Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên niên Minh Vu dữ thánh sư ( Thượng )

Phiên bản Dịch · 7175 chữ

Nghĩ đến đây, ngay lập tức Niệm Băng cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đang chuẩn bị gấp rút khôi phục tinh thần lực bản thân sớm một chút để rời khỏi nơi này , thì tiếng thét thê lương kia lại vang lên. Chỉ là lúc này tiếng kêu đã càng trở nên chân thực, tựa hồ như đang nói “ Cuối cùng ta đã thoát ra rồi, tại Địa Âm bị phong ấn mấy ngàn năm, ta rốt cuộc lại được khôi phục tự do rồi ha.. ha...”

Trong lòng Niệm Băng tràn ngập sự căng thẳng , nhớ tới lời nói của Hi Lạp Đức , liền không dám chậm trễ ; lập tức từ trong không gian giới chỉ gọi ra Quán Xuyên Thiên Đại Thự Quang - Thánh Diệu đao. Kim quang đột ngột lưu chuyển trong chớp mắt , đôi mắt hắn đang thích ứng với hoàn cảnh hắc ám nhất thời dấy lên một trận đau đớn, hơn nữa giờ sau mới khôi phục bình thường .

Nhờ vào kim quang trên Thánh Diệu đao , Niệm Băng nhìn thấy Hi Lạp Đức ngồi bên phải mình cách đó không xa , lão ngoại trừ sắc mặt bên ngoài hơi tái nhợt thì hoàn toàn khỏe mạnh ; lúc này Hi Lạp Đức trông thấy thánh diệu đao trong tay Niệm Băng thì cả kinh, ngạc nhiên không nói nên lời . Đã hơn một lần Niệm Băng sử dụng quang mang của Thánh Diệu đao khi ma pháp phong ấn sâu thẳm đe dọa hai người, nhưng Hi Lạp Đức ngày đó cùng Hồ Quang uống không ít rượu nên cũng không chú ý lắm, lúc này trong bóng tối lão mới nhìn thấy chuôi đao tràn ngập khí tức quang minh

Niệm Băng ngước đầu nhìn về phía trước, so với lúc cùng đi với Hi Lạp Đức thì hắn đã te tua hơn nhiều, quần áo trên người đã biến thành trang phục của Cái Bang , vết máu lai láng . Nếu không phải là do thân thể dẻo dai, có lẽ hắn đã sớm biến thành cục thịt bằm rồi. Dưới sự bao phủ của khí tức quang minh, hai người đều cảm giác được tinh thần hưng phấn lên, trong giây lát đã khôi phục được thêm chút ít tinh thần lực .

Thiên Bài hoa ở giữa ngực Niệm Băng cảm nhận được khí tức của Thánh Diệu đao, liền tản ra một làn khí ôn hòa , xoa dịu thân thể. Giờ khắc này tinh thần của hắn đã khôi phục không ít , liền ngẩng đầu nhìn xem xung quanh. Đây là một cái hạp cốc ( khe sâu , hẽm núi) cực lớn , bằng vào sự chiếu rọi của Thánh Diệu đao nhưng căn bản cũng không nhìn thấy chỗ tận cùng .

Hạp cốc bề rộng chừng ba trượng, thạch bích bao phủ xung quanh , toàn là một màu đen tuyền . Niệm Băng kinh ngạc phát hiện tại nơi đây, quang mang của Thánh Diệu đao bị chịu ức chế nhất định, không còn như sự sáng rực lúc đầu ; quang minh khí tức chỉ bao phủ bên trong phương viên một trượng, làm cho khí tức tà ác không thể đến gần.

“Niệm Băng , ngươi lấy cái chuôi đao này từ chỗ nào vậy?” Hi Lạp Đức tỏ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ khi thấy Thánh Diệu đao trong tay Niệm Băng . Trong đầu lão không ngừng suy nghĩ, tại chỗ tà khí nồng hậu như thế này chỉ vẻn vẹn nhờ vào khí tức của bản thân thanh đao bức lui , hiển nhiên đây không phải là một thanh đao bình thường, lão làm sao mà không nghi ngờ được cơ chứ? Không phải màu đỏ, mà cũng chẳng phải màu lam, trường đao trước mắt này tràn ngập khí tức quang minh màu vàng, đích thị là vật báu vô giá. Chỉ là một gã ma pháp sư , Niệm Băng làm sao có thể có được nhiều bảo bối như thế?

Niệm Băng mỉm cười nói :” Chuôi đao này vốn là một bằng hữu tặng cho ta . Tiền bối , có vật này rồi có phải là có khả năng bảo vệ sủng vật của ngài khi mang chúng ta bay ra ngoài động không? Nơi này tà khí quá nặng , chúng ta đi sớm khi nào thì tốt khi đó”.

Dựa vào sủng vật của Hi Lạp Đức bay ra ngoài , chung quy so với sử dụng ma pháp thì thoải mái hơn nhiều , huống hồ ma pháp lực của hắn lúc bấy giờ còn chưa khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

Hi Lạp Đức gật đầu như bổ củi :” Được , trước mắt chúng ta rời khỏi nơi này đã.”

Chậm rãi đứng thẳng người dậy , lúc lão vừa ngâm ngâm xướng chú ngữ triệu hồi sủng vật thì thanh âm thê lương kia lại vang lên , khí tức tà ác xung quanh sinh ra không ngớt rồi ba động kịch liệt “ Đã tới nơi này thì không cần phải đi nữa. Mấy ngàn năm tịch mịch, thật không nghĩ tới lại gặp được loài người ; loài người , ta còn muốn cám ơn các ngươi đã thả ta ra ,lẹt xẹt …lẹt xẹt…”.

