Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự mình tìm chết, không ai cứu nổi

Phiên bản Dịch · 1143 chữ

. . . .

Lăng Thiên Hà nhìn Lôi Ngạo rồi nói.

Hắn nói những lời này chủ yếu là thử Lôi Ngạo.

“Chẳng lẽ ngươi không biết sâu trong khu mỏ có một lượng lớn Không Minh Thạch sao?

Xem ra tuy rằng ngươi là phó lâu chủ nhưng cũng không biết rất nhiều chuyện.”

Nghe được Lăng Thiên Hà nói, Lôi Ngạo liền đáp lời.

“Không Minh Thạch, gần đây Lôi gia các ngươi đều đang thu gom Không Minh Thạch.

Chẳng lẽ là bởi vì lâu chủ không đưa ra khu mỏ cho nên Lôi gia các ngươi liền phái sát thủ giết lâu chủ chúng ta.”

Lăng Thiên Hà lạnh giọng hỏi, nhìn chằm chằm Lôi Ngạo.

Hiện tại hắn muốn biết rốt cuộc là ai phái người giết Tô Mộng Bạch.

Hắn suy đoán không phải Tần gia tam thiếu mà là người Lôi Đường.

Bên cạnh Tần gia tam thiếu Tần Hạo có cao thủ, ra tay giết người căn bản không cần dùng đến sát thủ.

Cho nên có khả năng là Lôi gia tiêu tiền mướn người giết chết lâu chủ.

“Tô Mộng Bạch quá cứng nhắc, Tần tam thiếu tìm hắn hai lần hắn đều từ chối.”

“Chính là bởi vì Tử Đàn Cung cũng cần Không Minh Thạch nên hắn giữ chặt khu mỏ, thật sự là đủ trung thành, ta thấy tam thiếu không có biện pháp làm gì hắn nên liền tìm người giải quyết.”

“Lăng phó lâu chủ, ta nghĩ ngươi cũng sẽ không giống như Tô Mộng Bạch đi!”

“Ngoan ngoãn giao khế đất của khu mỏ ra, đối với hai bên đều là chuyện tốt, sau khi ngươi hoàn thành thì ta sẽ dẫn tiến ngươi với Tần thiếu!”

Lời Lôi Ngạo mang đầy tính uy hiếp.

Nghe được Lôi Ngạo nói, Lăng Thiên Hà trở nên âm tình bất định.

Giống như đang suy tư chỗ lợi chỗ hại.

Nhìn sắc mặt của Lăng Thiên Hà, Lôi Ngạo thầm cười lạnh, mở miệng nói:

“Lăng phó lâu chủ, ngươi là người thông minh, hẳn phải biết nên làm như thế nào!”

“Lôi Ngạo, thật ra ta vẫn không rõ chút chuyện, dù lâu chủ không cho các ngươi khế đất, các ngươi cũng có thể trực tiếp cướp đoạt khu mỏ, vì sao lại muốn giết lâu chủ chứ?”

Lăng Thiên Hà trầm giọng hỏi.

“Phía sau lâu chủ các ngươi là Tử Đàn Cung, chúng ta đoạt khu mỏ kia thì chắc chắn Tô Mộng Bạch sẽ liên hệ Tử Đàn Cung!”

“Đến lúc đó Tử Đàn Cung phái cao thủ tiến đến, chúng ta cũng không cách nào chiếm đoạt khu mỏ, còn có khả năng dẫn phiền toái đến cho Lôi gia nữa!”

“Hắn đã chết, Tử Đàn Cung sẽ không phái cao thủ tiến đến, dù sao Kim Phong Tế Vũ Lâu chỉ là một sản nghiệp nhỏ.”

“Chuyện ngươi muốn đều đã biết, tối ngày mai ta tới lấy khế đất, ngươi chỉ có một ngày để suy xét.”

Lôi Ngạo nhìn thoáng qua Lăng Thiên Hà rồi xoay người rời đi.

Nhìn bóng dáng Lôi Ngạo biến mất, vẻ âm trầm trên mặt Lăng Thiên Hà nhanh chóng biến mất, ngược lại có vẻ vui mừng.

“Lôi Ngạo, không nghĩ tới lần này ngươi giúp ta lập công, ta thật sự phải cảm tạ ngươi đó.”

