Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Giả, Vũ Giả

Tiểu thuyết gốc · 1880 chữ

Chương 28: Linh Giả, Vũ Giả

- Bật mí cho ngươi biết, ngày xưa bổn Cung Chủ giỏi nhất là Trường Côn!

Lục Thanh Nhi thủ thế, côn trong tay xoay tròn tạo ra từng tiếng vun vút, trong góc nhìn của tên kia thì trường côn gần như biến mất.

- Ta muốn xem ngươi giả thần giả quỷ đến khi nào!

Tên Quách Gia này rất nhanh đã định thần lại, hắn không dám thả lỏng một khoảnh khắc nào bởi một đồng bạn đã đo đất vì khinh địch. Lúc này cho dù đánh không lại cũng phải kéo dài thời gian chờ mọi người đến hỗ trợ.

Một kiếm chém tới, thân thủ tên này so với tên lúc trước nhanh hơn vài phần, lập tức đã áp sát người Lục Thanh Nhi.

Nhưng đáng tiếc, kiếm còn chưa kịp tiếp cận vào khu vực nguy hiểm của Lục Thanh Nhi thì cổ tay hắn đã bị một đầu côn quất mạnh vào từ dưới lên. Lực lượng mạnh mẽ lan tràn ra từ khu vực các mạnh máu và gân khiến cả bàn tay như tê liệt.

Lại một côn nữa uyển chuyển biến chiêu, tên này còn chưa kịp phản ứng thì một đầu côn còn lại theo lực xoay đánh bay thanh kiếm ra khỏi tay, Lục Thanh Nhi giống như một u linh thình lình tiếp cận áp sát lấy.

- Chết đi!

Một chỏ giáng mạnh vào nơi giao nhau giữa khoang ngực và bụng, một tiếng rắc khe khẽ truyền ra, Lục Thanh Nhi không hạ thủ lưu tình chút nào. Tay nện côn xuống mặt đất, thuận thế nhảy lên tung thêm một cước đầy uy lực vào bụng hắn.

Lực lượng gia tăng đáng kể so với lúc còn ở cấp 10, một cước này của Lục Thanh Nhi hiện tại đã mạnh sánh ngang với Vũ Sĩ, làm sao một Vũ Đồ như tên kia có thể ngăn cản. Thân thể hắn liền ngã lăn ra đất.

Thu bàn chân có chút ê ẩm về, Lục Thanh Nhi lập tức lao đến, một côn dùng hết sức bình sinh nhắm thẳng vào đỉnh đầu tên kia bổ xuống.

Rắc!

Trường côn gãy nát, lúc này Lục Thanh Nhi cũng đã thức tỉnh bản năng sinh tồn mà điên cuồng tấn công, tay cầm đoạn côn ngắn trên tay quất thật mạnh vào gáy hắn, mà một đòn này chính là vé tham quan địa ngục của tên Quách Gia kia, hắn triệt để mất đi ý thức.

Dường như đã không còn gì phải sợ hãi nữa, Lục Thanh Nhi liền ôm lấy một tảng đá khá to trên mặt đất khó khăn khiêng tới tên còn lại bị nàng đá cắm đầu vào gốc cây, tên này còn đang choáng váng định bò dậy đã thấy một cục đá to đùng đang rơi vào trên đầu mình.

- Cứu mạng!

Lời nói còn chưa kịp phát ra từ miệng thì viên đá đã vô tình rơi xuống, kết quả bi thảm đến mức Lục Thanh Nhi còn không nỡ nhìn.

- Pháo hiệu đã bắn, chắc đám còn lại sắp tới rồi, ta phải mau trốn đã!

Lục Thanh Nhi lục tìm trong hành trang của hai tên này được thêm ba quả pháo hiệu, nàng liền cười lạnh lao đi về một hướng.

Sau khi thân ảnh nhỏ bé rời đi không lâu, Quách Viễn là người đầu tiên chạy tới, vẻ mặt tái xanh nhìn hai thi thể thê thảm trước mắt.

- Có chuyện gì? Là ai làm?