Trong lòng Niệm Băng như lửa đốt , hắn tiến lên vài bước đứng cùng chỗ với Hi Lạp Đức, nhờ vào quang mang trên Thánh Diệu đao , hai người liền nhìn thấy một thân ảnh màu đen đang chậm rãi bước về phía bọn họ .

Thân ảnh màu đen kia thân hình cao gầy, tựa hồ không phải dùng chân để đi , mà vững vàng trôi lơ lửng về phía trước ; trong mắt Hi Lạp Đức quang mang chợt lóe , quát lạnh :” Người nào?”

“Người? Ta đã sớm không phải là người nữa rồi. Hay cho cái quang minh khí tức đáng ghét, khi xưa cổ khí tức mạnh mẽ của gã ma pháp sư kia đã đem ta áp chế xuống vực sâu vạn trượng . Nhưng mà nhìn thấy các ngươi có công giúp ta thoát ra , ta sẽ hút khô tinh huyết các ngươi, giữ cho các ngươi được toàn vẹn thi thể”.

Khoảng cách đã cận kề, Niệm Băng và Hi Lạp Đức rốt cuộc đã thấy rõ , nơi phát ra thanh âm tràn ngập tà khí không phải là một người , mà là một đám sương mù màu đen .

Đám sương mù tà ác dày đặc chậm chạp trôi đi , toàn bộ khí tức tà ác xung quanh đều hướng về hắn tụ tập lại , cả đám sương mù nổi lên vô số xúc tua , nhìn qua vô cùng quái dị .

Hi Lạp Đức kiến thức uyên bác, nhìn thấy tình cảnh trước mắt không khỏi nuốt một ngụm khí lạnh : ”Minh Vu , ngươi là một Minh Vu?”

“Lẹt xẹt.. lẹt xẹt , có thể nhìn ra thân phận của ta, ngươi quả thật không đơn giản a! Xem ra nhân loại các ngươi vẫn chưa hoàn toàn quên mất chúng ta ; khí tức của hai ngươi đều không tệ , ẩn chứa ma pháp nguyên khí dày đặc , chỉ cần ta hút hết tinh huyết của các ngươi thì có khả năng đột phá , nói không chừng có thể đạt tới cảnh giới đại Minh Vu . Ta muốn hủy diệt tất cả loài người , rồi tiếp tục tìm đám hỗn đản đáng hận kia tính sổ.”

Nghe Hi Lạp Đức nói ra hai chữ Minh Vu , trong lòng Niệm Băng liền tức khắc lạnh buốt , hắn đã từng nghe nói qua về sự tồn tại của Minh Vu. Tại tầng thứ tư của ma pháp sư công hội tại Băng Nguyệt đế quốc hắn đã tình cờ thấy được một quyển sách ; thứ mà gọi là Minh Vu chính là một loại hình thái biến dị của hắc ám ma pháp sư , là một trong hai loại hình thái tu luyện hắc ám ma pháp sư khó khăn nhất . Hắc ám ma pháp sư sau khi đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ , rất khó để nâng cao thực lực lên ; bởi vì hắc ám ma pháp mang đến sự phản phệ ( cắn lại ) vô cùng mãnh liệt , mặc dù uy lực của loại hắc ám ma pháp này là cường đại nhất trong các hệ ma pháp , nhưng đồng thời cũng là khuyết điểm làm cho người tu luyện hệ hắc ám bị nuốt chửng .

Cho nên sau khi đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ thì hắc ám ma pháp sư có ba sự lựa chọn, một trong số đó là đình chỉ tu luyện hắc ám ma pháp, cố gắng dùng các loại ma pháp vật phẩm để tăng cường sức chịu đựng của thân thể, đợi sau khi thân thể đạt tới trình độ nhất định rồi tiếp tục tu luyện . Loại phương pháp này có thể xem như là phương pháp tu luyện chính thống của hắc ám ma pháp sư . Nhưng tu luyện để nâng cao thực lực thì cực kì khó khăn , sơ sẩy một cái lập tức sẽ bị lực phản phệ cường đại hủy diệt.

Hắc ám ma pháp sư tu luyện giai đoạn đầu nhanh hơn các hệ khác rất nhiều , nhưng sau khi đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ , bọn họ sẽ gặp phải nguyên nhân này khiến cho sự tiến bộ bị ngưng lại. Nhưng mà hắc ám ma pháp giới còn có hai loại phương pháp tu luyện cấm kỵ , một trong số đó chính là luyện thành Minh Vu.

Gọi là Minh Vu, chính là hắc ám ma đạo sĩ thông qua phương pháp hoàn toàn vứt bỏ bản thân mình , lấy huyết nhục của thân thể mình làm cái giá để đổi lấy ma lực hắc ám cường đại; thân thể mặc dù biến mất nhưng linh hồn tồn tại mãi mã , chẳng những ma pháp lực được tăng cao, hơn nữa cũng không e ngại bất cứ sự công kích vật lý nào.

Bất quá phương pháp tu luyện của Minh Vu vốn cực kỳ thống khổ , có thể thành công thì ngàn người cũng chưa chắc có một . Đại đa số hắc ám ma đạo sĩ lựa chọn phương pháp Minh Vu tu luyện kết quả cuối cùng đều là thân thể hủy diệt , linh hồn cũng tùy ý phân tán đi.

