Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phân chia phòng

Phiên bản Dịch · 1753 chữ

Khoảng chín giờ tối, chị Vương làm xong hết công việc nhà, đến dẫn mọi người đi xem phòng, mà vẫn chưa thấy người chủ nhà kia đâu.

Khi vào nhà bếp và phòng ăn ở cánh cửa bên phải của hành lang, mọi người đều trật tự xếp hàng theo chị Vương đi vào, ở phía sau cùng là Uẩn Dạ Diêu vô tình quay đầu ra sau, tựa hồ nhìn thấy một bóng đen lướt qua chỗ huyền quan.

Anh tò mò nhìn kỹ hơn nhưng lại bị Văn Mạn Mạn bên cạnh nhẹ nhàng kéo một cái nói:

- Tiểu Diêu, đừng nhìn đông nhìn tây nữa, mọi người đều đi vào hết rồi kìa.

- Ừ, tôi đến đây.

Uẩn Dạ Diêu vội vàng trả lời.

Người đàng ông có khuôn mặt xấu xí Nhan Mộ Hằng đi trước họ nghe được hai người nói chuyện, cũng quay đầu lại nhìn. Ở Nhan Mộ Hằng ngoại trừ gương mặt ra, thật ra mọi thứ đều khá tốt. Nhìn từ bóng lưng, anh rất cao lớn, rắn rỏi, là một người đàn ông có vóc dáng cùng một đôi chân dài, thật không biết bao nhiêu cô gái bị bóng lưng đó làm cho rung động. Nhưng chỉ cần nhìn thấy vết sẹo trên mặt anh ta chắc toàn bộ đều sẽ rút lui mà thôi.

Uẩn Dạ Diêu thấy Nhan Mộ Hằng quay đầu nhìn anh, đột nhiên co người một chút, Văn Mạn Mạn tưởng Uẩn Dạ Diêu cũng sợ Nhan Mộ Hằng, an ủi anh một câu:

- Đừng lo, tôi cảm thấy nội tâm anh ta khá nhiệt tình, chẳng qua bên ngoài hơi tàn khốc một chút thôi.

Uẩn Dạ Diêu nhận được sự an ủi, cũng không biết nói gì, nên chỉ im lặng không lên tiếng, nhưng thực ra trong lòng anh không bình tĩnh như bề ngoài mà thôi.

15 người nhanh chóng chóng đi vào phòng ăn, mấy thanh niên thấy cả một phòng ăn lớn như vậy, lập tức kích động, muốn đi dạo quanh để bàn luận, đột nhiên chị Vương đang đi phía trước dừng chân.

Chị xoay người lại nói với mọi người:

- Một lát sau chủ nhà sẽ đến phòng ăn để uống trà ăn khuya, hơn nữa chủ nhà chỉ ra ngoài một lát này thôi, còn ngồi ở đây đến tận nửa đêm mới rời đi, cho nên mọi người sau khi lên phòng, thì chờ đến ngày mai lại đến đây xem là được.

- Ừ... ta mạo muội hỏi một câu - Bà Đường do dự mở miệng nói - Tại sao chủ nhà ở đây lại không thích qua lại với mọi người?

- Việc này ta cũng không rõ. Sau này mọi người có thể hỏi đầu bếp một chút, bà ấy đã làm ở đây kể từ khi căn biệt thự mới xây xong, có thể bà ấy biết đấy. À, đúng rồi, còn có một người giúp việc khác cũng đã làm việc ở đây khá lâu, là bạn gái của con trai người đầu bếp, cô ấy có khi cũng biết. Chỉ là không được hỏi trong giờ làm việc. Trong giờ làm việc thì không được quấy rầy bọn họ.

- Ừ, cảm ơn cô.

Bà Đường nói lời cảm ơn xong thì cũng không lên tiếng nữa. Lòng hiếu kỳ của người lớn tuổi không kéo dài như của thanh niên, bà cũng chỉ là thuận miệng nên hỏi mà thôi.

