Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát Bệnh

Tiểu thuyết gốc · 950 chữ

Ninh Thái Thần cố gắng mở đôi mắt ra thì hắn phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường của mình cùng khung cảnh quen thuộc, bỗng nhiên cơ thể hắn có cảm giác đau đớn vô cùng mỗi tấc da tấc thịt như hàng ngàn hàng vạn con côn trùng cắn xé.

Hắn cố gắng nhớ lại mọi chuyện trước khi ngất hắn chỉ biết khi đó vừa giết chết ba người kia xong sau đó được sư phụ hắn khen một câu gì đó rồi hắn cảm giác hoa mắt và bất tỉnh, bây giờ toàn cơ thể hắn đang đau nhức vô cùng khó chịu hắn khó khăn ngồi dậy thì thấy từ ngoài cửa sư phụ hắn đang bưng một chén thuốc nhanh chân bước lại gần hắn :

“Tiểu quỷ con cảm thấy như nào rồi, mau ngồi dậy uống thuốc đi “

Vừa bưng bát thuốc tới sư phụ hắn vừa ân cần hỏi thăm, nhìn khuôn mặt như phụ hiện lên nét tang thương cùng sự lo lắng Ninh Thái Thần cảm giác trong lòng đau nhói .

Vừa đỡ chén thuốc trên tay sư phụ hắn chưa kịp đưa lên miệng hắn đã cảm giác một cỗ nhiệt lưu đang từ từ phun trào từ trong miệng, chỉ thấy nguyên bát thuốc trên tay hắn lúc này đã hoà lẫn cũng máu tươi do hắn nôn ra, sư phụ hắn thấy vậy thì vô cùng lo lắng tiến lại nắm lấy cổ tay hắn mà bắt mạch, nhưng ngay khi lão đặt ngón tay lên thì ánh mắt vô cùng thất thần, được một lúc lão buông tay ra trong sự bất lực.

Ninh Thái Thần lúc này cảm thấy cơ thể mình đang dần thoát lực tất cả các bộ vị đang mất dần sinh cơ, hắn đã chết một lần nên đã rất mẫn cảm với việc sắp chết, nay thấy biểu hiện của cơ thể hắn làm sao mà không biết tiếp theo sẽ sảy ra chuyện gì, lúc này trong ánh mắt hắn bỗng ánh lên sự không muốn hắn khó khăn lắm mới có thể một lần xuyên qua sống lại hắn cũng đã quyết sống một cuộc sống do mình làm chủ nhưng tại sao cái cảm giác đoạt tuyệt sinh cơ này cứ đang bao trùm lấy hắn, trong lòng hắn đang phẫn hận mà giống to :

“ Vì sao vì sao lão thiên đã cho ta được sống lại mà nay lại cướp đoạt đi vì sao Ninh Thái Thần ta không thể sống một cuộc sống do mình làm chủ“

Càng ngày cái cảm giác mất đi sinh cơ càng lớn, lúc này Ninh Thái Thần cũng đã chấp nhận cho số phận bi thảm của mình hắn cố gắng mở mắt nhìn sư phụ mình lần cuối mà nói :

“ Sư phụ cảm ơn “

Nói xong câu đó toàn cơ thể hắn đã đoạn tuyệt sinh cơ, tưởng như mình đã chết nhưng đúng lúc này hắn lại cảm giác được ý niệm của mình không ngờ vẫn còn có thể cảm nhận được, chuyện này hắn cũng không biết phải giải thích thế nào. Theo như ý niệm hắn cảm nhận được thì cái thân thể mình đã chết rồi mà sư phụ hắn bên ngoài vẫn đang ngồi đó nhìn hắn mà nước mắt đang chầm chậm lăn trên gò má, lúc này sư phụ hắn đưa bàn tay lên vuốt ve khuôn mặt hắn mà nói:

“ Tiểu quỷ nhớ năm xưa ta đã mạo hiểm tính mạng cửu tử nhất sinh phá vòng vây đưa con chốn thoát khỏi lũ súc sinh đó , 12 năm ta vất vả nuôi con khôn lớn chỉ mong sau này có thể tu luyện thành tài trở về gia tộc báo huyết hải thâm thù nhưng ta không ngờ bọn chúng lại phá nát linh căn chấn đứt kinh mạnh hại con một đời tàn phế, nhìn tiểu hài tử con những năm tháng này sống trong đau khổ ta thật không can tâm thay con một tý nào, có thể đi đến ngày hôm nay con cũng đã rất cố gắng rồi con hãy yên nghỉ cùng phụ mẫu của mình còn mối huyết hải thâm thù của con ta sẽ thay con đòi lại “

Ý niệm của Ninh Thái Thần nghe sư phụ hắn nói lại chuyện cũ thì vô vàn nghi hoặc nổi lên trong hắn, những chuyện về thân thế sư phụ hắn chưa từng nói với hắn bao giờ con cái gì mà huyết hải thâm thù cùng phụ mẫu nữa , đúng lúc này từ thức hải của hắn bỗng phát ra một luồng hào quang hút lấy ý niệm của hắn.

Ý niệm hắn lúc này đang đứng giữa một vùng không gian rộng lớn như đại dương, khắp nơi đều một màu xanh lam trải dài mà trong phiến không gian này đặc biệt có một tấm kim bài đang treo lơ lửng đứng đó. Ninh Thái Thần tiến lại gần muốn đưa tay ra nắm lấy kim bài nhưng không tài nào nắm được chúng tấm kim bài giống thực hình nhưng lại vô hình thứ duy nhất hắn thấy được đó là mặt trước tấm kim bài khắc một chữ tử.

Lúc này tấm kim bài bỗng nhiên rung lắc nhẹ sau đó một màu tử kim sáng chói lan tỏa từ kim bài ra thức hải hắn sau đó lan ra toàn bộ cơ thể, ý niệm của hắn lúc này cũng bị ánh sáng tử kim sắc bao vây lấy rồi dung hoà vào thân thể.

Bạn đang đọc Bách Luyện Thương Thiên sáng tác bởi Chitonvokhuyet

Truyện Bách Luyện Thương Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chitonvokhuyet
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.