Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Westfall (1)

Tiểu thuyết gốc · 2359 chữ

Tối hôm đó, sau khi Công tước Langeton rời khỏi bí cảnh, điều gì phải đến cũng đến. Lâm Khang bị Alice lôi tuột vào trong phòng ngủ để diễn màn chính thức của cuộc hội ngộ của bọn họ. Sarah đang định lẩn đi chờ đến lượt mình thì cũng bị nàng kéo theo luôn.

Sau màn hôn hít dạo đầu nóng bỏng, cùng với từng mảnh quần áo trên người, sự ngại ngùng của Sarah cũng dần dần bị trút bỏ. Nàng nằm ưỡn ra giường, đê cho Lâm Khang tha hồ xoa nắn bú mút bộ ngực đầy đặn của mình.

Alice thì đang chăm sóc dương vật của Lâm Khang. Đôi môi xinh xắn của nàng ngậm chặt lấy khúc thịt cương cứng đó rồi không ngừng di chuyển lên xuống, còn những ngón tay mảnh mai thì nhẹ nhàng xoa bóp hai hòn ngọc của hắn.

“Hmm…Em nhớ nó quá…” nàng thì thầm, rồi dùng lưỡi liếm một đường dọc theo dương vật của Lâm Khang.

“Ta cũng nhớ hai nàng…” Lâm Khang đáp trả. Hai tay hắn không ngừng mò mẫm hai khe nhỏ ướt đẫm giữa chân các nàng. Alice cùng Sarah cũng liên tục hẩy mông lên theo nhịp di chuyển của hắn. Căn phòng ngủ của hắn tràn ngập tiếng rên rỉ đầy quyến rũ của hai nàng.

“Ah…Tay ngài ấm quá…” Sarah vừa rên vừa thở hổn hển. Nàng bật dậy, ôm chầm lấy hắn mà hôn say đắm. Hông nàng vẫn không ngừng di chuyển, như muốn ngón tay hắn tiến vào sâu hơn nữa.

Thấy cảnh đó, Alice cũng không chịu kém. Nàng bỏ dương vật của hắn ra khỏi miệng mình, rồi trườn dần lên phía trên. Chiếc lưỡi nhỏ của nàng chạm đến môi của Lâm Khang, rồi của Sarah, làm cho cô nàng hầu gái giật mình thót một cái. Nhưng sự ngạc nhiên của nàng cũng sớm bị thay thế bởi dục vọng. Sarah cũng đưa lưỡi mình ra, cùng với tiểu thư nhà mình hòa làm một.

Chỉ một lúc sau, ngay trước mặt Lâm Khang, hai nàng xáp lại với nhau rồi bắt đầu hôn nhau đắm đuối. Bốn bàn tay không ngừng khám phá khắp các ngóc ngách trên cơ thể đối phương. Hai bộ ngực đầy đặn, ướt đẫm mồ hôi áp chặt vào nhau, khiến Lâm Khang không sao dời mắt đi được.

“Tiểu thư…tiểu thư…em thấy lạ quá…” Sarah vừa thì thầm vừa hôn từ môi xuống cổ Alice.

“Ừm…Ta lại thấy thích nha,” Alice ngửa cổ rên nhẹ một tiếng. “Nữa đi. Ngài Lâm Khang đang xem kìa, làm ngài ấy muốn hơn nữa đi.”

Lâm Khang nuốt nước bọt ‘ực’ một cái, cảm thấy cổ họng mình khô rát, cả người như bốc lửa. Mắt hắn dán vào màn bách hợp trước mặt mình. Hai nữ nhân của hắn vừa âu yếm mơn trớn nhau, vừa liếc mắt nhìn hắn. Chỉ cần tay hắn không tự chủ được mà động đậy một cái, các nàng sẽ cản lại ngay.

Hắn không biết làm gì hơn là ngồi chịu sự ‘tra tấn’ của hai cô nàng tinh quái kia. Alice và Sarah tiếp tục chơi đùa với nhau đến khi chính các nàng cũng không chịu nổi nữa. Hai người hợp sức đẩy Lâm Khang xuống giường, Alice thì cưỡi lên dương vật hắn. Tay nàng cầm lấy nó, đưa đến phía dưới cái lỗ đã ướt đẫm của mình, rồi với một động tác dứt khoát, hạ cả người xuống, đêm Lâm Khang đút sâu vào bên trong mình.

