Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối phó Vương Phong

Tiểu thuyết gốc · 2023 chữ

Người ta thường bảo cao thủ vô đối vô cùng tịch mịch nhưng hắn thà tịch mịch còn hơn. Hắn không muốn phải đối mặt với một kẻ thế kỉ 21 giống như mình nhưng được hậu thuẫn bởi một đế quốc khổng lồ. Chuyện này không khác gì hai CEO cùng chỉ số thông minh quản lý hai công ty cạnh tranh nhau, một công ty có vài chục tỷ đô la và một công ty chỉ có vài triệu đô la. Cái này quá là không công bằng.

Cái may mắn lớn nhất là khoản cách địa lý giữa hắn và tên Johny kia là quá lớn. Tất nhiên, hắn cũng nghĩ tới chuyện Jasmine lừa ngạc mình. Tuy nhiên, khi hắn hỏi thăm đồng loạt thông tin từ các thương nhân khác thì đều ra cùng một kết quả. Kinh nghiệm làm đặc vụ cho phép hắn nhận ra ai nói dối và ai nói thật. Không may, bọn họ đều nói thật. Thêm vào đó, Jasmine còn đem tới một khẩu súng nạp hậu rỉ sét để chứng minh nàng không nói dối.

Chuyện Johny hắn có thể chuyển giao công nghệ súng cấp thấp để mấy cường quốc phương Tây kia “chăm sóc” kẻ xuyên không này. Tuy nhiên, chuyện của Vương Phong rắc rối hơn nhiều. Đại Hoa đang ở sát vách Bách Việt với quân số đông đảo hơn nhiều. Một khi Vương Phong đập tan phản loạn của Sầm Tự Lý và Trương Minh thì kẻ tiếp theo chính là hắn. Uy lực đạo quân của Vương Phong này không chỉ ở hỏa lực mà quân số ngang ngửa toàn bộ

Giờ đây hi vọng duy nhất của Anh Minh là kiến thức hắn vượt trội hơn và Vương Phong không xuất thân quân ngũ, nếu không thì hắn chỉ còn cách tập hợp thuyền vượt biển qua sang Tân lục địa hay Đại lục Comlubusia phát triển mà thôi. Mà như vậy lại đụng tên Jony nữa.

Sau vài phút yên lặng thất thần hắn căn dặn An Chi:

“Công chúa. Vài ngày nữa ta sẽ tới đại diện Bách Việt tới bàn chuyện xuất khẩu vũ khí với các người.”

Sau một thời gian thì Hoàng đế cũng đã đưa ra quyết định. Hỗ trợ quân đội của Trương Minh. Tuy nhiên, việc này vẫn quá nguy hiểm nên lão vua già quyết định thông qua trung gian là vị hầu gia mới phong này. Đổi lại, hắn có quyền mượn nhân lực, vật lực trên toàn lãnh thổ Bách Việt và được hưởng lợi nhuận trong phi vụ này.

Với Anh Minh mà nói, đây là một phi vụ có lời bởi thông qua chuyện này, thương đoàn họ Phạm chính thức bắt đầu nuốt một miếng bánh lớn ở thị trường Nam Đại Hoa.

Nói chung thì hiện tại, chỉ cần Phạm Anh Minh không nổi hứng tạo phản thì hắn chí là kẻ có quyền lực cao cao tại thượng ở Bách Việt.

Đồng thời, những âm mưu để đối phó vị “đồng loại” này cũng diễn ra. Johny thì hắn lo không nổi. Cứ để đám cường quốc Tây Thổ làm giúp. Có lẽ hắn cũng tính chuyện đem một số học sinh Bách Việt sang du học ở phương Tây thử xem sao, tiện tay nắm tình hình của vùng đất mới này. Nhắc tới học sinh thì có lẽ hắn cũng nên tuyển một số trí thức trẻ xem sao

Quay lại vấn đề chính, hàng loạt âm mưu đối phó Vương Phong được vạch ra.

“Ta biết các người cũng có liên hệ với quan lại ở Đại Đô, kinh đô Đế quốc Đại Hoa. Do đó, một số quan lại nên có hành động gì đó với Vương Phong.”

“Ta hiểu ý huynh. Đừng lo, ta sẽ nói lại chuyện nó với phụ Vương” An Chi lên tiếng.

