Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Như bốc hơi khỏi nhân gian

Phiên bản Dịch · 1054 chữ

"Mu!"

Đại Hắc Ngưu vẫn đang gồng người, nó không thể làm được mấy loại công việc cần kỹ thuật cao này nên đành làm chút chuyện cần đến sức mạnh vậy.

"Lão Ngưu à, ta không sao, chờ mấy ngày nữa ta sẽ khôi phục pháp lực lại thôi."

"Ọ òooo!"

Đại Hắc Ngưu đáp lại, ngươi chờ mấy năm cũng chả sao.

Phải mất thêm ba ngày nữa, Trần Tầm mới khôi phục được pháp lực đã tiêu hao của mình. Đột nhiên hôm nay Tinh Khí Thần rung động mạnh khiến hắn thốt lên:

"Thời cơ đã đến, hy vọng khi ta mở lò luyện đan này sẽ được các vị chư phật phù hộ, xin hãy nể mặt Trần Tầm này!"

"Ọ òooo!"

Lò luyện đan hình xoắn ốc mở ra, linh dược không ngừng bay vào trong lò nhưng không bao lâu sau lại xuất hiện từng vũng đan dược bị hư, chán vãi.

...

Ba ngày nữa trôi qua, pháp lực của hắn đã hồi phục, giờ đây Trần Tầm ngồi khoanh chân, hai tay nổi gân xanh và gầm lên:

"Thời cơ đã đến, hy vọng khi ta mở lò luyện đan này, các vị chư phật sẽ phù hộ, xin hãy nể mặt Trần Tầm này!"

"Mu mu mu mu!"

Lò luyện đan hình xoắn ốc mở ra, từng cây linh dược không ngừng bay vào trong lò, không bao lâu sau lại xuất hiện từng vũng đan dược bị hư, chán nản.

...

Một tháng sau, ngón tay Trần Tầm khẽ run, khóe miệng mấp máy, thấp giọng hô:

"Thời cơ đã đến, hy vọng khi ta mở lò luyện đan này sẽ được các vị chư phật phù hộ, xin hãy nể mặt Trần Tầm..."

"Ọ òooo..."

Lò luyện đan hình xoắn ốc mở ra, từng cây linh dược không ngừng bay vào trong lò, không bao lâu sau lại xuất hiện từng vũng đan dược bị hư khiến hắn ngán ngẩm luôn.

...

Một tháng nữa trôi qua, vẻ mặt Đại Hắc Ngưu bơ phờ, đôi mắt của Trần Tầm hõm sâu vào, mái tóc rối như tổ quạ, hắn thều thào với giọng run run.

"Thời cơ đã đến, hy vọng khi ta mở lò luyện đan này sẽ được các vị chư phật phù hộ, xin hãy nể mặt Trần Tầm."

"Ọ òooo~..."

Lò luyện đan hình xoắn ốc mở ra, từng cây linh dược tiếp tục bay vào trong lò, nhưng lần này mùi thuốc xộc thẳng vào mũi hắn, cuối cùng Trần Tầm cũng đã luyện được rồi.

Hai mắt Đại Hắc Ngưu sáng ngời, hắn chậm rãi đứng lên, miệng rất muốn nói ra hai chữ quá tuyệt nhưng mà hắn không nói nên lời.

"Lão Ngưu, xong rồi! Ta thành công rồi, ha ha ha..."

Trần Tầm cười điên cuồng, hai mắt hắn đỏ ngầu giống như muốn nuốt sống lò luyện đan này, thậm chí bao nhiêu linh dược hay linh thạch hắn cũng muốn cứ như thế mà tiêu hóa hết.

Quả nhiên trong cái Tu Tiên giới này, chó không thể làm luyện đan sư, chỉ có những tiên môn mới may ra tạm được.

“Ọ ò ò ò ~~” Đại Hắc Ngưu rất kích động, sau khi nó nhìn mười mấy viên đan dược trắng trong tay Trần Tầm thì không ngừng cọ vào vai hắn.

Mùi thuốc tràn ngập cả sơn động, thực sự là quá mức tuyệt vời.

"Trước tiên cứ ghi chép lại đã, đó đều là kinh nghiệm của ta đấy."

Trần Tầm gần như phát điên, đây là chuyện rất quan trọng nên hắn bắt đầu lấy sách ra viết viết vẽ vẽ, sau đó mỗi ngày hắn sẽ ôn lại, bởi thứ hắn không thiếu nhất chính là thời gian.

"Lão Ngưu, ngươi thử xem tác dụng của nó đi."

"Ọ òooo."

Bọn hắn ấn nhẹ tay một cái, một viên đan dược lập tức chui vào trong miệng đem đến cảm giác trơn tuột đến mức Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đều kinh ngạc, ngay sau đó, một luồng dược lực thuần khiết tỏa ra từ cơ thể bọn hắn.

Cảm giác đó giống như… đang bơi trong biển, nhưng lại tự do vô cùng, đúng hơn là nó mang đến sự thích thú tột độ.

"Rất thoải mái……"

Trần Tầm không nhịn được thốt lên, đồng thời giải phóng sức mạnh của dược liệu. Tiếp đó, hắn nới lỏng nút cổ chai để một viên vũ đan chui vào miệng rồi tiếp tục luyện hóa.

Đại Hắc Ngưu không ngừng rống lên âm thanh “ Ọ ò ọooo” trông rất vui vẻ, còn hắn thì đang ngồi xếp bằng trên mặt đất.

"Tuyệt vời!"

"Ọ òooo!!"

Sau khi viên đan dược thứ ba được nuốt vào miệng, hắn lập tức cảm giác như có thứ gì đó đang dần bị xé rách, trong nháy mắt hắn đã đột phát đến Luyện Khí kỳ tầng thứ năm! Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu vui mừng khôn xiết, bởi vì bọn hắn không muốn bị mắc kẹt mãi ở cảnh giới chết tiệt đó đâu.

"Tạm thời tháng này chúng ta không luyện đan nữa, cứ ổn định cảnh giới trước đã."

Trần Tầm hưng phấn nói.

"Sau đó ta sẽ tìm một con sông để tắm rửa, như vậy thì tháng sau có thể khai lò rồi!"

“Ọ òooo Ọ òooo.” Đại Hắc Ngưu điên cuồng gật đầu, vạn sự khởi đầu nan.

Trong những ngày tiếp theo, cuộc sống của bọn hắn lặp đi lặp lại mỗi ba việc, mặt trời mọc thì làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, ba việc bọn họ lặp lại đó là gieo trồng hạt giống, luyện đan và tu luyện.

Một năm nữa lại trôi qua, hôm nay chính là ngày Đại hội Thăng Tiên được tổ chức, thế nhưng giờ đây đã không còn tên thổ phỉ với cái mũ trùm đầu màu đen đó nữa.

Liêu gia rất tức giận, việc mai phục thất bại rồi, đúng là có sức mạnh nhưng không có chỗ dùng.

Không ai biết tướng mạo của tên thổ phỉ kia ra sao, càng không biết lai lịch của hắn thế nào, hắn giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.