“Ngươi vốn có khả năng còn được sống thêm một đoạn thời gian nữa, nhưng bây giời phỏng chừng không sống qua ngày mai.”

“Tự mình tìm chết thì ai có thể cứu!”

Lăng Thiên Hà chuẩn bị sáng sớm ngày mai báo chuyện này Tô Thần biết.

Đêm dài.

Lăng Thiên Hà ở trong thư phòng.

Hắn xem xét mật tin trên một đám thẻ tre truyền đến từ các nơi khác nhau.

Tuy rằng hắn đã biết nguyên nhân Tô Mộng Bạch bị giết chết.

Nhưng hẳn là Tần Hạo kia không chỉ tiến đến vì Không Minh Thạch, chắc chắn còn có mục đích nào khác.

Cho nên hắn cần đào sâu hơn, tìm ra mục đích của Tần Hạo.

Thân là phó lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu.

Lăng Thiên Hà có năng lực bất phàm trên phương diện tình báo.

Nếu không thì hắn cũng sẽ không sớm tra ra được sát thủ đang ở chỗ Lôi Ngạo.

Bỗng nhiên có một bóng dáng tiến vào trong thư phòng.

Tiến tới trước mặt Lăng Thiên Hà.

“Gặp qua chủ thượng!”

“Sát thủ kia có thay đổi vị trí hay không?”

Tô Thần hỏi.

“Sát thủ còn chưa rời đi, vẫn ở trong tầm mắt của chúng ta. “

“Được! Ta đi giải quyết hắn trước, giải quyết bớt một tên để lòng ta thoải mái hơn.”

“Chủ thượng, ta đã biết được nguyên nhân lâu chủ bị giết!”

Lăng Thiên Hà lập tức thuật lại lời Lôi Ngạo nói cho Tô Thần nghe.

“Tần Hạo, Không Minh Thạch, bọn họ muốn nhiều Không Minh Thạch như vậy làm gì?”

Tô Thần cảm thấy có chút khó hiểu.

【 Kích phát nhiệm vụ: Ký chủ biết được nguyên nhân cái chết của Tô Mộng Bạch, điều tra rõ ràng vì sao Tần Hạo muốn Không Minh Thạch, khen thưởng năm thẻ rút thăm trúng thưởng màu trắng. 】

Tô Thần giật mình.

Lúc này Lăng Thiên Hà khom người nói:

“Thuộc hạ đã an bài mật thám điều tra, sẽ nhanh chóng điều tra rõ rồi bẩm báo chủ thượng.”

“Được, chuyện này do ngươi xử lý, hiện tại Lôi Ngạo đang ở địa phương nào?

Lần này ta giải quyết luôn cả hắn.”

Tô Thần lạnh giọng nói.

Hắn có một nhiệm vụ là điều tra rõ nguyên nhân cái chết của Tô Mộng Bạch và hỗ trợ báo thù.

Nguyên nhân cái chết đã biết, hắn chuẩn giết chết Lôi Ngạo cùng sát thủ kia xem xem có hoàn thành nhiệm vụ hay không.

“Thuộc hạ điều tra được Lôi Ngạo trở về Lôi Đường sau đó cũng không ra ngoài, hẳn là ở căn nhà thứ năm khu hậu viện Lôi Đường.”

Lăng Thiên Hà nói.

“Vậy giải quyết Lôi Ngạo trước rồi lại đến ngoài thành giải quyết sát thủ.”

Tô Thần mở miệng nói.

Thực lực của Lôi Ngạo ở Tiên Thiên trung kỳ, không chênh lệch nhiều so với Lăng Thiên Hà, có thể dễ dàng giải quyết.

Chỉ là Lôi Ngạo còn đang ở Lôi Đường, cần dẫn dụ ra ngoài.

Đương nhiên nếu không thể dẫn dụ thì Bạch Thiên Vũ cũng có thể ra tay.

Đương nhiên có khả năng không cần ra tay thì vẫn nên không ra tay.

Sau khi điều tra rõ mục đích của Tần Hạo, có lẽ chính là thời điểm Bạch Thiên Vũ động thủ giải quyết đối phương.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ của Thăng Đấu Yên Dân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi orange34
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 653

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.