“A…!” Nàng kêu lên, nhưng vẻ mặt lại đầy mãn nguyện. Hông nàng cũng bắt đầu di chuyển. “Ừm…nó to quá. Mới cho vào mà đã sướng rồi…”

Sarah nhìn vẻ dâm đãng của tiểu thư nhà mình, cảm thấy giữa hai chân càng ngứa ngáy hơn. Nàng liếc nhìn Lâm Khang một cái, trước khi giơ đưa một chân qua, để cho khe suối của mình lơ lửng ngay phía trên miệng hắn.

“Em…em xin lỗi…A!!!??”

Không để nàng kịp nói hết câu, Lâm Khang đã đưa tay lên kéo cả người Sarah xuống, để nàng ngồi lên mặt mình, rồi không ngừng bú mút vùng tư mật của nàng. Bị tấn công bất ngờ, Sarah rên không ra tiếng. Cả người nàng run lên từng chập. Cuối cùng, vì không thể giữ được thăng bằng, Sarah ngả về phía trước, khuôn mặt nàng gục vào bộ ngực đang rung nảy không ngừng của Alice. Sau khi định thần lại, miệng nhỏ của Sarah hé ra, đêm một núm vú cương cứng của tiểu thư nhà mình ngậm vào rồi bắt đầu bú mút.

“S…Sarah? Bú mạnh lên em. Sướng quá…” Alice rên lên. Tốc độ cơ thể nàng nhún nhảy trên dương vật của Lâm Khang trở nên càng nhanh hơn. Chẳng mấy chốc, khoái cảm của nàng chạm đến cực điểm. Alice ưỡn lưng, ôm cứng lấy đầu Sarah. Cơ thể nhễ nhại mồ hôi của nàng bắt đầu run lên bần bật.

“Em ra…Ngài Lâm Khang…Em ra đây!”

Một tia nước ấm bắn ra từ giữa hai chân Alice, làm ướt đẫm cả vùng bụng Lâm Khang và Sarah. Gần như ngay sau đó, Sarah cũng không chịu đựng nổi sự công kích từ lưỡi của hắn. Dâm thủy của nàng trào ra, mà Lâm Khang thì cứ tiếp tục liếm láp một cách tham lam, không muốn để sót một giọt nào.

Sau đó, hai nàng đổi vị trí cho nhau. Cuộc vui của ba người tiếp tục suốt đêm. Mặc kệ việc Lâm Khang và Sarah vẫn chưa đi đến bước cuối cùng, mà hắn chỉ dùng dương vật cọ xát bên ngoài khe suối của nàng, điều đó không hề cản trở nàng đạt cực khoái liên tục đến mức ngất đi.

—--------------------------

“Đây, đây, em muốn một cái bàn giống cái trong phòng ngài ở góc này!” Alice chỉ vào một góc căn phòng mà Lâm Khang xây riêng cho nàng. Trên mặt nàng là một nụ cười đầy hạnh phúc. Ba người kia đồng ý để Lâm Khang trang trí phòng cho Alice trước, vì nàng là ‘vợ cả’ của hắn.

Hiện tại, Sarah đang đánh bài cùng hai chị em Tinh Linh. Lâm Khang đã dạy các nàng một số cách chơi đơn giản, và mọi người đều học rất nhanh. Cũng may mọi người cũng đồng ý chỉ hạn chế số tiền cược mỗi ván xuống tối đa là một đồng bạc Flaure, và chơi trên tinh thần ‘vui là chính’, chứ nếu không thì chẳng mấy chốc mà Silvia cùng Silvie cũng bị móc sạch túi.

“Lần đầu ta thấy Sarah hiếu thắng như vậy đấy,” Lâm Khang vừa lắc đầu vừa tạo ra cái bàn theo Alice yêu cầu.

“Đến em còn ngạc nhiên,” Alice lấy tay che miệng, cười khúc khích. “Khi tập huấn, em ấy rất chăm chỉ, cầu toàn, nhưng chơi đến mức để đối thủ tức muốn khóc thì chưa thấy bao giờ.”