Nhưng mà chính là bởi vì Minh Vu tu luyện cực kỳ khó khăn, nên một khi thành công sẽ lập tức tiến vào cảnh giới hắc ám Ma Đạo Sư, so với ma đạo sư của các hệ khác còn cường hãn hơn nhiều . Hắc ám ma lực gần như là vô cùng hơn nữa linh hồn chi thể lại không e ngại công kích vật lý , khiến cho bọn họ trở thành ác mộng của các cường giả. Để tiếp tục tu luyện Minh Vu, vốn cần phải hấp thu tinh huyết của các sinh vật khác để tiến hành, chỉ có như vậy mới có thể không ngừng tăng cường khí tà ác trong bản thân .

Niệm Băng có xem qua những gì ghi lại trên quyển sách kia, một khi có Minh Vu xuất hiện thì nhất định là kẻ thù chung của toàn nhân loại. Mỗi một lần xuất hiện Minh Vu đều mang đến cho nhân loại tai nạn thảm khốc, muốn chiến thắng bọn họ nhất định phải bỏ ra cái giá thật đắt.

Ngay lúc này, Niệm Băng rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Minh Vu nói bản thân mình đã bị phong ấn mấy ngàn năm rồi . Nếu đổi lại là con người bình thường làm sao có thể tồn tại trong thời gian dài như vậy, nhưng Minh Vu lại không giống như vậy, bọn họ có sinh mệnh vô tận, trừ phi là bị hủy diệt ; nếu không bọn họ sẽ vẫn tồn tại cho đến một ngày nào đó bị tiêu diệt . Người tu luyện Minh Vu đều là loại tà ác nhất, cả hắc ám ma pháp giới cũng không muốn để cho bọn họ tồn tại . Dù sao , Minh Vu quả thật rất cường đại ; hơn nữa sự tồn tại của Minh Vu đối với các hắc ám giả tu luyện các loại ma pháp hắc ám khác vốn là uy hiếp lớn nhất , bởi vì hắc ám ma pháp sư chính là thuốc bổ tốt nhất cho Minh Vu.

Còn như hắc ám ma pháp sư tiến nhập vào phương pháp tu luyện thứ ba , thì là Vu Yêu trong truyền thuyết ; Vu Yêu mới là đỉnh điểm trong hắc ám ma pháp giả (người) . Minh Vu mặc dù bằng vào quá trình tu luyện liên tục của mình cũng có thể tiến đến cảnh giới thần hàng sư . Nhưng mà bởi vì nguyên do không có bản thể , nên bọn họ không thể xuất ra hắc ám ma pháp cấm chú cường đại nhất . Vu Yêu lại không như vậy ,bản thân bọn họ có thân thể bình thường , có thể nói những người tiến vào cảnh giới hắc ám ma đạo sư cũng chỉ có những hắc ám ma đạo sư tài năng tu luyện Minh Vu đến mức cực kỳ mạnh mẽ, những người này mới là cường giả chân chính của hắc ám giới .

Khi đạt tới cảnh giới Vu Yêu thì không còn phân biệt chính tà gì ráo, bằng vào hắc ám ma pháp cường đại, quang minh đều không còn là khắc tinh của bọn họ ; chỉ có điều Vu Yêu chỉ tồn tại trong truyền thuyết . Dù sao tu luyện thành Vu Yêu so với tu luyện thành thần hàng sư còn khó khăn hơn rất nhiều.

Vu Yêu đã sinh tồn mấy ngàn năm, vậy sinh ra loại tồn tại cường đại cở nào đây ! Coi như là hắn vẫn bị phong ấn đi, nhưng có lẽ thực lực của hắn cả hắc ám ma đạo sư cũng không thể so sánh được . Đừng nói là hai người bọn họ thực lực đã bị tổn hại , cho dù là tình trạng hoàn mỹ nhất , chỉ sợ cũng khó mà chống lại được tên Minh Vu trước mặt này , cái này thật sự là đụng phải thiết bản ( gậy sắt) rồi !

Trên mặt Niệm Băng toát ra nụ cười khổ ải vô biên , liếc mắt nhìn về phía Hi Lạp Đức , thấp giọng nói : ” Ta tận lực ngăn chặn hắn , ngài lo triệu hồi rồng đi , có lẽ chỉ có khả năng của cự long mới đủ sức cùng hắn đối kháng”

Hi Lạp Đức cười khổ :” Ta cũng muốn triệu hồi, nhưng mà Tạp La Địch Lý Tư đã đi tham gia Long Vương tụ hội rồi , khi nào tái sinh sản gì gì đó xong thì mới có thể trở về , cơ bản là bây giờ không liên lạc được với hắn . Bây giờ chỉ còn nước liều mạng , hy vọng thanh đao trong tay ngươi có thể gây ra chút lực ức chế với hắc ám “.

Nếu ở trạng thái bình thường , lại có Tạp La Địch Lý Tư bên cạnh , Hi Lạp Đức tuyệt đối có tự tin cùng Minh Vu trước mặt lưỡng bại câu thương . Nhưng bây giờ trong tình huống này, lão đã không còn có ý nghĩ may mắn nữa , trong thâm tâm lão đang tận dụng mỗi một giây thời gian để tích góp tinh thần lực cho bản thân.