Nhưng mấy người trẻ tuổi lại hứng thú với điều chị Vương vừa nói, không cách nào dừng lại được, bọn họ ở sau bắt đầu to nhỏ bàn luận phía sau, chị Vương chỉ có thể dừng lại ngăn mấy lời nói chuyện. Chủ nhà rất nghiêm khắc với vấn đề này, nếu nghe được chắc chắn sẽ trừ lương của cô mất.

Thật vất vả mọi người mới yên lặng trở lại, cả đoàn người đi qua phòng giải trí, vào tòa tháp màu xanh lam nối với nhà chính. Cả bên trong và bên ngoài tòa tháp đều được sơn một màu xanh rất nhẹ nhàng, dễ chịu, nếu như thêm vào vài đám mây nữa, thật cho người ta cảm giác như trên trời vậy.

- Thật giống như tòa lâu đài mà trẻ con yêu thích nha.

Mạnh Kỳ Nhi nhỏ giọng khen một câu, lúc này cô tỏ ra rất nghe lời.

Lúc này Uẩn Dạ Diêu đã đi trước Văn Mạn Mạn, đến phía sau lưng Nhan Mộ Hằng, gần như song song với anh ta, Văn Mạn Mạn từ đằng sau nhìn thấy hai người đàn ông chênh lệch nửa cái đầu, nhưng thực ra cũng không ảnh hưởng đến thẩm mỹ lắm, nếu Mạnh Kỳ Nhi mà ở vị trí của cô lúc này, nhìn thấy hai vóc dáng kia chắc chắn sẽ nhịn không được mà chảy cả nước miếng.

Uẩn Dạ Diêu đi về phía cầu thang, một ngón tay quệt lên bức tường màu xanh lam, rõ ràng nó được sơn lên chớ không phải là giấy dáng tường hay gì cả, ngửi một chút lại không thấy mùi gì lạ, rõ ràng đã sử dụng rất nhiều năm.

- Chất lượng loại sơn màu xanh da trời này quả nhiên rất tốt!

Uẩn Dạ Diêu nhỏ giọng nói, vách tường không có bất kỳ dấu vết bong tróc nào cả, hơn nữa hết sức bóng loáng, giống như mới sơn chồng lên vậy.

- Ở đây có gì kỳ lạ sao?

Nhan Mộ Hằng đi bên cạnh anh đột nhiên nói một câu, giọng lạnh như băng. Nói xong anh ta còn cố ý đi nhanh hơn, đến trước mặt của Uẩn Dạ Diêu.

Uẩn Dạ Diêu thở dài một cái, không so đo với thái độ của Nhan Mộ Hằng, tự mình đi theo anh ta.

Rẽ qua cầu thang xoắn ốc đầu tiên có thể nhìn thấy phòng thứ nhất, đi đến ba phần tư cầu thang Uẩn Dạ Diêu mới nhìn thấy cửa vào không hề cao, lấy chiều cao của mình để so một chút, một người 1m8 phải cúi đầu một chút mới có thể vào được. Nhìn người đàn ông đi phía trước kia chắc phải cúi nửa người mới có thể đi vào.

Đi đến căn phòng đầu tiên mọi người dừng lại, chị Vương nói:

- Tất cả phòng ở đây đều được thiết kế giống nhau, tùy vào sở thích mọi người đều có thể ở lầu trên hay lầu dưới, ta và nữ đầu bếp ở hai căn phòng cuối cùng tầng cao nhất, sau đó đi xuống là phòng của người hầu gái trẻ tuổi và Tiểu Vu, và phòng thứ tư từ trên xuống là của quản gia.

Xuống chút nữa đều là phòng trống cả, mọi người có đồng ý ở đây không?

- Tôi muốn tiết kiệm thời gian, cứ ở đây đi.

Tần Sâm là người đầu tiên, cậu vừa cúi đầu đi vào phòng, nhưng mới bước một chân vào cửa, hình như nhớ ra gì đó, đột nhiên quay đầu lại hỏi:

- Vậy hành lý của chúng ta thì sao?

