Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có chút ấm áp

Tiểu thuyết gốc · 1541 chữ

Chương 30: Có chút ấm áp

Bởi vì không có compa, nên Huy đành kẽ lên quyển vở một trục tọa độ.

Sau khi đánh số 12, 3, 6 và 9, hắn cầm cây bút đặt lên bên trên. Trong đầu thì nghĩ thầm:

- Được rồi! Bây giờ, mình sẽ chọn lớp cho cái tên Anh.

- Xẹt!

Theo sự tác động của hắn, cây viết lập tức xoay tròn. Không bao lâu sau, tốc độ quay của nó càng ngày càng chậm.

Nhìn vào đầu cây viết, hai con mắt của Huy cũng di động theo.

5 giây sau, tròng mắt của hắn như muốn lòi ra khi thấy nó dừng lại tại vị trí 4 giờ.

- Ủaaa! WTH? Chưa gì chọn trúng lớp của mình rồi.

- Mà lớp của mình, có thấy đứa nào tên Anh nữa đâu nhỉ? Thôi cái này bỏ qua. Éo tính, quay lại.

Và thế là cây viết tiếp tục quay tròn lần 2. Chẳng mấy chốc, đầu viết tiếp tục dừng lại tại vị trí gần số 4.

- Cái định mệnh. Ông trời đùa ác thật..

- Nếu thật sự lớp của mình có đứa nào tên Anh, thì mình chắc chắn sẽ nhớ. Bởi vì nó trùng với tên của cô chủ nhiệm và bản thân cũng phải có một ít ấn tượng. Đành này?

- Thôi trường hợp này ngoại lệ, mình sẽ áp dụng công thức thứ 2. Đó là lấy kết quả 1 trừ cho kết quả 2.

- 4 giờ trừ cho gần 4 giờ. Vậy thì kết quả sẽ là gần về 0.

- Được rồi! Tên Anh, mình sẽ cho vào lớp 10a10.

- Tiếp theo là Linh. Hy vọng lần quay thứ 3 không ra số 4 tiếp.

Huy vừa âm thầm cầu nguyện, vừa cầm cây viết quay một cái thật mạnh.

Dường như lời cầu nguyện đã linh nghiệm, đầu viết đã chỉ vào vị trí 1 giờ 10 phút.

- Tốt! Vậy thì cho nó vào lớp 10a1.

Cái tên thứ ba là Trang, hắn rất nhanh đã chọn được lớp cho em nó. Đó là 10a3.

Bây giờ chỉ còn một cái tên cuối, đó là Tài. Cái tên này hắn quyết định dành cho lớp 10a4.

Nhưng thật sự để mà nói, hắn không có một tý ấn tượng nào khi ghép nó lên từng khuôn mặt đang ngồi ở trong lớp kia.

Tuy nhiên, mưu sự tại Nhân, thành sự tại Thiên. Người tính thì không bằng trời tính.

Do đó, bản thân cần phải hỏi ý trời cái đã.

Trong 5 lần quay, chỉ cần đầu viết chỉ vào vị trí 4 giờ một lần, hắn sẽ đưa cái tên Tài này vào lớp.

- Xetjttt!

Mãi tới lần quay thứ 5, đầu viết mới chỉ vào 4 giờ.

- Nếu đã vậy, mình cũng không cần làm trái ý trời. Được rồi. Cái tên này thì mình sẽ cho vào lớp 10a4.

5 phút sau!

Sau khi đã nhận tất cả bài thi, thầy Dũng và cô Lan Anh đứng trước lớp, nói:

- Tốt! Bài thi thử thách đầu tiên đã kết thúc. Vào sáng thứ 2 tuần sau, kết quả sẽ được công bố.

- Bây giờ, các em có thể nghỉ.

Dứt lời, cả lớp như ong vỡ tổ. Người thì bắt đầu tám chuyện, người thì nhốn nháo mang cặp và mang sách chạy ra ngoài.

Huy quay sang nhìn Thảo và nói:

- Cậu làm bài được chứ?

Nghe hắn hỏi, cool girl đang chuẩn bị đứng lên để ra về thì thoáng khựng lại một nhịp.

Mặc dù trên khuôn mặt tuyệt mỹ lạnh lùng ấy tỏ ra khó chịu, nhưng nàng vẫn quyết định hé môi đỏ đáp lại lời của tên này:

- Không được! Tránh ra cho tui về.

Nghe giọng điệu lạnh lùng và thờ ờ của cô nàng, Huy không biết làm sao cho phải.

Bây giờ, nếu cố tình vọng động, hắn không khéo sẽ khiến cho bức tượng băng tuyệt mỹ này vỡ tan mất.

- Thôi thì cứ thuận theo ý của nàng.

Nghĩ thế, hắn đành phải đứng dậy và rời khỏi chỗ ngồi.

Mãi đến khi bóng hình nàng khuất dần, hắn mới thu hồi ánh mắt lại thu dọn đồ đạc để đi về.

Bỗng nhiên từ ngoài cửa, một thân ảnh u buồn đi một cách lờ đờ vào trong lớp.

Huy chuẩn bị bước ra ngoài cửa thì thấy nhỏ Nhi bước vào.

Hít sâu một hơi, hắn đi tới và dùng một giọng điệu an ủi nói:

- Haizz! Mọi chuyện cũng đã lỡ rồi. Cậu cũng không cần phải..

