Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháp Lam giám sát quan (phần1)

Phiên bản Dịch · 3017 chữ

Nghe Diệp Âm Trúc hoàn toàn sảng khoái đáp ứng điếu kiện của mình, Ny Na tức thì cười nói:

“Hảo tôn tử, bây giờ ta chính thức tin tưởng thành ý của con, nỗ lực khiến thiết Cầm Thành đi,ở một số trang bị nào đó, chỉ cần Mễ Lan có đủ, ta thậm chí có thể lén giúp đỡ các con, hiện giờ đối với các con mà nói, quan trọng nhất là sau mười năm sau khi Pháp Lam mở ra phong bế các con sẽ đối phó như thế nào .Lục Đạo Chi Quyết có thể duy trì sáu năm thời gian,sáu năm sau con thậm chí có thể lại một lần nữa đến Lục Đạo Chi Quyết đem thời gian này kéo dài ra,nhưng khi Pháp Lam phong bế kì chấm dứt, bọn họ chắc sẽ không bỏ qua Đông Long Đế Quốc và Cầm Thành của con. Mười năm thời gian, có thể hay không cùng Pháp Lam đối địch, thì cần phải xem sự phát triển của các con, từ góc độ của ta mà nhìn nhận, ta đều hy vọng Mễ Lan mãi mãi cùng Cầm Thành kết minh, ít nhất ta cũng thấy được Cầm Thành so với Phật La vương quốc kia còn tốt hơn nhiều.

“Pháp Lam.”

Nghe được hai chữ này, trong mắt Diệp Âm Trúc quang mang trở nên cường thịnh hơn. Hắn biết, sợ rằng không có người thấy được tương lai của Cầm Thành, mười năm thời gian mặc dù không ngừng phát triển nhưng Cầm Thành thật sự có thể phát triển đầy đủ để có thể có đủ thực lực đối địch với Pháp Lam không? Điều này cơ hồ là không có khả năng. Pháp Lam Thất Tháp bảy vị tháp chủ, thực lực có thể đều là thứ thần cấp! Pháp Lam Thập Nhị Thánh Kỵ Sĩ quân đoàn, càng là một chi quân đội có thể quét ngang Long Khi Nỗ Tư đại lục, nhưng Diệp Âm Trúc không phục, hắn biết rằng bản thân tịnh không phải hoàn toàn không có cơ hội.

Hàn quang trong mắt từ từ thu liễm, trên mặt Diệp Âm Trúc lại xuất hiện nụ cười nhẹ, hắn chủ động nắm tay Ny Na, nói:”Nãi nãi,hiện tại chánh sự nói xong rồi. Ngài phải hay không cũng nên thẳng thắn rồi?Ngài dấu con thật thảm a!”

Ny Na cười nói:”Con là nói thực lực của ta sao? Đừng nói là con không biết, cứ như là Tần Thương cũng không biết chân chánh thực lực của ta ra sao. Nếu không phải là Lục Đạo Chi Quyết này,e rằng ta còn sẽ tiếp tục ẩn tàng.”

Diệp Âm Trúc nói: ”Không chỉ là thực lực của ngài, con còn muốn nghe cố sự của ngài và Tần gia gia. Các người như thế nào lại yêu nhau, lúc trước tại sao không thể ở cùng bên nhau?”

Ny Na thở dài một tiếng, nói:”Có rất nhiều sự tình là thân bất do kỉ, tịnh không phải yêu nhau thì nhất định có thể ở bên nhau,đồng thời với tình yêu,còn có rất nhiều việc chúng ta không cách nào khống chế được, cho dù thực lực có mạnh cũng không cách nào để cho thân này tránh được phiền toái.”

