củi cách nhau độ trăm thước và xếp cao đến mười thước. Nhiều đồ ăn, rượu ngon từ trong dãy núi Bố Luân Nạp vận chuyển đến liên tục, phải thừa nhận rằng khoa học kỹ thuật của Địa tinh bộ lạc quả thật rất hữu dụng, có Địa tinh tê liệt giả trợ giúp, những việc vốn phải cần nhiều người làm đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

An Nhã tự mình chỉ huy Cầm Thành đại quân, sắp xếp trên mặt đất hơn một ngàn đống lửa. Một nhiệm vụ lớn như vậy dưới sự chỉ huy của nàng, hai mươi vạn người của các quân đoàn Cầm Thành làm quần quật suốt ngày.

Bởi có nhiều người nên nhiệm vụ vốn bất khả thi, lúc này đã gần hoàn thành, mấy đống lửa cuối cùng cũng đã sẵn sàng. Đồng thời, vị trí trung ương giữa các đống lửa nổi lên một cái đài có diện tích mấy trăm thước vuông, cao chừng mười thước, đó chính là nơi dành cho các nhân vật quan trọng. Đêm nay là một đêm ăn mừng tập thể đầu tiên mà từ lúc Cầm Thành bắt đầu kiến thiết tới bây giờ. Đây là một đêm hoan hỉ của mọi người không phân biệt chủng tộc.

Vị Minh đi tới bên An Nhã :

- An Nhã tiểu thư, đã khổ cực cho nàng.

An Nhã cười nói:

- Phá hư bao giờ cũng dễ dàng hơn kiến thiết, Hôm nay vậy là xong, chiến đấu cùng Long tộc thật là mỏi mệt. Trưởng lão, tình hình thống kê đến đâu rồi ?

Thần sắc Vị Minh hoàn toàn khác biệt so với vẻ mỏi mệt của An Nhã, vẻ vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt:

- Đây, đã thống kê hết toàn bộ, tiểu thư xem đi.

Vừa nói , lão vừa đưa cuộn giấy trong tay cho An Nhã. An Nhã đưa tay đón nhận, khi ánh mắt nàng lướt từ trên xuống dưới, vẻ ngạc nhiên dần thay thế cho sự mệt mỏi trên mặt nàng, sắc mặt cũng thoải mái hơn:

- Nhiều đến như vậy sao ?

Vị Minh thấp giọng cười nói :

- Ngay cả ta cũng không nghĩ tới. Bất quá, thành quả tốt như vậy cũng có liên quan đến vị Ngân long do Cầm Đế đại nhân mới thu phục được, nhờ nàng lên tiếng nên kết cục mới có thể tốt như vậy, giảm bớt cho chúng ta rất nhiều công sức. Cầm Đế đại nhân nói đúng, Long tộc đến lần này quả nhiên là tặng lễ vật mà, hơn nữa lại là đại lễ vật.

An Nhã mỉm cười, cất tiếng hỏi:

- Trưởng lão, sao ngài cũng gọi Âm Trúc là Cầm Đế, mà không phải là Nhiếp chánh vương ?

Vị Minh than nhẹ một tiếng, đáp:

- Chúng ta đã nghĩ thông suốt rồi, lúc trước nếu không phải Cầm Đế đại nhân dùng Lục đạo chi quyết đánh lui Mễ Lan đại quân thì Cầm Thành đã không có khả năng thuộc về Đông Long. Thẳng thắn mà nói ta cũng sống hơn một trăm tuổi, nhưng cuộc sống trước kia chưa bao giờ được sung sướng như ở Cầm Thành trong mấy năm nay. Ở đây cơ hồ mỗi một ngày đều có thể thấy Cầm Thành phát triển lớn mạnh . Mà hết thảy do mọi người cùng nhau chung sức mới có nên kết quả này. Tư tưởng của chúng ta trước kia thật sự quá bảo thủ, cho nên ta và các vị trưởng lão, tông chủ khác sau khi thương lượng qua, đã quyết định một chuyện trọng yếu.