Quách Viễn lập tức cảnh giác nhìn xung quanh. Nhưng ngoài yên tĩnh ra cũng không có thứ gì khác thường, sau một lúc thì mười tám tên Vũ Đồ còn lại cùng chạy tới.

- Đội trưởng! Chuyện này…

- Chúng ta có nên quay về báo cáo với gia tộc không?

Quách Viễn đi một vòng, suy tư một lúc sau đó nói:

- Nhìn quang cảnh xung quanh đây, cây cối vỡ nát, đất bị cày lên không ít, hẳn là hai người họ đã cùng đối phương ác chiến khá lâu, mà thực lực của họ đều là Vũ Đồ đỉnh phong, có thể giết chết nhanh như vậy chỉ sợ đã đạt đến Vũ Sĩ!

- Nhưng hẳn chỉ là Vũ Sĩ nhất trọng mà thôi, bởi vì một Vũ Sĩ Nhị Trọng có thể nhẹ nhàng giải quyết bọn họ, không đến nỗi phải ác chiến như thế! Ta đã đột phá lên Vũ Sĩ Nhị Trọng, đối phương không đáng ngại, chúng ta cẩn thận một chút là được!

Đám người gật đầu sau đó cùng làm hậu sự cho hai người.

- Có thể hai tên này đắc tội với người nào đó, chứ người kia mang theo một đám nữ nhân, khó có thể rời đi nhanh như vậy!

Một tên khác đưa ra suy đoán.

- Tạm thời chưa biết được nguyên nhân do đâu, chúng ta không nên bứt dây động rừng, hiện tại cùng nhau hành động, không tách ra nữa.

Đám người thống nhất cùng nhau tìm kiếm, Lục Thanh Nhi lặng lẽ ở phía xa quan sát hết thảy, nàng mỉm cười âm thầm bám sát phía sau.

Cùng lúc này, tại Thiên Nữ Tối Cường Cung – Khu vực nhà ở.

Thái Dương khoanh chân ngồi trên giường, trên trán lấm tấm vài giọt mồ hôi, chân mày chíu chặt lại.

Xung quanh người nàng không biết từ bao giờ đã tản mát ra từng gợn sóng khí rất mỏng manh, dường như có một lực lượng nào đó đang dần thức tỉnh.

- Thiên Nữ Vũ Linh Quyết! Lấy âm khí tẩm bổ huyệt đạo, câu thông năng lượng thiên địa, rèn luyện cốt cách…

Từng thủ ấn nghiêm ngặt đánh ra trên không trung, lúc đầu tốc độ của nàng vừa chậm vừa khó khăn, mỗi lần đánh ra một thủ ấn thì Thái Dương lại thở dốc một lần.

Trải qua ba canh giờ, tốc độ đánh ra thủ ấn dần dần được cải thiện, từng ấn dứt khoát lại từng ấn, không gian trong căn phòng vặn vẹo mỗi lúc một nhiều. Lúc đầu chỉ là từng vết nhỏ xung quanh thân thể, nếu không chú ý sẽ không nhìn ra, hiện tại những sóng khí vặn vẹo mỗi lúc một nhiều, mỗi lúc một rõ rệt.

Lại thêm một canh giờ nữa, từ bốn phương tám hướng xung quanh căn phòng dần trở nên ẩm ướt, từng đạo lực lượng màu lam nhạt thi nhau hội tụ vào thân thể của Thái Dương. Lúc này nàng một mực nhắm chặt đôi mắt, thủ ấn điên cuồng vận chuyển.

Lực lượng trong thân thể từ mờ nhạt dần trở nên rõ ràng, kết hợp với loại năng lượng màu lam nhạt xung quanh đình viện hội tụ. Toàn bộ như dòng nước ấm chảy dọc thân thể khiến Thái Dương cảm thấy thân thể lâng lâng khó tả, một cảm giác thoải mái nói không nên lời.

Luồng khí này đi đến đâu, Thái Dương cảm thấy bản thân được cường hóa đến đó.

- Đây là… Linh khí của Linh Thủy và Linh Mễ!

