Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình nghĩa đầu tiên

Phiên bản Dịch · 1318 chữ

Nghiêm Mãn Hương đã bắt lấy tay Thẩm Hoa Nùng lay lay.

“Em gái yên tâm, bà chị già này của em cũng không phải là loại người không nói đạo lý, làm sao bởi vì trông em lớn lên đẹp liền trách em được, chị đều hiểu rõ!”

Nói rồi lại thở dài, xuất thân không tốt lại có một đôi mắt câu hồn như vậy, nên mới phải giấu diếm, nếu không…… Chẳng phải là cái gì dơ bẩn thối tha đều hướng về phía mình à?

Nếu người nhà chồng lại vô năng cùng không biết nói đạo lý, vậy thì ngày tháng khỏi phải nói vất vả đến thế nào.

Trong lòng cảm thán, Nghiêm Mãn Hương rất nhanh đã đổi đề tài, “Không nói cái này nữa, hôm nay chị cố ý tới cảm ơn em đây.”

Bệnh tình đứa nhóc thứ hai của Nghiêm Mãn Hương là Lỗ Hưng Hoa rõ ràng đã có chuyển biến tốt đẹp, kết quả đi bệnh viện xét nghiệm cũng đã có , virus sốt rét đã bị diệt, chỉ cần tĩnh dưỡng thêm mấy ngày là có thể khôi phục.

Bởi vì Thẩm Hoa Nùng vẫn chưa đi bệnh viện kiểm tra thêm lần nữa, cậu nhóc kia coi như là người đầu tiên trong số liệu y học của loại thuốc mới, tin tức dựa vào ngải hoavàng có thể chữa khỏi bệnh sốt rét thành công, đã sớm lan truyền khắp thị xã.

Thẩm Hoa Nùng xem như là người cuối cùng biết được tin tức này trong thôn Hạ Loan.

“Chúc mừng chị gái Nghiêm, em cũng gần khỏi hẳn rồi, chỉ là còn có chút mệt mỏi.” Thẩm Hoa Nùng cũng là vẻ mặt vui mừng.

“Vậy em cũng phải chú ý nghỉ ngơi nhé.”

Nghiêm Mãn Hương đã sớm nhìn qua đồ đạc trong phòng của Thẩm Hoa Nùng, nhưng mà trong một góc ở nhà chính còn có một cái nôi đan mây một cái xe gỗ nhỏ, hiển nhiên đều là đồ cho trẻ con dùng.

Trong lòng chị ấy tò mò, lại cũng không hỏi thăm lung tung, nói chuyện phiếm vài câu lại nói vài câu cảm tạ, Thẩm Hoa Nùng muốn đứng dậy nấu cơm giữ bọn họ lại, chị ấy từ chối, chạy nhanh gọi đứa con trai đứng ngốc ngoài cửa đem đồ đưa vào trong.

“Đây là cháu trai lớn của em, mười bốn rồi, đọc sách không vào, năm nay liền đi theo xuống đất làm việc, thằng ngốc này, cũng không biết chào hỏi.”

Lỗ Hưng Trung âm thầm u oán nhìn nương nhà mình, thấy Thẩm Hoa Nùng nhìn qua, dùng giọng nói nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn mà oán giận một câu: Tại sao lại là cháu trai lớn rồi!

Sau đó lại nhanh chóng rũ đầu nâng sọt tre trên xe đẩy đặt vào trong phòng.

Nghiêm Mãn Hương mới mặc kệ thằng con ngốc, chỉ vào sọt tre cùng Thẩm Hoa Nùng nói chuyện: “Đều là trồng trên ruộng sở hữu riêng của nhà, lương thực bị nước mưa làm tổn thất một chút, vườn trồng rau lại giữ được chút đỉnh.

Những ngày mưa dầm nấm phát triển hơn các năm, đã lớn thành một tảng lớn, mấy thứ này trong nhà ăn không hết, cũng không thể vứt đi, mang cho em một ít, cái này không thể so với ơn cứu mạng Nhị Mao của em, nhưng em cũng đừng ghét bỏ.”

Thẩm Hoa Nùng nhanh miệng nói lời cảm tạ, biết Nghiêm Mãn Hương là thật tình muốn cảm ơn cô, cũng không có đưa đẩy gì nữa, đem rau xanh và nấm đều đặt ở trên chiếu cói, đem trứng gà nhặt vào rổ tre, sau đó đem sọt tre trả lại cho người ta.

