Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 593 chữ

Nó đi Anh để lo hậu sự cho Fianis, nó không khóc nhưng tròn long rỉ máu, khuôn mặt người nó yêu nay lại đc ngồi trên bàn thờ. Nhìn hình anh mà nó đang lòng, muốn bật khóc cũng không đc. Hắn thì sau 1 tháng cũng trở về nhà của hắn, hắn cảm thấy trống trãi vô cùng, lạnh lùng hơn trước, độ sát gái của hắn là số 1 trông thế giới đêm....

2 tháng sau

Nó trở về VN, mỉm cười khi bước ra khỏi phòng check on và đón những màu nắng của quê hương, hít 1 hơi thật sâu rồi đi ra xe trơ về nhà

-ba, mẹ, 2 anh con về nè_nó gọi

-ôi, bảo bối_cả hà lật đật chạy lại ôm nó, hôn nó tahứm thiết

-sao em bảo là mai mới về? Nếu mà hôm nay về cũng phải báo chứ? Em làm vậy mà đc à? Lơ có chuyện gì?_anh cả với anh 2 thi nhau giáo huấn nó

-em xin llõi, em chỉ muốn gây bất ngờ thôi, với lại em kêu người tới đón cơ mà_nó vẫn cười

-cái con nhóc này nè, nó cứ đi đi về về Anh Anh Việt Việt hoài, chắc ta sạt nghiệp vì mua vé máy bay mất_ba nó trách

-thế ba cứ mua máy bay riêng cho con là đc_nó tỉnh bơ

-đc thôi, khi nào con gái có bằng lái máy bay ta sẽ mua, giờ thì thay đồ rồi xuống ăn cơm_ mẹ nó

-ok ạ, 2 anh bê đồ cho em nào. nặng ạ_nó nhăn mặt

-ờ đc đc_nghe nó nói 2 anh hốt hoảng bê đồ cho nó

Nó lên lầu tắm rửa và thay đồ đơn giản, ở nhà nó thích mặc áo sơmi trắng hơi rộng và quần thun short đen và mặc theo kiểu giấu quần, tóc đc búi cao, rồi nó xuống nhà cùng ăn với mọi người

-bác Phạm mời gia đinh ta ăn cơm, con đi nhé?_mẹ nó hỏi

-con vừa về, hơi mệt nên chắc không đi đâu ạ_nó bây giờ ăn còn chả muốn ăn, chỉ muốn ngủ thôi

-đc rồi. Vậy con ở nhà nhé? Đói thì cứ kêu đầu bếp nấu gì đó ngon ngon mà ăn_mẹ

-vâng, thưa mẹ. Con no rồi, con xin phép_nó cười rồi đi lên phòng, đắp chăn ngủ

Sáng hôm sau, nó phải đâi học, nếu mà tụi kia biết nó về VN mà không đi gặp tụi nó hác tụi nó sẽ làm thịt nó mất. Nó đc tài xế chở đến trường "chết tiệt, trễ tới 30p rồi" nó 3 chân 4 cẳng chạy lên lớp

-cô, em vào lớp_nó mở của chạy vào, ôm đầu gối thở

-sao em lại đi học muộn vậy?_cô hỏi

-em ngủ quên_nó vẫn còn thở

Hăn, Elly, Gio và Lu như không tin vào mắt mình, chả phải hôm nay nó nói ra đón nó sao? Đang suy nghĩ thì nó đã về tới chỗ ngồi, và nằm dài ra thở

-làm gì mà thở?_hắn hỏi

-chạy mệt nên em thở_nó cười hì hì, mặt đỏ ửng lấm tấm mồ hôi vì chạy và nhìn rất dễ thương, hắn bắt đầu lỗi 1 nhịp tim

-nhìn em kìa, như mèo ý_hắn lấy khăn tay lau trán cho nó làm nó thoáng giật mình rồi lại để yên cho hắn lau mồ hôi "dễ chịu thật"

-tôi nay làm party đi_Gio nói

-nói luôn_nó hiểu ý

-club Lavish nhá? hay là Ninz Lounge_Elly

-Ninz đi_nó nói

Bạn đang đọc Bảo Bối Lắm Chiêu của Vicky
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.