Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Sinh, Tân Sinh! Câu Chuyện Muôn Thuở

2921 chữ

Bạch Vân học viện không giới hạn sự tự do cũng như phương hướng phát triển của học viên, cho nên sẽ không có bất kỳ một lớp cố định nào. Mỗi ngày, các vị lão sư sẽ thay phiên nhau giảng dạy tại chính điện, nếu học viên nào có hứng thú thì tới nghe giảng, còn không thì thôi, hoàn toàn không có ép buộc. Bất quá đại đa số học viên đều sẽ lựa chọn đi nghe giảng, dù sao mấy vị lão sư nơi này đều là xuất thân từ trong nội viện, sở học cực kỳ uyên thâm. Cũng chính vì thế mà đại giảng đường tại chính điện lúc nào cũng đầy ắp người, chỉ có thiếu chỗ chứ không bao giờ có chuyện dư chỗ ngồi.

Tuy rằng không phân chia lớp cố định nhưng quá trình giảng dạy lại chia làm năm ban riêng biệt.

Ban thứ nhất là Tu Luyện Ban, chuyên dạy kiến thức về quá trình tu luyện, điều thân vận khí, đột phá bình cảnh

Ban thứ hai là Chiến Đấu Ban, chuyên truyền thụ kỹ năng chiến đấu, di chuyển ra làm sao, khi nào tấn công, khi nào phòng thủ, khi nào thì ra đòn tất sát.

Ban thứ ba là Học Thuật Ban, dạy về kiến thức học thuật, tổng quát về thế giới, từ lịch sử cương vực đến địa lý phân chia lãnh thổ, thời tiết, dị tượng v.v….

Ban thứ tư là Sinh Tồn Ban, chỉ dạy về sinh tồn, làm sao để sống sót trong hiểm cảnh, làm sao để sinh tồn được trong sơn mạch bao la, làm sao để đánh giá bản thân đang đặt trong tình huống nào, có lợi hay bất lợi.

Ban thứ năm là ban cuối cùng cũng chính là ban có ít học viên theo học nhất, Khí Sĩ Ban, chuyên môm dạy về chức nghiệp Khí Sĩ, luyện đan, luyện khí và cấu tạo trận pháp. Mà trong năm ban này, Ngọc Phong chỉ duy nhất chú ý Khí Sĩ Ban, hoặc nói đúng hơn là phân ngành Trận Pháp trong Khí Sĩ Ban, hắn muốn biết lý do vì sao mà mãi hắn vẫn không tài nào chế tạo được bất kỳ một trận pháp nào, cho dù là đơn giản nhất.

Còn những ban còn lại, Ngọc Phong không thèm quan tâm, các thức tu luyện, chiến đấu của hắn đã được định hình từ rất lâu rồi, không thể thay đổi. Còn về mặt sinh tồn, xin lỗi chứ hắn sống tận bốn năm trong hai đại sơn mạch, săn giết không biết bao nhiêu là ma thú, hắn còn cần người khác chỉ dạy hay sao?

Bất quá Học Thuật Ban, Ngọc Phong có lẽ sẽ thỉnh thoảng tới lui vài lần, một số thông tin trong này có lẽ sẽ có ích đối với hắn.

……………………..

Sau khi giới thiệu xong một lượt toàn học viện, Quang lão sư mới ngừng lại, đồng thời vung tay ra nói

“ Bây giờ các ngươi đã biết tất cả thông tin sơ lược về học viện rồi. Bây giờ ta sẽ phát cho các ngươi mỗi người một tấp thẻ học viên”

Vừa nói, từ tay Quang lão sư bay ra một trăm tấm thẻ bài, phân biệt nhau rơi xuống trên tay mỗi thiếu niên, thiếu nữ.

Thấy tất cả đã được nhận thẻ bài xong, Quang lão sư mói trầm giọng nói tiếp

“ Tấm thẻ bài này, vừa là chìa khóa phòng của các ngươi cũng vừa là nơi tích trữ điểm Tinh Vân. Hiện nay trên mỗi tấm thẻ đã có sẵn mười điểm Tinh Vân, đây cũng chính là lần đầu tiên cũng như là lần cuối cùng học viện cung cấp điểm miễn phí cho các ngươi, sau này nếu mà muốn kiếm thêm điểm Tinh Vân nữa thì phải tay làm hàm nhai.

Vậy là được rồi, hiện nay các ngươi có thể về thu dọn kí túc xá, trên mỗi tấm thẻ đã có ghi rõ số phòng của mỗi người. Hôm nay các ngươi cứ nghĩ ngơi trước đã, sau đó đến bảng thông báo xem xét lịch dạy học của đại giảng đường, thấy tiết học nào hứng thú thì tham gia.

