Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát Hiện Lạ Kỳ

Tiểu thuyết gốc · 1910 chữ

Tạp Dịch phong ban đêm rạng sáng, Lục Thần ngồi xếp bằng trên giường, quanh thân liên tục nuốt vào thiên địa linh khí, đến nỗi xung quanh phạm vi trong phòng đều trống rỗng.

Mỗi lần tu luyện như vậy hắn đều ngưng lại một lát lâu chờ linh khí tràn vào mới tiếp tục thổ nạp.

Không phải linh khí trong thiên địa không đủ, mà bản thân Lục Thần tốc độ tu luyện quá nhanh.

" Quá chậm, tu hành một đêm mới đột phá Ngưng Khí sơ kỳ ! " Lục Thần cau mày.

Cảm thụ bên trong đan điền linh khi cô đọng, căn cứ theo kiến thức, tu sĩ đan điền chia làm bốn phạm vi phân biệt là hạ, trung, thượng và hoàn mỹ đan điền, chỉ cần thôn nạp linh khí lấp đầy từng bộ phận liền có thể.

Hạ đan điền là chỗ cần linh khí lấp đầy ít nhất, giai đoạn này đối với người tu hành không phải việc gì khó.

Thế nhưng để trong vòng một đêm đem nó lấp kín là chuyện kinh hãi thế tục, chỉ những người được xưng tụng tuyệt thế thiên kiêu mới làm đến, với điều kiện trong môi trường linh khí sung túc.

Lục Thần là trường hợp ngoại lệ, vạn cổ tới nay mở ra 13 kinh mạch, so ra tốc độ này cũng là quá chậm.

Một đêm Ngưng Khí sơ kỳ, nếu chuyện này bị ngoại giới nghe được còn quá chậm thì bọn hắn không biết sẽ có cảm nhận gì, nâng ngón tay giữa lên, đạo hữu ngưu bức a!.

Điều này rốt cuộc để Lục Thần ý thức được tài nguyên tu luyện quan trọng đến cỡ nào, nếu chỉ đơn thuần tu luyện sẽ không hiệu quả, như thể thân mang kinh thiên chí bảo nhưng không thể đem uy năng triệt để phát huy.

Hắn cũng từng nghĩ đi làm một chút kế hoạch đoạt lấy tài nguyên, nhưng bản thân khoảng thời gian này đang trong diện tình nghi, trong bóng tối chắc chắn có cao thủ theo dõi.

Càng không cần nói Nhật Nguyệt Thánh Địa tàng long ngọa hổ, đại năng vô số, hơn nữa còn cách mình gần ngay tại mấy ngọn núi kia.

Hết thảy nếu không cẩn thận, vạn kiếp bất phục.

" Không nên vội vàng, con đường của ta là siêu việt thần linh, một sớm một chiều không thể làm được, an toàn mới là tính hàng đầu " Lục Thần đáy lòng thầm nhủ, ánh mặt kiên định.

Vạn cỏ trong thời gian trường hà đến nay, bao nhiêu thiên kiêu hạng người, bao nhiêu khí vận chi tử đều táng mệnh bên dưới, mỗi người tương lai chú định kinh thiên động địa cường giả, nhưng lại chết yểu trên con đường của mình.

Đó cũng bởi vì từ nhỏ sinh ra được người đời ca tùng, thêu hoa dệt gấm tung hô, tự nghĩ bản thân thiên mệnh người, ngông cuồng tự đại, chẳng mấy chốc cũng tao ngộ diệt vong.

Con đường trở thành cường giả không chỉ cần bởi thiên phú, ngộ tính các loại, cái càng quan trọng hơn là tâm tính và nghị lực bản thân, khiêm tốn tu hành, gặp thời một tiếng chấn kinh thiên!.

" Hiện tại khoảng thời gian này mau chóng tăng lên thực lực, một năm sau đi chấm dứt nhân quả " Lục Thần trong lòng hiện lên sách lược.

Tu hành chính là từ tâm mà ra, tâm tiêu dao tự tại thì con đường tu luyện đi càng xa, hắn không có khả năng để chuyện lặt vặt này ảnh hưởng.

