Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nỗi bi thương của Hắc Phượng Hoàng (phần 3)

Phiên bản Dịch · 2330 chữ

Điều duy nhất còn lại chỉ là nỗi bi thương đau khổ

- Phượng Hoàng! làm công chúa Lam Địch Á Tư, làm nữ nhi của ta, thật sự chỉ khiến cho ngươi cảm thấy thống khổ sao?

Hắc Phượng Hoàng lạnh lùng nhìn hắn.

- Ngươi nói gì?

- Được rồi, đã như vậy. Ta sẽ để ngươi sớm được giải thoát, ta sẽ sắp đặt cho ngươi một hôn sự, một năm sau. Ngươi chỉ cần hoàn thành hôn sự này. Ngươi đã đáp ứng được yêu cầu của ta. Trong năm này, ngươi là người tự do. Có thể tùy ý hoàn thành công việc của mình. Một năm sau. Ngươi quay trở lại Lam Địch Á Tư, hoàn thành cho ta lần an bài hôn nhân chính trị này.

- Ngươi có đúng là đã quên những gì đã xảy ra chứ?

Hàn ý trong mắt Hắc Phượng Hoàng chợt đại thịnh. “Kết hôn” hai từ này thật là nỗi đau ở sâu trong tâm nàng. Bởi vì nàng biết, cả đời đã không thể có được hạnh phúc tình yêu nam nữ

- Ta là ám tháp tháp chủ đệ tử. Cũng là người thừa kế ám tháp tháp chủ, là đệ tử duy nhất của sư phụ. Ngươi nghĩ ta có thể kết hôn sao?

Nam tử cao lớn thở dài một tiếng.

- Ta đương nhiên biết. Đây chỉ là hình thức để các quốc gia thù địch nhìn vào mà thôi. Ta tuyển định đối tượng kết hôn cho ngươi sẽ là cường giả xuất sắc nhất trong nước và minh quốc (đồng minh). Tới trước khi ngươi quay lại, ta nhận được ma pháp truyền tin từ minh quốc. Bọn họ đều hy vọng có thể cùng Lam Địch Á Tư chúng ta kết thành thân gia, lần này mỹ lệ của ngươi đã truyền khắp đại lục. Hoặc cũng có thể bởi vì ngươi tương lai kế thừa vị trí ám tháp tháp chủ. Để tránh phiền toái, ta sẽ cử hành một hồi luận võ chiêu thân. Để dẹp bỏ ý niệm trong đầu của các vương tử minh quốc. Khi tỷ thí chấm dứt. Ngươi có thể trở về Pháp Lam. Sau này ngươi như thế nào. Hoàn toàn do ý nguyện của ngươi.

- Luận võ chiêu thân?

Hắc Phượng Hoàng sửng sốt một chút.

- Ngươi không phải thừa dịp Pháp Lam phong bế thời cơ này cùng Mễ Lan khai chiến sao? Lúc này ngươi còn muốn tổ chức luận võ chiêu thân?

Nam tử cao lớn thản nhiên nói:

- Có một năm thời gian chuẩn bị vậy là đủ rồi. Sớm sẽ cùng Mễ Lan bắt đầu chiến đấu. Vì ngày này, ta đã chuẩn bị hai mươi năm, tràng chiến tranh này cùng luận võ chiêu thân của ngươi sẽ không có xung đột. Ngươi bây giờ có thể đi, một năm sau ta đợi ngươi trở về hoàn thành lời hứa cuối cùng.

Hắc Phượng Hoàng không nói gì. Ánh mắt nàng một lần nữa khôi phục sự trầm tịch. Một năm, mình có gần một năm thời gian. Nàng đột nhiên phát hiện, trái tim của mình nóng lên. Trước khi hoàn thành ba sự kiện này với người cha này mình không cần trở về Pháp Lam. Trong một năm tư do sắp đến chẳng phải là ta có thể cùng hắn ở một chỗ sao? Cho dù biết rõ hình ảnh của hắn càng ngày càng thâm nhập trái tim mình tựa như độc dược, đây chính là độc dược tình yêu a, nhưng lúc này trong lòng Hắc Phượng Hoàng lại sinh ra một khát vọng vô cùng, một năm, còn có đúng một năm a! Có lẽ đây là lần cuối cùng.