Hai người vừa tán gẫu vừa trang trí phòng. Alice cũng rất hiểu cho Lâm Khang, không muốn dùng quá nhiều linh lực của hắn, nên hầu hết những đồ nàng chọn đều không quá tốn kém, nhưng có lẽ do xuất thân quý tộc của nàng, từ bé đã sớm tiếp xúc với những thứ xa hoa, nên căn phòng của nàng dù hơi ít đồ, nhìn cũng có nét sang trọng hơn phòng của Lâm Khang.

Alice chọn màu đỏ là tông chủ đạo. Phòng của nàng có một chiếc giường lớn đủ hai người nằm, một tủ quần áo, bàn trang điểm, và một bộ bàn trà. Thảm nhung trải sàn, cùng với rèm cửa sổ cũng màu đỏ. Cửa sổ trong phòng nàng hiện tại đóng chặt, và sẽ được mở ra nếu sau này Lâm Khang có thể xây dựng một khu vườn hay công trình nào đó tương tự.

“Alice, ta có thể hỏi chút không?” Lâm Khang quay sang hỏi.

“Vâng?” Alice quay lại nhìn Lâm Khang. Gương mặt kiều diễm của nàng hiện lên một thoáng ngạc nhiên trước sự nghiêm túc bất ngờ trong giọng nói của hắn.

“Nàng biết gia tộc Westfall chứ?”

“Ngài…” Miệng nhỏ mở ra. Sự ngạc nhiên của nàng trở nên càng rõ ràng hơn. “...Sarah kể chuyện của gia đình em ấy cho ngài sao?”

“Không phải là kể về gia đình, mà là kể về chuyện nàng cứu nàng ấy mấy năm về trước,” Lâm Khang khoác một tay lên vai Alice, dìu nàng đến bên giường rồi ngồi xuống. “Nhưng có nhắc đến việc nàng ấy đã từng là thành viên của gia tộc Westfall, và việc họ bị kết tội, sau đó xử tử toàn bộ.”

“Vậy…ngài còn muốn hỏi gì nữa?” Alice liếc nhìn Lâm Khang đầy lo lắng. Tay nàng vô thức tìm đến rồi nắm chặt lấy tay hắn, như thể đang nói với hắn câu chuyện kết thúc ở đó, đừng hỏi thêm nữa.

“...Khó nói vậy sao?” Sau một hồi yên lặng, Lâm Khang mở lời một lần nữa. Hắn không muốn ép Alice, nhưng nhiệm vụ lần này có liên quan đến cả nàng, mà đã là nhiệm vụ của Hệ Thống, cho dù là nhiệm vụ phụ thì Lâm Khang cũng không dám coi thường.

Alice không trả lời, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Khang, rồi tựa đầu lên vai hắn.

“Em không muốn nói dối ngài,” cuối cùng nàng lên tiếng. “Đây thực sự không phải việc mà em có thể quyết định có cho ngài biết hay không.”

“Vậy ai có thể?” Lâm Khang hỏi.

“Cha em…Ít ra em nghĩ là vậy,” Alice nhìn thẳng vào mắt hắn. “Nhưng em không nghĩ ông ấy sẽ mở miệng đâu.”

“Ít ra cũng không phải hoàn toàn bế tắc,” Lâm Khang nhẹ nhàng hôn lên trán nàng. “Làm khó nàng rồi.”

“Sao ngài lại đột nhiên quan tâm đến gia tộc Westfall vậy?”

“Cái này à…? Có thể nói là trực giác của chủ bí cảnh đối với đồng minh của mình đi.”

—------------------------------

[Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ phụ: Tìm hiểu về gia tộc Westfall.

Phần thưởng: Bản thiết kế gốc - Dây chuyền truy dấu.

Ký chủ có thể nạp linh lực của bản thân vào dây chuyền truy dấu, sau đó có thể theo dõi vị trí của nó cho đến khi nguồn linh lực được nạp vào cạn hết. Không bị giới hạn bởi khoảng cách địa lý.]

—-------------------------------

[Nhiệm vụ phụ: Đám cưới đầu tiên.

