Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỵ sĩ phi mã (Trung)

Phiên bản Dịch · 2303 chữ

Ánh nắng chiếu trên lớp áo giáp màu trắng bạc làm lóe lên từng đợt chuyển động của những đường hoa văn chói mắt, không cần nói trên áo giáp của bọn họ có đính thêm ma ngân, thậm chí trong áo giáp của bọn họ có thể ẩn tàng một ít ma pháp trận có công hiệu đặc thù.

Những kỵ sĩ cưỡi phi mã khiến cho Diệp Âm Trúc trong lòng có chút khó nói. Bất luận là kỵ sĩ nào trên lưng cũng có một dấu hiệu đặc biệt, đó là một thất mang tinh ( ngôi sao bảy cánh ), Biểu tượng của ma pháp công hội và ma pháp pháp sư bình thường là lục mang tinh, nhưng cái này là thất mang tinh của Pháp Lam. Thất mang tinh so với lục mang tinh không có nhiều khác biệt, ngoại trừ một chút khác là trên bảy ngôi sao đó có bảy màu sắc khác nhau tượng trưng cho Pháp Lam thất tháp, cho nên thất mang tinh này gọi là Pháp Lam tinh, là huy chương của Pháp Lam, có lẽ tại đại lục có người không biết huy chương của Mễ Lan đế quốc là Hồng thập thuẫn, nhưng tuyệt không ai không biết thất tinh mang của Pháp Lam. Ngoại trừ Pháp Lam tinh ra , trên mũ đội của các kỵ sĩ còn có ấn ký của mỗi một con phi mã.

“ Là Pháp Lam kỵ sĩ đón chúng ta.” Thanh âm của Nguyệt Huy có chút hưng phấn đồng thời cũng có chút run run, lão trước tiên tự mình ra lệnh cho Hắc hạ xuống khỏi lưng của Hắc Báo, tay phải đặt bên ngực trái, hướng về phía các kỵ sĩ mà cung kính hành lễ.

Diệp Âm Trúc ngồi trên lưng tốc long không có biểu hiện gì, hắn lúc này đang đánh giá xem trình độ chiến đấu của một trăm kỵ sĩ cưỡi thất cấp ma thú như thế nào ?

Mang theo một quầng sáng xanh ; những kỵ sĩ phi mã này khi đáp xuống đất đã cho Diệp Âm Trúc ngay đáp án, những kỵ sĩ này đều là thanh cấp, và thực lực là hơn trung giai, thanh cấp cùng với thất cấp ma thú như vậy tuy không phải đối thủ của các chủng cường giả như Bỉ Mông cự thú hoặc các cửu cấp cự thú, nhưng với thất hoặc bát giai cự long thì xem ra không có cách nào làm khó cho họ.

Không quân, cái này chính là không quân ! Hồi tưởng lại lúc mình làm bị thương năm trăm Ưng Chuẩn long kỵ binh thì Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái đã bi thống cực độ,từ đó đã đủ biết sự mạnh yếu của không quân có ảnh hưởng lớn thế nào đối với phương án tác chiến của các quân đoàn, nhớ lại Cầm thành của mình tuy là đã có sự trợ giúp của Bỉ Mông, nhưng nói về không quân thì chưa có gì cả.

Lúc này phi mã kỵ sĩ đã từ từ trên không trung hạ xuống đất, qua một thời gian và khoảng cách ngắn để giảm tốc độ, bọn họ dần dần hiện rõ. Có thể nhìn thấy tầm vóc của Phi Mã, Độc Giác Mã này cao gần năm thước, bề ngang chừng hai thước, nhìn sơ qua cũng không nhỏ hơn so với Ai khắc lý mẫn long, cặp mắt màu đỏ hồng như hai viên hồng bảo thạch ( ruby) lấp loáng rất có thần, hai cánh khép lại, trông cực kỳ đẹp mắt, chỉ khác với các loại thú có sừng là thiếu đi một cái sừng mà thôi.

Diệp Âm Trúc đã từng đọc qua sách vở , hắn biết được vũ khí tấn công mạnh nhất của loại Phi mã này chính là đôi cánh của chúng, là phong hệ ma thú cao cấp, do đó năng lực khống chế gió rất mạnh, hai cánh có thể đồng thời dùng để bay, nhưng cũng đồng thời tác động mạnh đến phong nguyên tố, là vũ khí rất lợi hại.

Cầm đầu của đội Phi mã chính là một kỵ sĩ rất dũng mãnh, khoảng chừng ba mươi tuổi, hình dáng cường tráng như Áo Lợi Duy Lạp, trọng kiếm mà các chiến sĩ hay dung so với thể hình của hắn ta thì có vẻ nhỏ hơn một chút. Người này bả vai rất rộng, da màu cổ đồng ( đồng đen), tóc ngắn màu vàng giống như là cương châm, đang dựng đứng, tay phải cầm một thanh trọng hình trường thương có thể sánh ngang với trường thương, thân hình của Phi Mã mà hắn cưỡi cũng lớn hơn so với đồng loại, lớp lông ở gáy của con phi mã này còn có màu vàng kim.