Những chuyện trước đây toàn bộ nguyên chủ làm ra, hắn không một tay nhúng vào, nhưng một kiếp này tiếp quản nguyên chủ thân thể, nhân quả đã quấn quanh.

Muốn triệt để đoạn đi thì hắn phải là người đến xử lý.

" Bị gia tộc khinh rẻ, vị hôn thê lại ái mộ đại công tử chi tâm, haha thú vị, một năm sau cũng là ngày ta đem toàn bộ kết thúc " Lục Thần ánh mắt thâm thúy

Đúng như hắn nói lúc trước, có một số chuyện đừng nhìn bề ngoài để đánh giá, việc này từ khi tiếp quản ký ức về sau hắn còn không rõ ràng cho lắm, nhưng từ lúc Thần Thạch nhận chủ, từ lúc thần thể thuế biến, tinh thần tăng cường thù hắn đã biết.

Ký ức này cực kỳ mơ hồ, đó là lúc nguyên chủ Lục Thần vừa sinh ra!.

Tạp Dịch phong ban ngày!.

Hôm nay Lục Thần đảm nhiệm tưới rau, vườn rau này không lớn lắm, ước chừng hơn một sào đất.

Thuận tiện cách đó không xa còn có một dòng suối, theo tính toán của hắn, bình thường chỉ cần hai ba tiếng là xong, nhưng thực tế hắn thần thể tại thân, không đến mấy phút liền tưới xong.

Hắn cũng không về chốt hạ nhiệm vụ luôn bây giờ để tránh quản giáo nghi ngờ.

Nguyên bản hắn muốn tranh thủ tu luyện nhưng phát hiện nơi đây linh khí mỏng manh, so với tạp dịch phong còn không bằng một nữa, đành phải từ bỏ.

Lục Thần tản bộ dọc theo con suối thì phát hiện một thác nước, nơi đây phong cảnh hữu tình, âm thanh nước chảy để người nghe dễ chịu vô cùng, còn để người nghe gội rửa trong đầu muộn phiền.

" Nghe nói nhập định dưới thác nước giúp tu sĩ tắm gội muộn phiền, tăng cường tinh thần lực có phải đúng không ? " Lục Thần não hải chợt lóe cái ý tưởng.

Cuối cùng hắn không nhịn được cởi bỏ đạo bào, toàn thân trần truồng đi tới trung tâm thác nước ngồi trên một phiến đá xếp bằng nhập định.

Nguyên bản hắn còn lưỡng lự có nên mặc quần hay không, dù sao phát sinh ở hồ nước chuyện kia hắn vẫn còn canh cánh trong lòng.

Nhưng nhìn xung quanh nơi này hoang vu, chắc hẳn là không có người đến, ngoài ra bên ngoài rất nóng, trần truồng mới là thoải mái nhất.

Nghĩ đến về sau, Lục Thần dứt khoát vung đi suy nghĩ tạp niệm, toàn tâm toàn ý lăng nghe dòng nước.

Một lát sau hắn mở mắt ra.

" Không nghĩ tới thật sự có hiệu quả, về sau ta nên thường xuyên rèn luyện " Lục Thần nghĩ ngợi.

Từ trong u minh chỗ sâu tăng cường, một loại phát triển từ trên ý thức tăng vọt để hắn minh bạch đây là tinh thần tiến giai.

Mỗi giây mỗi khắc Lục Thần chỉ nghe tiếng thác nước đổ xuống, mà ý thức tập trung của hắn lại không hề giảm sút, càng ngày càng tỉnh táo cùng vi diệu.

Đột nhiên lúc này ở ở phía sau hắn có một bàn tay duỗi ra ngón tay chạm nhẹ sau lưng Lục Thần.

" Thứ quỷ gì ? " Lục Thần giật mình mở mắt, cả người lấy một tốc độ siêu việt thiên lôi quay đầu lại.

Nhưng phía sau hắn chỉ là một bước tường đá cứng rắn, với lại xung quanh cũng không có một ai khác.

Lục Thần đáy lòng nghi hoặc, nhưng kiểm tra một hồi vẫn không có phát hiện gì để hắn đúc kết gặp ảo giác.

Thân là tu sĩ cộng thêm tinh thần cường đại như hắn tự dưng gặp ảo giác là điều không thể.