Như là hãm nhập vào trong hồi ức, Ny Na chậm rãi nói:”Năm nay ta sáu mươi chín tuổi, Tần gia gia ngươi bảy mươi sáu tuổi,chuyện cũ cần bắt đầu từ sáu mươi năm về trước kể lại,cần nói trong câu chuyện trước đây, ta trước tiên cho con biết một thân phận khác của ta, cho đến bây giờ cũng không có gì cần che giấu. Pháp Lam có bảy tháp, ở ngoại giới nhìn vào Pháp Lam Thất Tháp tháp chủ chính là lực lượng nắm giữ Pháp Lam. Nhưng bọn họ không hề biết rằng, chân chánh thống trị Pháp Lam là tám người. Trừ Thất Tháp tháp chủ ra, còn có một người cùng địa vị ngang với Thất Tháp chủ, chính là giám sát quan, mà vị giám sát quan này thân kiêm thêm một chức vị khác là Pháp Lam Thập Nhị Thánh Kỵ Sĩ Đoàn đoàn trưởng, trên danh nghĩa nắm giữ tất cả Pháp Lam trừ ma pháp sư võ trang lực lượng. Ta chính là một đời Pháp Lam giám sát quan.”

“Cái gì?” Diệp Âm Trúc trợn mắt há mồm nhìn Ny Na, đến như Tô Lạp ở kế bên cũng kinh ngạc, chỉ có Tần Thương còn có thể tạm thời giữ được bình tĩnh.

Nguyên bổn Diệp Âm Trúc sau khi biết được thực lực của Ny Na còn nghĩ trừ Pháp Lam ra ngoại giới vẫn có thứ cấp cường giả. Nhưng lúc này mới biết, đến Ny Na cũng xuất thân từ Pháp Lam, mà còn là địa vị giám sát quan cao quý. Trong lúc này, vô số nghi vấn xuất hiện trong đầu hắn.

“Điều gì cũng đều không cần hỏi,ta từ từ nói con biết. Lúc ta còn rất nhỏ thì đã gặp được sư phụ ta, cũng chính là giám sát quan đại nhân nhiệm kì trước, Pháp Lam Thập Nhị Thánh Kỵ Sĩ Đoàn đoàn trưởng. Sư phụ lão nhân gia đối xử với ta rất tốt, lúc trước ta tại hoàng cung là một công chúa vô ưu vô lự, là sự xuất hiện của sư phụ đã cho ta tiếp xúc được ý nghĩa sâu sắc của võ kĩ chân chánh. Năm đó ta chín tuổi, sư phụ nghĩ rằng ta đã có đủ căn cơ nên dẫn ta về Pháp Lam,tiến hành mười năm bế quan tu luyện. Mười năm thời gian nháy mắt trôi qua, thời điểm khi ta rời khỏi Pháp Lam đã được mười chín tuổi. Sư phụ cho phép ta trở về Mễ Lan đế quốc, từ lúc bắt đầu ở bên ngoài lịch duyệt, lúc đó ta còn xa lắm ta mới có được thực lực như bây giờ,nếu tính ra so với con cũng không bằng. Con mới là thiên tài chân chánh, con cũng đã đến Pháp Lam nên cũng biết ở Pháp Lam sự tu luyện đối với ma pháp sư mà nói, có sự việc chỉ bỏ nửa công sức nhưng thu được gấp đôi hiệu quả. Đồng dạng như vậy, tại Pháp Lam một số địa phương tu luyện đặc thù,đối với võ sĩ cũng đồng dạng có chỗ tốt vô cùng lớn.

Trong lòng Diệp Âm Trúc khẽ rung động, nhìn nhìn Ny Na lại nhìn nhìn Tần Thương, ”Ngài chính là trong lúc đó gặp được Tần gia gia phải không?”

Ny Na sắc mặt thoáng hồng,liếc Tần Thương ở kế bên một cái.”Còn không phải là thời gian đó đã gặp phải hắn. Lúc đó,hắn như là một thi nhân ngâm thơ du hí, một bộ bạch y một cổ cầm….” Nói đến đây, bà rõ ràng có chút ngượng ngùng không nói tiếp nữa.