Chưa nói dứt câu, miệng của hắn đã bị một bàn tay trắng ngần che lại.

Ngay lập tức, một gương mặt nhem nhúa đã áp sát lại và nhìn chằm chằm vào gương mặt của hắn.

Nhìn vào đối đôi mắt xếch vẫn còn đỏ hoe ấy, Huy cứ ngỡ sẽ có một viễn cảnh ngôn tình xuất hiện.

Nhưng không, câu nói tiếp theo khiến cho hắn vỡ òa trong trong tuyệt vọng.

Giọng nói của Nhi mang theo vài phần chua chát cất lên:

- Cảm ơn con cóc ghẻ đã quan tâm. Nhưng bổn tiểu thư mạnh mẽ lắm, nên không cần những lời thừa thãi này.

Dứt lời, nàng thả miệng của hắn ra và đi tới vị trí của mình.

Lắc lắc cái đầu dẹp đi những ý nghĩ hoang đường, hắn xoay người lại nhìn nàng ấy và nói:

- Nếu không có Huy, thì điểm cá nhân của Nhi chắc chỉ còn khoảng 150 điểm. Cậu nợ mình 200 điểm cá nhân đấy.

- Liệu mà học hành cho đoàng hoàng đi nhé, để bị đuổi học là không xong với mình.

Mặc cho nàng ta nghĩ gì khi nghe hắn nói thế. Dứt lời, Huy xoay người lại và nhanh chóng rời đi.

Nhi đang dọn dẹp đồ đạc thì bỗng khựng người. Tuy nhiên rất nhanh sau đó, nàng đã hồi phục tinh thần và tiếp tục dọn đồ.

- Cái đồ cóc ghẻ! Hãy đợi đấy.

Bước ra nhà xe, Huy liền bắt gặp thằng Cường.

Thấy hắn, thằng này vẫy tay, nói:

- Ê ku! Làm được không? Hồi nãy tao ghi tên mày vào lớp 10a3, mày học lớp đó đúng không?

Nghe tên này nói thế, Huy xua tay từ chối hiểu và âm thầm tới nơi dựng con chiến mã.

Thấy phản ứng của hắn như vậy, thằng Cường ôm đầu, khuôn mặt thì đen lại, hai mắt thì trợn trắng.

- Con chó Huyy! Sao hôm trước mày nói với tao mày học 10a3?

Nghe vậy, khoảng cách từng bước đi của hắn càng ngày càng được nới rộng ra.

Khi đã chạm được vào con chiến mã của mình, hắn đáp lại:

- À! Bữa đó, tao thấy danh sách lớp ở vị trí thứ ba nên tưởng học ở 10a3. Sorry mày nhé.

- Mày qua hỏi lớp 10a3 xem thử, biết đâu có thằng nào tên Huy thì sao?

Thanh âm của hắn vừa dứt, đây cũng là lúc tiếng gào rống của thằng Cường vang lên từ đằng sau:

- Con chó Huyyyyyyy! Bố giết màyyyyyy..

Không để cho thằng Cường thực hiện được ý nguyện, Huy đã phóc lên con chiến mã và dùng hết sức lực bình sinh đạp đi.

Về tới nhà cũng đã gần 9 giờ sáng.

Hắn lập tức online game. Thấy nick của bé mèo vẫn đen thui, hắn đành làm một ván trước.

Chơi được 2 ván thì cũng đã hơn 10 giờ, Huy đang tính nghỉ ngơi thì thấy BéMèoCute nhắn tin:

- Baby dạo này chăm chỉ ghê. Hình như lời nói của bé đã làm lay động được trái tim lạnh giá của babe rồi (<3_<3)

Đọc những dòng này, hắn cười mỉm nhắn lại:

- Anh đã ngộ ra điều ấy. Kể từ bây giờ, anh sẽ cố gắng gây dựng sự nghiệp để sau này biến bé trở thành bà Hoàng.

- Vào game nào em bé của anh.

Tin nhắn vừa được gửi qua, ngay lập tức bé mèo đã vào phòng chờ của hắn.

- HiHi! Mà nè, babe làm gì thì cũng phải để ý sức khỏe, biết không?

- Lỡ babe bị ốm, bé không biết đường nào mà lần cả (^T_T^).

- Hay là babe gửi tọa độ cho bé đi? Bé gửi cháo hành ăn choooo.

Vừa nhấn vào chữ bắt đầu trận đấu, những dòng này liền nổi lên trên đoạn chat.

Đọc được nó, tim của Huy bỗng đập chậm lại một nhịp khi cảm nhận được một tia ấm áp đang lan tỏa khắp người hắn.

- Chết tiệc! Mày nghĩ gì thế Huy ơiiii..Nó là cú có gaiii đấyyyy…. Tập trung…tập trung…tập trung vô game nào…

Theo mỗi từ tập trung hiện lên trong đầu, hắn liền dùng tay tát mạnh vào mặt của mình vài cái.

Sau vài cái tát này, hắn tỉnh táo hơn không ít.

- May thật! Xém một xíu nữa dính thính của kẻ này rồi. Kể từ giờ, mình phải cẩn thận hơn mới được.

Thở phào một cái nhẹ nhõm, Huy nhắn lại:

- Vậy khi nào ốm, anh gửi tọa độ, bé nhớ gửi cháo hành nhé.

.

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.