Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Thân Là Một Diễn Viên

Phiên bản Dịch · 2380 chữ

"Cá Cá, cậu là như thế nào gặp được Lâm Thân vậy?" Thiến Thiến kéo tay Cá Cá đi vào nhà.

"Có mấy người đòi nợ đuổi theo anh ta, anh ta chạy đến mượn áo khoác của tớ để trốn tránh, chỉ có như vậy." Cá Cá không chút để ý nói.

"Đòi nợ?! Anh ta giống thiếu nợ lắm sao?! Anh ta lừa cậu, cậu cũng tin!"

"Không tin thì như thế nào, dù sao tớ xem anh ta cũng không giống người xấu nên cứu. Chuyện riêng của người khác, tò mò ít thôi."

"Nói cho cậu biết, những người đuổi theo anh ấy, chắc chắn là phóng viên."

"Phóng viên?! Làm sao cậu biết? Cậu biết Lâm Thân? Anh ta là người nào?"

"Dù sao cậu lên mạng kiếm là biết, thôi tớ thẳng thắn nói cho cậu đi, Lâm Thân là diễn viên nam hot nhất hiện nay, là ngôi sao hàng đầu trong nước, các chương trình truyền hình có anh ấy đều trở nên nổi tiếng, gần đây nhất là các bộ phim của một số đạo diễn lớn cũng mời anh ấy đóng vai nam chính. Cậu không xem phim cho nên ngay cả anh ấy là ai cũng không biết, các cô gái trẻ bình thường không có ai là không mê, ngay cả những cô gái ở nước ngoài như tớ cũng là người hâm mộ của anh ấy...."

"Anh ta, anh Lâm, Lâm Thân, là một DIỄN VIÊN......"

"Đúng, nhất định là kế hoạch du lịch của anh ấy bị tiết lộ, nên tại thời điểm anh ấy đến sân bay, anh ấy mới chạy đi trốn như vậy."

"Oh, vậy hành trình mấy ngày này của anh ta sẽ không phải là đều bị theo đuôi đi?!"

"Anh ấy một mình đi nghỉ ngơi giải khuây, hẳn là không có lộ trình, hơn nữa chỗ ở của anh ấy là bí mật. Cùng lắm thì anh ấy đi dạo ở bãi biễn tư nhân Sentosa không ra ngoài là được."

"Vô vị, cái gì mà minh tinh ah, còn không bằng tớ một học sinh được sống tự do. Cảm thấy anh ta cũng rất đáng thương...."

"Đúng vậy, đúng vậy, ở trước mặt cậu, anh ấy không có hào quang cùng thân phận diễn viên, không có người như vậy, mà được sống là chính mình. Ngày mai tớ có hạng mục phải làm, không có thời gian bồi cậu, tớ đây giúp cậu hẹn anh ấy ra ngoài chơi đi!"

"Không cần, tớ với anh ta đâu có quen...."

Trước khi Trần Nhiên quay lại, cuộc đối thoại với bạn thân vẫn luôn luôn có liên quan đến Lâm Thân.

Trên thực tế, trên đường hướng đến Sentosa, đề tài giữa Lâm Thân và Trần Nhiên cũng đều là quay xung quanh Cá Cá.

"Cá Cá, cô ấy vẫn chưa tốt nghiệp đi?"

"Tháng này vừa tốt nghiệp nghiên cứu sinh, không biết cô ấy có còn muốn học tiếp lên tiến sĩ không."

"Cô ấy với các người là bạn thân từ nhỏ?"

"Cá Cá và Thiến Thiến là bạn học tiểu học, thân như chị em, trong nhà Cá Cá bị quản rất nghiêm, bạn của cô ấy đều sợ mẹ của cô ấy, Thiến Thiến là người bạn thân được mẹ Cá Cá chính thức công nhận."

"Trách không được cô ấy nghe lời giống như một đứa nhỏ."

"Tiểu cô nương cũng rất có chủ kiến đấy, nghe nói năm ấy cấp ba, mẹ Cá Cá muốn giới thiệu một vị anh trai của một nhà thế giao* cho cô ấy, cô ấy vì trốn tránh, đã giấu gia đình nộp đơn vào đại học Luân Đôn, một người ở bên ngoài phiêu bạt hai năm."