An Nhã có chút kinh ngạc nhìn Vị Minh, lúc trước khi vừa mới biết vị trưởng lão này, nàng cho rằng Vị Minh là một người vô cùng cổ hủ, thậm chí có chút lạc hậu. Nhưng tiếp xúc một thời gian, nàng phát hiện Đông Long cường đại tới cỡ nào, ngoại trừ ý chí và quyết tâm ra cho dù văn hóa cùng với vũ kỹ của Đông Long tuy lưu lại không trọn vẹn, nhưng không một chủng tộc nào trong Cầm Thành có khả năng so sánh. Ngay cả Tinh Linh tộc có Đức Lỗ Y ủng hộ, nhưng An Nhã dám chắc nếu song phương phát sinh xung đột thì Đông Long sẽ giành phần thắng. An Nhã rất thông minh, từ lời nói của Vị Minh Thái thượng trưởng lão lúc này đã lộ ra một phần ý tứ của ông ta, hiển nhiên vị Thái thượng trưởng lão này muốn cống hiến một chút cho đại nghiệp hoà hợp của Cầm Thành.

- Cám ơn trưởng lão, quyết định của ngài làm ta cảm thấy rất vui mừng. Ta nghĩ, Âm Trúc nhất định cũng vui khi thấy tình huống này phát sinh .

Vị Minh mỉm cười:

- Nếu nói cám ơn thì phải là ta mới đúng, An Nhã tiểu thư và Cầm Đế đại nhân đã dạy ta rất nhiều điều mà trước kia ta chưa bao giờ nghĩ tới. Khi các đống lửa cháy lên, ta sẽ chính thức tuyên bố điều này.

Đêm nay ánh trăng bỗng dưng sáng ngời, trên bầu trời đêm vô số ngôi sao sáng lấp lánh như những viên ngọc bích đính trên một tấm màn nhung đen, cho dù trên khoảnh quảng trường ở trung tâm Cầm Thành các đống lửa chưa được đốt lên nhưng nơi đây cũng không hề tối một chút nào. Ánh trăng phủ chan hoà khiến cho mỗi người giống như được khoác một tấm áo khoác làm từ ánh sáng tinh khiết. Sự thanh bình tràn ngập trên quảng trường rộng rãi, tứ đại quân đoàn của Cầm Thành - Mai Lan Trúc Cúc – tạo thành một vòng bảo vệ ở bên ngoài, đương nhiên trước mặt bọn họ cũng có một vài đống lửa.

Không lâu sau, chỉ thấy xa xa trong núi, một con rồng lửa uốn lượn giống như trăm sông đổ về một biển hướng đang hướng đến quảng trường trung tâm Cầm Thành. Dẫn đầu mọi người là Diệp Âm Trúc và hai vị tân hôn thê đi lên đài, cùng đi với bọn họ còn có An Nhã, Vị Minh Thái thượng trưởng lão, Ny Na, Hương Loan – là hai vị công chúa Mễ Lan.Vị Minh hướng Diệp Âm Trúc gật đầu, trên mặt Diệp Âm Trúc toát ra một nụ cười tự hào, hai tay giang rộng, cao giọng nói:

- Hãy để cho các ngọn lửa diễm lệ của chúng ta được cháy lên, nghênh đón tất cả mọi người tham gia lễ hội của Cầm Thành đi nào. Điểm hỏa.

Oanh , mỗi một đống lửa đều có một gã chiến sĩ Cầm Thành đứng bên, khi nghe được mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc, hơn một ngàn đống lửa thật lớn dường như được điểm hỏa cùng một lúc, ngọn lửa bắn lên trời cao đến mấy chục thước, thắp sáng cả Cầm Thành. Bên cạnh đài có bốn đống lửa, chiếu sáng cả đài, ánh lửa đỏ bập bùng chiếu lên trên đài chủ tọa khiến trên mặt Diệp Âm Trúc và mọi người đều có màu phớt hồng.

Vô số ngọn đuốc như rồng lửa uốn lượn đồng thời tiến vào quảng trường trung tâm của Cầm Thành, dưới sự hướng dẫn của những nhân viên phụ trách bọn họ đi vào trong quảng trường. Những người khác vẫn hướng nơi khác chạy đi, nhưng khi bọn họ thấy cảnh tượng các đống lửa được đốt lên thì vô số tiếng hoan hô vang lên làm rung chuyển dãy núi Bố Luân Nạp.