Minh Vu chịu đựng sự tịch mịch qua nhiều năm như vậy , thật khó khăn lắm mới thấy được loài người, hắn cũng không vội làm thịt Niệm Bang và Hi Lạp Đức . Trong mắt hắn hai con người trước mặt này đều là mĩ thực (mồi ngon), cơ bản là không có khả năng có thể chạy trốn . Tiếng cười lẹt xẹt lại nhẹ vang lên “Trong hai ngươi là ai đã phá hỏng phong ấn ? Thủ pháp phá hỏng phong ấn rất chính xác a! Phải sử dụng các loại thần cấm ( chú) , đáng tiếc là năng lượng hơi yếu một chút , thêm vào lực lượng của ta mới có thể đem cái phong ấn khiến ta khốn khổ bao nhiêu năm nay hủy diệt ; nói cho ta biết các ngươi dùng phương pháp gì?”

Trong lòng Niệm Băng rúng động , hắn hiểu được bây giờ mình và Hi Lạp Đức đều cần phải có thời gian để khôi phục ma pháp lực . Có thể khôi phục thực lực nhiều một phần thì việc chạy thoát sẽ gia tăng thêm một phần ; trên mặt hắn toát ra nụ cười nói :” Minh Vu tiên sinh tôn kính , là ta đã phá hủy cái phong ấn kia . Ta chỉ vô ý vẽ một cái ma pháp trận , không nghĩ tới lại mang ngài thoát ra . Cái vực sâu này chỉ có một mình ngài thôi sao ? Thực lực của ngài quả thật là cường đại a! Tà khí nồng đậm như thế đây là lần đầu tiên ta cảm nhận được.”

Minh Vu nghe được những lời vỗ mông ngựa của Niệm Băng tựa hồ trong lòng rất khoái chí : ” Nơi này lúc đầu không chỉ có mình ta , tiểu tử không được dùng từ ”con người” để hình dung ta . Ta nói rồi, ta đã sớm không phải là con người nữa . Năm đó lúc tám người chúng ta hoành hành đại lục , đúng là gặp người ngăn cản thì giết người , gặp thần ngăn cản thì giết thần . Mẹ nó ! sau này cái đám hỗn đản tự xưng là thần đó bày ra cái thần cấm đáng ghét, dưới tình huống tự bạo đã sinh ra một nguồn năng lượng vô cùng lớn ; lúc đầu ta đã nhanh chóng đạt tới cảnh giới Vu Yêu rồi , nhưng lại bị thần cấm mạnh mẽ đó phá hỏng. Vì sinh tồn , ta không thể không mạo hiểm chuyển hóa thành Minh Vu , lúc tiếp cận sống chết cũng chỉ có ta cùng Hắc Vũ Hoàng sống sót; rồi bị phong ấn tại chỗ này , tà khí tà ác ngươi cảm nhận được chính là do sáu gã đầu đất kia lưu lại, một mình ta không có nhiều tà khí như vậy . Đáng tiếc không có tinh huyết hấp thụ , nếu không ta đã sớm đem mấy cổ tà khí này chuyển hóa vào bản thân rồi . Nếu ta thành công , hắc hắc .. ta có thể trở thành người đầu tiên tu luyện Minh Vu đến cảnh giới Vu Thần , khi đó ngay cả thân thể của ta cũng có thể tái tạo lại rồi “.

Nghe hắn nói tới đây, lòng của Niệm Băng và Hi Lạp Đức liền tức khắc chìm vào đáy cốc (mức thấp nhất). Một Minh Vu do hắc ám ma pháp sư chuyển hóa, tiếp cận cảnh giới Vu Yêu thì sẽ cường đại cỡ nào đây ! Nói cách khác, trước khi hắn chuyển hóa thành Minh Vu cũng đã ở cảnh giới siêu việt là hắc ám ma đạo sư rồi , có lẽ bây giờ trên đại lục cũng duy nhất chỉ có thần hàng sư Băng Tuyết nữ thần tế tự mới có thể là đối thủ của hắn thôi.

Hắc vụ Minh Vu bỗng gợn lên như sóng : ” Tiểu tử , thu hồi cái phá đao của ngươi đi . Mẹ nó , mặc dù bây giờ quang minh đối với ta cũng không có tác dụng gì nữa, nhưng bất quá cái thứ khí tức này vẫn còn làm ta ghét cay ghét đắng” .

Niệm Băng nói :” Minh Vu tiên sinh tôn kính , nếu ta thu hồi đao lại thì không thể nhìn thấy hình thái vĩ đại của ngài nữa rồi . Dù sao nó cũng không thể gây tổn thương cho ngài , hay là để cho ta cầm nó nhé.”

Cứ đùa hoài ! Thu hồi Thánh Diêu đao chính là tiếp cận cái chết nhanh hơn a ! Có sự tồn tại của quang minh khí tức trên Thánh Diệu đao , ít nhất cũng làm cho Niệm Băng và Hi Lạp Đức cảm giác an lòng phần nào.

Minh Vu hừ một tiếng :”Thế nào đây? các ngươi cho rằng ta sợ cái chuôi đao này sao? Khá lắm , phải cho các ngươi biết thực lực của ta mới được.”

H mới vô mạng đc :dead:

Tiếng nói vừa dứt, một màng xúc tu giống như dò thám, được hình thành từ lớp sương mù màu đen , nhanh chóng xuất hiện trước mặt Niệm Băng . Niệm Băng căn bản không kịp phản ứng gì, chỉ cảm giác thấy thân thể giống như rơi xuống hầm băng. Giờ khắc này máu trong người dường như hoàn toàn đông lại , thanh Thánh Diệu đao trong tay hắn cũng đã bị xúc tua màu đen kia cuộn lấy mất. Quả như lời Minh Vu nói , kim quang của Thánh Diệu đao đối với xúc tua của hắn căn bản không có một chút lực thương tổn nào.

