Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn cảnh tối hậu,cự mộc lĩnh vực (phần 3)

Phiên bản Dịch · 2127 chữ

Nước mưa lạnh như băng tiêu thất. Tại quang mang hiện ra, Diệp Âm Trúc cùng Diệp Hồng Nhạn đang tu luyện cơ hồ đồng thời mở mắt, bọn họ đều biết, trận chiến cuối cùng sắp tới.

Quang mang nhàn nhạt hiện lên, làm cảnh vật xung quanh một lần nữa biến hoá, Diệp Âm Trúc cùng Diệp Hồng Nhạn ánh mắt đồng thời toát ra vẻ kinh ngạc.

-Như thế nào lại như vậy.

Diệp Âm Trúc thì thào tự nhủ. Ngay cả Diệp Hồng Nhạn khi đối mặt với thú nhân còn không đổi sắc, lúc này trong mắt cũng có vài phần ngạc nhiên.

Bên cạnh bọn họ là một mảng màu xanh biếc. Hoàn toàn là xanh biếc. Không khí tươi mới như là nhân gian tiên cảnh. Chung quanh hết thảy đều là do thực vật tạo thành. Trên mặt đất là thảm cỏ, rễ cây cùng hoa dại. Còn có nhiều đại thụ mộc cực kỳ cao lớn, đều tản ra khí tức tự nhiên.

Thảm hoạ? Thảm hoạ tự nhiên ở đâu? Diệp Âm Trúc cùng Diệp Hồng Nhạn cũng đều không biết. Tìm kiếm, nhưng trong hoàn cảnh đại sâm lâm này, bọn họ thực sự rất khó tưởng tượng sẽ có thảm hoạ gì xuất hiện. Điểm khác biệt duy nhất với ngoại giới sâm lâm, chính là cây cối ở nơi này. Mỗi cây đại thụ ở đây cũng đều phải mười người ôm, thân cây thẳng tắp, trực tiếp chui vào không trung. Bằng mắt thường dĩ nhiên không thể nhìn ra những cây đại thụ này cao bao nhiêu, bởi vì ngọn cây đã chui vào mây trời. Dùng chữ cổ thụ che trời để hình dung chúng nó cũng không sai.

Diệp Âm Trúc nở nụ cười, chỉ bất quá hắn bây giờ toát ra vẻ tươi cười đã có chút tần nhẫn

-Hồng Nhạn, rốt cục cũng có một hoàn cảnh thích hợp cho chúng ta, xem ra ma pháp trận này thực sự là công bằng.

Diệp Hồng Nhạn gật đầu, rất nhanh cởi tinh lam chiến khải trên người ra đưa cho Diệp Âm Trúc.

Quang mang chợt loé, huyễn lệ khải giáp kia đã được thu vào trong tu di thần giới. Diệp Hồng Nhạn đương nhiên hiểu được ý tứ của Diệp Âm Trúc là gì. Trong rừng cây rậm rạp này, không thể nghi ngờ phục kích là thích hợp nhất. Tinh Lam chiến khải mặc dù chất lượng hảo hạng, nhưng lại dễ dàng làm người khác chú ý, cho nến hắn không đợi Diệp Âm Trúc mở miệng, lập tức bỏ đi khải giáp, chỉ cầm lại trọng kiếm đầy vết vỡ nứt trong tay

Quang mang nhàn nhạt loé ra, trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia thần quang nhu hoà, hướng Diệp Hồng Nhạn gật đầu. Hai người song chưởng mở ra, giống như hai con đại điểu phi thân lên, điểm nhẹ vào cây đại thụ, mấy bước đã lọt vào tầng cây thứ nhất.

Không ai biết đại thụ nơi này cao bao nhiêu. Bọn họ đang đợi, lẳng lặng chờ đợi.

Hai người Diệp Âm Trúc tịnh không nóng nảy đi tìm đối thủ. Trải qua trận chiến lúc trước, bọn họ mặc dù có ba giờ nghỉ ngơi, nhưng dù sao vẫn không kịp. Tu luyện trong mưa to, đúng là đã bị ảnh hưởng nhất định, mặc dù thể lực cùng đấu khí đã khôi phục một ít, nhưng khoảng cách tới trạng thái đỉnh phong còn chênh lệch không nhỏ. Cho dù hoàn cảnh này người của Lam Địch Á Tư không xuất hiện, bọn họ cũng không vội, tĩnh tu trong hoàn cảnh này cũng tốt. Nếu cho bọn hắn năm giờ thời gian nữa, cho dù thương thế không cách nào khỏi hẳn, đấu khí cùng ma pháp cũng tuyệt đối có thể khôi phục hơn nữa. Ai biết trong hoàn cảnh này có gì nguy hiểm đây? Thảm hoạ tự nhiên đối với Lam Địch Á Tư đại bộ đội hiển nhiên tổn hại so với hai người bọn họ lớn hơn nhiều. Làm cho thảm hoạ tự nhiên tiêu hao Lam Địch Á Tư thực lực không phải tốt hơn sao?