Hắc Phượng Hoàng quay người bước đi, nàng lẳng lặng hoà nhập vào trong hắc ám, nàng dường như sinh ra để thuộc về nó. Nam tử cao lớn nhìn nàng rời đi ánh mắt có chút ngây dại.

- Nữ nhi. Nữ nhi thân ái của ta, trong cuộc đời này của ngươi chẳng lẽ không từng có một ngày vui sướng sao, ta là một kẻ làm cha vô trách nghiệm. Nhưng ngươi yên tâm đi, ta đã chuẩn bị tốt hoán hồi linh hồn của ngươi, ta sẽ không cho linh hồn của ngươi thủy chung bị cái ám tháp ma quỷ kia khống chế. Ta nhất định sẽ lợi dụng cơ hội cuối cùng này hoán hồi linh hồn ngươi. Gả ngươi cho một chân chánh cường giả. Cho ngươi nửa đời còn lại được hạnh phúc vui vẻ.

------------------------

- Tô Lạp. Tô Lạp

Thông qua truyền tống trận, trong lúc Diệp Âm Trúc vừa trực tiếp di chuyển đến Mễ Lan ma võ học viện kí túc xá của mình vừa nghĩ về mối quan hệ giữa Tô Lạp và ám tháp, trước nhất là kêu tên người bạn tốt.

Bên trong túc xá trống rỗng. Cũng không có thấy được thân ảnh của người bạn tốt. Diệp Âm Trúc rất nhanh tìm kiếm trong túc xá một lần, cũng không có tìm được Tô Lạp.

Tô Lạp đi đâu rồi? Diệp Âm Trúc trong lòng nghi hoặc mang theo vài phần lo lắng. Bởi vì hắn phát hiện bên trong túc xá bất luận là đồ đạc hay nền đất, đều rơi xuống một tầng bạc bạc phủ đầy tro bụi, nhìn qua như là một quãng thời gian dài không ai ở cả, mà tính cách Tô Lạp thích sạch sẽ. Tuyệt không thể xuất hiện loại tình huống này mới đúng.

Hơi suy nghĩ một chút. Diệp Âm Trúc không có tiếp tục dừng lại, hắn lần này trở về chính là muốn mau chóng rời khỏi. Trầm tư một lát, đã có chủ ý từ trong Tu Di thần giới lấy ra diện cụ lúc đầu Tử cho hắn đeo lên mặt. Thay giáo phục trong học viện, nhẹ nhàng đi ra từ sau cửa sổ túc xá.

Cho dù hắn đã đoán được Tô Lạp hẳn cũng đã rời đi một đoạn thời gian, nhưng vẫn ôm một tia hy vong đi đến vũ kỹ thích khách hệ hỏi. Khiến hắn giật mình chính là. Thích khách hệ đệ tử nói cho hắn, gần nữa tháng trước, cũng chính là lúc hắn vừa mới lên đường tham gia thất quốc thất long bài vị chiến, Tô Lạp đã xác nhận xin thôi học rời khỏi học viện, vì chuyện này. Khiến cho thích khách hệ chấn động không nhỏ, địa vị Tô Lập tại thích khách hệ tương đương với hắn tại thần âm hệ, đều là nhân tài hiếm có.