Minh Vu đưa đám hắc vụ (sương mù đen) mang Thánh Diệu đao về chỗ mình, hắc vụ bổng nhiên phình to ra, rồi đem Thánh Diệu đao hoàn toàn nuốt chửng vào trong ; kim quang biến mất , chung quanh lại biến thành một vùng hắc ám.

“Có thấy không ? Quang minh đối với ta có tác dụng dễ chịu vô cùng . Tát Phân ta muốn làm gì, hiện tại không ai có thể ngăn cản .Mấy ngàn năm nay không có nói chuyện , bây giờ nói nhiều như vậy thật là thoải mái a! Á…“ Đang trong lúc đắc ý, Minh Vu Tát Phân đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, kim quang trong đám hắc vụ kia trong nháy mắt trạm phóng, từng đạo kim quang sâu kín từ trong hắc vụ bắn ra với tốc độ kinh hồn, làm bên trong vực sâu vạn trượng này lóe sáng lên . Kim quang dần dần chuyển hóa thành bạch quang thánh khiết , tiếng gầm gừ thê lương vang lên không dứt, ảnh hưởng của bạch quang khiến đám hắc vụ kia dần dần hòa tan mất .

“Hỗn đản ! lại là Thự Quang đao của tên gia hỏa Thánh Sư . Mẹ nó ! ta làm sao lại xui xẻo như vậy không biết?” Thanh âm của Tát Phân dần dần yếu đi, bạch sắc quang mang càng trở nên mãnh liệt; Thánh Diệu đao bập bềnh giữa không trung , hiện lên rõ vẻ thánh khiết , quang mang trắng noãn trên đao làm cho Niệm Băng và Hi Lạp Đức thấy thoải mái vô cùng . Hai người kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều đọc được sự vui sướng trong mắt đối phương, cái này đúng là “chết đuối vớ được cọc” ! Ai có thể nghĩ đến Thánh Diệu đao lại có khả năng làm tổn thương Vu Yêu trước mặt đây ?

Minh Vu Tát Phân tựa hồ còn đang cố gắng phản kháng , hắc vụ không ngừng quay cuồng nhập vào dịch thể nồng đậm kia . Lúc này Hi Lạp Đức đã bắt đồng hành động , hai mắt của lão dần dần biến thành màu trắng , cao giọng thì thầm : ”Cánh cửa tinh thần ! Hãy thuận theo tâm linh cuả ta mở ra , xuyên qua mọi hạn chế thời không (thời gian không gian), hãy phóng ra sự dao động vô hạn đi ... Tinh thần ba động”.

Mỗi chữ từ trong miệng Hi Lạp Đức đọc ra đều giống như “Thần chuông mộ cổ” *, làm trái tim Niệm Băng rúng động. Mỗi một chữ tuôn ra đều làm cho đám hắc vụ kia kịch liệt ba động không ngừng, lực ngăn cản đối với bạch quang của Thánh Diệu đao phát ra cũng suy yếu phần nào . Khoảnh khắc cuối cùng khi bốn chữ “tinh thần ba động” được nói ra là lúc Niệm Băng cảm giác rõ ràng được tinh thần lực vô cùng khổng lồ tại không trung dao động kịch liệt , giống như một thanh đao sắc bén đang chia cắt đám hắc vụ kia ra .

Trong lòng Niệm Băng thầm kêu may mắn, mặc dù bản thân mình có thể sử dụng năm loại nghĩ thái ma pháp, nhưng gặp phải tinh thần ma pháp biến thái của Hi Lạp Đức thì căn bản là không có đất dụng võ; thảo nào lúc trước lão đồng ý cho mình vẽ ma pháp trận, có tinh thần ma pháp mạnh mẽ như thế , làm sao mà lão không có tự tin đây?.

Tinh thần ma pháp đáng sợ nhất ở chỗ chính là không chịu sự quấy nhiễu của mọi loại năng lượng khác, trừ phi đối thủ có tinh thần lực mạnh hơn, bằng không rất khó mà trụ vững liên tiếp được . Cái này chính là nguyên nhân vì sao Hi Lạp Đức lại chiếm được tiện nghi khi đối mặt với Hồ Quang, một gã Long Triệu hoán sư cường đại, lại có ma pháp cường đại khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải e ngại vài phần . Hi Lạp Đức quả thật cường đại tuy nhiên so với Thần Hàng sư Băng Tuyết nữ thần tế tự thì vẫn còn kém hơn; nhưng có lẽ ngoại trừ bà ta ra , trên đại lục cũng không có mấy ai có thể chống lại Hi Lạp Đức.

Dưới sự công kích của tinh thần ma pháp , sức chống cự của Minh Vu Tát Phân ngay lập tức suy yếu đi rất nhiều , tiếng kêu thảm thiết kia đã trở nên hết sức suy nhược. Cả Niệm Băng cũng không nghĩ tới thanh thần đao đã được Thánh Sư sử dụng qua này lại có uy lực to lớn đến thế , kỳ thật lúc trước đi cùng Gia Lạp Mạn Địch Tư chỉ nói qua loa đại khái về tình hình của Thánh Sư cho hắn biết mà thôi. Năm đó sau khi Thánh Sư nổi danh tại ngưỡng quang đại lục, bằng vào một thanh Thự Quang đao quản lý hết mọi việc bất bình trong thiên hạ. Đao quả là đao tốt , người lại càng là người tốt hơn, khí tức chính nghĩa của Thánh Sư đã dễ dàng được đao hấp thu một cách vô tri vô giác ; cái này không đơn thuần là quang minh khí tức , mà chính là thánh khí của Thánh Sư .