Cưỡi trên lưng ngựa, kỵ sĩ to cao đó nhìn Diệp Âm Trúc,khẽ gật đầu như đang hành lễ, thanh trường thương trong tay mình điểm nhẹ lên mũ của mình:” Ca ngợi Pháp Lam, phi mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức ( Jerrard), đại diện cho Pháp Lam hoan nghênh sứ đoàn của Mễ Lan đã đến đây.”

Hương Loan thúc Độc Giác thú của mình tiến lên, với danh nghĩa là đại biểu của hoàng thất Mễ Lan đế quốc, tự nhiên nàng là người có địa vị cao nhất:” Ca ngợi Pháp Lam, ngài vẫn khỏe chứ, Phi mã thánh kỵ sĩ tôn kính.”

Ánh mắt của Kiệt Lạp Đức lướt qua nhìn Hương Loan, rất rõ ràng là hắn không bị vẻ đẹp của Hương Loan làm lay động, hắn rất nhanh nhìn lướt qua nàng , còn lại đa số thời gian thì nhìn chằm chằm vào con Độc giác thú của nàng.

Áo Lợi Duy Lạp thúc thủy hệ cự long của mình đến bên cạnh Diệp Âm Trúc, loại nghi lễ có tính chất giao tiếp thế này thì bọn họ không cần ra mặt, Diệp Âm Trúc nhỏ giọng hỏi:” Áo Lợi Duy Lạp đại ca, thánh kỵ sĩ mang ý nghĩa gì ?”

Áo Lợi Duy Lạp truyền âm :” Biên chế của Pháp Lam khác hẳn với tám quốc gia, Pháp Lam mặc dù không lớn nhưng có mười hai đội kỵ sĩ để bảo vệ, mỗi một đội kỵ sĩ đều có một vạn kỵ sĩ Pháp Lam,mỗi đội kỵ sĩ đều có đội trưởng, thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức này hẳn là một đội trưởng trong mười hai đội trưởng của kỵ sĩ đoàn của Pháp Lam. Ta cũng từng nghe gia gia nói qua, thánh kỵ sĩ của Pháp Lam không ai không phải là cường giả, người này nhìn qua không lớn tuổi, nhưng thực lực sợ rằng cũng không kém hơn gia gia của ta và Tây Đa Phu lão gia. Có thể trở thành thống soái của Phi Mã kỵ sĩ đoàn ,đội kỹ sĩ có danh tiếng nhất trong mười hai đội kỵ sĩ của Pháp Lam, thực lực của hắn ta tuyệt đối phải xếp trong số ba người đứng đầu. Pháp Lam cử hắn ta nghênh tiếp chóng ta, xem như là rất xem trọng đế quốc chúng ta.”

Lúc này, Nguyệt Huy đã bước tới nghênh đón, vì muốn thể hiện sự tôn trọng với Pháp Lam, ông ta đã nhảy xuống khỏi lưng Hắc báo, tới trước ngựa của Kiệt Lạp Đức, tay phải đặt lên ngực rồi hành lễ:” Thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức, ngài còn nhớ ta không ?”

Kiệt Lạp Đức cúi đầu, ánh mắt đặt trên người Nguyệt Huy, khuôn mặt cương ngạnh nở một nụ cười rất hiếm thấy:” Nguyên lai là Nguyệt Huy tiểu đệ, nghe nói từ lâu ngươi đã trở thành hội trưởng của Mễ Lan công hội, chúc mừng”

Nghe qua người chỉ chừng hơn ba mươi tuổi lại gọi Nguyệt Huy là tiểu đệ, cả đoàn của Mễ Lan đồng thời ngạc nhiên, đương nhiên chỉ là trong đámlong kỵ binh mà thôi, trừ năm trăm Tử Thần chiến sĩ.

Mà điều khiến cho người ta kinh ngạc chính là,Nguyệt Huy nghe được Kiệt Lạp Khắc gọi mình là tiểu đệ như vậy lại không có chút tức giận, ngược lại lão còn có chút kích động nói :” Đúng vậy, là tiểu đệ, ca ngợi Pháp Lam,Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ vẫn còn nhớ đệ, năm đó chính ngài đã đưa ta rời khỏi Pháp Lam, nhiều năm trôi qua ngài vẫn trẻ trung, cường tráng như vậy; còn lão đệ ta lại già mất rồi.”

Kiệt Lạp Đức mỉm cười nói:” Mời các vị sứ tiết của Mễ Lan, Nguyệt Huy tiểu đệ,mau mau nhập thành , chúng ta để sau này hàn huyên cũng không muộn mà.”

