Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xích Ngân

Tiểu thuyết gốc · 1106 chữ

Một thân tu vi siêu thần của hắn từ đâu mà có ? điều này chính hắn cũng không biết hoặc có lẽ là hắn đã quên, có những lúc hắn chậm rãi nhớ lại kí ức trước đó nhưng dường như có một thứ gì đó ngăn cản hắn nhớ lại. Hắn cũng buông tha, không biết thì không biết vậy

Chỉ là khi nghĩ đến những bằng hữu hồng nhan tri kỉ cùng với các thê tử từng người ngã xuống thì lòng hắn lạnh lại, bất tử thì tốt lắm sao ? đến cuối cùng hắn cũng không thể ngăn được cái chết của những người bên cạnh hắn

Vừa chậm rãi bước đi vừa nghĩ về quá khứ khiến hắn không cảm giác được rằng tiểu loli đó đang đi sau lưng hắn. Rồi hắn dừng lại yên lặng đứng ngắm bầu trời một chút

Tiểu loli lúc này không kiên nhẫn nữa, nàng bước đến hắn và giật giật tay hắn khiến cho hắn hoàn hồn lại rồi nhìn nàng thật lâu một cái rồi nhẹ nhàng cười nói

-tiểu muội muội sao lại đi theo ta ? ta có thể làm gì cho muội đây ?

Tiểu loli không trả lời, nàng nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đó của hắn đến xuất thần rồi lại cười nói với hắn

-Huynh thật là đẹp..... ta muốn đi với huynh, ta muốn bảo vệ huynh

Hắn sững sờ một chút, tiểu loli xinh đẹp này thật đúng là quá bạo nha. Bất quá hắn cũng không từ chối, có thêm một người nữa để cùng bầu bạn cũng tốt

-Được thôi, an toàn sau này của ta phải cần muội bảo vệ nha

Hắn trêu chọc lại tiểu loli, tu vi của hắn thật sự cần người bảo vệ sao ? Nhưng mà nếu như có thể có người cùng bầu bạn với hắn dù chỉ là một kiếp hắn cũng đồng ý

Tiểu loli gật đầu cười rồi ôm chặt lấy người hắn, hắn lúc này cũng nhận ra một việc đó là hắn từ lúc tỉnh lại đến giờ vẫn đang trong trạng thái nude a. Vì vậy mà hắn nhanh chóng lôi một cái hắc bào ra để mặc.

........

-Muội tên là gì ?

-Ta không biết

- ....

Hắn chợt nhớ ra bản thân cần phải biết tên nàng để sau này còn tiện xưng hô chứ không thể cứ 1 2 "tiểu muội muội" hoài được nhưng nào ngờ ngay cả nàng cũng không biết nàng là ai, tiểu loli cũng bất ngờ hỏi lại hắn một câu hỏi mà chính hắn cũng giật mình

-Vậy huynh tên gì ?

-Ta tên là................................

Hắn cũng không nhớ bản thân tên gì, sau một giấc vạn năm thì ngay cả tên của bản thân hắn cũng không nhớ. Coi bộ phải mau chóng tìm một cái tên cho bản thân và cho nàng thôi.... sau khi nhìn vào đôi mắt đỏ như máu của nàng thì hắn lại nhớ ra tên của tiểu phượng hoàng ở thượng cổ kia

-Sau này ta sẽ gọi muội là Xích Ngân

-Ân, vậy huynh gọi là gì

-À cứ gọi ta là.... ca ca đi

-Ân

Hắn hiện tại chưa nghĩ ra cái tên thích hợp nên cho bản thân nên đành để nàng gọi là ca ca vậy

.....

Rồi hắn ẵm nàng lên rồi đi giống như một đại ca và muội muội vậy, hắn nhìn thấy đằng trước có một cái thôn nhỏ. Hắn nghĩ đến đã lâu rồi không có tiếp xúc với người, bây giờ thì tiếp xúc một chút vậy

Người trong thôn nhìn thấy một cái hắc bào thân ảnh đi tới trong mắt cũng hiện ra vẻ cảnh giác, cũng phải thôi. Nơi này đã chịu qua không biết bao nhiêu lần tu sĩ cướp phá nên họ tự nhiên cũng bài xích ngoại nhân, khi mà nhìn thấy rõ ràng đó là một cái hắc bào thiếu niên đang ẵm muội muội thì cảnh giác trong mắt họ cũng giãn ra rất nhiều

Hắn cúi đầu chào hỏi những thôn dân

-Chào các vị bá bá thúc thúc, ta cùng muội muội trên đường đi xa muốn xin chỗ nghỉ ngơi một chút a

Những thôn dân nhìn nhau không biết làm thế nào cho phải thì bỗng nhiên trưởng thôn xuất hiện nói

-Ngươi muốn nghỉ ngơi liền có chỗ, bất quá chỉ mong ngươi đừng gây phiền phức gì cho thôn

-Đa tạ gia gia

Hắn quả thật không cần phải nghỉ ngơi, chỉ do nhìn thấy cảnh thôn yên bình liền nhịn không được nhớ tới cái kỉ niệm kia thời thượng cổ, Xích Ngân tựu không ý kiến gì nàng chỉ muốn đi cùng với hắn thôi

Trưởng thôn gật đầu rồi nhìn hắn, thấy một cái thiếu niên tuyệt mỹ như vậy thì hẳn không phải là người xấu đi, lòng cũng an tâm hơn một phần

-Thanh Thanh, có khách nhân từ xa. Ngươi mau đưa hắn vào mà tiếp đãi giúp ta, tới chiều ta về

-Hiểu rồi gia gia

Thanh Thanh này là cháu gái của trưởng thôn, nàng năm nay cũng đã 18 tuổi. Diện mạo tuy không thể nói là đẹp nhất nh cũng là xuất chúng cùng với vẻ thành thục của nàng lại khiến cho bao nhiêu nam nhân trong thôn thầm thương trộm nhớ nàng

Nàng vừa nhìn thấy Hắn thì lại ngẩn ra, không nghĩ đến khách nhân phương xa lần này lại trẻ tuổi như vậy cơ hồ còn nhỏ tuổi hơn nàng, hơn nữa gương mặt tuyệt mỹ kia của hắn khiến cho nàng không nhịn được mà đỏ mặt. Dù là có thành thục sớm nhưng nàng vẫn đang độ tuổi hoài xuân, nhìn thấy một nam nhân tuyệt mỹ cũng không thể kiềm được mà mơ mộng

Trong đầu nàng nghĩ vậy chứ thực ra tuổi của hắn so với tổ của nàng sợ là còn hơn nhiều lắm đi bất quá vẻ ngoài của hắn thật đúng là không khiến người ta nghĩ đến tuổi tác của hắn

Nàng cúi mặt xuống the thẽ nói

-Mời..... huynh vào nhà a

-A.... đa tạ ngươi

Nhìn thấy Xích Ngân đã híp mắt tựa hồ là buồn ngủ, hắn khẽ cười nói

-Nếu muốn thì cứ yên tâm mà ngủ đi Xích Ngân

Tiểu loli khẽ gật đầu rồi nhắm mắt, hẳn là đã vào giấc rồi

Thanh Thanh nhìn tiểu loli trong lòng Hắn thì thầm hâm mộ, tiểu muội muội này thật là may mắn a

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 269

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.