Minh Vu vốn là tu luyện giả chí tà trên thế gian , trong lúc sơ ý mang thánh đao cuốn vào trong cơ thể để muốn phá nát hoàn toàn , nhưng lại kích thích triệt để thánh khí nằm trong chuôi thánh đao . Các loại khí tức hoàn toàn bộc phát ra ngoài , đừng nói là Tát Phân mà ngay cả Vu yêu giả cường đại nếu đem chuôi đao này thôn phệ , kết quả cũng tuyệt đối không tốt đẹp gì hơn.

Sự chống cự của Tát Phân ngày càng yếu đi, khí lưu màu đen phân tán ra khắp bốn phía, rốt cuộc lúc tiếng kêu thảm thiết kia chấm dứt cũng là lúc tất cả đều quay về tĩnh lặng. Thánh đao vẫn không suy yếu , dưới tác dụng của trọng lực nhẹ nhàng hạ xuống đưới mặt đất . Khí tức tà ác bên trong vực sâu đã bị thánh khí của Thánh Diệu đao quét bay hết tám phần ra ngoà , chỉ tồn tại lờ mờ ở phương xa một ít khí tức tà ác nhàn nhạt ; nhưng như thế nào cũng không dám hướng đến cận kề Thánh Diệu đao. Quang mang trắng tinh trên Thánh Diệu đao không có biến mất, ngược lại càng trở nên thánh khiết, mang cả màu trắng phủ khắp thân đao trông giống y như ngọc.

Niệm Băng thở phào nhẹ nhỏm, vừa định tới thu hồi lại bảo bối đao đã cứu minh và Hi Lạp Đức , thì lại lần nữa xảy ra chuyện . Một tầng bạch khí thánh khiết từ chỗ Thánh Diệu thạch của chuôi Thánh Diệu đao tản ra , rồi ngưng kết thành một đám tại không trung , rồi dần dần hình thành nên một hình người mờ nhạt. Niệm Băng càng thêm hoảng sợ, vừa nhấc chân lên không kìm được lại hạ xuống; Hi Lạp Đức cũng đồng thời kinh ngạc, trong tiềm thức đã ngầm chuẩn bị tinh thần ma pháp để công kích.

Một thanh âm trầm thấp mà hư vô, lúc ẩn lúc hiện chậm rãi vang lên: “ Không nghĩ tới , thật sự là không nghĩ tới tinh thần lạc ấn (dấu ấn, dấu vết) ta lưu lại trong đao vậy mà lại bị khơi ra. Nhân loại dũng cảm, đối diện với dạng địch nhân như Minh Vu mà vẫn không lùi bước , xem ra nhân loại bây giờ so với trước kia đã mạnh hơn nhiều rồi .” Hình người mờ nhạt kia mặc dù không thấy rõ hình dạng, nhưng dáng người cao lớn như ngọn núi kia cũng đủ gây cho Niệm Băng và Hi Lạp Đức áp lực cực lớn.

Niệm Băng và Hi Lạp Đức liếc nhìn nhau , rồi cất tiếng dò hỏi :” Ngài vốn là thánh sư sao? Ngài như thế nào lại…?”

Bạch quan bổng gợn lăn tăn như sóng , nói :” Không sai , ta chính là Thánh Sư giống như lời nói của tên Minh Vu kia . Chuôi Thự Quang đao này đã từng theo ta nhiều năm, trảm vô số kẻ đại gian đại ác , tiểu tử bây giờ ngươi là chủ nhân của nó rồi? Ngươi quả thật xứng đáng với chuôi đao này .Lúc trước, thời điểm mà máu của ngươi ngấm vào trong thanh đao, ở phương xa ta đã cảm nhận được , mặc dù khí tức của ngươi hòa lẫn rất nhiều tạp chất nhưng tấm lòng của ngươi lại thiện lương .Tuy rằng ngươi và ta đi trên con đường không giống nhau, nhưng mà có một ngày ngươi cũng sẽ trở thành giống ta thôi .Bất quá vào lúc này, ngươi nhất định phải giữ vững tư tưởng của bản thân , không nên bị cừu hận che lấp đôi mắt . Ta có thể cảm nhận được thân thể của ngươi, kết cấu thân thể của ngươi so với con người bình thường khác biệt nhau rất lớn . Có thể nói ngươi không phải là con người bình thường, tiềm lực mà ngươi có được cả ta cũng phải kinh ngạc phi thường , hãy khai thác tiềm lực bản thân cho thật tốt đi.

Được rồi , sau khi tinh thần lạc ấn này của ta bị gọi ra , thì chỉ có thể duy trì trong thời gian rất ngắn, sau này ta sẽ không xuất hiện nữa . Chuôi Thánh Diệu đao này cũng sẽ hoàn toàn trở thành vũ khí của ngươi ; hãy sử dụng nó cho thật tốt , không được để cho ánh sáng của nó bị nhơ bẩn . Hy vọng có một ngày ngươi đạt tới lĩnh vực như ta, thì chúng ta còn có thể gặp lại nhau. Các ngươi đi theo ta , nơi này có một vật mà ngươi cần . Nhân dịp khí tức còn chưa hoàn toàn bay đi, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi thu phục nó ; có nó , sẽ mang lại sự tăng cường rất lớn đối với thực lực của ngươi ”.