Nghiêm Mãn Hương vỗ vai cô, dặn dò Thẩm Hoa Nùng hãy nghỉ ngơi thật tốt, nói lần sau Lỗ Nhị Mao khỏe lại sẽ mang cậu bé lại đây chơi, lại để lại địa chỉ nhà mình, lúc này mới rời đi.

Thẩm Hoa Nùng kiểm kê một chút mấy đồ được tặng, rau xanh đơn giản chính là cà tím, đậu que, cà chua, ớt cay, những thứ này đều là rau củ vụ hè, số lượng không ít, một hai ngày khẳng định là ăn không hết.

Thừa dịp hôm nay mặt trời ló rạng, cô đưa chiếu dọn đến giếng trời dùng ba cái ghế dài làm giá, đem cà tím cắt thành sợi, trải ra phơi nắng.

Rửa sạch hai bình ngâm rau củ, lại nấu một nồi nước sôi, chờ nước nguội lại rải muối cộng thêm ớt cay hoa tiêu, ngâm hai bình đậu que chua, số còn dư lại cũng không sợ hỏng, để lại chút làm đồ ăn tươi.

Chỉ vì sự siêng năng đột suất, Thẩm Hoa Nùng lại tìm tới Tưởng Hồng Mai mua chút rau khô, so sánh với những nguyên liệu nấu ăn còn tươi, một chút đồ khô ăn cũng lạ miệng hơn.

Mùa này đối với thời điểm còn chưa có nhà kính trồng rau như hiện tại mà nói, cũng là mùa đồ ăn phong phú lắm rồi, là một người nghèo khổ, nếu không tranh thủ thời tiết mà dự trữ chút đồ ăn, thì tới mùa đông mỗi ngày đều phải ăn củ cải măng tây, cô sẽ chịu không nổi.

Còn về việc Hoắc Đình liệu có lòng dạ hẹp hòi đến mức không cho cô mang theo lương thực đi hay không, cô phải cam chịu thôi, nếu như bỏ lỡ mùa thì không tốt, trước tiên cứ chuẩn bị trước rồi nói tiếp.

Cô tốn thời gian hai ngày để làm rau củ khô, mà cây ngải hoa vàng đang nổi ầm ầm ở bên ngoài , trong lúc nhất thời đã bị truy lùng một thời gian.

Có người thật sự trị hết bệnh, một số người cơ bản còn giữ thái độ quan sát cũng bắt đầu rục rịch không chịu được.

Thuốc tây trị liệu bệnh sốt rét tuy là tốt, nhưng mà quá đắt, hơn nữa dược phẩm khan hiếm, không nhất định có thể mua được, hiện giờ có ngải hoa vàng giá rẻ mà hiệu quả còn cao hơn thì vì cái gì không cần?

Hình như là trong một đêm, làng trên xóm dưới, nơi nơi có thể thấy được người đi thu hoạch ngải hoa vàng.

Có bệnh chữa bệnh, không bệnh còn có thể dự phòng, dù sao thứ này mọc lên ở nơi nơi, chỉ là phải tốn chút sức lực chịu đựng mùi hôi thối của nó mà thôi.

Bên phía bệnh viện lại chưa có người nào lại đây tìm Thẩm Khắc Cần, Thẩm Hoa Nùng cũng không nóng nảy, bận rộn rất nhiều việc, làm chút đồ ăn ngon, mang qua cho Thẩm Khắc Cần cùng Thẩm Minh Trạch, hai người không chịu nhận, cô đều có cách để cho bọn họ nhét đồ ăn vào miệng.

Từ sau khi Nghiêm Mãn Hương tới đây, Thẩm Hoa Nùng liền cảm thấy thân thể của mình đã hoàn toàn tốt lên, cảm giác uể oải mệt mỏi trước đó đã biết mất, tinh lực mười phần.

Hiện tại Hoắc Đình hẳn là cũng sắp mang theo Chiêu Chiêu trở lại, phải mau chóng tìm việc để làm, trên tay có tiền, trong lòng không thấy hoảng hốt, cũng có thể chậm rãi tính toán.

Bên phía bệnh viện cũng đã cách mười ngày, hiện tại đúng là lúc mấy cô gái nhóm Lưu Hà nhớ thương cô lắm nhỉ, lại trễ thêm chút nữa khiến bọn họ phai nhạt nhiệt tình cũng không tốt, còn có nhà ăn của bệnh viện nữa, hẳn là cũng bắt đầu tuyển người làm rồi.

Bạn đang đọc Bạch Phú Mỹ Thập Niên 70 của Nhục Nhiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rora
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 353

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.