Việc cuối cùng, bên trong đại giảng đường có một tấp bảng cực lớn gọi là Nhiệm Vụ Bảng, cũng là nơi thông báo nhiệm vụ chính của học viện, các ngươi có thể nhận nhiệm vụ tại đó để kiếm điểm Tinh Vân. Chỉ cần dùng linh khí kết nối tấm thẻ học viên của các ngươi với nhiệm vụ hiện trên bản là được”.

“Bây giờ thì giải tán!”

Sau khi giải tán, hơn trăm học viên liền chia năm xẻ bảy, chí có số ít học viên đi về thu dọn kí túc xá, còn phần lớn liền chạy nhanh về góc phía Tây học viện, vị trí của Tàng Kinh Các và Vạn Bảo Các, mỗi người hiện nay đều có mười điểm Tinh Vân nên cũng muốn xem thử có thể mua được cái gì tốt không.

Còn về hai người Ngọc Phong cùng Tiểu Ái thì không nôn nóng như vậy, hai người chia nhau ra trở về ký túc xá của mình.

Ngọc Phong về ký túc xá, việc làm đầu tiên chính là bắt tay luyện chế đan dược trị bệnh cho Tiểu Ái. Loại đan dược mà hắn đang muốn luyện chế tên là Tịnh Điền Hải Đan, là một đan dược cấp bốn tiệm cận cấp năm, có công dụng tăng sinh lực, hồi sinh đan điền khô cạn lâu năm. Sau đó lại luyện chế thêm một lô đan dược cấp bốn Thông Điền Đan nữa để khơi thông đan điền, phá vỡ rào cảnh đã hạn chế không gian đan điền của Tiểu Ái.

Hai loại đan đan dược này hầu như là chưa từng xuất hiện tại Bát Quốc Cương Vực, Ngọc Phong có đan phương luyện chế cũng chính là học từ cổ thư do mẹ hắn để lại. Bất quá nói là đan phương hiếm có nhưng nguyên liệu luyện đan cũng không phải là quá khó tìm như Cửu Điệp Hoa hay Lôi Vân Long Thảo, chỉ cần khoản thời gian vài tháng thu thập là đủ. Có điều Ngọc Phong hoàn toàn không muốn thu thập dược liệu theo cách đó.

Hồi còn bên trong bí cảnh núi Tây Phong, những dược thảo, linh thảo cần thiết để luyện chết Tịnh Điền Hải Đan và Thông Điền Đan, hắn đều đã từng gặp qua, hơn nữa còn sử dụng những dược liệu này để luyện chế cả đống đan dược. Tuy bây giờ hắn không còn cách nào quay trở lại bí cảnh núi Tây Phong để một lần nữa thu thập chúng, nhưng dược lực của những dược liệu này vẫn là con ẩn chứa bên trong số đan dược kia, bây giờ hắn chỉ cần phân giải đan dược liền có thể thu hồi dược liệu cùng dược lực rồi.

Nghĩ là làm, Ngọc Phong lấy tra hai cái đỉnh to lớn, một cái màu đen của hắn và một cái màu cổ đồng hắn chiếm được của lão già Bán Tôn trong Bạch Vân sơn mạch, Kim Hỏa nóng rực nổi lên nơi tay bay vào bên trong hai dược đỉnh. Ngọc Phong hai tay kết ấn, điều khiển hai ngọn lửa xoay tròn với tốc độ cực nhanh, biên thành hai tiểu lốc xoáy hỏa diễm bên trong dược đỉnh.

Sau một lúc, nhiệt độ bên trong dược đỉnh đạt đến vài trăm độ C, Ngọc Phong mới một hơi lấy ra mười mấy bình đan dược khác nhau, mỗi bình đều trúc ra ba viên nhỏ, phân biệt ném vào trong hai dược đỉnh, bắt đầu quá trình phân giải đan dược, chiếc xuất dược liệu.

…………………..

Đợi cho đến khi quá trình luyện đan hòa thành đã là ba ngày sau, Ngọc Phong một thân bụi bẩn đứng dậy, trên tay là hai bình thủy tinh trong suốt nho nhỏ, bên trong có mười mấy viên đan dược xanh, trắng phân biệt.

Ngọc Phong nhìn thành quả của mình mỉm cười vô cùng hai lòng, thoán thu hai dược đỉnh cùng dược bình rồi đi vào nhà tắm. Sau lần luyện đan kéo dài ba ngày này, cảm ngộ trên phương diện luyện đan của hắn đã có bước chuyển biến rất tích cực, trình độ chỉ còn cách Khí Sĩ cấp năm nữa bước mà thôi.

Làm vệ sinh sạch sẽ, Ngọc Phong liền ra khỏi phòng, hắn cũng không vội đưa đan dược cho Tiểu Ái mà thẳng bước tiến về Vạn Bảo Các, hắn muốn xem thử trân phẩm linh dược trong Vạn Bảo Các có Lôi Vân Long Thảo mà hắn cần hay không.

Lúc này bên ngoài Vạn Bảo Các tụ tập rất đông người, đứng bịt cả lỗi ra vào trong các. Mà đứng chặn cửa là một nhóm mười mấy lão sinh, dẫn đầu là một thanh niên lớn tuổi, nhìn tướng mạo bên ngoài thôi thì chắc cũng hai bảy, hai tám tuổi rồi.

Đối diện với nhóm lão sinh lại là một nhóm tân sinh mới vào trường, tên nào tên nấy đều mặt non choẹt, chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, mà lúc này cả bọn hiện đang mắt tròn mắt dẹt trừng mắt nhìn đám lão sinh chặng đường, trong đó có năm phần tức giận, bốn phần ủy khuất và một phần bất lực.

Tên lão sinh cầm đầu nhìn đám thiếu niên cứ trừng trừng mắt, mặt nghẹn đến đỏ lên nhìn mình, bộ dạng nhàn nhã thổi thổi móng tay, nói

“ Các ngươi cứ đứng nhìn như thế cũng không thay đổi được gì đâu, một là giao điểm Tinh Vân ra đây, hai là ăn đấm, chọn nhanh đi, mấy học huynh của các ngươi không có rãnh mà chờ các ngươi đâu, bọn ta có rất nhiều công chuyện đấy!”

“ Không nghe Võ lão đại nói gì sao, làm nhanh lên một chút!”

Một tân sinh dáng người có chút cao lớn bất bình cải lại

“ Các ngươi đây là ỷ thế hiếp người, điểm Tinh Vân là học viện cấp cho chúng ta, tại sao phải giao cho các ngươi chứ. Các ngươi lại không sợ lão sư trách phạt?”

Một cô bé khoản cỡ Tiểu Ái cũng trừng mắt nói

“ Đúng, chúng ta đánh không lại các ngươi nhưng vẫn còn các vị lão sư nha!”

Bất quá đáp lại hai người là một tràng cười vang dội của đám lão sinh, nhất là tên lão sinh đứng đầu gọi là Võ lão đại, hắn cười đến nằm lăn lộn trên mặt đất, mãi một lúc sau vẫn là chưa đứng giậy nổi

“ Ha ha, cười chết ta mất, các ngươi nghĩ mấy vị lão sư sẽ để ý chút chuyện vặt vãnh này ư? Nói thật, chỉ cần chúng ta không đánh chết, không đánh tàn phế các ngươi thì mấy vị lão sư còn lâu mới quan tâm. Bây giờ chắc các ngươi còn chưa đọc nội quy của học viện đâu nhỉ, hắc hắc, vậy để học huynh ta nói cho mà nghe. Nội quy chính là: ‘không có quy định gì hết, học sinh muốn làm gì làm’. Cho dù các ngươi có cởi truồng chạy vòng vòng trong học viện cũng sẽ không có một ai nói tiếng nào đâu”.

Đám tân sinh nghe tới chuyện này liền bắt đầu hoang mang, cái này thì làm sao tân sinh bọn họ sống sót nổi trong cái học viện này đây?

“ Lại có cái loại quy định ngược đời như thế?”

“ Nếu nói như vậy, vậy sau này chúng ta làm nhiệm vụ kiếm được điểm Tinh Vân thì các ngươi muốn cướp liền cướp hay sao, lý nào lại vậy?”

Võ lão đại chất môi cười hắc hắc nói

“ Cũng không phải như vậy a, chúng ta suy cho cùng cũng là học viên như các ngươi chứ đâu phải bọn đầu trộm đuôi cướp. Những điểm Tinh Vân do các ngươi cực khổ kiếm được, chúng ta cũng không cầm thú đến nổi vứt mặt mũi mà đi cướp nha, có điều mấy điểm Tinh Vân hiện nay của các ngươi cũng đâu phải các ngươi tự mình kiếm được, trăm phần trăm là hàng miễn phí, cho nên chúng ta liền muốn đánh cướp a!”

Đám tân sinh hơn chục ánh mắt nhìn sau, nhìn thấy rõ sự khó hiểu trong ánh mắt đối phương, cái đạo lý này là thế quái nào mà lý luận ra được hay vậy?

“ Dù sao các ngươi cũng là học huynh, là tiền bối đi trước trong học viện, bọn ta mỗi người chỉ có mười điểm Tinh Vân mà thôi, các ngươi thế mà còn muốn đánh cắp, nghèo đến điên rồi à?”

Võ lão đại mặt mày vẫn cười vui vẻ như bình thường, có chút bất đắc dĩ nói

“ Đúng vậy nha, bọn ta chính là nghèo đến điên rồi đấy, các ngươi có biết một cuốn công pháp Hoàng Giai trung cấp giá bao nhiêu không? Chính là mười điển Tinh Vân.

Các ngươi biết một cuốn Hoàng Giai cao cấp công pháp gia bao nhiêu không? Chính là một trăm điểm Tinh Vân.

Các ngươi có biết một cuốn Huyền Giai sơ cấp công pháp giá bao nhiêu không? Chính là một nghìn điểm Tinh Vân.

Các ngươi có biết một điểm Tinh Vân đáng giá bao nhiêu không? Chính là quét dọn đại quảng trường liên tục ba tháng mới đổi được.

Các ngươi nói thử xem, mười điểm Tinh Vân trên tay các ngươi có đáng gia không nào?”

Một lão sinh đứng chờ lâu đã có chút mất kiên nhẫn, nói lớn

“ Võ lão đại, nói nhiều với bọn chúng làm gì, cứ đập cho một trận rồi trấn lột hết là được. Khi xưa chúng ta cũng chính là bị như thế!”

Võ lão đại liếc mắt nhìn tên lão sinh kia, thầm lắc đầu nói khẻ

“ Cứ cho bọn chúng suy nghĩ thêm một tý, dù sao thì nếu chúng ta đánh bọn nó, tuy mấy vị lão sư không có nói gì nhưng vẫn là khó chịu trong lòng a! Mà mấy lão sư khó chịu thì chúng ta cũng sống không được yên ổn”

Tên lão sinh kia nghe vậy, bộ mặt mới hòa hoãn lại một chút nhưng vẫn hối thúc

“ Đành thế nhưng đại ca cũng phải nhanh lên cái, ca của chúng ta sắp hết rồi, không đến mấy phút nữa sẽ có nhóm khác đến thay đấy!”

“ Biết rồi mà!”

Võ lão đại cũng biết là thời gian gấp rút, liền đứng dậy phủi phủi hai tay, khí tức Cửu Tinh Khí Hồn bùng nổ, linh khí bạo ngược phóng xuất ra ngoài, uy thế như cuồng hoang mãnh thú, quát lớn

“ Ta hỏi lại lần cuối, rốt cuộc các ngươi có muốn đưa hay không?”

Nhìn khí thế áp bách mà Võ lão đại bày ra, mười mấy tân sinh đúng là đã có chút khiếp vía, cái khí tức này còn mạnh hơn Cửu Tinh Khí Hồn bên ngoài không biết bao nhiêu lần, đúng là học viên học viên Bạch Vân có khác. Mặc dù thế, sau khi nghe Võ lão đại giảng giải về sự quý báu của điểm Tinh Vân, bất kỳ ai trong đám tân sinh đều không muốn hai tay giao ra.

Mười điểm Tinh Vân là tương đương với một cuốn công pháp Hoàng Giai trung cấp đấy, đổi thành kim tệ cũng là mười vạn kim tệ chứ chẵn chơi. Đâu có kẻ nào ngu đế nổi tự dưng ném mười vạn kim tệ ra ngoài cửa sổ chứ?

Võ lão đại nhìn bộ dạng thà chết chứ không chịu nhục của đám tân sinh liền biết bọn chúng sẽ không tự động giao ra, hắn thờ dài một hơi phất tay

“ Các anh em, lên! Nhớ ra tay nhẹ một chút, đừng có làm ra án mạng đấy!”

“ Hắc, Võ lão đại cứ đùa, chúng ta cũng đâu muốn chết sớm thế!”

Ngay lập tức, cả đám lão sinh liền bùng nổ linh khí xông lên, tu vi ai ai cũng là Bát Tinh, Cửu Tinh Khí Hồn, mà ra tay cũng đều là xuất ra đại chiêu, chính là nhất kích tất sát, dọa cho đám tân sinh hết cả hồn.

Bất quá đám tân sinh nào có phải loại yếu đuối tầm thường, tên nào tên nấy cũng đều bùng nổ tu vi lính khí của mình, thuật khí cường đại liên tiếp đánh trả.

Trong nháy mắt, cả đám loạn thành một đoàn, kẻ đánh người đá, kêu la inh ỏi. Tuy nhiên kêu la không ai khác chính là đám tân sinh.

Trong lúc cả hai bên đang đánh nhau hăng máu, đột nhiên một bóng dáng mãnh khảnh vô cùng tự nhiên bước qua bải chiến trường, một đường thẳng tắp tiến vào Vạn Bảo Các, bộ dạng như là không thấy cả đám mấy chục người đang đánh nhau ì xèo tại đây.

...................~.~..................

Bạn đang đọc Bất Tử Nhãn của QuytSweet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.