Tô Lạp đã thôi học? Nhưng hắn tại sao không nói qua cho mình biết? Hắn có thể đi đâu đây? Diệp Âm Trúc đột nhiên phát hiện. Chính mình kỳ thật đối với Tô Lạp cũng không hiểu rõ, ít nhất là không có nghe Tô Lạp nói qua gia đình ở tại địa phương nào. Trong lúc đó liên tưởng đến quan hệ Tô Lạp cùng Hắc Phượng Hoàng. Trong tâm hắn nhất thời trầm xuống, nếu Tô Lạp đi tới Pháp Lam, đến ám tháp kia, Chính mình như thế nào có thể gặp lại hắn đây? Hắn thậm chí ngay cả một phong thơ cũng không có lưu lại. Tô Lạp a Tô Lạp, chẳng lẽ ngươi không nhìn nhận người huynh đệ sao?

Trong lòng mất mát mãnh liệt khiến Diệp Âm Trúc thất thần một trận. Nhưng mặc kệ là nói như thế nào, sự tình vẫn còn khả thi. Ny Na cùng Phất Cách Sâm viện trưởng hắn đều không muốn gặp. Mặc dù Hương Loan bọn họ còn không có trở về. Nhưng ai biết bên kia tin tức đã truyền tới hay không đây? Vì tránh cho phiền toái không cần thiết, cũng chỉ có thể nói tiếng xin lỗi trong lòng đối với Ny Na nãi nãi cũng Phất Cách Sâm lão sư.

Đệ tử trong Mễ Lan ma võ học viện đông đảo. Mặc dù Diệp Âm Trúc mặt mũi có chút xa lạ. Nhưng mặc giáo phục hắn cũng không khiến cho bất cứ kẻ nào hoài nghi. Cẩn thận tự ngẫm một chút. Hắn vẫn quyết định trước tiên diện kiến Tây Đa Phu nguyên soái. Hải Dương ở nơi nào không biết rõ hắn căn bản không cách nào an tâm.

Khi Diệp Âm Trúc từ học viện đi tới Mễ Lan thành thì hắn kinh ngạc phát hiện. Cả Mễ Lan thành đang tràn ngập trong bầu không khí vui mừng. Nhà nhà giăng đèn kết hoa. Cả toàn thành đều tràng ngập hào khí vui sướng, trên ngã tư đường tùy ý có thể thấy được đám người cuồng hoan (chè chén say sưa). Tất cả phạn điếm đều chật cứng. Tùy ý có thể thấy được đầy người tửu khí nhưng vẻ mặt mọi người đều hưng phấn.

- Mễ Lan chúng ta là đệ nhất, vĩnh viễn là đệ nhất, Mễ Lan vô địch, Mễ Lan vô địch….

Một hán tử say từ bên người Diệp Âm Trúc bước qua, hưng phấn hô cao khẩu hào.

Diệp Âm Trúc đột nhiên hiểu được, nhất định là tin tức thất quốc thất long bài vị chiến đại thắng truyền về Mễ Lan. Mễ Lan đế quốc bảo vệ đại lục có vị trị đệ nhất đế quốc. Khó trách Mễ Lan thành tổ chức lễ hội hưng phấn như thế. Đồng thời, trong lòng hắn cũng không khỏi thầm giật mình, khó trách Mễ Lan đế quốc cùng Lam Địch Á Tư đế quốc đối với tràng bài vị chiến này coi trọng như thế, đối với một quốc gia mà nói, danh hiệu đệ nhất mặc dù chỉ là cái hư danh nhưng có thể ngưng tụ lực lượng nhân dân cả nước tăng cường mạnh mẽ. Chiến tranh có lẽ sẽ bắt đầu, khi nhận được cái xưng hào đệ nhất đại lục này, không thể nghi ngờ là cấp cho Mễ Lan sĩ khí dâng cao. Và thậm chí có thể nói cả Mễ Lan đế quốc kết tinh vào từng trái tim mỗi người. Cho dù Lam Địch Á Tư mưu đồ đã lâu. Nhưng Mễ Lan cũng không phải dễ chọc vào.

