Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Tầm vượt ải

Phiên bản Dịch · 1710 chữ

Trong Cửu Tinh cốc, Trần Tầm dắt Đại Hắc Ngưu bước vào, tất cả đều là gương mặt xa lạ. Thần thái trước khi xuất phát của những tán tu đều vội vàng, trong mắt tràn đầy sự khát vọng với thực lực.

Ba ngày sau, người của thập đại Tiên Môn cuối cùng đã đến, lập tức có vô số tiếng ồn ào vang lên, mà Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu thì chỉ yên lặng nhìn lên đài cao.

Người được thập đại Tiên Môn phái tới mỗi năm đều không giống nhau, nhưng điểm chung giữa bọn họ đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

“Lão Ngưu.”

“Ọ!”

“Đi vượt cửa ải thôi.”

Trần Tầm dắt Đại Hắc Ngưu đi về phía đài cao của Tử Vân tông, một đám tán tu hết sức ngạc nhiên, người này thế mà dắt theo một con trâu phàm vượt quan, thật sự quá là buồn cười.

Trên đỉnh đài cao, có ba nữ tử đang đứng khoanh tay, ánh mắt như điện, sau khi bọn họ nhìn thấy một màn này thì trong mắt lập tức lóe lên tia thú vị.

Cửa ải thứ nhất, con rối thú, mười con rối với cơ quan của Luyện Khí kỳ tầng năm, chỉ cần tránh thoát công kích của bọn chúng sẽ có cơ hội bước vào tầng tiếp theo. Có không ít ánh mắt của tán tu đều bị Trần Tầm hấp dẫn.

Vậy mà lại là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng bảy.

Khi Trần Tầm bước vào, thân hình con rối thú hiện lên một luống ánh sáng đỏ hồng, tiếp đó bọn chúng bày ra Bát Phương trận, không sợ chết tiến công về phía Trần Tầm.

Dưới chân Trần Tầm đột nhiên chuyển động chỉ để lại một tàn ảnh ở chỗ cũ, một bàn tay hắn nâng Đại Hắc Ngưu rồi nhanh chóng né tránh vài đạo pháp thuật, sau đó di chuyển đến phía sau một con rối thú trong nháy mắt.

Chỉ thấy bàn tay của Trần Tầm được bao phủ bởi một ngọn lửa và phần lưng con rối thú như bị dung nham hòa tan khiến một viên tinh thể lộ ra, con rối thú đột nhiên trở nên bất động.

Phong cách, nhanh, chuẩn và tàn nhẫn được Trần Tầm phát huy đến cực hạn, mười con rối thú nhanh chóng bị hắn giải quyết, nhìn qua dường như cũng không tốn quá nhiều sức.

“Người này… Người này vừa rồi dùng pháp thuật gì vậy?”

“Thế mà con rối của Tử Vân Tiên Tông lại bị hắn dùng một tay giải quyết, phải biết tài liệu của con rối này có giá trị xa xỉ lắm đấy.”

“Quả thật được mở rộng tầm mắt, lúc trước khi ta vượt cửa ải cùng lắm cũng chỉ biết tránh né, thế mà người này lại có thể tiêu diệt được toàn bộ con rối, thực lực thật đáng sợ!”

……

Dưới đài cao của Tử Vân Tông vang lên từng tiếng kêu ngạc nhiên, bọn họ chưa từng nghe qua có người có thể vừa dùng một tay kéo Hắc Ngưu, vừa dùng một tay khác để giải quyết mười con rối thú.

Trên đỉnh đài cao, trong mắt ba nữ tử lóe lên vẻ khiếp sợ.

“Vân sư tỷ, vị tán tu này có chút quá đáng đi.”

Một nữ tử căm giận nói, đây chính là tài sản của Tử Vân Tông, vậy mà đã hoàn toàn bị hắn phá hủy mất.

“Thú vị.”

Vân sư tỷ nhếch môi mỏng, nhàn nhạt nói, trong mắt không chút nào để ý: “Ngược lại ta muốn nhìn xem, đến cùng tư chất của hắn thế nào.”

Lời vừa dứt, ba người đều cầm lấy một cái lệnh bài.

Ải thứ hai, kiểm tra cốt linh và tư chất.

Trần Tầm dắt theo Đại Hắc Ngưu tiến vào một đại điện, trong đại điện rực rỡ màu sắc có một trận pháp ở chính giữa, thấy vậy, hắn không do dự mà trực tiếp bước vào.

“Cốt linh hai mươi tuổi sao?!”

Nữ tử nhìn lệnh bài trong tay, giọng run rẩy: “Tư chất…Tạp linh căn Ngũ hệ…”

“Đáng tiếc, cùng lắm cũng được xem như là một nhân vật có địa vị trong tán tu mà thôi.”

Vân sư tỷ hơi tiếc nuối nói, vị tán tu này ở cửa thứ nhất rõ ràng là chưa dùng toàn lực, nhưng tư chất tu tiên so với Tử Vân Tông lại rất kém, với bọn họ mà nói chiến lực của Luyện Khí kỳ thật sự không mấy quan trọng.

Trong điện, Trần Tầm hơi mỉm cười, mục đích đã đạt được, Tử Vân Tông xem trọng nhất là tư chất, tiếp theo đã không cần phải lại vượt ải nữa.

Mà ải thứ nhất này chẳng qua là cho mọi người hy vọng thôi, hắn quan sát ở đây mấy năm, sớm đã nhìn thấu chiêu trò của Tử Vân Tông rồi.

“Lão Ngưu, đi thôi.”

“Mu!”

Trần Tầm rời đi từ cánh cửa khác, không tiếp tục vượt ải, giống như đã tự biết tư chất của mình không tốt, Vân sư tỷ chỉ nhìn thoáng qua Trần Tầm một cái rồi chuyển ánh mắt qua nơi khác.