(*Thế giao: mấy đời thân nhau)

Oh, nguyên lai không phải là một đứa trẻ ngoan ngoãn, còn dám rời nhà trốn đi, gầy thành như tờ giấy, ở bên ngoài nhất định là không có chiếu cố bản thân.

Nghe Trần Nhiên giới thiệu xong, Lâm Thân hồi tưởng lại vừa rồi cô nhóc cứu giúp hắn.

Rất nhanh, xe đã đến địa điểm được định vị trên Google Maps.

Lâm Thân mời Trần Nhiên vào trong xem, Trần Nhiên luôn luôn tò mò biệt thự tư nhân ở Sentosa là có bộ dáng như thế nào, lần này có cơ hội mở mang kiến thức một chút.

Qủa thực, theo như lời nói nếu không thuận tiện đi ra ngoài, thì ở đây đúng là có thể đáp ứng đầy đủ cho một kỳ nghỉ giải trí.

Các bãi biển tư nhân, còn có du thuyền để ra biển, căn phòng tràn đầy ánh nắng với view ngắm toàn cảnh, được trang bị hồ bơi nước ngọt và trung tâm massage tập thể dục.

Là một nơi không tồi để an dưỡng.

Nhưng là, Lâm Thân 26 tuổi, lại chỉ một mình, ở nơi này hình như không tốt lắm để chơi. Không, phải nói là quá không tốt để chơi!

Trần Nhiên đi theo Lâm Thân ở chỗ này dạo một vòng, hai người nhìn nhau thoáng cái nở nụ cười, cả hai đều hiểu.

"Sáng ngày mai tôi đến đây đón anh nhé, buổi sáng tôi và Thiến Thiến phải đi tham gia thảo luận một cái hạng mục, vừa lúc anh có thể thay chúng tôi bồi Cá Cá. Tôi biết có một khu rừng ngập mặn rất ít du khách đến, nơi đó rất thích hợp để anh đi. Buổi sáng tôi và Thiến Thiến đưa các người đến đó, buổi chiều sau khi công việc của chúng tôi kết thúc sẽ liên lạc với các người." Trần Nhiên cùng Lâm Thân giao hẹn tốt thời gian.

"Tôi không thành vấn đề, sáng ngày mai tôi ở chỗ này đợi cậu, ở bên kia phải nhờ cậu và Thiến Thiến làm công tác với cô ấy vậy!" Lâm Thân hướng Trần Nhiên giơ ngón tay cái lên.

Trần Nhiên về đến nhà, hướng Thiến Thiến cho một cái ánh mắt, quả nhiên là vợ chồng lâu năm, hiểu nhau không cần phải nói.

"Cá Cá, cậu không phải rất thích rừng ngập mặn sao, ngày mai đi nơi đó đi! Sáng mai để Thiến Thiến làm một chút sandwich mang đi." Trần Nhiên rất hiểu rõ làm thế nào để Cá Cá bị lung lạc.

"Tốt quá, mình vừa đúng nghĩ muốn đi xem kết cấu nhà gỗ, còn có phương thức quấn quanh của các thực vật dây leo khác nhau, mùa này mực nước thấp, toàn bộ động thực vật đều dễ nhìn thấy, rừng nhiệt đới - ta đến đây!" Cá Cá trúng chiêu rồi. :)))

Sau cơm trưa, Cá Cá lôi kéo Thiến Thiến đi dạo Chinatown, tùy ý mua một số túi súp Nanyang, bột cà ri và yến sào chuẩn bị khi về Bắc Kinh lấy lòng lão mẹ. Thời điểm đi ngang qua hàng mỹ nghệ, Cá Cá nghịch ngợm chọn một mặt nạ A Minh (chiêu bài đại tinh tinh A Minh của vườn bách thú Singapore) và mặt nạ gấu trúc đại biểu cho Trung Quốc, hai người không lưỡng lự mang ở trên đầu chụp đủ kiểu ở trên đường, thời gian giống như quay trở lại thời tiểu học, Cá Cá và Thiến Thiến mỗi ngày đều cùng một chỗ vui vẻ.