Khi hai người Diệp Âm Trúc đang ẩn nấp trên đại thụ, thành âm của Quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân tại thế giới ma pháp trận vang lên

-Ba Bàng vương quốc, Phật La quốc rời khỏi thất quốc thất long bài vị chiến. Vì chỉ còn hai nước tham chiến, đây chính là chiến trường cuối cùng của các ngươi, tại đây, bất luận thời gian bao lâu, các ngươi cũng phải quyết phân thắng bại, khiến cho một phe toàn bộ rời khỏi trận đấu. Nhắc nhở những người tham chiến của Mễ Lan đế quốc cùng Lam Địch Á Tư đế quốc, lúc này các ngươi đang ở sâu trong hoàn cảnh tên là cự mộc lĩnh vực. Tại pháp trận khảo nghiệm lớn nhất này, nguy cơ gì cũng có thể xuất hiện. Các ngươi rất có thể không chỉ là đối mặt với công kích trên mặt đất bằng phẳng, chúng ta ở bên ngoài cùng đợi người thắng lợi cuối cùng xuất hiện.

Thanh âm của Áo Bố Lai Ân mờ dần đi, sâm lâm lại một lần nữa yên tĩnh, không khí xung quanh lại làm người thoải mái như trước. Đối với Diệp Âm Trúc cùng Diệp Hồng Nhạn mà nói, thông tin Quang minh tháp chủ nói tới cũng không phải là xấu. Ít nhất bọn họ có thể dám chắc, đối thủ cũng đã đi vào trong cự mộc lĩnh vực này.

Khi đang chuẩn bị nghỉ ngơi chờ đợi địch nhân tới trên đại thụ này, ánh mắt hai người đột nhiên hướng lên trên nhìn lại. Tại chiến trường nguy cơ trùng điệp này, cảm giác bọn hắn phát hiện có gì đó không đúng.

Nương theo một tiếng dát dát, một con thừa điểu từ cách bọn họ mười thước từ trên phi xuống. Móng vuốt phong duệ nhắm vào đỉnh đầu Diệp Âm Trúc bổ tới.

Chích điểu này đại khái thân dài một thước, toàn thân màu lam. Hai cánh dang ra đạt tới hơn ba thước rộng, một đôi mắt huyết hồng sắc tựa như ngọc bảo thạch, mặc dù thân thể không nhỏ, nhưng tốc độ hạ xuống vô cùng nhanh. Lợi trảo dưới chân thu lại, nhìn qua có thể so sánh với thích khách kiếm.

Thân thể Diệp Âm Trúc bất động, tay phải giơ lên, một chưởng hướng quái điểu bổ tới. Trúc đấu khí màu tím giống như lưỡi đao bổ vào thân thể của cự điểu. Làm hắn ngạc nhiên chính là, quái điểu dưới tình huống đó thân thể trong nháy mắt né tránh, linh xảo thoát khỏi chưởng đao của Diệp Âm Trúc, mà tốc độ thân thể lại càng nhanh hơn, chiếc mỏ dài nhằm đỉnh đầu Diệp Âm Trúc mổ tới.

Công kích cực nhanh khiến ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không khỏi kinh hãi, tay phải chợt tăng tốc, trực tiếp chộp vào mỏ cự điểu. Chụp trúng chiếc mỏ, cảm giác đầu tiên là quang lực cứng cỏi, nếu không phải bị tử trúc đấu khí vững vàng của Diệp Âm Trúc nắm giữ, sợ rằng lập tức bị quái điểu này tránh thoát.

Đấu khí mãnh liệt thuấn phát, quái điểu toàn thân kịch liệt run rẩy. Chậm rãi nhưng trực tiếp, nội tạng của nó trong khoảnh khắc đã bị Diệp Âm Trúc đánh nát bấy.

-Đây là yêu điểu gì, ngươi từng gặp qua chưa?

Diệp Âm Trúc nghi hoặc nhìn Diệp Hồng Nhạn.

Diệp Hồng Nhạn lắc đầu, nói:

-Chưa từng thấy qua, đây tựa hồ cũng không phải là ma thú.

Diệp Âm Trúc gật đầu:

-Ta cũng chưa từng thấy qua. Bất quá, chủng điểu này tốc độ công kích vô cùng nhanh, chẳng lẽ là ưng yêu sao? Nhưng ưng yêu tựa hồ không có đuôi dài như vậy mới đúng. Ngươi xem, đỉnh đầu nó có một tam giác nhỏ. Ta cảm giác được bên trong có chứa phong hệ ma pháp nguyên tố. Chỉ là năng lượng không mạnh mà thôi. Nếu dựa theo ma thú cấp bậc tính toán, đây ít nhất là trình độ tứ cấp.