Chị Vương trả lời:

- Chờ mọi người chia phòng xong, rồi hẵng trở lại phòng khách lấy, có một nữ giúp việc buổi tối cũng sẽ ra giúp.

- Vậy, ban ngày cô ấy làm gì?

- Cô ấy là người hầu thân cận của chủ nhà, luôn ở trong phòng phụ vụ chủ nhà, chỉ có buổi tối mới cùng hoạt động chúng tôi.

- Được, cám ơn chị Vương.

Nói xong Tần Sâm liền đi vào phòng, còn không quên đóng cửa lại.

Mọi người mặc kệ cậu ta tiếp tục đi lên lầu, từ dưới lên, đầu tiên là Tần Sâm, tiếp theo là bà Đường và Nhã Nhã, ông Liễu, Văn Mạn Mạn, Mạnh Kỳ Nhi, Đào Mộ Thanh, Hạ Hồng Thị.

Lúc đi qua cầu dưới mái nhà, may mắn chỉ còn lại vài chàng trai, cũng không có ai sợ độ cao, cho nên mọi người đi qua đó rất thuận lợi.

Cấu trúc bên trong của tòa tháp này ngoại trừ màu sắc và hình dạng tổng thể có chút khác nhau, còn lại khá giống với tòa tháp màu xanh bên cạnh, cầu thang cũng là xoắn ốc đi xuống từng vòng từng vòng.

Bởi vì lần này cửa vào tòa tháp màu nâu là ở trên cùng, cho nên phòng được sắp xếp từ trên xuống dưới, căn phòng đầu tiến đến căn thứ ba bố trí cho người phụ nữ trung niên và đôi tình nhân trẻ đang hôn mê kia. Sau khi uống cà phê xong, mấy nam sinh liền đỡ ba người này tới.

Bởi vì chị Vương nói tòa tháp này tương đối yên tĩnh, hơn nữa điều kiện cũng khá một chút, thích hợp bọn họ để dưỡng bệnh, ngày thứ hai có thể nhờ quản gia khám một chút, quản gia ở đây trước kia có học qua một chút y thuật, mọi người có bệnh vặt gì cũng không cần phải xuống núi, đã có quản gia chữa trị giúp bọn họ.

Mọi người đi qua ba căn phòng phía sau, từ căn phòng thứ tư có thứ tự là: Nhan Mộ Hằng, Uẩn Dạ Diêu, Liên Phàm và Liễu Hàng, xuống chút nữa là căn phòng của ba vị khách lạ khác, đến vào lúc xế chiều hôm nay sau khi tuyết lở.

Có lẽ là vừa vặn lúc lên núi nên tránh được tai nạn này, liền đến thẳng đây xin ở nhờ qua đêm, chỉ là bọn họ khá kỳ quái, vừa vào đã muốn ở mấy căn phòng vắng vẻ nhất, cho nên chị Vương sắp xếp cho họ ở ba căn phòng ở dưới cùng của tòa tháp. Cho nên ở giữa còn lại bảy phòng trống.

Theo như chị Vương nói, ba người khách kia đều là thanh niên, nhưng dáng vẻ thế nào cũng không rõ, chị Vương cũng không phải là một người hay buôn chuyện, hơn nữa lúc xế chiều bận rộn nên chị trực tiếp dẫn họ vào phòng cũng chẳng chú ý. Giờ cơm tối có cùng họ nói mấy câu, nhưng cũng không ấn tượng mấy.

Hơn nữa, những vị trí trước mắt, trừ chị Vương ra, mọi người chưa gặp bất kỳ người làm hay quản gia nào khác trong căn nhà này, đây cũng là một việc rất kỳ lạ.

Bạn đang đọc Bí Mật Của Ngôi Nhà Ma Quái của Tiểu Vận và Tiểu Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnAnh519
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.