Tần Thương “Hắc hắc” cười nói: ” Lúc Tần gia gia của con còn trẻ còn rất là đẹp dzai. Chúng ta làm thế nào ở bên nhau đoạn này con không cần nghe rồi. Dù sao chăng nữa thì cũng chính là chúng ta hai ngươi tâm đầu ý hợp, mỗi người đều thích đối phương. Thời điểm đó, chúng ta đều không biết thân phận của nhau. Ta càng không biết rằng Ny Na dấu diếm thân phận trong Pháp Lam.”

Nghe lời Tần Thương nói, Ny Na phảng phất lại nhớ về lúc đương sơ, có chút mơ màng nói:”Đó là đoạn thời gian hạnh phúc nhất của ta từ khi sinh ra đến giờ. Khoảng một năm sau, Tần Thương theo ta cùng nhau trở về Mễ Lan Thành. Ta không hề cho hắn biết thân phận của ta ở Mễ Lan. Hàng ngày hắn đều đạn cầm cho ta nghe, mà ta cũng là vì quan hệ với hắn chân tâm yêu thích âm nhạc, lựa chọn thích hợp nhât hợp tấu với cầm là tiêu làm nhạc khí của ta, mỗi ngày đều xem bình minh mặt trời mọc của ngày hôm đó, chứng kiến hoàng hôn mặt trời lặn, chúng ta đã đi qua tất cả những nơi đẹp nhất xung quanh Mễ Lan Thành, ta nhận ra ta đã yên hắn yêu đến không cách nào tự kiềm chế được. Cuối cùng, có một ngày ta không kiềm được đã nói cho hắn biết thân phận của ta ở Mễ Lan, nhưng chính trong ngày thứ hai đó, hắn đã bỏ đi, chỉ lưu lại cho ta một phong thư.

Ny Na hung hăng trừng mắt liếc Tần Thương một cái, tay phải dủng lực véo ông một hồi, thần sắc của Tần Thương tức thời trở nên cổ quái. Nhưng tại trước mặt Diệp Âm Trúc và Tô Lạp lại muốn giữ lại mặt mũi bản thân cố gắng chịu đựng không để cho mình cười lên.

“Lão hỗn đản này trong thư nói rằng, hắn thì là một người thuộc giới bình dân nhưng mà ta lại là Mễ Lan công chúa, hắn mặc dù trong lòng yêu ta, nhưng với cao không tới. Chúng ta không phải là loại người cùng chung một thế giới vân vân và vân vân, lúc đó ta xém chút bị lá thư của hắn lưu lại làm tức chết. Chẳng lẽ ta yêu hắn còn để ý thân phận của hắn sao? Tình yêu ta đối với hắn sẽ vì khoảng cách thân phận của chúng ta sang hèn mà thay đổi sao?”

Vừa nói Ny Na vừa hung hăng nhìn Tần Thương, trong mắt hàn quang lóe ra, mang những lời nói trong lòng mình đều nói ra hết.

Tần Thương cười khổ nói: ”Nàng hiện tại cũng nên biết rằng, lúc trước ta nói thân phận sang hèn cũng bất quá chỉ là cái cớ mà thôi, ta là người trong Đông Long Bát Tông, nhưng mà nàng là Mễ Lan đế quốc công chúa., lại nói thế nào Mễ Lan đế quốc cũng là sản vật lúc trước Tây Long đế quốc phân liệt. Nếu ta và nàng ở bên nhau, là một Cầm Tông tông chủ, ta làm sao hướng trưởng thượng các tông khác giải thích? Ta cũng là không còn cách nào, nàng nghĩ lúc trước thời điểm ta lựa chọn rời khỏi nàng trong lòng ta dễ chịu lắm sao?”

Sắc mặt Ny Na thoáng hòa hoãn một chút.”Nếu lần đó sau khi ngươi li khai, lại cũng không xuất hiện lần nữa tại trước mặt ta mà nói, nói không chừng, chúng ta cũng sẽ như vậy qua đi. Dẫu sao, thời gian có thể làm phai nhạt nhiếu thứ, ít nhất tại thời điểm chúng ta yêu nhau còn xem như không đến nỗi khắc cốt ghi tâm.”

