Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có người không ngồi yên

Phiên bản Dịch · 1370 chữ

. . . .

Lăng phủ, phủ đệ của Lăng Thiên Hà.

Giờ phút này trong phủ đệ của hắn còn có ba người, hai lão giả và một nam tử trung niên.

Bọn họ đều là người chủ sự của Kim Phong Tế Vũ Lâu.

“Phó lâu chủ, tiểu tử Tô Thần này thật sự quá kỳ cục, mấy ngày nay vẫn luôn ở Ngọc Xuân Uyển, không hề ra ngoài, quả thực làm mất hết mặt mũi Kim Phong Tế Vũ Lâu chúng ta.”

Một lão giả tức giận mở miệng nói.

“Phó lâu chủ, nhiều ngày như vậy rồi mà những người đó còn không có động thủ, có phải chúng ta nên tìm cơ hội giết chết Tô Thần!”

Nam tử trung niên trầm giọng nói.

Lăng Thiên Hà lắc đầu:

“Gấp cái gì?

Mới mấy có mấy ngày đâu! Bất quá Tô Thần này coi như có chút tiểu thông minh, trốn vào trong Ngọc Xuân Uyển.”

“Đây là báo cho người khác biết hắn chỉ là một người không hỏi chuyện Kim Phong Tế Vũ Lâu.”

“Là ta xem thường Tô Thần.”

Thời điểm Lăng Thiên Hà nói chuyện, ánh mắt hắn như sương lạnh.

Kế hoạch chính là để cho Tô Thần trở thành lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu.

Xem xem phản ứng của những người trong chỗ tối.

Không nghĩ tới Tô Thần lại trốn vào Ngọc Xuân Uyển.

Lăng Thiên Hà trầm ngâm một lát rồi nói:

“Tưởng lão, ngươi đến Ngọc Xuân Uyển một chuyến, liền nói Kim Phong Tế Vũ Lâu có một số việc yêu cầu lâu chủ trở về xử lý.”

“Nếu hắn lưu luyến Tần Lan của Ngọc Xuân Uyển có thể trực tiếp chuộc người cùng nhau trở về!”

“Không cho hắn bất kỳ cơ hội thoái thác nào!”

“Nếu hắn xử lý chuyện Kim Phong Tế Vũ Lâu mà bên đối phương còn không có ra tay thì đến lượt chúng ta ra tay phế bỏ hắn.”

Trong mắt Lăng Thiên Hà có sát ý chợt lóe.

“Được!”

Lão giả vừa nói chuyện mở miệng nói tiếp:

“Phó lâu chủ, một ít người trong lâu cần xử lý luôn sao?

Rốt cuộc còn có một ít người vẫn nguyện trung thành với Tô Mộng Bạch, ta sợ đến lúc đó bọn họ sẽ ra tay trợ giúp Tô Thần.”

“Không cần chúng ta động, chờ mấy ngày nữa ta sẽ liên hệ Cực Nhạc Lâu, đến lúc đó làm cho bọn họ ra mặt, những người đó không sống quá một đêm!”

Lăng Thiên Hà mở miệng nói.

“Cực Nhạc Lâu là tổ chức sát thủ lớn nhất Lĩnh Nam quận, nghe nói từng giết chết võ giả Luyện Thần cảnh hậu kỳ.”

Nghe được Lăng Thiên Hà nói, ánh mắt ba người trong phòng đều sáng lên.

Danh dự của Cực Nhạc Lâu vang dội khắp Lĩnh Nam quận.

Xử lý những người đó là chuyện rất dễ dàng.

Cực Nhạc Lâu không chỉ là tổ chức sát thủ lớn nhất Lĩnh Nam quận chúng ta mà còn là tổ chức sát thủ xếp hạng đệ nhị ở cửu quận phương bắc, chỉ xếp phía sau Quỷ Sát Phủ.”

“Chuyện này các ngươi không cần suy nghĩ nhiều, trước tiên mời Tô Thần lâu chủ về đi.”

Lăng Thiên Hà mở miệng nói.

“Được!”

Ba người hành lễ với Lăng Thiên Hà sau đó nhanh chóng rời đi.

Sau khi ba người rời khỏi.

Lăng Thiên Hà trầm giọng nói:

“Tô Thần, ngươi không nên trách thúc thúc này, chủ yếu là do ta cũng không biết phụ thân ngươi rốt cuộc đắc tội ai, cho nên chỉ có thể dùng mạng ngươi để thử!”

Ở một nơi khác.

Bên trong Tô phủ.

Lầu các ở phía hậu viện.

“Tiểu thư, từ sau khi Tô Thần kế thừa chức vị lâu chủ vẫn luôn ở Ngọc Xuân Uyển, không có ra ngoài!”

“Quả thực chính là làm mất mặt Kim Phong Tế Vũ Lâu.”

Nha hoàn Tiểu Lan bên cạnh Thượng Quan Tử Vân tức giận nói.

Bất quá Thượng Quan Tử Vân lại không có biểu cảm gì, thần thái như bình thường.

“Ngươi xem thường Tô Thần này rồi, nếu hắn không ngốc ở nơi đó chỉ sợ đã xảy ra chuyện rồi!”

“Bất quá Tô Thần ngươi làm chút trò vặt thôi, có người không muốn ngươi ngốc ở nơi đó!”

“Ta muốn nhìn xem ngươi có năng lực phá cục này không đây!”

Thượng Quan Tử Vân nhẹ giọng nói.

Lúc này ở Ngọc Xuân Uyển trung, bên trong sương phòng.

Tô Thần đang ngồi ngay ngắn trên ghế dài trầm tư.

Đã mấy ngày trôi qua rồi.

Hiện giờ bên ngoài có người muốn ra tay, mà Tô Thần hắn cũng muốn ra tay.

Tuy rằng mấy ngày nay hắn trong Ngọc Xuân Uyển nhưng trong đầu cũng chải vuốt một ít quan hệ.

Cân nhắc một ít người có quan hệ gần với Lăng Thiên Hà.

Hắn muốn động thủ giết một ít người, nhìn xem động tĩnh của Lăng Thiên Hà thế nào.

Còn vì sao phải tự mình động thủ, bởi vì hắn đã vào chốn giang hồ, hắn cũng muốn trải qua máu tươi tẩy lễ.

Còn nữa, hắn có cao thủ bảo hộ nên an toàn không lo.

. . . .

Tô Thần chuẩn bị ra tay.

Một phương diện là muốn nhìn một chút xem Lăng Thiên Hà phản ứng như thế nào.

Một phương diện khác cũng muốn thử người trong chỗ tối đã giết Tô Mộng Bạch.

Nói thật, Tô Thần căn bản không đặt Lăng Thiên Hà vào trong mắt.

Hắn để ý chính là người trong chỗ tối đã giết Tô Mộng Bạch.

Hắn không hề có một chút manh mối nào về người trong chỗ tối, muốn đối phó cũng không tìm thấy mục tiêu.

Cho nên chỉ có thể dẫn đối phương ra trước.

Nếu người nọ có ý tưởng đối với Kim Phong Tế Vũ Lâu hoặc là đối với hắn thì hẳn là sẽ có động tác.

Chỉ cần có động tác liền sẽ để lại dấu vết.

Hắn có cơ hội tìm được.

Thời điểm Tô Thần đang suy nghĩ mấy chuyện này.

Kẽo kẹt.

Cửa phòng bị mở ra.

Tần Lan mặc một thân cung trang màu trắng từ bên ngoài cửa đi vào, trên mặt là một nụ cười.

Nàng đi đến trước mặt Tô Thần, nói:

“Đa tạ Tô lâu chủ giúp nô gia chuộc thân, ta đã lấy được khế bán mình rồi.”

Thời điểm Tần Lan nói chuyện, nàng đưa khế bán mình ra để lên bàn trước mặt Tô Thần.

Nhìn khế bán mình bày trước mặt, trong lòng Tô Thần hơi động.

Hắn không có bỏ tiền cho Tần Lan chuộc thân.

Hiện tại hắn gặp phải nguy cơ lớn, căn bản không có tâm tư giúp nàng chuộc thân.

Nhưng mà sắc mặt hắn lại bất biến.

Nếu đối phương cho rằng hắn muốn giúp nàng này chuộc thân, vậy hắn liền nhận!

Đương nhiên hắn cũng rất muốn nhìn xem là ai trợ giúp Tần Lan chuộc thân.

Bất quá giúp Tần Lan chuộc thân vào lúc này hẳn là muốn hắn rời khỏi Ngọc Xuân Uyển.

“Xem ra có người ngồi không yên rồi!”

Tô Thần thầm nghĩ.

“Tưởng quản sự hỏi bao giờ chúng ta rời khỏi Ngọc Xuân Uyển!”

Lúc này Tần Lan tiếp tục nói, còn đi đến phía sau Tô Thần, thực tự giác giúp Tô Thần bóp vai.

“Tưởng quản sự, Tưởng Thần Đông, xem ra là Lăng Thiên Hà ngồi không yên rồi, giúp Tần Lan chuộc thân, muốn ta nhanh chóng rời khỏi Ngọc Xuân Uyển!”

Tô Thần nghe được Tần Lan nói đến Tưởng quản sự liền biết là ai.

Tưởng Thần Đông chính là một trong mấy tâm phúc của Lăng Thiên Hà.

Hắn hiểu rõ dụng ý của Lăng Thiên Hà.

Để hắn rời đi khỏi Ngọc Xuân Uyển, như vậy có lẽ một ít người đang chờ đợi sẽ động thủ với hắn.

Nếu đối phương không động thủ, như vậy Lăng Thiên Hà sẽ động thủ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ của Thăng Đấu Yên Dân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi orange34
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 1133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.