Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHAP 26

Phiên bản Dịch · 1195 chữ

Chap 26:

-Kyo dậy đi nào, trời sáng rồi đó!

-Đây đây, Kyo dậy rồi đây- nó uể oải ngồi dậy- Ớ, Jenny, Tom, Jimmy, mọi người đến đây làm gì?

-Bố con điên, huynh mày làm việc ở đây mà mày hỏi ngu thế- Jimmy cốc đầu nó

-Mọi người ở đây thì Kent đâu rồi huynh?- nó ngó quanh.

-Thằng bé đang phóng đến đây, nó lo uội lắm đấy, cả đêm nó không chịu ngủ gì cả, gọi điện hoài ọi người xem muội đang ở đâu đấy- Jenny nói

-Muội tưởng Alex gọi cho Kent rồi chứ?!

-Alex gọi rồi nhưng Kent cứ nhấp nhổm không yên- Tom tặc lưỡi

-Kyo đâu?- Kent mở toang cửa chạy vào

-Kyo đây- nó hua hua tay

-Đồ điên kia, cô biết tôi lo lắng thế nào không hả. Sao người nồng nặc mùi rượu vậy- Kent phi thân tới chỗ nó, nắm vai nó lắc lấy lắc để =.=;

-Giống nhau ghê- bất giác nó nói

-Giống gì cơ?!- tất cả mọi người đều đồng thanh khi nghe nó nói

-À, không có gì- nó giật mình trở về thực tại

-Thôi thôi, đi về nhà đi, ở đây làm gì nữa- Kent kéo nó đứng dậy- Mà Kevin kêu nó với Anna dọn về nhà nó rồi đấy, không ở nhà của chúng ta nữa

-Uhm- nó ậm ừ, nó cảm thấy sống mũi mình có gì đó cay cay

---------------------------------------------

-Đau đầu quá- hắn ôm đầu ngồi dậy

-Anh tỉnh rồi à?- Anna bước vào phòng của hắn- Hôm qua anh uống nhiều quá nên Anh Zack phải chở anh về đó

-Vậy à- hắn trả lời cho có

-Anh ăn đi- Anna đưa cho hắn bát cháo nóng

-Cảm ơn nhé- hắn trả lời rất khách sáo- Anna đi ra ngoài được không, hôm nay anh hơi mệt, đừng để ai vào nếu như anh chưa gọi nhé

-Vâng ạ- Anna ngậm ngùi đi ra ngoài- “Chỉ vì con bé đó mà anh lạnh nhạt với em sao, em sẽ khiến anh phải hối hận thêm một lần nữa”

-----------------------------------------

-Sao vậy, không vào đi đứng đấy làm gì?- Kent quay sang nhìn nó

-Tôi thấy trong đấy cứ lạnh lạnh làm sao ấy- nó run như cầy sấy (chị cũng biết sợ cơ à ==?)

-Cô bị dở à, đi vào- Kent túm cổ nó kéo vào- Ông chủ kêu tầm một lúc nữa là ông chủ về đến đây đấy

-CÁI GÌ?!- nó nhảy cồ cồ lên- Sao ông lại về bây giờ?

-Cô lại còn hỏi tôi- Kent nói nhẹ như lông hồng- Ông chủ biết đã có chuyện xảy ra với cô và Kevin rồi nên về để giải quyết

Kính cong…

-Chết rồi, ông về rồi- nó hốt hoảng- Tôi về phòng đây

-Đứng lại, ông chủ kêu tôi không cho cô chạy trốn dưới mọi hình thức- Kent nghiêm túc

“Mọi ngày tên này yếu lắm mà, mình gảy nhẹ phát là ngã ngay, sao hôm nay mình dung hết sức rồi mà vẫn không xi nhê gì vậy?!” nó giãy giụa muốn chạy

-Kyo- giọng ông Hùng nhẹ nhàng vang lên- Lên phòng của ông nhanh lên

-Vâng ạ- nó sợ sệt nhìn ông Hùng bước lên phòng

Vừa thấy ông Hùng đi khuất, nó quay sang nhìn Kent với ánh mắt cún con

-Vô ích thôi- Kent lạnh lùng nói

Nó hậm hực gạt tay Kent ra, bước lên phòng ông Hùng

-Cháu chào ông- nó rón rén mở cửa, chần chừ chưa muốn vào

-Vào đi, đứng đó làm gì nữa con bé này- một cánh tay ẩn nó vào

-Chị…chị…Nana…Nanami…-nó lắp bắp

-Vâng, tôi đây thưa cô nương- Nanami khoanh tay nhìn nó

-Chị vào đây làm gì?- nó vẫn chưa hoàn hồn

-Ông em gọi chị vào mà- Nanami nhún vai- Phải không ông?