“ Dạ.” Nguyệt Huy cung kính nhận lệnh, rồi ra lệnh Mễ Lan chiến sĩ hướng tới Pháp Lam thần bí, đại đa số mọi người đều đoán xem tuổi của vị thánh kỵ sĩ này lớn hơn bao nhiêu so với Nguyệt Huy đại ma đạo sư ?”

Kiệt Lạp Đức quay ngựa lại, phát ra hiệu lệnh, nhưng không bay lên mà đi phía trước dẫn đường cho đoàn người Mễ Lan.

Thấy Nguyệt Huy đối với Kiệt Lạp Đức lúc nào cũng cung kính,Hương Loan không khỏi có chút kỳ quái, nhất là nhớ lúc Kiệt Lạp Đức nhìn mình thì trong mắt không có chút xao động, trong lòng nàng có chút không cam tâm, không lẽ mình còn không hấp dẫn hơn con Độc giác thú hay sao ?

“ Nguyệt Huy gia gia, Kiệt Lạp Đức này là ai ? Ông ta rất lợi hại hay sao ?” Hương Loan không nhịn được hỏi.

Nguyệt Huy đưa tay lên ra hiệu cho Hương Loan không nên lên tiếng , rồi nói khẽ:” Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ là người đứng thứ hai trong mười hai thánh kỵ sĩ danh tiếng, thực lực rất cao cường. Năm đó khi ta tiến vào Pháp Lam thì thực lực của ông ta đã đạt tới Cửu cấp tử giai đại chiến sư rồi, bây giờ có đột phá mới hay không thì không biết được, cho dù không biết ông ta có thể đột phá khỏi thải hồng cấp bậc hay không, thì với tu vi nhiều năm của ông ta , đấu khí có thể hình dung là rất kinh khủng, thập nhị thánh kỵ sĩ của Pháp Lam là người đứng ngay sau thất vị tháp chủ, dĩ nhiên cũng là những thủ hộ giả trung thành nhất.”

Tử cấp cửu giai, bốn chữ đơn giản này đã cho mọi người đáp án, Diệp Âm Trúc và Áo Lợi Duy Lạp đồng thời biến sắc, tử cấp cửu giai, trong lòng đa số mọi người gần như là thần thánh, đấu khí tu luyện tới mức như vậy thì một người có thể đối phó với cả một quân đoàn.

Nguyệt Huy tiếp tục nói:” Năm đó khi ta tới Pháp Lam thì Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ cũng có hình dạng như bây giờ, theo ta được biết thì trước đó ba mươi năm , một ma pháp sư khi tiến vào Pháp Lam thì cũng thấy ông ta có hình dáng như vậy, đơn giản mà nói vị Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ đại nhân ít nhất cũng trên trăm tuổi rồi, người xem ông ta có đáng để tôn kính không ? Có thể được Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ tiếp đón làm ta đã quá bất ngờ rồi.”

Hương Loan ngạc nhiên nhìn Nguyệt Huy :” Nhưng ông ta cũng là Phi Mã kỵ sĩ thôi mà, phi mã chỉ là thất cấp ma thú. Sao một cường giả như ông ta mà lại dùng thất cấp ma thú làm tọa kỵ ?”

Nguyệt Huy lắc đầu nói :” Không, người sai rồi, tọa kỵ của Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ chính là Kim Tông Phi Mã Vương, là Cửu cấp ma thú , hơn nữa còn là Cửu cấp ma thú thượng vị, thôi được rồi không nói nữa, lập tức khởi hành đi thôi , trên đường đi mọi người phải cận thận.”

Đội ngũ tiếp tục đi tới, một trăm phi mã kỵ sĩ đi trước không ai phát ra tiếng động nào cả, xếp thành một hàng thẳng tắp, tựa hồ mọi việc diễn ra xung quanh không quan hệ với họ.

Từ sáng tới chiều, trên đường đi không nghỉ ngơi, Kiệt Lạp Đức thánh kỵ sĩ không nói gì, đoàn người của Mễ Lan cũng không dám dừng lại. Mặt trời ngả dần về phía Tây, bọn họ đột nhiên thấy phía trước không còn đường đi.

Phía trước là một cái vực, không sai là một cái vực, hơn nữa nhìn từ trái qua phải vẫn không thấy điểm dừng, từ đỉnh của vực tới đáy vực thì độ cao khoảng năm trăm thước, nhưng lúc này Diệp Âm Trúc nhìn kỹ không phải là một vực thẳm mà là một thành thị lớn.

Đó là một nơi mà không cách nào hình dung được diện tích của nó, tại nơi bọn họ đứng đây không thể nhìn thấy điểm cuối của nó. Ai nói Mễ Lan thành thị là thành thị lớn nhất trên đại lục, lớn nhất phải là thành thị này. Điểm nổi bật của thành thị này chính là có bảy tòa kiến trúc làm tiêu chí, cho dù là tòa tháp xa nhất bọn họ cũng có thể nhìn thấy, đó chính là bảy tòa tháp cao, biểu tượng của Pháp Lam, Pháp Lam thất tháp.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 170

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.