Từ Luân Đôn đến Singapore liên tục bay mười mấy tiếng đồng hồ, Cá Cá quá mệt mỏi, nên buổi tối hơn 8 giờ đã ngủ mê mang.

Thiến Thiến và Trần Nhiên bắt đầu kế hoạch cho ngày hôm sau.

[Thần tượng, 7 giờ sáng mai chúng tôi đến chỗ ở đón anh, địa điểm là rừng ngập mặn, ăn mặc phải nhẹ nhàng và càng phải soái (anh mặc cái gì đều soái), đồ ăn uống tôi đã chuẩn bị tốt, kem chống nắng và bình xịt côn trùng phun sương đều có, anh chỉ cần đúng giờ xuất hiện!] Thiến Thiến gửi qua wechat.

[Cá Cá nhà cô bằng lòng ra ngoài cùng tôi rồi?] Lâm Thân thử thăm dò.

[Cá Cá không biết anh đi, mặc kệ cô ấy, anh là do em và Trần Nhiên mời, ngày mai anh tùy cơ hành sự là tốt rồi ~] Thiến Thiến đáp lại.

[Tôi thấy ngày mai tôi vẫn là mặc đồ ngụy trang đến đi, khá an toàn....] Lâm Thân gửi đi biểu cảm cười khổ.

Buổi sáng, Cá Cá chuẩn bị đầy đủ xuất hiện ở phòng khách, gương mặt trắng nõn, áo phông màu trắng, quần túi hộp, giày thể thao đen, đầu đội mũ lưỡi trai, một thân này khiến Thiến Thiến một trận sặc nước.

"Cậu đời này làm con gái đúng thật là lãng phí, cậu không biết cần cho con trai xem chút nhan sắc sao?!"

"Trắng và đen mới là tốt nhất kiểm tra giá trị nhan sắc, cậu không hiểu sao? Hơn nữa, Trần Nhiên nhà cậu chỉ nhìn nhan sắc của cậu còn chưa đủ sao?"

"Không thèm nghe cậu nói nữa, cậu chính là bị mẹ của cậu quản đến u mê rồi, từ nhỏ bồi dưỡng y như con trai, thẩm mỹ đều lệch lạc!"

"Tớ lệch lạc vừa đúng lúc làm nổi bật đóa hoa tươi nhà cậu, mỹ nữ, cậu có khuôn mặt đẹp vậy chưa đủ à, hơn nữa đi rừng nhiệt đới mà còn mặc váy ngắn với giày sandal, đầu óc của cậu hỏng rồi hả?"

"Mau lên giúp tớ cầm đến túi giữ nhiệt, bên trong là đồ ăn của hôm nay sandwich và nước trái cây. Trong balo của cậu tớ đã bỏ kem chống nắng và bình xịt côn trùng phun sương, còn chê tớ chậm, không phải đều là chuẩn bị cho cậu...."

Bởi vì xuất phát sớm, còn chưa đến giờ cao điểm buổi sáng ở Singapore, trên đường đặc biệt thông thoáng, mắt thấy sắp đến gần Sentosa rồi.

Trần Nhiên thông qua gương nhìn Thiến Thiến ở phía sau liếc mắt một cái, ho khan vài tiếng.

"Ai, tớ gửi ngươi wechat bạn tốt của tớ, cậu tranh thủ thêm vào, anh ấy chút nữa cũng lên xe." Thiến Thiến vỗ vai Cá Cá.

"Sớm đoán được các ngươi sẽ hẹn anh ta cùng đi, không cần thêm wechat, tớ cũng không phải dạng theo đuổi minh tinh." Cá Cá nhìn thoáng qua di động.

"Tớ và Trần Nhiên đưa hai người đến đó rồi rời đi, buổi sáng hôm nay có việc cần phải giải quyết, buổi chiều xong việc sẽ đến đón các người. Có Lâm Thân ở đó, vạn nhất ở trong rừng xuất hiện cá sấu chẳng hạn, cũng có thể bảo vệ cậu." Thiến Thiến giải thích.

