Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Nhắc Nhở Của Hệ Thống

Phiên bản Dịch · 1957 chữ

Người dịch: Phương Hà

Biên: Cẩu ca.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

Lúc đó chuyện của Tô Hạo rất nổi tiếng, cho dù bình thường tính tình của Lãnh Nguyệt Ly có hơi lạnh lùng nhưng cũng biết được đôi chút.

Chính là ngôi sao nữ này đã tỏ tình với Tô Hạo trước mặt mọi người, làm cho tất cả mọi người đều bàn tán sôi nổi.

Nếu không phải sau này bản thân cô lại tạo ra tin đồn mới thì chỉ sợ rằng chuyện này vẫn sẽ âm ỉ trong trường một thời gian nữa.

Tuy đối phương mặc áo khoác dày, đeo kính râm bản to nhưng Lãnh Nguyệt Ly vẫn cảm thấy đó là Cố Thi Thi.

Ánh mắt của cô nhìn Cố Thi Thi mang theo vài phần chán ghét…

Còn ở phía bên kia Cố Thi Thi cũng có cảm giác tương tự.

"Đây chính là cô hoa khôi đã tuyên bố mình mang thai con của Tô Hạo sao? Thật sự rất đẹp!" Cố Thi Thi nhìn khuôn mặt của Lãnh Nguyệt Ly rồi nghĩ thầm.

Cho dù cô đã quen nhìn trai xinh gái đẹp trong showbiz, bản thân cô cũng là người đẹp đỉnh cao nhưng khi nhìn thấy gương mặt của Lãnh Nguyệt Ly thì cô vẫn cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Việc mang thai cô cũng biết, dù sao thì chuyện này cũng đã lan rộng khắp trường rồi.

Tuy ở thế giới bên ngoài mọi tin tức trong giới giải trí đều tập trung vào những tai tiếng của cô nhưng ở ngôi trường này thì Lãnh Nguyệt Ly nổi tiếng hơn cô nhiều.

Khuôn mặt lạnh lùng, vóc dáng xinh đẹp, gia thế bí ẩn, còn thêm vụ chấn động tự tuyên bố có thai kia...

Mặc dù ngày hôm sau Lãnh Nguyệt Ly đã bắt đầu thanh minh, không chỉ đăng bài trên diễn đàn mà còn chính miệng giải thích với bạn bè nhưng vẫn gây ra chấn động rất lớn.

"Hôm qua Tô Hạo cũng không đến trường, có lẽ là do chuyện này..." Cố Thi Thi nghĩ thầm trong bụng.

Lần này khi cô nhận được nhiệm vụ thì đã đến tìm Tô Hạo từ sớm chỉ tiếc là cuối cùng vẫn không tìm được.

Đến tối, sau khi dò hỏi rất nhiều người thì cô mới biết là vì lí do này.

Không hẹn mà gặp, cả hai người cùng lúc thu hồi ánh mắt…

Lãnh Nguyệt Ly trịnh trọng bước ra khỏi cổng trường, bước từng bước về nhà mình.

Cố Thi Thi cũng trầm ngâm một lúc rồi bước vào trong xe.

- Như vậy không được, nếu như vì chuyện này mà Tô Hạo không đến trường trong một tuần thì e rằng nhiệm vụ của mình sẽ thất bại mất! Cố Thi Thi trầm ngâm nói.

Tuy nhiệm vụ của cô chưa từng thất bại nhưng cô cũng không hề muốn nếm trải cảm giác thất bại, bởi vì sự trừng phạt của hệ thống này quá kinh khủng!

Nếu như nhiệm vụ này thất bại thì cô phải đổi thân xác với lợn trong vòng một tháng!

Vừa nghĩ đến hình phạt này thì cơ thể Cố Thi Thi lập tức run rẩy, sau đó ý chí chiến đấu bỗng chốc tăng mạnh.

"Mình tuyệt đối không được thất bại! Có chết cũng không được thất bại!"

Vừa nghĩ cô vừa lấy một tờ giấy note nhỏ trong túi ra.

"Cũng may bổn cô nương thông minh, đã sớm lấy được địa chỉ của Tô Hạo..."

Nhân tiện hôm nay có chút nhàn rỗi nên Tô Hạo đã bùng nổ, viết xong năm chương up lên mạng rồi lại viết thêm ba chương nữa lưu lại làm bản thảo để phòng khi cần đến.

