Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân vật chết đầu tiên

Phiên bản Dịch · 864 chữ

Vốn dĩ, Lý Bảo Gia cũng không có được kết cục tốt.

Tuy nhiên ở trong tiểu thuyết, hắn là bị nữ chủ Lục Bách Vi bắt được.

Nhưng hiện tại vì tự bảo vệ mình, Thẩm Hoa Nùng cũng bất chấp được nhiều như vậy.

Lý Bảo Gia cần thiết phải là nhân vật chết đầu tiên!

Thẩm Minh Trạch đặt Lý Bảo Gia ở trên mặt đất, bản thân lại đứng lên trước che chắn hắn kỹ lưỡng, mới bảo Thẩm Hoa Nùng quay đầu lại: “Nói thử xem em đang có chủ ý gì, để anh nghiên cứu kỹ lưỡng.”

“Em nói với anh nè……”

Lặng yên không một tiếng động, cảm giác xa lạ giữa hai anh em được xóa mờ sau màn thủ thỉ nói chuyện to nhỏ.

Thẩm Hoa Nùng đi tới trước cửa nhà, Thẩm Minh Trạch hạ giọng nói: “Nhanh chạy vào nhà đi.”

“Anh, anh làm xong xuôi rồi thì lại đây một chuyến, còn có việc chưa nói xong với anh nữa.”

Thẩm Minh Trạch ừ một tiếng, nhìn em gái vào cửa, nhìn trong phòng một lần nữa lại sáng đèn thì mới nhanh chóng rời đi, lại lần mò tới dốc cạnh sông, ném lại Lý Bảo Gia ở chỗ này rồi vội vàng mà đi.

Qua hơn nửa tiếng đồng hồ, trong thôn đột nhiên có tiếng ồn ào náo nhiệt.

“Lý Bảo Gia cái đồ chó khốn kiếp, tôi đã nói rồi hắn không phải thứ tốt lành gì mà, cho dù đã là phó đội trưởng thì từ trong xương hắn vẫn là một tên lưu manh du thủ du thực đáng chết.

Hiện tại thì hay rồi, nhưng xem như kẻ ác phải đền tội, lần này đến lúc tên lưu manh như hắn phải trả giá rồi chứ? Hắn làm sao dám làm chuyện đó với một cô bé 7 tuổi như Bành Xảo Anh chứ, nhắc tới đều khiến tôi cảm thấy ghê tởm!”

“Chủ nhiệm Hà của công xã hơn nửa đêm đã tới nhà của Lý Bảo Gia nhỉ, còn ôm vợ Lý Bảo Gia là Lưu Thúy Chi trần truồng rồi ở trong phòng phóng đãng nữa đó, đã vậy vừa vặn bị Bảo Hương đi tiểu đêm đụng phải!

Các người đoán xem đây là chuyện thế nào, Lý Bảo Hương nhà người ta nửa đêm như thế nào lại chạy tới phòng anh trai ở bên cạnh nhỉ?”

“Muốn để tôi nói, thì những người này đều nên cho ăn đạn đồng đi thôi! Miễn cho bại hoại không khí của đại đội chúng ta!”

“......”

Thẩm Hoa Nùng mới vừa gạt đi phần nước trong, lấy ra một phần tinh bột kiều mạch đã lắng xuống nguyên một ngày, tráng qua một lớp dầu mỏng vào nồi rồi hấp, liền nghe được phía sau nhà truyền tới từng đợt ồn ào, càng lúc càng huyên náo.

Cô rất nhanh đã phân biệt rõ, hiện tại giọng nói lớn nhất ngăn chặn ồn ào của mọi người là Tưởng Hồng Mai vợ của Hoắc Quốc Bình.

Cửa trước của nhà Hoắc Quốc Bình cũng là cửa sau của căn phía tây nhà Hoắc Đình, câu đối nằm ở cả hai bên cánh cửa, hai nhà cũng là thân thích chưa quá năm đời.

Nghe được tiếng nói đầy căm phẫn của Tưởng Hồng Mai, Thẩm Hoa Nùng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng mặt mày hớn hở, vui sướng khi người gặp họa của đối phương.

Rốt cuộc hôm nay một lưới bắt được hết mấy tên, chủ nhiệm công xã Hà Thắng Lợi, Lý Bảo Gia, vợ của Lý Bảo Gia là Lưu Thúy Chi, đều là đám người Tưởng Hồng Mai chướng mắt, mấy người này ở thôn Hạ Loan cũng không coi người trong gia tộc họ Hoắc ra gì.

Hà Thắng Lợi thân là chủ nhiệm, cũng là ‘hoàng đế’ của công xã Hồng Tinh, nhưng mà không phải hoàng đế người địa phương, hắn là người từ phía trên điều xuống, không thiếu ít lần còn hô quát răn dạy những người đàn ông lớn tuổi trong thôn giống như nhãi con, nhưng không có cách nào khác, người ta là quan to, gắt gao đè nặng bọn họ.

Mà Lý Bảo Gia được Hà Thắng Lợi coi trọng, cứ vậy mà một đường lên chức phó đội trưởng, chuyện này cũng không phải là bí mật gì.

Thôn Hạ Loan hơn phân nửa nhà đều mang họ Hoắc, đột nhiên lòi ra một tên lưu manh siêng ăn lười làm như Lý Bảo Gia, người này không có bản lĩnh lại được ngồi lên chức cao, hiện tại còn đè đầu cưỡi cổ luôn cả cấp trên của hắn là Hoắc Quốc An, người mang họ Hoắc sẽ nghĩ như thế nào?

Vợ của Lý Bảo Gia là Lưu Thúy Chi cũng không phải người quê gốc ở thôn, cùng người trong thôn lui tới cũng không nhiều lắm, nhưng Tưởng Hồng Mai liền không quen nhìn thái độ của kênh kiệu nhìn ai cũng bằng nửa con mắt của đối phương.

Bạn đang đọc Bạch Phú Mỹ Thập Niên 70 của Nhục Nhiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rora
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 341

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.