Vừa nói xong, quang ảnh màu trắng đã hiện lên một cánh tay được hình thành từ quang mang , mang Thánh Diệu đao lên , chậm rãi hướng chỗ sâu thẳm trong vực sâu vạn trượng bập bềnh trôi đi . Niệm Băng cùng Hi Lạp Đức vội vàng đuổi theo, bạch quang trôi đi cũng không nhanh lắm , bọn họ bước nhanh một chút là có thể đuổi kịp .

Vừa đi Niệm Băng nhịn không được liền hỏi :” Thánh Sư , ngài biết tên Minh Vu vừa rồi sao ? Hắn nói đã bị phong ấn mấy ngày năm nay, khi trước có tám hắc ám cường giả giống như hắn tồn tại”.

Thánh Sư lạnh nhạt nói :” Không sai , tên Minh Vu Tát Phân này vốn là nhân vật cùng thời đại với ta . Khi đó bọn họ tổng cộng có tám người , trong đó có bốn người lựa chọn tu luyện thành Vu Yêu ,chỉ có điều lại không có một ai thành công cả . Bốn người khác đều là hắc võ sĩ , lấy sự bá đạo của hắc ám đấu khí làm điều hung ác . Tám người bọn họ đã từng mang đến cho con người tai họa thật thê thảm, nơi bọn họ đi qua cây cỏ cũng không thể sống. Thời điểm bọn họ hoành hành chính là lúc ta mới xuất đạo, khi đó ta còn chưa phải là đối thủ của bọn chúng . Nhưng mà khí thế độc ác của bọn họ thật sự là quá hung hăn càn quấy , bọn thủ hạ tàn sát hằng hà sa số sinh mệnh . Có một lần ta gặp bọn họ, liền liều chết một trận ; khi mắt thấy sắp bị bọn họ giết chết là lúc quang mang của thần đã bao phủ khắp mặt đất .Tám người này trong chí tà giới đã tiếp cận lực lượng của thần rồi , vì để tiêu diệt bọn họ , một vị thần kiệt quệ đã tự bạo pháp sinh mạng của mình để tạo ra cấm chế cường đại .

Cuối cùng , chỉ có Tát Phân và Hắc Vũ Hoàng còn sống, tám người này là cường giả mạnh nhất trong vài thời đại. Tát Phân chờ bốn gã hắc ám ma đạo sư đến, cuối cùng cũng không thể tiến vào đẳng cấp Vu Yêu nên mới lựa chọn chuyển sang tu Vu , lấy năng lực hắc ám cường đại của bọn họ chuyển hóa thành Minh Vu có tỷ lệ thành công rất lớn . Nhưng cho dù như thế thì cũng chỉ có một mình Tát Phân còn sống . Sau này , uy lực của thần cấm yếu đi đã không đủ tiêu diệt Tát Phân cùng gã hắc ám võ sĩ kia . Vì vậy mới phong ấn bọn họ tại vùng ngoại ô này , không được cung cấp tinh huyết , Minh Vu sẽ chết dần chết mòn . Nhưng thật không nghĩ tới Tát Phân lại lợi dụng khí tức tà ác từ cái chết của đồng bọn cùng với một kiện bảo bối hắc ám để cưỡng chế không cho khí tức hắc ám của bản thân phân tán ra , cho nên mới chống cự cho tới hôm nay . Hắc Võ Hoàng rốt cuộc vẫn là nhân loại , sớm đã chết .

Trải qua trăm năm đầu, Tát Phân đã không còn chống đỡ được nổi nữa , không có máu huyết cung cấp thì Minh Vu không thể sinh tồn . Nhưng không ngờ lại bị ngươi giải khai phong ấn , may mắn là trên người ngươi có thanh đao của ta, mà tên Minh Vu Tát Phân kia lại sơ ý hút vào trong thân thể , lúc này mới “Âm soa dương thác”** đưa hắn đến con đường hủy diệt .Hài tử , ngươi biết không? Ngươi suýt nữa tạo nên một trận kiếp nạn cho loài người rồi đó ! Chờ ta lấy thứ kia cho ngươi rồi đem khí tức tà ác nơi này rút hết hoàn toàn , để tránh gây hại cho nhân gian.”

Mồ hôi sau lưng Niệm Băng ứa ra liên tục , gật đầu như bổ củi :” Lần này đều là sơ sẩy của ta , thật không nghĩ tới cái ma pháp trận này lại dẫn ra lực ba động lớn như thế !.”

Thánh Sư thở dài :” Cả chúng ta đều không nghĩ đến cái chìa khóa mở pháp trận lúc trước lại có thể được ghi chép lại trên ngưỡng quang đại lục . Niệm Băng , chẳng lẽ ngươi không cảm giác được cái ma pháp trận kia không có đặc thù gì sao ? Chẳng những vẽ ra cực kỳ phức tạp , mà còn phải hao phí một lượng tinh thần lực thật lớn , nhưng hiệu quả lại không hề tốt, còn có thể cắn trả lại bản thân nữa.”

