Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 1320 chữ

Chapter 7

" Xin lỗi ... "

Bora bật dậy như lò xo. " Lại nữa rồi ! " cô lầm bầm.

Câu chuyện của Ki Yul dường như đã khiến cho ý thức của cô tự động liên hệ tới những kí ức của bản thân cô. Những kí ức

mà cô không bao giờ muốn nhớ lại ...

Bora uể oải đi vào phòng tắm. Ngày hôm qua cô chơi hơi quá đà nên cơ thể chỉ muốn tiếp tục nằm nướng trên chiếc giường

thêm vài giờ nữa. Nhưng đáng tiếc, công việc của cô không cho phép điều đó.

Bora chống 2 tay lên thành bồn rửa mặt, đứng 1 lát cho tỉnh ngủ. Vừa ngẩng mặt lên nhìn vào gương, gương mặt của Ki Yul

chợt hiện ra ở chỗ mà đáng lẽ phải là gương mặt ngái ngủ của cô. Bora liền nhảy giật lùi về phía sau theo phản xạ, suýt chút

nữa cô đã hét toáng lên. " Quỷ thần ơi, mình bị tên đó ám ảnh thật rồi ! ", cô kinh hãi tự nhủ.

Từ lúc đó, Bora cố sống cố chết không nhìn vào gương nữa, cho dù là để trang điểm. Dẫu biết rằng đó chỉ là ảo giác nhất

thời nhưng cô vẫn cứ tránh cho chắc.

Bora vội vàng khoác chiếc túi xách đi xuống tầng dưới. Cô giúp việc đang quét nhà thì vội đứng thẳng lên chào cô:

" Cô chủ đi làm ạ ? "

" Đến trưa tôi sẽ về, chị ở nhà nấu cơm cho tôi nhé ! "

" Cô chủ, hình như hôm nay cô không trang điểm ạ ? "

Bora ngạc nhiên:

" Trông tôi lạ lắm sao ? "

" Cô không trang điểm trông còn đáng yêu hơn bình thường đấy ạ ! " Cô giúp việc tươi cười đáp.

Sự xuất hiện của Bora hôm nay đã vô tình gây rất nhiều chú ý cho người trong khách sạn. Bất cứ vị khách nào đi ngang qua

cũng ngoái theo nhìn trong khi các nữ nhân viên thì kín đáo liếc cô bằng ánh mắt hâm mộ. Bora chỉ mong nhanh nhanh

chóng chóng vào được văn phòng để thoát khỏi tình trạng " bị soi mói " này.

Việc đầu tiên Bora làm sau khi trốn được vào trong văn phòng không phải là bắt đầu làm việc ngay mà là gọi cho Ki Yul.

" Mới sáng sớm mà cô đã gọi tôi là sao vậy ? " Ki Yul càu nhàu thò đầu ra khỏi chăn.

" Lát nữa hãy tới khách sạn của tôi ngay ! Tôi có chuyện cần gặp anh gấp ! " Bora nói nhanh rồi lập tức dập máy.

" Ê ! " Ki Yul gọi to nhưng đáp lại anh chỉ có tiếng tút dài.

Gần trưa.

Ki Yul đi vào bãi đỗ xe của khách sạn Evergreen rồi nhanh chân bước ra khu vườn sau, địa điểm mà anh và Bora thường

dùng để bàn chuyện riêng.

Bora ngồi trên chiếc ghế đá liên tục gõ tay lên thành ghế sốt ruột chờ anh.

" Có việc gì vậy ? "

Bora quay đầu lại hướng phát ra câu hỏi đó và nhanh như chớp, cô tung 1 cú đá trời giáng vào chân Ki Yul.

" Úi mẹ ơi ! "

Ki Yul khuyụ xuống ôm lấy chân, điên tiết hét lên :

" Cô mắc chứng gì vậy !? "

" Chỉ tại anh ! Anh có biết là nhờ anh mà từ sáng tới giờ tôi không có phút nào được yên không ?! "

" Tôi đã làm gì cô nào ? Cô hại tôi mất giấc ngủ thì có ! " Ki Yul cãi lại.

Bora tức tối không nói được lời nào nữa. Chả lẽ khai ra là tại nhìn thấy ảo ảnh của anh mà cô không dám soi gương ?