Tử Vân Tông cũng phái ra vài vị đệ tử tiếp tục thả ra con rối thú từ túi trữ vật, một đợt cửa ải mới tiếp tục bắt đầu.

“Đạo hữu xin dừng bước.”

Một nam tử trung niên mặc thanh y với ánh mắt hiền lành đang ở ngoài một cánh cửa khác gọi Trần Tầm lại.

Một thợ săn sẽ thường hay lấy thân phận con mồi để xuất hiện, Trần Tầm dắt Đại Hắc Ngưu mờ mịt nhìn về phía hắn ta: “Đạo hữu có chuyện gì sao?”

“Ta là đệ tử của Ngũ Uẩn Tông châu Tri Dương, Doãn Tuấn.”

Nam tử trung niên tự giới thiệu, lại khe khẽ thở dài: “Vừa rồi thấy chiến lực đạo hữu dũng mãnh, nhưng tư chất lại có hạn, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy tiếc thay.”

Nước Càn có chín Châu, mà dãy núi Ninh Vân ở châu Vĩnh Tuyền lại cách khá xa, nếu chỉ dùng sức chân lên đường thì ít nhất cũng phải hơn nửa năm mới tới.

Mà Ngũ Uẩn Tông cũng là đại tông tiên môn ở châu Tri Dương, tuy không bằng thập đại Tiên Môn, nhưng danh hào cũng thật sự có tiếng ở Tu Tiên giới nước Càn.

Ngũ Uẩn Tông này cũng có giao hảo với Tử Vân, nghe nói quan hệ giữa các nhân vật thượng tầng khá tốt, đây cũng là nguyên nhân Doãn Tuấn có thể tới đây nhặt của hời.

“Hóa ra là đệ tử Ngũ Uẩn Tông, ngưỡng mộ đã lâu.”

Trần Tầm chắp tay nói, trong mắt bừng tỉnh đại ngộ, tiếp tục chờ đợi câu sau của hắn ta. Hơn nữa người này thế mà lại là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng chín.

“Không biết đạo hữu có ý muốn gia nhập Ngũ Uẩn Tông không?”

Doãn Tuấn cười nói, tuy châu Vĩnh Tuyền không có đại tông môn gì, tài nguyên tu tiên cũng tương đối lạc hậu, trước đây những tán tu như này sau khi nghe được lời mời đều vinh hạnh không thôi nên hắn không hề nghi ngờ.

“Đạo hữu làm thế nào chứng minh mình thật là đệ tử của Ngũ Uẩn Tông, không thể chỉ dựa vào một câu là ta sẽ đi theo ngươi chứ?”

“Thật ra ta đã quan sát từ lâu rồi, một số tông môn vì sao luôn muốn những tán tu có chiến lực mạnh mà không quan tâm tư chất, vẫn xin đạo hữu cho biết đúng sự thật.”

“Sau khi gia nhập Ngũ Uẩn Tông thì cần làm cái gì, thiên hạ chưa từng có bữa ăn nào là miễn phí, đạo lý này ta hiểu được.”

“Còn có một điểm quan trọng nhất, ta có thể dắt theo Đại Hắc Ngưu tổ truyền nhà ta không?”

Trần Tầm trầm giọng nói, mấy vấn đề này đặt trong lòng hắn đã lâu, đây cũng là nguyên nhân chân chính hắn không dám gia nhập thập đại Tiên Môn đứng đầu.

Những đệ tử tông môn trung đẳng còn có thể giảng đạo lý, những tiền bối Trúc Cơ kỳ sẽ không quá bức ép ngươi, nhưng bảo mình xử lý Đại Hắc Ngưu thì làm sao bây giờ.

Trước khi tới, tiểu mập mạp kia đã nói qua với mình, tốt nhất nên xử lý Đại Hắc Ngưu, vậy thà giết hắn còn hơn.

Doãn Tuấn nghẹn họng nhìn trân trối, miệng càng há càng lớn, người này sao lại như vậy chứ, chẳng lẽ thời thơ ấu từng có bóng ma lớn gì sao…

“Đây là lệnh bài của đệ tử Ngũ Uẩn Tông, thỉnh đạo hữu hãy xem qua.”

Doãn Tuấn lấy ra một khối lệnh bài màu xanh từ túi trữ vật, bên trên có viết Ngũ Uẩn và có hoa văn thần bí, vừa thấy liền biết không phải vật phàm.

“Nếu kích phát lệnh bài này, các đệ tử Ngũ Uẩn Tông trong phạm vi trăm dặm sẽ cảm ứng được và đến chi viện cho ngươi.”

Doãn Tuấn hơi không nói nên lời, nếu không phải chiêu được một đệ tử đủ tư cách sẽ có chỗ tốt, hắn ta mới không phí nhiều miệng lưỡi như vậy.

“Vậy ngươi kích phát thử xem, còn xin đạo hữu bỏ qua cho, xuất thân tán tu so không được đệ tử đại tông như các ngươi.”

“Khi hẻm núi đóng lại ta sẽ tự kích phát, đến lúc đó đạo hữu tự khắc sẽ biết thật giả.”

“Được.” Trần Tầm gật đầu cười, chờ mong nhìn Doãn Tuấn.

Doãn Tuấn hít sâu một hơi, đôi mắt chớp chớp nói: “Thật cũng không phải bí mật lớn gì, chuyện này có liên quan đến mệnh mạch của nước Càn và tu sĩ cấp thấp.”

“Vẫn xin đạo hữu nói rõ.”

“Là về linh dược của Trúc Cơ đan…” Doãn Tuấn chậm rãi nói.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.