Niệm Băng cười khổ nói : “Lúc trước ta nghiên cứu ma pháp trận này cũng bởi vì kết cấu kỳ lạ mà phức tạp của nó , lại còn mất đi bộ phận khởi động trọng yếu nhất , nhất thời cao hứng mới đi sâu vào nghiên cứu , sau này ta lại phát hiện Băng Hỏa Đồng Nguyên có thể khởi động ma pháp trận này . Hôm nay thời điểm mà ta đối mặt với Hi Lạp Đức tiền bối , ma pháp trận này quả thật pháp huy công hiệu thật lớn , thật không nghĩ tới nơi này lại phong ấn một Minh Vu.”

Thánh Sư lạnh nhạt nói :” Quá khứ cũng đều đã trôi qua , sau này làm chuyện gì cũng phải cân nhắc rõ ràng để khỏi hối hận , ngươi nhất định phải nhớ kỹ lời nói của ta , không được để cừu hận che lấp đôi mắt của ngươi” .

Thân thể Niệm Băng run lên, liền cãi lại :” Nhưng mà cừu hận của ta sao có thể không báo cho được ? Cha mẹ của ta không thể chết vô lý như vậy ! “.

Thánh Sư lại thở dài một tiếng , nói :” Chuyện của ngưỡng quang đại lục ta không nên tham dự tới , ngươi tự giải quyết cho tốt đi . Lần này , tinh thần lạc ấn bị mở ra , ta phát hiện ngưỡng quang đại lục đã bước vào thời kì khó có được hòa bình rồi , miễn là không tiếp tục có tai họa xảy ra , thì cũng là quá tốt.” . Hai người một “đao” từng bước tiến vào chỗ sâu hắc ám .

Chỗ Niệm Băng và Hi Lạp Đức từng ở lại một lần nữa trở nên hiu quạnh . Một chút hắc khí nhàn nhạt ngưng kết dậy, hình thành một đám sương mù màu đen nhỏ , thanh âm trầm thấp của Minh Vu Tát Phân tràn ngập sự phẫn nộ : ” Hỗn đản , tên hỗn đản thánh sư nhà ngươi , đã hủy đi tu vi của ta nhiều như thế , may mắn là nhiều năm nay ta đã luyện thành năng lực “Ám minh tha phân thân”, nếu không thật sự bị ngươi giết chết rồi . Ngươi hãy đợi đấy, chờ sau khi ta khôi phục ma lực, ta nhất định cho các ngươi đẹp mặt ” .

Tát Phân không chết, nhưng năng lực của hắn lúc này đã không còn được một phần trăm khi hắn cường thịnh , nhưng hắn tin tưởng chỉ cần có đủ tinh huyết cung cấp, trong thời gian không xa , hắn có thể tu luyện trở lại như cũ . Dù sao , ngọn nguồn Minh Vu trong hắn vẫn còn tồn tại . Cảm nhận được khí tức tà ác xung quanh đã phai nhạt hết tám phần rồi, Tát Phân biết mình cần phải chạy nhanh khỏi địa phương này , khôi phục năng lực trước mới là trọng yếu nhất.

Khi Tát Phân chuẩn bị trôi đi cũng là lúc một thân ảnh thật lớn từ trên không trung bay xuống, một tiếng kinh ngạc vang lên, một đôi cánh thật lớn thu vào , rồi một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn nhảy lên mặt đất : ”Cuối cùng cũng đến nơi rồi , bay xa như vậy thật mệt mỏi quá ôi ! Bình Triều ca ca , lưng của ngươi thật cứng quá , lần sau phải chuẩn bị một cái đệm mới được ” .

Vừa thấy lại có người đến, Tát Phân lập tức nằm sát trên mặt đất không dám hó hé, bây giờ hắn đã không còn cường đại như lúc trước nữa, gã hấp huyết quỷ này khí tức không tệ , bây giờ không thể đối phó hắn được .

Trong lòng Bình Triều cười khổ một trận, bản thân mình bay xa mấy trăm dặm như vậy, còn U U thoải mái ngồi ở trên lưng mình, mà lại còn hô mệt nữa chứ , thật sự là không còn thiên lý nữa rồi . Bất quá U U dù sao cũng là tiểu chủ nhân của hắn , hắn đành phải ngậm tăm thôi !

Hắn quan sát xung quanh , rồi nghi hoặc nói :” Hắc ám khí tức nơi này làm sao lại yếu ớt nhanh như vậy ? Tại Tháp Lỗ thành ta cảm nhận được mạnh hơn nhiều so với bây giờ . Không đúng , nơi này nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi, lấy linh hồn của ta kêu gọi ngươi , mở ra đi , hắc ám chi nhãn của ta ” .

Vừa nghe đến chú ngữ của Bình Triều, Tát Phân không khỏi thầm hô không ổn, nhưng mà hắn bây giờ cực kỳ suy yếu , thật vất vả lắm hắn mới tích góp được một chút năng lượng nho nhỏ, không đủ để giúp cho hắn ẩn thân hoặc chạy trốn. Lục quang nhàn nhạt quét ra khắp nơi, thứ đầu tiên Bình Triều cảm giác được chính là sự tồn tại của Minh Vu Tát Phân.

-----------------------------

  • Thần chung mộ cổ : giống như là quy củ của nhà Phật : tụng kinh , sám hối , làm cho con người giác ngộ.

Xuất xứ : Trong bài “Sơn trung” của Lí Hàm Dụng thời nhà Đường có câu :”Triều chung mộ cổ bất đáo nhĩ , minh nguyệt cô vân trường quải tình.”

** Âm soa dương thác : thành ngữ , chỉ những yếu tố ngẫu nhiên gây ra tai họa .

Bạn đang đọc Băng Hỏa Ma Trù của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 540

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.