Giết một kẻ xuyên rất khó khăn, nhưng ngáng chân thì xoa thể. Hắn không muốn Vương Phong có không gian để phát triển dễ dàng. Một triều đình phong kiến với cơ cấu khổng lồ như vậy muốn thi hành tân chính sẽ gặp rất nhiều cản trở. Nhỏ như Bách Việt mà Anh Minh còn chưa dám làm nữa là. Nên nhớ chỉ tính riêng miền Bắc đã lớn gấp mười mấy lần Bách Việt rồi. Đó là tính luôn các lãnh thổ mới chiếm được.

Trên thực tế, Anh Minh chỉ muốn tăng thêm một chút gia vị vào đó thôi. Từng mưu kế thâm độc được vạch ra.... Một thời đại của các âm mưu nổ ra, chỉ để vây giết một con người. Nói thẳng thì Anh Minh cũng chả có thù oán gì với tên này. Tuy nhiên, vì cái dân tộc này, đôi lúc cũng cần một chút thủ đoạn.

Thực tế, có lẽ Hoàng đế Đại Hoa không hề biết rằng, gần như tất cả thần tử của hắn đều có liên hệ với các thế lực bên ngoài. Chuyện Hoàng kim Quân đoàn chiếm được hai tỉnh giàu có nhất phía Nam cũng có một phần liên hệ. Do đó, hắn muốn tìm cách khiến Vương Phong thành công địch của cả triều đình Đại Hoa.

Đấy là về mặt âm mưu, còn về lâu dài thì Minh sẽ thực hiện phong toả từ xa với Vương Phong. Hắn sẽ thành lập trung tâm mua bán trao đổi hàng lậu tại quần đảo Trường Hoàng, Gia Định và cả cảng Đồn Vân, dưới sư cho phép ngầm của Dương Chiêu. Khi đó, khoa học và cả phép thuật từ phương tây sẽ không du nhập vào Đại Hoa. Chỉ dựa vào tự nghiên cứu và nền khoa học phụ trợ kém cỏi của phương đông hắn mãi mãi không bắt kịp Anh Minh.

Ngoài ra hắn sẽ tìm cách bán vũ khí cho Thánh Thiết Tộc qua đường bán đảo Koree, một chưa hầu của Đại Hoa. Có đại pháo, súng trường thì miền Bắc Đại Hoa làm sao mà yên ổn được. Nên nhớ ma thuật của Thánh Thiết Tộc vẫn áp đảo người Hoa. Nếu không phải Đại Tường Thành có ma thuật chặn đứng họ với người Khi đó tên Vương Phong sẽ sứt đầu mẻ trán trong chiến tranh vô tận với người du mục hơi đâu hắn quan tâm miền Nam. Kế hoạch tứ thế được hắn gạch đầu dòng lên trang sách, rồi tìm cách hoàn thiện bổ xung.

Nhìn bóng người in qua tấm giấy dán cửa một lão già và một nữ nhi chỉ biết thở dài mà thôi. Trượng phu, cháu chắt của họ làm một hầu gia mà vất vả hơn cả những người nông dân ngoài đồng ruộng. Nhắc tới nông dân thì nhờ phương thức canh tác kiểu mới nên cũng đỡ vất vả hơn nhiều.

"Con mang canh vào cho thằng Minh đi. Dặn nó nghỉ sớm thôi chuyện mai thì ngày mai lo" nói xong Cụ Tổ xoay người đi, che dấu giọt ngước mắt lăn trên má. Nhìn đứa chắt này mà ông tự hào trong lòng nhưng cũng đầy lo lắng bất đắc dĩ. Con đường hắn mà cả dân tộc này đang đi vô cùng nguy hiểm. Đừng nhìn hắn phong quang nhất thời, chỉ cần bước một bước sai là vạn kiếp bất phục.

“Dạ thưa cụ cố” Anh Như vẻ mặt đầy ngưng trọng bưng theo khay thang gà vào trong thư phòng, nàng cố gắng tươi tỉnh để mình không làm trượng phu thêm gánh nặng.

Nhẹ nhàng đặt khay thang xuống bàn, nàng nhìn hắn: "Chàng dừng tay một lát ăn khuya nhé".

" Ồ, đệ tử của Vệ Thần, pháp sư hàng đầu Bách Việt lại xuống bếp ư, tại hại vinh hạnh vinh hạnh, khó chối từ" hắn ngẩng đầu lên nhìn Anh Như, đặt bút ngay ngắn xuống bàn rồi cầm bát canh cười ha ha.