Thật ra viết tiểu thuyết cũng khá vui, đặc biệt là khi chìm vào câu chuyện rồi viết ra trong lúc có hứng thì đúng là không thể nào dừng lại được.

Mức độ tiếp nhận của độc giả cũng không tệ, tuy là còn mấy người có ý kiến về cách hành văn nhưng những người hối thúc lại càng nhiều hơn.

Vấn đề duy nhất là đến nay cuốn sách này vẫn chưa được kí hợp đồng.

Thông thường hợp đồng của những tiểu thuyết trên mạng ba mươi ngàn chữ chưa kí đã là một vấn đề không nhỏ, năm mươi ngàn chữ chưa kí thì cũng hơi mơ hồ rồi, đến hơn trăm ngàn chữ vẫn chưa kí thì chỉ có thể cho mọi người một sự an ủi tâm hồn, để mọi người cảm thấy có lẽ mình vẫn còn hy vọng mà thôi.

Tiểu thuyết của Tô Hạo chỉ còn thiếu chút nữa là đạt ba mươi ngàn chữ mà đến bây giờ vẫn chưa nhận được tin nhắn kí kết hợp đồng nội bộ.

Nếu như không được kí hợp đồng thì có nghĩa là cuốn sách này của Tô Hạo sẽ không được giới thiệu trên các trang web, không được giới thiệu trên trang web là sẽ không thể lộ mặt, phần lớn độc giả sẽ không nhìn thấy cuốn sách, thành tích cũng sẽ không được tốt lắm.

Mấu chốt là nếu không kí hợp đồng thì làm sao tiểu thuyết này có thể lên kệ được?

Cho dù Tô Hạo tự tin rằng bản thân không được giới thiệu cũng có thể dựa vào năng lực mà đánh bại vô số những tác giả kì cựu khác, thể hiện ra phong thái để biên tập xem trọng, nhưng trước tiên thì tiểu thuyết cũng phải được lên kệ đã!

Không được lên kệ thì ngay cả cơ hội cạnh tranh với tác giả lớn cũng không có!

"Quả nhiên là do văn bạch thoại..." Tô Hạo nghĩ.

Trong thời kì dân quốc, những người tiên phong cho văn bạch thoại như Hồ Thích, Trần Độc Tú, Lỗ Tấn cũng gặp phải không ít khó khăn.

Tô Hạo tuy là chưa đến mức như thế nhưng hắn cũng nhìn ra được khó khăn khi tác phẩm không hợp với xu hướng.

"Không lẽ phải viết tiểu thuyết khác?"Tô Hạo cúi đầu suy nghĩ, hắn vẫn nhớ không ít cách hành văn dũng cảm của một số tiểu thuyết, trong đó nổi bật nhất chính là Ngộ Không Truyện!

Hắn vốn không đọc cuốn tiểu thuyết đó một cách nghiêm túc, ngay cả nội dung chính là gì cũng không hiểu!

Nhưng với phong cách của Ngộ Không Truyện thì có lẽ sẽ hợp với xu hướng hơn cuốn Đấu Phá Thương Khung mà Tô Hạo đang viết, đoán chừng nếu hắn viết cuốn tiểu thuyết đó thì đã sớm được kí hợp đồng rồi.

Trầm ngâm một hồi thì Tô Hạo lắc lắc đầu rồi mở trang mới tiếp tục viết chương tiếp theo.

- Con người đến với thế giới này, không phải mình thích nghi với nó thì chính là để nó thích nghi với mình. Tô Hạo trầm giọng nói.

- Tôi không muốn thích nghi với nó, vậy để nó thích nghi với tôi đi.

Cái này rất tùy hứng, nhưng trong cuộc đời nếu như đến cả một chút tùy hứng cũng không có thì sống còn ý nghĩa gì nữa?

- Kể ra thì cái hệ thống rách nát này có thể lành lại hay không vẫn còn là một ẩn số... Tô Hạo hắng nhẹ một tiếng rồi mở hệ thống ra.

Tên nó lại là Hệ Thống Vai Chính cơ đấy, vai chính này của ta bị ép đến nỗi không có cách nào kí được hợp đồng mà ngươi thì lại không có một chút tác dụng nào…

- Ồ? Lại có phần thưởng? Tô Hạo khó hiểu nhìn chằm chằm vào phần nhắc nhở của hệ thống.