Tiến vào quảng trường trung tâm Cầm Thành không phải là chiến sĩ Cầm Thành, những người này chẳng phân biệt chủng tộc và xuất thân, kể cả tuổi tác. Bọn họ là lão nhân và tiểu nhi đồng. Mỗi một vị lão nhân trong tay đều dẫn một tiểu nhi đồng, tay trong tay, không hề có sự phân biệt chủng tộc. Lão nhân các tộc và thiếu nhi là nhóm đầu tiên tiến vào quảng trường. Mặc dù lão nhân và các tiểu nhi không trợ giúp nhiều cho Cầm Thành trong quá trình kiến thiết, nhưng bọn họ lại là nhóm người được tôn kính nhất được tiến vào quảng trường Cầm Thành đầu tiên.

Đây chính là ý của An Nhã và Vị Minh, sau khi hai người thương lượng rồi đề đạt cho Diệp Âm Trúc phê chuẩn. Khi Diệp Âm Trúc nghe được ý kiến của bọn họ liền không chút do dự thông qua ngay lập tức. Mặc dù lão nhân và các tiểu nhi không thể cống hiến trực tiếp trong việc kiến thiết thành thị. Nhưng bọn họ cũng là thành viên của Cầm Thành, huống chi các lão nhân mặc dù thể lực không nhiều, nhưng bọn họ có nhiều kinh nghiệm hơn những người tuổi trẻ, mà đám thiếu nhi chính là tương lai của Cầm Thành. Bọn chúng cũng chính là hạch tâm của Cầm Thành về sau. Trong nhóm người này không hề có phân biệt chủng tộc, nên khi Diệp Âm Trúc đứng ở trên đài thông qua cảnh giới Thiên nhân hợp nhất cảm thụ được các chủng tộc có thể hoàn toàn dung hợp như vậy, nỗi phấn khích trong lòng hắn phút chốc trở nên bừng cháy.

Dưới sự dẫn dắt của các chiến sĩ, đoàn lão nhân và các tiểu nhi đã đi tới bên đống lửa gần đài chủ tọa, trong miệng bọn họ không ngừng lên tiếng hoan hô , cho dù là thanh âm già nua cũng tràn ngập sự hưng phấn mãnh liệt.

Trong các quốc gia thì chiến sĩ có vị trí cao hơn bình dân bá tánh, nhất là các quân đoàn chủ lực tác chiến lại càng quan trọng hơn, bọn họ trong thành thị thậm chí còn quan trọng hơn so với một số quý tộc. Nhưng Cầm Thành lại ngược lại, tứ đại quân đoàn chủ lực Mai, Lan, Trúc, Cúc của Cầm Thành, tổng cộng sáu vạn người hoàn toàn vì lễ hội khánh điển trong thành mà ra sức phục vụ. Trong buổi chiều khi mà Vị Minh Thái thượng trưởng lão hạ đạt mệnh lệnh này thì có một số chiến sĩ không tin được vào tai mình, nhưng chỉ với một câu, Vị Minh Thái thượng trưởng lão đã khiến cho những người này cảm thấy rất xấu hổ. Vị Minh trưởng lão đã nói với bọn họ rằng, trọng điểm cốt lõi của một thành thị không phải binh lính, cũng không phải người thống trị, mà chỉ là người dân. Đa số các ngươi đều có quan hệ với họ, bọn họ có thể là cha mẹ các ngươi, không có bọn họ, có thể có các ngươi hay sao ?

Lúc này các chiến sĩ đang vì cha mẹ bọn họ mà phục vụ, thậm chí so với lúc bình thường còn tốt hơn. Mỹ thực, rượu ngon được các chiến sĩ đưa tới lão nhân và các tiểu nhi. Nào là dê nướng, bê thui, các loại thủy quả, mỹ vị, có loại do Cầm Thành tự làm ra, một số loại là mua từ Mễ Lan đế quốc. Có thể dám chắc một điểm rằng bình dân Cầm Thành có được thực phẩm tốt nhất trên đại lục, thậm chí còn vượt qua cả Pháp Lam kỵ sĩ đoàn.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.