Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Giấc Mộng.

2397 chữ

_Thiên Quân, cậu dậy chưa?... Sáng rồi đó….. Trong một căn biệt thự tám tầng ở một nơi nào đó ở Thánh Phố Hồ Chí Minh,trên tầng thứ bảy, trước cửa phòng ngủ của Phạm Thiên Quân, một cô gái khoảng 23-24 tuổi mang tạp dề có hình những đóa hoa, những con bướm đang bay rất đẹp, kết hợp với máy tóc đen óng ả, đôi mắt nâu to tròn, chiếc mũi cao cao, đôi môi nhỏ nhắn, cùng với dáng người đầy đặn cao ráo, làn da trắng mềm mại mịn màng, tạo nên một mỹ nhân khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn. _Ai thế,... hôm qua tớ thức hơi khuya… Thiên Quân đang nằm trên chiếc giường nghe kêu thì ngồi dậy dụi dụi đôi mắt vẫn còn mơ ngủ của mình nói. _Thật là… Tiểu Thu, Tử Vân, Dạ Hy, Thanh Thiên, tiểu Yên, tiểu Ngân điều đang ở dưới đợi anh dậy ăn cơm đấy, này anh tỉnh chưa thế? Này….. Cô gái ngoài cửa vẫn cất tiếng nói nhẹ nhàng ôn nhu của mình lên. _Anh tỉnh rồi,... chờ chút rồi anh xuống…. Tuy Thiên Quân nói vậy nhưng mà trong lòng xuất hiện nghi hoặc. “Đây là nơi nào? Ta đáng lẽ nên đang ở trong Sword Art Online chứ? Sao lại ở đây?” Thiên Quân bước xuống giường, đi vào phòng tắm. Khoảng 15 phút sau, Thiên Quân mặc trên người một bộ đồ gồm chiếc quần jean màu đen, trên người khoác một chiếc áo thun màu trắng, tóc còn đọng lại một vài giọt nước bước ra mở cửa phòng. _Thiên Quân, buổi sáng tốt lành. