Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứa nhỏ.

Phiên bản Dịch · 1962 chữ

CHAPTER 27

~oOo Đứa nhỏ. Oo

~ “ Tại sao cậu làm như vậy?”

Hải Minh bất mãn nhìn Khiết Nhi – cô bạn thân đang nằm trên giường bệnh.

“ Tôi bị bệnh là sự thật.”

“ Nhưng đó không phải nguyên nhân cậu rời xa cậu ta.”

Hải Minh đính chính.

Sự thật anh không hề biết chàng trai tên Ryan đó chính là Minh Huy. Lại càng không biết người yêu hiện tại của cậu ta là Bảo Linh - người chị em của Lam Thư.

Hải Minh rất muốn ủng hộ Khiết Nhi nếu cô ấy chân chính mang Minh Huy trở về.

Nhưng,… đây không phải là cách.

“ Khối u đó là lành tính. Cậu rời xa cậu ta vì cậu muốn theo đuổi giấc mơ của mình. Dừng lại đi Khiết Nhi.”

15 năm trước Khiết Nhi phát hiện mình có khối u ở não và chỉ cần phẫu thuật cô sẽ sống bởi khối u đó là lành tính. Nhưng sau khi làm phẫu thuật Khiết Nhi đã chuyển trường học để theo đuổi ước mơ của mình. Cô học rất giỏi để phát triển cô đã buộc mình phải rời đi. 15 năm sau, để níu kéo Minh Huy, Khiết Nhi đã chọn cách nói dối về căn bệnh của mình.

“Đủ rồi Hải Minh.”

Khiết Nhi hét lên. Cô thực sự lo lắng khi Hải Minh nói rất chính xác sự thật.

“ Tôi có nói sai?”

Anh khinh khỉnh hỏi lại.

“ Vì con nhỏ đó là em gái cô người yêu của cậu nên cậu trách tôi sao?”

“ Cậu đã biết từ đầu?”

Bảo Linh cười một tiếng.

“ Tôi biết. Nhưng chẳng lẽ vì sợ cậu trách mà tôi từ bỏ. Ngây thơ quá Hải Minh. Tôi đã nói dù dùng bất cứ thủ đoạn gì tôi nhất định không để mất Ryan.”

“ Cậu ta chưa từng thuộc về cậu. Khiết Nhi.”

Hải Minh nhìn cô.

Chưa bao giờ anh cảm thấy thất vọng về cô như vậy. Vì tình yêu cô sẵn sàng đánh đổi mọi thứ. Ngay cả việc biến mình trở thành một người xấu.

Khiết Nhi mà anh quen là một cô gái xinh đẹp, thông minh và mạnh mẽ.

Không phải cô gái thủ đoạn như bây giờ.

“Đừng nhúng tay vào việc của tôi, Hải Minh!”

“ Tôi sẽ không để cậu trở thành người như vậy.”

Giọng đều đều. Hải Minh không nhìn cô chỉ rời đi một cách lạnh lùng.

-------------------------------

Cánh cửa gỗ đen sang trọng được mở ra, một người đàn ông run rẩy bước vào căn nhà lạnh đến đáng sợ.

“Đây là ngôi nhà của cô gái mà tối nào cậu chủ cũng ở lại qua đêm. Tuy dạo này tôi không còn thấy đến.”

Người đàn ông khép nép bên chủ tịch Vương - bố Hải Minh.

“ Cô gái này làm việc cùng công ty với cậu chủ. Hai người thường có những cử chỉ rất thân mật.”

Chủ tịch Vương ra hiệu.

Người đàn ông tự biết rời khỏi.

Ông xem xét từng bức ảnh thám tử đã chụp được. Miệng khẽ vẽ nên một đường cong.

“ Lại là cô.”

--------------------------------

Bảo Linh chạy vội vào phòng tắm xả nước thật lớn để át tiếng nôn mửa của mình.

Gần đây bụng cô rất khó chịu, hay nôn khan và cực kén ăn.

“ Em không sao chứ?”

Lam Thư liên tục gõ cửa phòng tắm. Cô rất lo lắng khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Bảo Linh.

“ Chị …”

Vừa mở miệng chưa nói được gì cô lại cảm thấy buồn nôn.

Lam Thư là một cô gái nhạy bén.

Tình trạng hiện tại của Bảo Linh dù rằng con bé có cố che dấu như thế nào nhưng làm sao cô có thể không nghi ngờ. Chưa kể đến việc Bảo Linh đã cùng Minh Huy chung sống. Quá rõ ràng rồi còn gì.

“ Ngày mai cùng chị đến bệnh viện.”

Cô đau lòng nhìn Bảo Linh khổ sở mà không cầm được nước mắt.

Bệnh viện Trung tâm:

“ Chúc mừng cô. Cô đã mang thai được 1 tháng.”

Chúc mừng sao? Bảo Linh không khỏi tự cười chế giễu. Cảm xúc của cô bây giờ khó có thể diễn tả bằng lời.

Vui? Cô vui vì đây chính là kết tinh tình yêu của Huy và cô.

Buồn? Cô buồn vì nó có mặt thật không đúng lúc.

Lo lắng? Cô rất lo vì liệu anh có chấp nhận đứa nhỏ này.

Sợ? Cô sợ anh sẽ vì người con gái kia mà bỏ rơi mẹ con cô.

~~ “ Linh”

Lam Thư gọi. Giọng nói hết tám phần lo lắng.

“ Chở em đến nhà Minh Huy đi chị.”

Bảo Linh nhìn xa xăm.

Cô muốn anh biết chuyện này. Và đưa ra sự chọn lựa.

“ Em thực sự muốn đến đó?”

Bảo Linh im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.

“ Biết đâu anh ấy có lí do. Em tin Minh Huy không phải người như vậy, chắc do em đã suy nghĩ nhiều.”

“ Nếu hắn không chấp nhận đứa nhỏ.”

“ Em tự tin mình đủ khả năng nuôi con một mình.”

Cô kiên quyết.

Cô không muốn vì sự ích kỉ của bản thân mà làm khổ anh, khổ con và cả chính bản thân mình.

Chỉ cần anh giải thích. Cô sẽ tin.

Cô cần một người để thương yêu và được yêu thương.

Và con cô cũng cần một người cha.

Nghĩ thông suốt được chuyện này tâm trạng Bảo Linh đã tốt lên rất nhiều.

Phòng 3309:

Bảo Linh chần chừ một lúc mới dám mở cánh cửa nhà mà cô quá đỗi quen thuộc.

Mật khẩu vẫn là ngày sinh của cô.

Anh vẫn chưa thay đổi.

Ngớ ngẩn? Nhưng cô lại thấy vui vì điều đó.

“ Anh nấu gì vậy Ryan?”

Giọng một cô gái trong trẻo phát ra từ phòng ngủ.

Khiết Nhi chạy đến cạnh Minh Huy, ôm anh từ đằng sau.

Những gì Bảo Linh vừa thấy… phải chăng chỉ là ảo giác? Có lẽ…

Cô gái ấy đang ở nhà Minh Huy.

Cô gái ấy thân mật với cha đứa bẻ trong bụng cô.

Cô đau đớn nhìn hai người trước mắt.

Cho đến khi cô nhìn thấy cảnh này, cô vẫn tin tưởng anh tuyệt đối.

Hóa ra là như vậy. Chỉ cần Bảo Linh là cô rời khỏi căn nhà. Anh sẽ mang người con gái ấy đến ở cùng ngay. Cô là gì? Cô là cái gì trong anh?

“ LINH…”

Minh Huy hét lên.

Vừa nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé của cô bỏ chạy lòng anh như lửa đốt.

Bảo Linh chỉ vừa quay về bên anh. Nhưng cô nhìn thấy những gì cơ chứ?

Minh Huy tự trách bản thân.

“ Ryan…”

Khiết Nhi cố níu anh ở lại nhưng vô ích thôi.

“ Linh, bình tĩnh nghe anh giải thích.”

Minh Huy sợ hãi nắm chặt tay Bảo Linh. Anh buông ra cô sẽ biến mất.

Nước mắt cô giàn giụa.

Hai thứ Minh Huy sợ nhất trên đời một là bị bà nội la và hai là nước mắt của cô.

“ Buông tôi ra.”

Cô kích động hét lên.

“ Không. Anh sẽ không buông.”

“ Làm ơn đừng nhầm lẫn giữa tình yêu là lòng thương hại.”

“ Anh không thương hại.”

Cô dùng tay áo lau vội những giọt nước mắt.

“ Chúng ta chia tay đi.”

Bảo Linh dừng việc khóc lóc. Nghiêm túc nói.

“ Không.”

“ Xin anh.”

“ Nếu em cần thời gian, anh sẽ đợi. Nhưng em đừng nghĩ đến việc anh sẽ đồng ý chia tay.”

Minh Huy giao cô lại cho Lam Thư.

“ Nhờ cô.”

“ Khỏi. Là tôi nhờ anh buông tha con bé mới đúng.”

---------------------------

“ Cậu đã tìm hiểu được đến đâu?”

Hải Minh đã yêu cầu thư kí mới điều tra về bệnh án bên Mỹ của Khiết Nhi.

Anh đã nói bằng bất cứ giá nào cũng sẽ không để cô tự biến mình trở nên xấu xa.

“ Cô ấy dường như đã có kế hoạch từ trước. Mọi thứ đều được xử lý rất kĩ càng.”

“ Khiết Nhi là một cô gái thông minh.”

Hải Minh cảm thán.

“ Cậu hãy giúp tôi sắp xếp lịch hẹn với Minh Huy.”

Người thư kí mới gật đầu. Rời khỏi phòng.

“ Nguội rồi.”

Hải Minh chạm tay vào cốc cà phê của Lam Thư.

Cởi chiếc áo của mình khoác lên người cô.

“ Trên này gió to, em sẽ bị cảm lạnh đấy !”

Lam Thư ngã vào vòng tay của anh. Bây giờ cô cũng thật may mắn khi còn Hải Minh bên cạnh.

Nhìn Bảo Linh mỗi ngày đều âm thầm khóc. Mà cô không cách nào khuyên can. Cũng không thể giúp gì. Thật đau lòng.

“ Con bé mang thai rồi.”

Giọng cô rất nhỏ. Như vừa muốn tâm sự cùng anh lại vừa không muốn anh nghe thấy.

“ Em nói gì?”

Hải Minh đúng thật không nghe rõ.

Lam Thư chần chừ suy nghĩ một lúc lâu. Quyết định không nên nói.

“ Không có gì.”

“ Em biết cô gái đã phá hoại chuyện của em gái em là ai chứ?”

Hải Minh hỏi.

Anh không muốn giấu giếm Lam Thư bất cứ thứ gì.

Thà là chính anh nói ra hơn là để cô tự biết.

Dù sao Khiết Nhi cũng là người trong công ty. Mà hơn vậy lại còn là bạn thân của Hải Minh.

Một bên là người yêu.

Một bên là bạn.

Anh không muốn Lam Thư nghĩ anh che giấu cho Khiết Nhi mà im lặng với cô.

Lại càng không muốn Khiết Nhi nghĩ anh vì Lam Thư mà phản đối những chuyện cô ấy làm.

Lam Thư lắc đầu.

“ Là Khiết Nhi. Và cô ấy đang làm sai. Cô ấy nói dối Minh Huy.”

Thảo nào Lam Thư cảm thấy cái tên Khiết Nhi rất quen. Thì ra Bảo Linh đã từng nói.

Nhưng Hải Minh nói gì cơ?

Cô ấy nói dối Minh Huy?

“ Anh chắc chứ?”

Anh gia tăng lực siết trên vai cô. Hải Minh cảm nhận được Lam Thư đang run lên vì tức giận.

“ Bạn tốt của anh thật vĩ đại.”

Cô giễu cợt.

“Đừng nói bằng thái độ đó về cô ấy.”

Haha – Cô cười lớn. Bất ngờ với ngữ điệu lời nói của Hải Minh.

“ Lam Thư !”

Anh nổi nóng gọi tên cô.Hải Minh nói sự thật cho cô biết để cô hiểu và giúp Bảo Linh quay trở về với Minh Huy. Không phải để cô phán xét Khiết Nhi.

Hải Minh tức giận Lam Thư rời khỏi sân thượng.

Từ khi biết Lam Thư đến bây giờ, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy khó chịu với thái độ của cô.

Lam Thư làm gì sai sao?

Cô tức giận vì cô ta xấu xa cướp người yêu của em gái là sai sao?

Em gái cô đang mang thai và cô ta là người phá hoại mọi thứ.

Vậy xin hỏi cô không có quyền tức giận với bạn tốt của anh?

Lam Thư trong lòng khó chịu. Vừa buồn, vừa lo lắng cho Bảo Linh. Vừa tức giận Hải Minh.

Cô xin về sớm để tránh gặp mặt anh.

** Chap này mình mới viết là Up liền chưa Edit nên có gì sai sót mong các bạn bỏ qua.

Nhớ Comt và Vote cho Au nha ^^

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc của bell_TF
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.