Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22

Phiên bản Dịch · 1761 chữ

Chapter 22

Bora mở cửa tủ quần áo ra và nhìn vào trong.

Từ lúc nào trong bộ sưu tập của cô xuất hiện những chiếc váy đầm liền ?

Cô đội chiếc mũ rộng vành lên đầu, dạo bước trên con đường gần ngôi nhà của Ki Yul. 1 ngày nắng chói chang. Bora lấy tay

kéo nhẹ vành mũ xuống sát mặt. Cô không muốn cái nắng gay gắt này làm hỏng làn da của mình.

Bora lặng lẽ bước đi. Gió biển lồng lộng xô đẩy những cành cây vào với nhau. Bóng cây rung rinh trên con đường cô đi. Lá

khô rơi xào xạc sau bước chân cô. Nắng, biển, hoa lá ... như hòa vào với nhau. 1 hòn đảo quá đẹp, Bora nghĩ vậy. Tại sao

cô lại chưa từng phát hiện ra 1 nơi như thế này trước đây nhỉ ?

Bên lối đi ven biển là chỗ neo du thuyền. Những chiếc du thuyền nhỏ cáu cạnh nằm im lìm trên mặt nước biển. Trên boong

1 chiếc du thuyền gần đó là 1 vài thanh niên ngồi tán gẫu dưới bóng ô.

" Ê, nhìn kìa ! "

" Woa ! Ở nơi này bao lâu rồi mà bây giờ mới thấy có người đẹp xuất hiện đấy ! "

" Trông cô ta quen quen, tôi gặp ở đâu rồi thì phải ! "

" Phải đó, cô nàng kia giống con gái của tập đoàn Evergreen thật đấy ! "

" Chỉ là người giống người thôi, nghe nói con gái nhà đó đang chuẩn bị cho lễ kết hôn với chàng CEO của K-Capital thì làm

sao có thời gian đến đây chơi được chứ ?! "

" Đúng đấy ! Nếu là Jin Bora, con gái của tập đoàn Evergreen thì tóc cô ta phải dài hơn thế này, với lại phục trang từ đầu

đến chân phải toàn đồ hiệu mới đúng chứ làm sao đơn giản thế kia được ! "

" Và con gái của tập đoàn Evergreen phải trông già dặn hơn mới phải ! "

Bora siết chặt nắm tay lại. Cô nghiến răng tự nhủ: " Muốn tẩn mấy gã này 1 trận quá ! ". Nhưng rồi cơn giận của cô nhanh

chóng nguội lạnh. Họ nói cũng đúng thôi. Có ai quen biết cô mà trông thấy cô hiện tại có thể nhận ra cô được không ?

Từ khi còn học cấp 2, sau sự kiện bố bỏ đi với người phụ nữ khác, Bora đã phải chuyển trường ngay lập tức. Cô luôn phải

đối mặt với những cái nhìn thương hại, những lời châm chọc, cạnh khóe, dè bỉu .... từ những người xung quanh. Không có

ngày nào là được yên ổn. Có ai biết rằng sự kiện ấy đã gây cho cô nhiều vết thương lòng, nhiều đau khổ không ?

Dưới sự giáo dục của người mẹ, Bora dần dần trở nên cứng rắn hơn. Cô không còn quan tâm đến thái độ, tâm trạng, cái

nhìn của mọi người nữa. Cô trưởng thành như 1 cây xương rồng giữa sa mạc khô cằn. Mạnh mẽ. Gai góc. Dần dà cô học

được cách ứng xử theo tâm trạng của người đối diện, khiến họ bị đánh lừa bởi vẻ ngoài của cô. Họ muốn thế nào, cô đáp

ứng thế đấy. Miễn là việc đó mang lại lợi ích cho cô.

Lúc nào cô cũng ở trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, sẵn sàng đón nhận mọi rủi ro đến với mình. Vì cô biết có làm khác đi thì

những vết thương lòng mà cô đã nhận cũng không thể lành được. Mà có lành thì cô cũng chẳng thể quay về với con người

trước kia được nữa ...

Nếu là Jin Bora thì sẽ luôn xuất hiện trong bộ cánh lộng lẫy nhất.

Nếu là Jin Bora thì sẽ luôn dịu dàng, tươi cười với mọi người cho dù có đang khó chịu, đang bực bội đi chăng nữa.

Nếu là Jin Bora thì sẽ luôn khiến cho đám nhân viên dưới quyền phải co vòi khép nép khi phát hiện thấy sự xuất hiện của cô.

Nếu là Jin Bora thì sẽ không bao giờ biết yếu đuối là gì.

Nếu là Jin Bora thì sẽ không để cho người nào đó nắm tay mình (lôi xềnh xệch) tới 1 hòn đảo lạ hoắc lạ huơ nào đó như bây

giờ.

Và nếu là Jin Bora thì sẽ không yêu ai hết ngoại trừ bản thân.

Bora quay bước trở về ngôi nhà. Đi dạo thế này là quá đủ rồi.

Cô đẩy cánh cổng bước vào trong, đưa mắt nhìn về hướng chiếc ghế bành trước hiên nhà - nơi mà 1 chàng trai đang ngồi

đọc sách với 1 cặp kính trễ trên sống mũi.

Chính là vì người này !

Mới lần đầu gặp, Bora cứ nghĩ anh ta là loại người trầm tĩnh, là cậu con trai ngoan biết vâng lời mẹ. Nhưng sau khi tiếp xúc

1 lần thì hình tượng ban đầu đã đổ bể hoàn toàn, giống như tấm gương rơi vỡ loảng xoảng sau khi bị cả 1 chiếc ghế ném

vào.