Thuộc chuỗi nhiệm vụ: Alice Langeton

Chi tiết nhiệm vụ: Tổ chức hôn lễ với Alice Langeton.

Phần thưởng: Công thức chế tạo mạch dẫn - độ hoàn chỉnh của công thức dựa trên mức độ hoàn thành nhiệm vụ. Mức độ hoàn thành dựa vào sự hài lòng của Alice với đám cưới.

Thất bại: Hôn lễ bị hủy bỏ, hoặc Alice Langeton chết. Chuỗi nhiệm vụ Alice Langeton thất bại.]

—--------------------------------

[Nhiệm vụ phụ: Tìm hiểu về gia tộc Westfall(2).

Thuộc chuỗi nhiệm vụ: Sarah

Chi tiết nhiệm vụ: Tìm ra lãnh địa cũ của gia tộc Westfall.

Phần thưởng: Bản thiết kế gốc - Mũi tên bạc (cấp Bạc).

Nhiệm vụ không có thời gian giới hạn. Tuy nhiên Hệ Thống xin nhắc ký chủ một lần nữa: Không nên để Sarah biết chuyện này.]

—-------------------------------

“Vậy cũng tính là hoàn thành nhiệm vụ sao?” Lâm Khang vừa soi bảng thông báo vừa tự hỏi. Bên cạnh hắn là Sylvia đang say ngủ. Đêm nay là lượt của nàng ngủ lại đây, nên cả Alice và Sarah đều đồng ý nhường Lâm Khang cho nàng Tinh Linh nhỏ đêm nay.

Hắn có chút thất vọng. ‘Dây chuyền truy dấu’ không có ích như những gì hắn tưởng tượng. Vốn dĩ hắn cho rằng chỉ cần đối phương đeo dây chuyền lên là có thể xác định được vị trí của họ mà không cần tiêu tốn gì, nhưng kết quả là dây chuyền này lại chạy bằng ‘pin’ linh lực, mà sức chứa tối đa của nó cũng chỉ đủ dùng trong ba ngày. Mà người nào đổ linh lực vào thì chỉ có người đó mới có khả năng truy dấu.

“Ừm…Tạm thời không nghĩ ra nên dùng nó để làm gì ngoài việc theo dõi các đồng minh ra ngoài làm nhiệm vụ ngắn ngày…” Lâm Khang thở dài. Ngược lại, hắn lại càng có hứng thú với phần thưởng của hai nhiệm vụ mới. Công thức bảng mạch thì khỏi phải nói, ứng dụng của nó không thể đếm hết được. Còn bản thiết kế mũi tên thì không có gì để nói. Lâm Khang chắc rằng chi phí cho một mũi tên sẽ rất đắt, nhưng uy lực thì không thể xem thường.

Nhìn thêm một hồi nữa, Lâm Khang quyết định tạm thời không lo lắng về hai nhiệm vụ này. Cho dù không có Hệ Thống nhắc, hắn vẫn muốn Alice có được một đám cưới như ý, nên đây chỉ là chuyện sớm muộn. Mà đối với nhiệm vụ thứ hai, manh mối dẫn đến lãnh địa của nhà Westfall đang nằm trong tay Alan. Để lấy lòng ngài Công tước, trước tiên cứ chính thức trở thành con rể của ông ta đã.

“Để xem…vừa đủ. Xong việc ta ngủ luôn là vừa,” Lâm Khang kiểm tra lại số linh lực mình đang có. Hôm trước, Alan đã để lại cho hắn vài giọt máu của mình gọi là ‘đền bù’. Cộng thêm vài ngày tích cóp, bây giờ Lâm Khang đã có đủ linh lực để tạo ra con ma thú cho tầng ba.

“Cũng vừa kịp. Cabl-3 cũng chỉ trụ được một hai ngày nữa thôi.”

Lâm Khang trở mình, đem Sylvia ôm vào trong ngực, rồi mỉm cười khi nghe thấy tiếng thở dài đầy mãn nguyện của nàng. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve lưng trần của nàng, rồi nhắm mắt lại và bắt đầu vào việc.

Bạn đang đọc Bí Cảnh Bá Chủ sáng tác bởi Shiro1104
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shiro1104
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.