Tần Thương ngẩng lên nói:”Phải ah! Ta chính là vì nhìn thấy được điểm này, mới quyết định hạ quyết tâm thà đau ngắn còn hơn đau dài, cắt đứt đoạn tình cảm. Nhưng ai biết rằng sau đó lại phát sinh thêm nhiều sự việc.”

Diệp Âm Trúc không nhịn được liền hỏi: ”Sao đó lại phát sinh gì vậy?”

Ny Na nói: ”Theo thời gian qua đi, khoảng cách ta lúc trước cùng sư phụ ước định phản hồi Pháp Lam đã càng ngày càng gần rồi, là ta quyết định đến các nước ở đại lục du lịch một chuyến, một mặt là tăng thêm kiến văn, mặt khác cũng là để cho ta sớm nhanh chóng đem tên phụ tình quên đi. Vì vậy, ta từ Mễ Lan Thành bắt đầu đi, trạm thứ nhất là qua A Tư Khoa Lợi vương quốc,hay có lẽ thật là vận mệnh đã mang chúng ta tới cùng một chỗ chăng. Khi ta đến A Tư Khoa Lợi vương quốc được khoảng ba ngày,thì lại gặp được hắn, gặp được cái lão hỗn đản này.

“Ah?” Diệp Âm Trúc ngây người một hồi, nhìn vào Tần Thương và Ny Na một lúc nói không nên lời. Khoảng thời gian hai người quan hệ thật là phức tạp.

Ny Na tiếp tục nói: ”Lần đó ta lại gặp được hắn, nhưng là một Tần Thương bị trọng thương. Nguyên bổn trước lúc ta gặp được hắn, ta đã từng nghĩ tới rất nhiều rất nhiều biện pháp trả thù hắn, cũng phát thệ buông bỏ tình yêu đối với hắn. Cái loại nhát gan như vậy, loại người mà khi đối mặt với khó khăn thì chọn lựa buông bỏ, căn bản là không đáng để ta đi yêu. Tính cách của ta cũng luôn hướng đến sự cứng cỏi. Thế nhưng, khi ta thấy được hắn dưới sự vây công của người ta mà gục ngã trong vũng máu, nhìn thấy hắn lúc cận kề cái chết như trước kia lại bộc bộ ra sự ưu nhã, chứng kiến lúc cổ cầm vỡ nát, trái tim ta đã mềm nhũn.

“Ny Na, ta xin lỗi nàng.” Tần Thương thở thật dài một tiếng, âm thanh của ông bởi vì có chút nghen ngào mà run rẩy.

Ny Na nhìn trong mắt Tần Thương tràn ngập sự áy náy, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.” Ta nhắc lại nhưng chuyện này tịnh không phải muốn lần nữa oán trách ngươi. Hiện giờ mọi thứ đều đã qua đi rồi,chúng ta thật là không dễ dàng gì cuối cùng mới có thể bỏ xuống mọi thứ một lần nữa ở bên nhau,ta nói cho ngươi những chuyện này, cũng còn là vì muốn nói cho ngươi một bí mật. Ông cũng tiếp tục nghe tiếp đi.”

Tần Thương có chút mờ mịt gật gật đầu.

Ny Na nói: ”Ta đã cứu Tần Thương trong lúc ở một thôn trang nhỏ kế bên A Tư Khoa Lơi thủ đô. Lần đó,vết thương của hắn thật sự là rất nặng, thì cho là Quang Minh hệ ma pháp mạnh nhất cũng không có cách nào trị được thương thế của hắn, chỉ có thể trông chờ vào thân thể hắn từ từ lành lại. Khi hắn từ trong hôn mê đến lúc thanh tỉnh lại đã là sau mười ngày rồi. Lúc đó, hắn thấy được người đã cứu hắn là ta lại cự tuyệt trị liệu. Ta thật không dễ dàng gì mới khuyên được hắn, giống như là lúc trước hắn không từ mà biệt bị ngược lại trọng thương là không phải chút xíu nào là của hắn. Nếu không phải ta nhìn thấy những vết thương của hắn lúc đó, ta thật sự tính bỏ đi cho rồi.”