Nhìn đồng hồ quả quýt mới mua của một giáo sĩ Quang Thần đã là 12h khuya, hắn biết cho dù bên ngoài mình tỏ ra không có gì nhưng hành động điên cuồng lao động đã chứng minh Vương Phong gây áp lực quá lớn cho hắn. Lúc hắn mới bắt đầu làm việc trời vẫn còn sáng nha.

Hắn buông bát canh xuống nhìn Anh Như: "Ta thấy trống trải quá..... Đêm nay nàng ở lại được không.... Ta hứa sẽ không xâm phạm nàng".

Anh Minh cúi đầu e lệ, đêm nay nàng như một con mèo nhỏ nằm trong lồng ngực to lớn vững trãi của hắn, và nàng ngủ rất ngon.

…………………………………

Trên một vách đá sát biển của Đông Sơn, Bắc Đại Hoa, một thiếu niên 19 tuổi tuấn lãng, có vẻ thư sinh nhưng lại khoác trên người tấm mãng bào cẩm y. Toàn thân một sắc màu đen, cổ áo màu đỏ như máu. Trên đầu hắn đội một chiếc mũ rộng vành

Hắn là nhân vật số 2 của vệ cẩm Đại Hoa, tổ chức phản gián cường đại nhất đế quốc rộng lớn này. Từ một tên tú tài nghèo tại biên giới phía Bắc Đại Hoa trong 1 năm tăng lên làm Phó đô đốc vệ cẩm. Đội Vệ cẩm đi theo Vương Phong luôn đeo súng hoả mai thép nòng nhỏ 3cm, không phải là nòng đồng năm sáu cm nặng nề. Đồng thời Vương Phong là đối thủ sống còn với Anh Minh. Đại Hoa mà công nghiệp hoá vào lúc này thì với gần trăm triệu dân nó sẽ là quái thú khổng lồ vô địch thế giới.

"Phạm hầu gia, Phạm Anh Minh, hay cho một hầu tước man nam, hay cho một kẻ xuyên việt, hay cho hoả thương bắn được 200m... Ngươi chờ đó ngày ta dẫn binh Bách Việt là ngày ngươi quỳ gối dưới chân ta...."

Trên gương mặt tuấn lãng ánh mắt híp lại nhìn rất nguy hiểm, nụ cười nhếch mép loé lên rồi biến mất. Thực sự, hắn rất muốn đánh Anh Minh ngay làm tức nhưng chưa được vì đội thuyền của hắn còn đang đóng. Hơn nữa, công tác ổn định thành trị mới chiếm được vẫn chưa xong. Ngoài ra, hắn không hề nắm được thông tin tình báo nào về kẻ này ngoài từ những tin đồn dân gian. Uy lực vũ khí, trình độ công nghệ, địa vị trong triều đình Bách Việt cái gì hắn cũng không biết. Muốn đánh thì cũng chả biết hắn ở chỗ nào của Bách Việt mà đánh.

Thực tế, lính Vệ cẩm tại Bách Việt và Drapura đã thu thập khá nhiều tin tình báo chi tiết về Anh Minh mà khổ nổi toàn bộ bị đồ sát hết cả. Thực tế, chuyện cài gián điệp này Dương Chiêu nắm rất rõ nhưng chỉ cần đám này không làm loạn thì lão vẫn để chúng báo cáo vì không muốn chọc giận cái đám “Thiên triều” ở phía Bắc. Chỉ cần còn cảm thấy mình nắm rõ được đối phương thì mọi thứ nguy cơ chiến tranh sẽ giảm bớt. Tuy nhiên, Anh Minh xuất hiện thì mọi thứ đã thay đổi. Bằng mọi giá thông tin về những kỹ thuật tân tiến mà Bách Việt nắm không thể để lọt ra ngoài. Thực ra thì tên Chu Chấn cũng biết một chút nhưng đó là thông tin của hơn một năm trước. Tiện thể thì hắn hiện giờ còn đang tìm cách thoát khỏi vùng kiểm soát của Hoàng kim quân đoàn đây này.

Chết triệt hơn nữa, muốn tập hợp đủ thủy binh đủ để gây uy hiếp cho Anh Minh với cơ cấu cồng kềnh của Đai Hoa thì không thể dưới hai tháng, do lãnh thổ lớn quá mà. Khi đó, Anh Minh đã có đủ thời gian chuẩn bị rồi. Còn nếu Phó đề đốc Vệ cẩm Vương Phong mà mạo hiểm mang ít binh đánh hắn thì Hầu tước Bách Việt Phạm Anh Minh vỗ tay hoan hô.

Bạn đang đọc Bách Việt Đế Quốc truyền kỳ sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.