Bất quá, nhìn từ góc độ Diệp Âm Trúc, hắn cũng không lạc quan về tương lai Mễ Lan, mặc dù có được chức quán quân của thất quốc thất long bài vị chiến khiến cho Mễ Lan đế quốc tựa hồ tiến vào một thời kỳ huy hoàng. Nhưng trên thực tế, lúc này cục diện Mễ Lan đế quốc đã gặp phải bốn bề thọ địch. Bắc có cực bắc hoang nguyên đại quân thú nhân, đông có Phật La vương quốc phản bội, nam là sự chú ý của Lam Địch Á Tư đế quốc, chỉ có phía tây A Tư Khoa Lợi vương quốc này còn có thể xem như là minh hữu. Nhưng vốn ba minh hữu biến thành hai, Pháp Lam âm thầm đè úp một bên, đều đã khiến cục diện Mễ Lan bị vây cực kỳ bất lợi. Chiến tranh một khi triển khai, không thể nghi ngờ là Lam Địch Á Tư chiếm được một chút ưu thế.

Trong đám người đắm chìm trong sung sướng. Diệp Âm Trúc rốt cục đi tới nguyên soái phủ của Tây Đa Phu, phủ nguyên soái trước cửa có vẻ rất lãnh thanh, luôn luôn tiết kiệm, Tây Đa Phu phủ nguyên soái thậm chí chỉ có hai gã thủ vệ cửa mà thôi.

Diệp Âm Trúc đi tới trước phủ nguyên soái thì từ mình lấy diện cụ xuống trong một góc không người, diện cụ là bí mật của hắn. Mặc dù đối Tây Đa Phu nguyên soái cũng đủ tín nhiệm, nhưng hắn vẫn hy vong có thể lưu một chút hậu thủ.

- Xin thông truyền giùm. Diệp Âm Trúc cầu kiến Tây Đa Phu nguyên soái.

Diệp Âm Trúc mỉm cười hướng hai gã thủ vệ canh giữ đại môn nói.

- Nguyên soái không ở đây.

Thanh âm thủ vệ có chút lãnh ngạnh trực tiếp từ chối Diệp Âm Trúc.

Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút.

- Tây Đa Phu gia gia không ở đây sao? Đã đến hoàng cung?

Là Mễ Lan đế quốc đệ nhất cao thủ, Tây Đa Phu nguyên soái thường xuyên bị gọi vào trong cung.

- Chờ, chờ một chút.

Tên thủ vệ kia đột nhiên nói lắp, mở to hai mắt nhìn Diệp Âm Trúc.

- Ngươi. Ngươi vừa rồi nói ngươi tên là gì?

Diệp Âm Trúc nhíu mày, nói:

- Ta gọi là Diệp Âm Trúc. Có chuyện gì sao?

Hai gã thủ vệ liếc nhau. Đồng thời nhìn thấy nỗi hoảng sợ trong mắt đối phương. Trong đó một người hỏi dò:

- Ngài, ngài chính là vị đái lĩnh năm trăm dũng sĩ Mễ Lan chúng ta, là đại anh hùng Diệp Âm Trúc hầu tước đại nhân tại thất quốc thất long bài vị chiến tận lực bảo vệ vị trí thứ nhất đại lục của quốc gia chúng ta?

Hầu tước? Ta lúc nào thành hầu tước vậy? Diệp Âm Trúc có chút buồn cười nhìn hai tên gia hỏa này.

- Khi tin tức từ bên kia Pháp Lam trở về, bệ hạ trước tiên ban cho ngài hầu tước vị a! Chẳng lẽ ngài còn không biết sao?

Thủ vệ trong mắt kinh hãi từ từ biến thành cuồng nhiệt, kỳ thật không chỉ có bọn hắn. Sợ rằng bây giờ Mễ Lan đế quốc cao thấp, tất cả chiến sĩ trẻ tuổi đều xem Diệp Âm Trúc là thần tượng trong lòng, là cái đích để hướng tới .

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.