Tần Thương lén nhìn Ny Na một cái nói: ”Hay là do nàng không bỏ được ta.”

Ny Na không hảo khí nói: ”Phải, là ta bỏ ngươi không được, ai đã làm cho ta… …không cho ngươi ngắt lời lần nữa. Nếu không ta mang ngươi ném ra ngoài.”

“Được, được! Ta đầu hàng.”

Ny Na nói:”Hắn dưỡng thương suốt ba tháng mới hoàn toàn hồi phục lại. Chúng ta cũng ở trong khu dân cư đó ở luôn suốt ba tháng, từ những xấu hổ ban đầu đến trước lúc mọi thứ được khôi phục. Thậm chí đến sau này càng thêm yêu nhau khắc cốt ghi tâm. Cuối cùng, vào một đêm mưa gió bão bùng, sau khi uống vào một chút rượu của thôn dân biếu tặng. Chúng ta đã trộm ăn trái cấm(Đầu độc bọn trẻ).”

Tô Lạp đứng ở một bên có chút tò mò hỏi:”Ny Na chủ nhiệm. Trái cấm là trái gì ạ?”

Ny Na sắc mặt đỏ bừng. ”Ngươi tiểu tử này… quay về hỏi Diệp Âm Trúc đi.”

Diệp Âm Trúc gãi gãi đầu nói: ”Phải ah! Nãi nãi, trái cấm là trái gì vậy? Con cũng chưa có ăn qua.”

Ny Na thực là nói không nên lời, quay đầu về phía Tần Thương đang cố nén cười, cả giận nói: ”Ngươi giải thích cho bọn chúng nghe hiểu đi.”

Tần Thương hắc hắc cười nói: ”Cái gọi là trái cấm,chỉ ý tứ là nam nhân trong lúc phát sinh cái sau cùng một tầng quan hệ kia.”

Diệp Âm Trúc và Tô Lạp giờ mới hiểu ra được, hai người nhìn nhau một cái, Diệp Âm Trúc có chút xấu hổ, nhưng còn sắc mặt Tô Lạp đã là một mảng đỏ bừng.

Ny Na dù sao tuổi cũng đã lớn.Mặc dù trong lòng cũng có chút kém ý,nhưng tịnh không biểu lộ ra với lớp trẻ. ”Nhưng các ngươi biết sau đó phát sinh ra chuyện gì không? Khi ta ngày thứ hai sớm vừa thức dậy, đúng ra nên là lúc đắm chìm trong ngọt ngào, nhưng đột nhiên phát hiện, Tần Thương lão hỗn đản này lại biến mất,lại để lại cho ta một phong thư. Lần này, hắn thậm chí đến nguyên nhân cũng không nói, chỉ là nói ta bảo trọng bản thân.”

“Ah?” Lần này, đến Diệp Âm Trúc cũng cảm thấy gia gia của mình có chút quá đáng.

Tần Thương than nhẹ một tiếng nói: ”Nàng nghĩ rằng ta muốn đi sao? Thật ra, ta lúc đó mặc dù yêu nàng sâu sắc, nhưng luôn luôn giữ bản thân không dám cùng nàng phát sinh quan hệ thân mật.

Quả thật đêm hôm đó đã uống say tình cảm dồn nén trong lòng như là núi lửa phun trào bạo phát ra, còn cùng nàng phát sinh quan hệ thì ta dự định buông bỏ mọi thứ. Thậm chí không cần để ý đến ánh mắt và sự trách cứ của người trong bát tông, thậm chí buông bỏ chức vị Cầm Tông tông chủ này cũng muốn thời gian cùng nàng ở bên nhau. Nhưng nàng trong lúc chếnh choáng say đã nói một câu khiến cho ta làm sao cũng vô pháp tiếp nhận lời đó.”

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.