Một lát sau!.

Chuyện vừa rồi lại tiếp tục lặp lại, lần này Lục Thần không còn giật mình mà là hãi hùng khiếp vía, hắn có thể xác định mình không lầm.

Lần này hắn phân ra tinh lực cảnh giác xung quanh, rõ ràng tại phía sau có một cánh tay đầy lông lá từ trong bức tường đá duỗi ra.

" Chẳng lẽ nơi này có ma ! " Lục Thần không xác định, một đầu huyễn tưởng đến kiếp trước những bộ bom tấn phim kinh dị.

Hắn không biết thế giới này có ma thật không, nếu có khẳng định so với ma ở địa cầu càng thêm kinh khủng cùng điên cuồng.

Không chút do dự, Lục Thần lập tức ly khai thác nước đến bên bờ chuẩn bị nhặt lại đào bào rời đi.

Chỉ là lúc này có một quả đào từ trong thác nước ném vào đầu hắn.

Chi chi ~~~

Lục Thần quay đầu nhìn lại, từ trong thác nước đằng sau bức tường đá đi ra một con khỉ nhỏ, giờ phút này nó mang theo hưng phần, tựa như lần đầu tiên trong đời nó dọa sợ được nhân loại.

Nó đứng tại nơi đó gào rống càng thêm điên cuồng!.

" Hả, khỉ từ trong tảng đá bước ra ? " Trông thấy về sau, Lục Thần nhăn lại đầu lông mày, tâm tư khó hiểu.

Hắn bản năng nhặt lên quả đào, đang định ném về phía khỉ nhỏ thì đột nhiên hô hấp dồn dập.

Quả đào này là Linh Quả!.

Trong đầu Lục Thần thình lình xuất hiện hình ảnh phim bộ tây du ký lóe lên trong đầu hắn, Tề Thiên Đại Thánh và Thủy Liêm Động.

" Con khỉ này không có khả năng là Đại Thánh, thế nhưng quả thật có Động Thiên Phúc Địa ! " Lục Thần chờ mong.

Linh quả chỉ có thể đản sinh tại những nơi có linh khí cực kỳ nồng đậm, động thiên phúc địa loại này điển hình nhất.

Đây là một cái động thiên phúc địa, bên trong hàm uẩn linh khí cực kỳ nồng động tinh khiết, căn bản không có một tia tạp chất, ngoài ra là nơi sinh trưởng linh thảo vô cùng trân quý.

Tài Nguyên tu luyện !

Nghĩ tới đây, Lục Thần hai mắt chợt lóe, thân thể nhảy một cái liền trở lại thác nước, bên cạnh con khỉ nhỏ bị dọa sợ chạy vào bức tường.

Cốp!.

Thế nhưng thân thể hắn chạm đến vách đá đã bị cản lại, đây rõ ràng là một bức đá thật, không phải hư ảo.

" Sao lại như vậy " Lục Thần mơ hồ.

Vừa rồi con khỉ nhỏ rất tùy hứng ra vào, vì cái gì hắn vào không được.

Mang theo giận dữ, Lục Thần huy động quyền lực, bên trên ẩn chứa hỗn độn thần lực, nhưng thần lực quá mức yếu ớt, đối với bức tường đá căn bản không bị đả động.

Lại liên tiếp mấy quyền về sau, hắn còn cố ý tăng thêm thần lực, đã có lúc gia trì đạt đến cực hạn nhưng vẫn không có biến hóa gì, chuyện này không liên quan tới lục lượng có thể đánh phá.

Lục Thần sắc mặt âm trầm, rất nhanh tâm tư lại xoay chuyển, hắn lấy ra quả đào, đứng trước hang động khua tay múa chân, rất rõ ràng là muốn câu dẫn con khỉ kia đi ra.

Quả nhiên, khỉ nhỏ cảm giác bản thân bị miệt thị, nó hung ác từ trong bức tường đá lộ ra cái đầu gào thét.

Chi chi chi ~~`

Lục Thần đáy lòng mỉm cười, cá đã cắn câu.

Bạn đang đọc Tu Chân Thần Luyện sáng tác bởi kinhthien333
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kinhthien333
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.