[Nhiệm vụ chi nhánh L1 hoàn thành, kĩ năng phân tích tâm lí +1]

[Nhiệm vụ chi nhánh S1 hoàn thành, kĩ năng bậc thầy về Taekwondo]

- Mình chả làm gì hết mà đã hoàn thành hai nhiệm vụ sao? Khóe miệng Tô Hạo nhếch lên.

- Ai nói cho tôi biết nhiệm vụ này được hoàn thành như thế nào? Hoàn thành lúc nào vậy?

Không có nhắc nhở nào trên bảng nhiệm vụ, nếu Tô Hạo không đột nhiên mở ra xem thì cũng không biết là bản thân có thêm hai kĩ năng từ lúc nào.

- Cứ như thế này có phải là mình không cần làm gì mà cũng có thể trở thành siêu nhân không?

Cố Thi Thi nhìn tờ giấy note trong tay mình, nhanh chóng lái xe đến trước cửa nhà Tô Hạo.

- Chắc là chỗ này rồi…

Cố Thi Thi nhìn qua số nhà rồi do dự thò tay ra.

Đây là lần đầu tiên cô đến nhà con trai, hồi hộp đến mức tim đập thình thịch.

- Nếu cậu ta nổi thú tính với mình thì phải làm sao? Tuy mình lớn tuổi hơn cậu ta nhưng cậu ta lại là con trai...

Đừng nói là do cô lo lắng quá nhiều, trên thực tế nếu như không phải cô đủ cảnh giác thì cơ thể cô đã sớm bị tên phú nhị đại nào đó hại rồi.

Ý nghĩ này xuất hiện khiến cho cô vừa muốn gõ cửa lại vừa do dự.

Bản thân bây giờ đang mặc áo khoác, đeo kính râm, vào nhà người khác với bộ dạng này có phải là hơi không tôn trọng không nhỉ?

Nhìn xung quanh một hồi, không thấy có người đi qua, Cố Thi Thi chậm rãi tháo kính xuống để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp.

Sau đó cô cắn răng gõ cửa.

Cánh cửa mở ra, người bước ra lại là một thiếu nữ thân hình mảnh mai.

- Ai vậy ạ? Ôi mẹ ơi… Cố Thi Thi!

Tô Tiểu Di đơ người, sau đó ngay lập tức hét toáng lên.

Con bé rất mê Cố Thi Thi.

“Hả? Sao lại là con gái?”

Cố Thi Thi đơ người rồi hỏi lại:

- Đây không phải là nhà của Tô Hạo sao?

- Hả? Chị… chị tìm cái tên khốn khiếp ca ca đại nhân đó sao? Tô Tiểu Di cắn răng thay đổi cách gọi dưới sự ép buộc của hệ thống.

- Ừm, chị đến tìm Tô Hạo để xin lỗi cậu ấy! Cố Thi Thi nháy mắt cười nói.

- Em là em gái ruột của cậu ấy?

May quá, có bé gái này ở đây, vậy thì tên Tô Hạo kia có cầm thú đến mấy cũng không thể ra tay với mình được!

Chỉ là thời đại này rồi sao còn có người gọi anh trai là “Ca ca đại nhân” nhỉ?

Mê muội anh trai đến mức không cách nào tự kiềm chế được hay sao? Hội chứng cuồng anh trai à?

- Vâng! Tô Tiểu Di cắn răng sau đó quay vào nhà hét lên:

- Ca ca đại nhân, có người tìm anh!

- Ừ…

Tô Hạo thò đầu ra nhìn thấy bóng dáng của Cố Thi Thi.

- Là cô sao?

- Tôi là Cố Thi Thi, tôi đến để...

Cố Thi Thi để lộ ra khuôn mặt cười chuẩn mực nhưng chưa nói hết câu thì mặt bỗng dưng cứng đờ.

Cùng lúc đó người cứng đờ mặt còn có Tô Tiểu Di, bởi vì bên tai họ đồng thời vang lên lời nhắc nhở của hệ thống.

[Hệ thống nhắc nhở, phát hiện tình địch! Xác nhận Tô Hạo đang ở gần đây, phát động nhiệm vụ đối kháng...]

[Hệ thống nhắc nhở, phát hiện tình địch! Xác nhận Tô Hạo đang ở gần đây, phát động nhiệm vụ đối kháng...]

Bạn đang đọc Bạn Gái Nhà Ta Có Hệ Thống của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 611

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.