Diệp Hồng Nhạn trầm giọng nói:

-Xem ra cự mộc lĩnh vực này không phải đến từ tự nhiên, tại đây sinh cơ bừng bừng, rất thích hợp cho các loại động thực vật sinh trưởng, vừa rồi quang minh tháp chủ nhắc đến việc chúng ta bị công kích, xem ra đáng sợ nhất chính là ma thú công kích.

Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra một tia tươi cười

-Nếu thế, không chỉ chúng ta gặp phiền toái, hi vọng tại đây có thể có cường đại ma thú mới tốt.

Diệp Hồng Nhạn sắc mặt đột nhiên biến đổi. Ngón tay chỉ chỉ lên trên

-Diệp Âm Trúc, sợ rằng bị ngươi nói đúng rồi đó.

Không đợi Diệp Âm Trúc ngẩng đầu lên, một cỗ kình phong lẫm liệt đã nương theo một tiếng thét chói tai từ bên trên kéo tới, lúc này, hai người cũng không cách nào ngồi lại trên nhánh cây, trong nháy mắt chia làm hai hướng né ra.

Trong tiếng ca ca, nhánh cây trước mặt bọn họ trong nháy mắt đã trở nên tứ phân ngũ liệt, hướng tới bên dưới rơi xuống. Diệp Âm Trúc trong lúc tránh khỏi công kích mới thấy hình dáng của ma thú nọ. Đó là một cự điểu so với quái điểu lúc trước thập phần giống nhau, mà thể tích của nó so với chích điểu kia ít nhất gấp ba lần, thân thể vượt qua ba thước. Hai cánh triển khai, ước chừng sáu bảy thước, bộ lông đậm lam sắc, đuôi lại hiện ra sắc xám trắng. Đỉnh đầu có độc giác màu xanh nhạt, ước chừng dài sáu tấc, công kích vừa rồi tựa hồ phong nhận chính là phát ra từ đó.

-Giết đứa nhỏ, ba ba của nó tới báo thù.

Ý niệm này xuất hiện đầu tiên trong đầu Diệp Âm Trúc, mà cự điểu đã từ không trung phi tới. Thủ đoạn công kích của nó so với tiểu điểu lúc nãy có chút khác nhau. Không chỉ có chiếc mỏ lớn mang theo kình phong chói tai, đồng thời hai cánh như lưỡi dao phong toả không cho Diệp Âm Trúc chạy trốn. Trên người nó một tầng thanh khí lưu chuyển, khiến cho thân thể trở nên nhanh nhẹn vô cùng.

Hảo cường đại ma thú. Diệp Âm Trúc trước tiên cảm giác được nguy cơ đối phương mang đến, mặc dù không thể so sánh với cự long trưởng thành, nhưng từ cường độ công kích cùng với ánh mắt phẫn nộ của cự điểu này có thể nhìn ra, đây ít nhất là một đầu ma thú cấp bảy có trí tuệ.

Hy vọng chỉ có một kích. Một tầng quang mang bích lục trong nháy mắt từ tay phải Diệp Âm Trúc bộc phát. Mang theo tử quang nhàn nhạt, vô số trúc ảnh trong nhát mắt bạo phát, đích thị là trúc công. Trong ngạo trúc kiếm pháp, Diệp Âm Trúc tự nhiên học được thuần thục nhất chính là ba thức. Đạt tới tử trúc cảnh giới, so với công kích trước kia đã có khác biệt lớn.

Phong cuồng quang mang trong nháy mắt loé ra, trong tiếng rên rỉ mãnh liệt, bích ti đã mấy chục lần xuyên thủng thân thể quái điểu nọ, thất cấp ma thú còn xa mới đủ tư cách chống lại tử cấp đại chiến sư. Trong màn tử trúc đấu khí cường hãn, Diệp Âm Trúc lại hạ sát thêm một quái điểu.

Không biết có phải tại tiếng rên rỉ bi thiết của cự điểu trước khi chết không, Diệp Âm Trúc cùng Diệp Hồng Nhạn lập tức nghe được trong không trung vô số tiếng điểu minh vang lên. Hai người sắc mặt đều không khỏi biến đổi. Nếu bị đại quy mô thất cấp ma thú tập kích, đừng nói ẩn thân, cho dù công kích đối phương cùng không dễ dàng gì.

Diệp Hồng Nhạn ánh mắt hướng đến Diệp Âm Trúc, ý hỏi hắn làm sao bây giờ.

Diệp Âm Trúc thoáng do dự một chút, lập tức thu hồi bích ti, tự mình từ tu di thần giới gọi về xuân lôi cầm.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.