Ai nghĩ được rằng chàng trai mang bộ mặt trầm ngâm đẹp như tranh kia lại có thể thốt ra những lời lẽ độc địa nhất ? Ai có

thể nghĩ rằng chàng trai lịch thiệp ấy lại là con người thù dai ? Và ai nghĩ được rằng chàng ta lại coi những cô gái hoàn mỹ

mà chàng ta phải đi xem mặt chả là gì ?

Có ác khẩu thật nhưng anh ta lại có những lúc biết quan tâm đến người bên cạnh. Có những lúc chỉ có mình anh ta chạy đến

bên cô khi cô chỉ muốn ở 1 mình. Không bao giờ ngừng xỏ xiên cô mỗi khi cô định nói ra điều gì. Và anh ta lại là người duy

nhất dám buông lời chê bai bộ cánh của cô trong khi có hàng tá người chỉ mong được đi bên cạnh cô dù chỉ 1 phút !

1 người đã khiến cho Jin Bora của ngày trước thay đổi hoàn toàn.

Người đã mang 1 làn gió mới tới những ngày buồn tẻ, những tuần khó chịu và những tháng bực bội của Bora. Người luôn

khiến cô phải phơi bày những khó chịu trong lòng cô ra ngoài mặt. Người khiến cô phải cẩn thận chăm chút tới những bộ

cánh cô mua về chỉ để gây ấn tượng với người ấy.

Người đã vì cô mà phải nằm viện. Người đã khiến cho tâm hồn lạnh lẽo của cô biết xao động trước nụ cười nửa miệng ngạo

mạn. Người đã trở thành bờ vai duy nhất của cô trong phút yếu đuối.

Bạn thân của Bora, Cha Eun Seon, biết hết về ý định của cô với các chàng bạn trai nhưng cô ấy lại biết giữ kín bí mật đó. Cô

ấy không thể làm gì được để ngăn cô mà chỉ luôn kêu trời rằng: " Có ai đó làm ơn hãy rước con nhỏ độc ác này đi giùm ! ".

Cô biết Eun Seon luôn cố gắng tìm giúp cho Bora 1 tình yêu đích thực nhưng có thể chắc chắn rằng ông trời không ủng hộ ý

tốt của cô ấy. Nếu Eun Seon mà biết Bora đã yêu đơn phương 1 người như người ấy thì cô ấy sẽ thế nào nhỉ ? Cười phá lên

hay lăn ra ngất đây ?

Bora quăng mũ xuống mặt chiếc bàn gần đó. Cô liền sà xuống 1 chiếc ghế gần chỗ ngồi của Ki Yul. Cô nhoài người ra bàn,

nghiêng nghiêng đầu ngắm nhìn anh.

" Gì vậy ? " Ki Yul không thể chịu hơn được nữa cái nhìn chòng chọc của Bora bèn lên tiếng.

Bora vẫn ở trong tư thế đó, khẽ nói:

" Ki Yul à, anh nhớ ngày mà chúng ta kí hợp đồng không ? "

Ki Yul gấp sách lại, đặt nó lên bàn rồi bỏ cặp kính xuống bìa sách và đáp:

" Còn nhớ chứ ! "

" Lúc đó anh nói tôi trông già hơn so với tuổi thật. "

" Ừ, thì sao ? "

Bora dùng ngón tay vẽ những đường mơ hồ trên mặt bàn rộng:

" Thế ... bây giờ thì thế nào ? "

Ki Yul nghĩ bụng: " Hỏi câu nào không hỏi lại hỏi câu này làm gì cơ chứ !? ". Anh giả bộ tằng hắng:

" Mau vào chuẩn bị bữa trưa thôi ! Tôi đói lắm rồi ! "

Rồi anh toan đứng dậy nhưng Bora đã giữ tay anh lại:

" Trả lời đi rồi muốn làm gì thì tùy ! "

Ki Yul ấp úng:

" Ừ thì ... bây giờ cô có khác hơn lúc đó thật ! "

" Khác là khác thế nào ? Trông tệ hơn hay ... ? " Bora tiếp tục hỏi dồn.

" Thì ... có trẻ hơn ... 1 chút ! "

Ki Yul quay mặt đi, cố không để Bora thấy vẻ bối rối của mình. Từ khi cô cắt kiểu tóc này rồi khoác lên người những chiếc

váy liền như thế này, anh không còn dám nhìn thẳng vào cô nữa. Vì nếu làm thế thì adrenalin trong máu anh sẽ tăng vọt lên

mất !

" Mà anh bị cận từ hồi nào vậy !? " Bora đứng dậy đi theo KI Yul.

Anh vừa đi vừa đáp:

" Bình thường tôi vẫn đeo kính áp tròng mà, vì cô không nhận ra đấy thôi ! Hôm trước đi vội quá nên tôi không mang kính dự

phòng theo. "

Đột nhiên anh dừng lại:

" Chiều nay cô muốn đi lên trên kia bằng xe đạp không ? "

" Có xe đạp sao ? " Bora hớn hở nói.

" Ở đằng sau nhà đấy ! Còn bây giờ mau vào cùng làm cơm thôi ! "

Bora vui mừng ra mặt, nhanh chân theo Ki Yul vào bếp nấu ăn.

Nếu có ai hỏi tại sao cô lại chọn phía không được đền đáp thì cô chỉ có thể trả lời vì không còn cách nào nữa thôi ...

Nhưng không nên lùi bước vì không được đền đáp.

Vì điều ta mong mỏi chỉ còn cách 1 chút nữa thôi ...''

Bạn đang đọc Bản hợp đồng kì lạ của kian20712000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.