Đang vận chuyển công pháp. Thái Dương chợt cảm giác từ trong người tràn ra vô số lực lượng cộng hưởng với lực lượng mà bản thân đang dẫn dắt, tăng tốc độ cường hóa thân thể lên rất nhiều.

Lần lượt tẩm bổ thân thể một chu thiên, Thái Dương tiếp tục vận chuyển công pháp, thủ ấn đánh ra nhanh hơn rất nhiều. Khí tức trên người cũng dần trở nên rõ rệt, có xu hướng càng lúc càng mạnh, dùng một tốc độ không tưởng lao thẳng lên trời cao.

Cứ như vậy, sắc trời dần tối đi. Mười căn phòng nhỏ không ngừng có từng đạo quang mang hội tụ, năng lượng thiên địa dần dần kéo đến.

Bên ngoài Thiên Nữ Tối Cường Cung, hồ Linh Thủy không ngừng tỏa ra từng đợt linh khí, từng đóa hoa sen lắc lư, từng chú cá nhảy lên khỏi mắt nước. Linh khí tràn vào hòa cùng năng lượng thiên địa xông vào mười căn phòng.

- Chín nghìn chín trăm chín mươi chín chu thiên!

- Một vạn!

Thái Dương kết thúc một thủ ấn cuối cùng, toàn thân bất chợt nổ mạnh, từng luồng năng lượng trong không gian dùng tốc độ nhanh nhất từ trước đến nay đổ ập vào người như thác nước, nàng lập tức cảm giác được trong đan điền của mình xuất hiện một loại lực lượng mới.

Loại lực lượng này có thể tùy ý mình khống chế, vô cùng huyền ảo, nhưng dựa theo Thiên Nữ Vũ Linh Quyết, Thái Dương biết mình đang sở hữu cái gì, đôi mắt đỏ hoe nhìn lòng bàn tay mình.

- Đây là… Chân Khí! Ta đã là một Vũ Giả!

- Các tỷ ới!

Ầm ầm!

Mười cánh cửa đồng thời bật mở, mười thân ảnh hưng phấn lao ra.

- Ta thành công! Ta thành công rồi!

- Ta đã là Vũ Giả, ta cảm nhận được Chân Khí của Vũ Giả rồi!

- Muội có Linh Lực của Linh Giả, trời ơi! Muội là Linh Giả!

Chúng nữ ôm chầm lấy nhau, vẻ hưng phấn ngập tràn trên gương mặt, cả đám đồng loạt lao vào đại điện nhắm thẳng về phía phòng của Lục Thanh Nhi gõ cửa.

- Cung Chủ! Chúng ta thành công rồi, chúng ta đã có thể tu luyện.

- Cung chủ ơi!

- Sao không có ai trả lời nhỉ?

Gọi một lúc không có ai đáp lại, chúng nữ tiến vào trong phòng, chỉ thấy một mảnh giấy để trên bàn với nội dung: “Muội đi Nguyệt Long Trấn mua chút quần áo cho các tỷ, mọi người cứ nấu cơm trước đi, muội sẽ về sớm.*

Mọi người nhìn nhau, đều cảm thấy sự cảm kích vô cùng trong mắt nhau, vị Cung Chủ này tuy còn nhỏ tuổi nhưng lại vô cùng chu đáo.

Thái Dương không nhịn được lau đi giọt nước mắt, nói:

- Các muội, tấm lòng của Cung Chủ ta nghĩ không cần nói nhiều, hi vọng mọi người chăm chỉ tu luyện, không để Cung Chủ thất vọng!

- Tỷ yên tâm, khó khăn lắm mới có thể tu luyện, chúng ta không muốn vuột mất cơ hội như thế này đâu!

- Nhưng mà ăn cơm đã, muội cảm thấy Linh mễ rất tốt cho việc tu luyện của chúng ta!

- Nhất trí!

Cơm nước xong xuôi, mọi người để phần cho Lục Thanh Nhi dùng lồng bàn đậy lại cho kín, sau đó chúng nữ lại trở về phòng chăm chú tu luyện không chút lười biếng. Trong khi đó Lục Thanh Nhi cũng đang vô cùng cẩn thận bám sát đám người Quách Gia.

Hết chương 28…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.