Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống Có Gì Vui, Chết Có Gì Buồn

Tiểu thuyết gốc · 1109 chữ

Nơi đây là sân thượng của một toà nhà hơn trăm tầng, hắn đang đứng tại đây và ngắm nhìn toàn thành phố phía dưới, từ đôi mắt thấm vị nhân gian của hắn ánh lên một vẻ mệt mỏi và chán nản tận sâu bên trong còn như đang hoài niệm về một quá khứ đau thương.

Hắn tên Ninh Thái Thần là chủ một tập đoàn đứng nhất nhì tại Trung Quốc, với khối tài sản khổng lồ hắn đã tương xứng với danh hào những người giàu có nhất thế giới, có thể nói hắn chính là một vị hoàng đế sống muốn thứ gì thì có thứ đấy, nhưng ngay lúc này hoàn cảnh lại khác xa với cái danh hào của hắn. Bên cạnh hắn lúc này là một người đàn ông đeo kính đen đang đứng song song cùng hắn, lúc ngày người đeo kính nhìn vào hắn rồi lại quay mặt đi nhìn toàn cảnh thành phố về đêm rồi nói:

“ Thái Thần cậu có còn nhớ không, con phố kia chúng là nơi chúng ta sinh sống và lớn lên, nhớ ngày đó 3 người chúng ta cùng nhau ăn chung một ổ bánh mì uống chung một trai nước thật khổ cực biết bao “

Nghe người đàn ông đeo kính nói về chuyện cũ đôi mắt hắn lại ánh lên một sự hạnh phúc cùng cô độc.

Khi xưa hắn còn có cô và người đàn ông đeo kính cùng là những đứa trẻ mồ côi đi ăn xin để sống sót qua ngày, khi đó cuộc sống vô cùng khó khăn và cực khổ hắn đã quyết tâm sau này sẽ là một người giàu có, vì cái gì người khác có thể giàu có sung sướng mà hắn lại phải chịu cuộc sống như vậy, trải qua hai mấy năm bằng sự kiên trì và cố gắng hắn đã tạo ra một tập đoàn vô cùng lớn mạnh lúc này dã tâm hắn đã hoàn toàn chiếm lĩnh đi lí trí của hắn biến hắn trở thành một công cụ kiếm tiền kể cả việc cô ấy rời bỏ hắn đi hắn cũng không hề thức tỉnh được cho tới ngày hôm nay người anh em đồng sinh cộng tử của hắn đã phản bội hắn, hắn mới sực tỉnh trong cơn ác mộng này.

Chỉ thấy hắn móc từ trong túi ra một điếu thuốc bỏ vào miệng, đang kiếm bật lửa thì người đàn ông đeo kính bên cạnh đã tiến lên châm lửa cho hắn, hắn hít một hơi thuốc dài rồi chầm chậm nhả khói ra ngoài rồi cất lời :

“ Tiểu Lực cậu có biết sau khi cô ấy rời đi đã đi tới đâu không ?”

Người đàn ông đeo kính nhìn về một phía sau đó nói :

“ Ngày đó cô ấy rời đi tôi đã cố gắng níu kéo và cũng thổ lộ rõ tấm lòng của mình với cô ấy nhưng cô ấy không chấp nhận và nói với tôi một câu, Thái Thần cậu có biết cô ấy nói gì không ?”

Hắn nghe người đàn ông đeo kính nói thì vẫn im lặng kéo một hơi thuốc rồi im lặng, người đàn ông đeo kính thấy hắn im lặng một lúc lại nói tiếp :

“ Cô ấy nói với tôi cậu đã thay đổi rồi người cô ấy yêu là một Ninh Thái Thần thật thà chất phác của ngày xưa chứ không phải là một Ninh Thái Thần chỉ biết tới lợi ích, nếu Ninh Thái Thần của ngày xưa đã không còn thì cô ấy ở lại còn ý nghĩa gì “

“ Thái Thần cậu biết không trước nay tôi vẫn luôn một lòng hướng tới cô ấy dù biết người cô ấy thích là cậu nhưng vì sao lúc cậu thay đổi cô ấy đã từ bỏ nhưng cũng không hướng tới tôi dù chỉ là một cái nhìn là vì sao ? Hứa Lực tôi có gì không bằng cậu, tôi cũng là người một lòng một dạ yêu cô ấy mà nhưng vì sao, vì sao tôi không thể chiếm dù chỉ là một chút trong tim cô ấy không lẽ Hứa Lực tôi không xứng có được tình yêu sao ? “

“ Cậu biết không Thái Thần ngay từ giây phút đó tôi đã quyết tâm đoạt tất cả những gì thuộc về cậu sẽ là của tôi, tất cả mọi thứ kể cả cô ấy dù cô ấy không có yêu tôi, tôi cũng sẽ đoạt cô ấy về bên tôi “

Hắn nghe người đàn ông đeo kính nói vậy cũng chỉ im lặng nghe, trong mắt hắn lúc này đã hiện ra một khuôn mặt xinh đẹp đang mở một nụ cười rạng rỡ nhìn về phía hắn, phải mất một khắc sau hắn mới rời khỏi trạng thái này chỉ thấy hắn quay lại nhìn Hứa Lực và nói :

“ Tiểu Lực cậu đã sinh ra tâm ma rồi, tôi biết mình là dào cản lớn nhất trong thâm tâm của cậu, cuộc sống này Ninh Thái Thần tôi đã nếm đủ thứ trên cuộc sống rồi, chỉ có điều tôi hối tiếc nhất là đã phụ Tiểu Ngư Nhi, Tiểu Lực phải hứa với tôi sau này có gặp lại Tiểu Ngư Nhi hãy giúp tôi chăm sóc tốt cho cô ấy và hãy sống tốt cuộc đời còn lại đừng giống Ninh Thái Thần tôi bị đồng tiền và lợi ích điều khiển tâm trí sống một cuộc sống không thuộc về mình, Tiểu Lực điều cuối cùng tôi có thể làm đó là giúp cậu thức tỉnh khỏi tâm ma của cậu “

Nói xong hắn bước từ từ về phía lan can sân thượng và ngắm nhìn toàn cảnh lần cuối :

“ Sống có gì đáng vui, chết có gì đáng buồn Tiểu Lực bảo trọng “

Chỉ thấy toàn cơ thể hắn đã bước ra một bước ra khỏi lan can, lúc này từ khoé mắt người đàn ông đeo kính chảy ra một giọt lệ bi ai :

“ Ninh Thái Thần tạm biệt “

Lúc này cơ thể hắn đang rơi tự do bất giác hắn cảm giác được trong người nơi trước ngực một cảm giác nóng ran rồi một tia sáng chói loá phát ra, nhưng rồi hắn cũng không còn quan tâm đó là thứ gì nữa hắn đã một lòng muốn chết thì dù thế giới này có sập cũng đâu còn ảnh hưởng gì tới hắn

Bạn đang đọc Bách Luyện Thương Thiên sáng tác bởi Chitonvokhuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chitonvokhuyet
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9454

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.