Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Tiểu thuyết gốc · 1153 chữ

Cô đẩy hắn ra và đỡ Giang Lăng đứng lên

" Anh có sao không ?"

-Không ! anh vẫn ổn

Đôi mắt của hắn biến sắc , hắn chao mày kéo cô về lại bên mình

" Cô thà lo cho hắn mà đánh tôi !"

Hắn đang ghen sao , thật nực cười kẻ vô tình bạc nghĩa như hắn mà có tư cách ghen sao ? Giang Lăng nghĩ thầm trong bụng nhưng không dám nói ra . Còn về phần cô

Hắn là người mà cô yêu nhất nhưng cũng chính là người mà cô hận nhất

Yêu sâu đến tâm can , hận ! Hận sâu trong xương tủy

Tại sao hắn lại đối xử với cô như thế ? tại sao trái tim của hắn có thể sắt đá lãnh đạm như vậy . Cô trách hắn và cũng tự trách mình

Hận hắn vì không bao giờ bố thí cho cô một ít tình yêu chỉ một ít thôi cũng đủ rồi . Tự trách bản thân tại sao phải yêu say đắm một trái tim không bao giờ đập vì mình

" Cô theo tôi về !"

Bây giờ tâm trạng hắn cảm thấy khó chịu vô cùng thấy cô quan tâm đến thằng đàn ông khác mà lòng hắn nóng bừng như lửa . Hắn cũng không hiểu rõ tâm tư của chính mình , bây giờ chỉ muốn bắt cô về nhốt không cho cô ra ngoài nữa chỉ muốn chiếm cô cho riêng mình

Cô dẩy dụa kịch liệt bây giờ chỉ muốn thoát khỏi con người máu lạnh vô tình này càng xa càng tốt

" Không tôi không muốn về ! thà anh giết tôi đi , giết chết tôi đi "

Hắn mạnh bạo kéo cổ tay cô lôi mạnh mặc dù tay của cô đã rất đau

Giang Lăng cũng kéo tay cô lại

" Không có sự cho phép của tôi anh không được đem cô ấy  đi đâu cả "

" Anh lấy tư cách gì ra lệnh cho tôi "

" Tôi lấy tư cách của một bác sĩ đang bảo vệ cho bệnh nhân của mình , yêu cầu anh buông tay cô ấy ra "

Hắn cười ngạo nghễ

" Bệnh nhân hay tình nhân "

[Bốp ]

Lần này đến lượt Giang Lăng đánh hắn , một cú đấm cho hắn thức tỉnh , hắn đã đi xa quá rồi .Hắn đứng lên

Vẫn cái khuôn mặt lạnh lùng đó

Vẫn cái nụ cười khinh người đó

Không một lời mà tát năm ngón tay thẳng vào mặt Giang Lăng

" Đôi cẩu nam nữ các người  đã cho tôi đội mũ xanh bây giờ còn muốn đánh người nữa à "

Bây giờ đến lượt cô lên tiếng

Cô không muốn lúc nào cũng phải nghe lệnh từ một phía  bây giờ có lẽ là thời cơ để cô vùng lên . Cô đỡ Giang Lăng đứng dậy lần hai

Và lần này còn xoa nhẹ lên vết thương trên má anh ta cô như muốn chọc đến cái máu điên của hắn . Trong cơn ghen mơ hồ hắn đã tát vào mặt cô  một cái tát đau thấu in vào làn da non

" Hắn ta đánh tôi mà cô lại lo lắng cho hắn ,  cô không biết giữ cho chồng mình một chút mặt mũi sao ?"

Nực cười hắn cũng biết nói lên câu này mà chính bản thân hắn chưa bao giờ thực hiện được có bao giờ hắn nghĩ đến cảm giác của cô khi hắn âu yếm với nhân tình ,  đến khi bây giờ hắn đã được nếm thử  mùi vị đó mới biết cay đắng cỡ nào

Cô không khóc có lẽ là vì cô đã quá quen với việc này khi bị hắn hành hạ suốt ba năm qua

" Anh nói được nhưng anh có thực hiện được không ? nếu như anh đã bay bướm bên ngoài thì mắc gì tôi phải giữ phụ đạo "

" Cô dám cãi lời tôi "

" Xin thưa ! Anh là chồng chứ không phải ba mẹ tôi và cả ba mẹ tôi cũng chưa bao giờ phải ép tôi làm thế này thế kia "

" Cô muốn chết à "

Ngón tay của cô chặn ngay câu nói cửa miệng của hắn ..

Đoan Trang em làm tốt lắm , kiên cường như thế mới là Mộc Đoan Trang mà anh từng biết , Giang Lăng mừng thầm trong lòng

" Tôi chỉ nói một lời này và cũng coi như là lần cuối tôi nói với anh , sống với nhau ba năm có khi nào anh tôn trọng tôi chưa ? Có khi nào anh xem tôi là vợ và ngay cả khi đứa con đầu tiên của tôi và anh bị mất đi anh cũng không hề thương cảm ! Vậy cho hỏi hai chữ vợ chồng của chúng ta có phải  chỉ là một cái mặt nạ để che lắp đi một cuộc hôn nhân không hạnh phúc "

" Cô nói nhăng nói cuội gì đó "

" Tôi không muốn phải nhẫn nhịn nữa một câu duy nhất Thái Hàn Sinh tôi muốn ly hôn "

Hắn cười một giàn sặc sụa

Trong nụ cười đó có sự khinh bỉ hoà với một cái gì đó khó chịu

" Cô nghĩ mình có tư cách gì mà li hôn với tôi ?"

" Tư cách của một con người "

Hắn lôi cô ra khỏi cánh cửa mặc dù cho cô có phản kháng hay làm gì đi nữa sao có thể thắng lại sức lực đàn ông , đặc biệt là lúc hắn đang tức giận

Giang Lăng ngồi ở đó suy tư

Bằng ánh mắt sắc bén của một người đàn ông anh có thể nhận ra được Thái Hàn Sinh mười phần là hết chín phần yêu cô rồi , nhưng tại sao lại đối xử máu lạnh với cô như vậy

Chính bản thân của Thái Hàn Sinh cũng không ngờ là mình lại yêu cô , yêu đến ghen điên cuồng như vậy , đến khi phát hiện ra thì có lẽ chính hắn đã tự đạp đổ hạnh phúc của mình.

Về đến nhà

Hắn đẩy mạnh cô lên chiếc giường rộng , cái phòng ngủ địa ngục mà mỏi khi không vui hay bực mình hắn đã hành hạ cô và bây giờ cũng sẽ như vậy .Hắn tháo thắt lưng ra cột chặt hai tay cô lại .Thân thể yếu ớt của cô khi sảy thai chưa hồi phục hết

" Anh tính làm gì hả ?"

Khuôn mặt lạnh lùng không còn một chút hơi ấm

" Tôi sẽ cho em biết - những người phản bội Thái Hàn Sinh này sẽ có kết cục như thế nào !".

Hết Chương 3

Bạn đang đọc Bảy Năm Chờ Em sáng tác bởi duongmocthienthu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duongmocthienthu
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.