-Đúng đó, ta có chuyện này muốn nói với Kyo- ông Hùng nhạ nhàng nói

-Vậy gọi chị ấy đến làm gì?- nó cao giọng nhìn Nanami

-Bởi vì Nana có thông tin mật muốn cho chúng ta biết

-Chị ấy là người mẫu mà, làm sao có thể có thông tin mật- nó nhíu mày

-Thật ra, model chỉ là nghề tay trái của chị thôi Kyo à- Nanami nhếch mép cười- Nghề tay phải của chị là… sát thủ chuyên nghiệp

Nó không tin vào mắt mình, nó nghĩ Nanami chỉ là một đàn chị quái đản nhưng dễ thương mà mình quen biết, nó không tin rằng chị có thể là một sát thủ chuyên nghiệp

-Đừng ngạc nhiên như vậy chứ, cháu có bao giờ thắc mắc tại sao Nanami luôn tránh được những cú đá nhanh như chớp của mình không, đó chính là vì một sát thủ cần sự uyển chuyển, nhanh nhẹn, chứ không phải sức mạnh- ông Hùng từ tốn giải thích

-Vậy chị ấy có điều gì cần cho chúng ta biết vậy?- nó nhíu mày trầm tư

-Lần trước, khi nhận một vụ ám sát, đúng hôm em đến trại trẻ mồ côi với bọn nhóc đó, chị đã biết được một thông tin cực kì sốc. Nó có lien quan tới chuyện của 17 năm trước, lúc mà em vừa được sinh ra

-Lúc em vừa được sinh ra?- nó ngạc nhiên

-Đúng vậy, trước khi cháu sinh ra, có một tổ chức luôn luôn muốn hãm hại ba mẹ cháu- ông Hùng nói tiếp- Khi chúng thấy mẹ cháu mang thai chúng đã ngấm ngầm lên 1 kế hoạch vô cùng hoàn hảo, đó là bắt cóc đứa con đó, nhưng có điều kế hoạch của chúng vẫn còn 1 kẽ hở…

-Đó là gì vậy ạ?- nó có dự cảm không tốt

-Chúng không ngờ rằng mẹ em lại sinh đôi- Nanami cất lời

-Em tưởng em là con một chứ- nó trợn tròn mắt

-Không phải, em còn có một người chị- Nanami lắc đầu- Chính ba mẹ em còn không biết mình còn có một đứa con nữa

-Điều đó là không thể- nó bác bỏ ý kiến đó

-Khi mẹ cháu siêu âm, bác sĩ kêu là sinh đôi, nhưng khi trao cháu ẹ, chỉ để bảo toàn danh tiếng của bệnh viện mà những tên bác sĩ ở đó nói rằng do khi siêu âm chắc có vấn đề nên mới nhìn nhầm thành sinh đôi- ông Hùng nghiến răng ken két

-Vậy chị cháu bây giờ ở đâu vậy ông? Chị Nanami?- giọng nó run run

-Chị cháu… đã không còn nữa- ông Hùng cố kìm nén cảm xúc

-Vậy… chị ấy là ai?- giọng nó lạc đi

-Chị của em chính là…

Nó không tin những điều mình vừa nghe là sự thật, tai nó ù đi, nó chỉ mong đây chỉ là một giấc mơ. Không, nó chỉ mong đây là ác mộng thôi cũng được, bởi đến khi nó tỉnh giấc, ác mộng cũng theo đó mà tan biến đi

-------------------------------------------------------------------------------

Chị song sinh của Kyo là ai, chap sau sẽ rõ ^^/. Mình nghĩ mọi người cũng đoán ra được rồi phải không

Bạn đang đọc Black Angel - White Evil của _LyLazy_
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.