Ki Yul đứng thẳng dậy, mặt đối mặt với Bora:

" Cô nói cho rõ xem nào, tôi đã làm gì cô mà cô vừa gặp mặt đã đá tôi là sao ? Ơ ... "

Ki Yul cúi sát mặt Bora hơn:

" Có đúng là cô không đấy ? "

" Không phải tôi thì còn ai vào đây nữa ? " Bora hiên ngang chống nạnh nói.

" Nói thế nào nhỉ ? Trông cô rất lạ, khác hẳn ngày thường. Bây giờ thì tôi thấy có lẽ đúng là cô 26 tuổi thật rồi ! "

" Bình thường thì tôi già hơn chắc ? " Bora thấy tai mình hơi nóng lên.

Ki Yul mỉm cười, trỏ vào trán Bora:

" Khuôn mặt cô có trẻ hơn thật nhưng cũng không đủ để che giấu bản chất cáo già đâu ! "

Và 1 cú đá trời giáng nữa.

Bora đùng đùng bỏ đi, nghĩ thầm: " Tên ngốc này ! Hắn không biết thế nào là phụ nữ đẹp hay sao ?! ". Cô vừa đi vừa ra

lệnh cho thư kí điện thoại :

" Gọi chuyên viên trang điểm bên bộ phận tổ chức đám cưới cho tôi ! "

Ki Yul khập khiễng bước lên trên những bậc thang dẫn vào nhà, vừa đi vừa xuýt xoa thay cho đôi chân đáng thương của

mình :

" Ông trời ơi, tại sao Người lại sinh ra 1 con nhỏ bạo lực như Jin Bora chứ ?! "

Cứ nghĩ tới khoảng thời gian 6 tháng sống chung với Bora sau khi kết hôn mà anh đã thấy sởn hết cả gai ốc. " Tình hình này

chắc mình phải sớm đăng kí mua bảo hiểm thương tật mất ! "

Vào đến nhà, bà So Yeon lo lắng hỏi Ki Yul :

" Chân con làm sao thế kia ? "

" Con bất cẩn vấp té thôi mà ! " Ki Yul bèn nói dối bà, chẳng lẽ lại bảo chân anh bị như thế này là do cô con dâu tương lai

ngoan hiền của bà gây ra ?

Bà So Yeon nghĩ bụng: " Nó vốn là đứa cẩn thận lắm cơ mà ! Chắc dạo này nó có nhiều việc để suy nghĩ lắm đây ! ". Bà nói

tiếp :

" Chiều tối nay con không bận gì chứ ? "

" Có việc gì ạ ? "

" Mẹ Bora mời mẹ con ta ăn tối đấy ! "

Ki Yul loạng choạng suýt ngã. Bà Il Kyung đã có lời mời thì chắc chắn Bora cũng sẽ có mặt. " Hôm nay là ngày quái gì mà

mình phải đụng mặt con nhỏ ma nữ đó tới 2 lần vậy ?! ".

Trước vẻ mặt không che đậy sự háo hức mong đợi câu trả lời từ phía Ki Yul, anh đành miễn cưỡng nói :

" Con không có việc gì bận hết ! "

" Tốt quá rồi ! "

Ki Yul biết tỏng bà mẹ anh đã đánh hơi thấy tương lai của mối quan hệ giữa anh và con gái bà bạn thân của bà. Vì thế, bà

chỉ mong cho anh và Bora đi lại với nhau nhiều hơn nữa. Dù sao, thái độ của bà bây giờ cũng là điều mà anh mong muốn. "

Mất công đóng kịch cũng phải thu về được cái gì đó chứ ! ", anh nghĩ thầm.

Chiều.

" Giám đốc, chủ tịch ời giám đốc xuống nhà hàng Ý có việc ạ ! " Thư kí Hwang thông báo cho Bora qua điện thoại bàn.

" Tôi biết rồi ! " Bora nhấn nút tắt rồi nhanh tay thu dọn giấy tờ trên bàn: " Chắc lại là dùng bữa với khách đây mà !

Bora với lấy chiếc túi xách trên bàn rồi hối hả ra khỏi văn phòng.

Bạn đang đọc Bản hợp đồng kì lạ của kian20712000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.