"Liền như vậy tin tưởng thần tượng của cậu a, hắn tài giỏi như vậy, không những có thể diễn còn có thể bắt cá sấu. Thiến Thiến, chúng ta không cần ảnh hưởng đến sắp xếp của người khác, anh ta tranh thủ lúc rảnh rỗi trốn tới đây tiêu khiển vài ngày, sẽ có lộ trình của bản thân." Cá Cá vừa nói vừa đùa nghịch điện thoại của mình.

"Anh ấy không có sắp đặt lộ trình, anh ấy căn bản chính là tính toán ở tại bãi biển tư nhân phơi nắng vài ngày rồi quay về, rất nhàm chán! Mình ngày hôm qua nhắc tới rừng ngập mặn, anh ấy thích thú muốn tới đó." Trần Nhiên hỗ trợ.

"Anh ấy tuy rằng là thần tượng của tớ, nhưng tớ không nhìn chằm chằm vào cuộc sống riêng tư của anh ấy như những người hâm mộ khác, nhìn thấy anh ấy liền hét chói tai, cho nên Lâm Thân ở trước mặt chúng ta mới có thể thực thả lỏng là chính mình, anh ấy hẳn là đã đem chúng ta trở thành bạn bè. Bạn bè ở cùng một chỗ có cái gì ảnh hưởng với không ảnh hưởng chứ." Thiến Thiến thuyết phục Cá Cá.

"Được rồi được rồi, hai người đều là bạn chí cốt của tớ, tớ đã nhìn thấy thần tượng của cậu rồi, anh ta đang hướng cậu vẫy tay kìa!" Cá Cá cho Thiến Thiến một cái nhìn, ý bảo cô nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lâm Thân lưng mang balo, anh đã sớm đứng chờ mọi người ở ngoài ngã ba cách nơi ở 1km.

Áo phông màu đen, quần túi hộp, giày thể thao trắng, mũ lưỡi trai, ăn mặc cùng với Cá Cá tựa như con dấu hai mặt âm dương.

Trần Nhiên dừng xe lại, Thiến Thiến lôi kéo Cá Cá xuống xe.

Thiến Thiến chỉ vào Lâm Thân và Cá Cá cười nhạo nói: "Hai người mặc thành như vậy, làm cho ta và Trần Nhiên đôi lão phu thê làm sao chịu nổi?"

Lâm Thân có chút ngượng ngùng: "Cũng tàm tạm, cái này không tính là trào lưu."

Thiến Thiến bĩu môi nhìn hai người bọn họ: "Này tính là bù đắp tới fan....."

Cá Cá cắt ngang Thiến Thiến: "Đừng nhiều lời nữa, mau chóng để Lâm diễn viên lên xe đi, đừng bỏ lỡ tiếng chim hót vào sáng sớm!"

"Cô ấy không biết tôi là ai, có thể chúng tôi sẽ chung sống rất tốt, hà tất phải nói cho cô ấy biết chứ?" Lâm Thân nhìn Thiến Thiến.

"Không phải cô ấy, là tôi tự mình tra baidu, được bầu chọn là nam quốc dân được hàng chục triệu người hâm mộ, minh tinh nổi tiếng....." Lời nói của Cá Cá bị Lâm Thân cắt đứt.

"Được rồi, hôm nay Lâm Thân, Vu Trúc, Lý Thiến, Trần Nhiên, bốn người chúng ta chỉ đơn giản là bạn bè."

Cá Cá nhìn nam sinh thực dễ nhìn đứng ở trước mặt này, đột nhiên có cảm giác anh ta có một chút đáng yêu, sau đó giống như nam sinh bình thường chào hỏi nhau, cô vỗ một cái lên cánh tay hắn: "Rất vui được gặp bạn, bạn học Lâm."

Cô nhóc này thật sự rất là khác biệt, Lâm Thân một mình lẩm bẩm.

Bạn đang đọc Bên Bờ Biển, Tìm Thấy Em! của Vu Cá Cá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi moka1205
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.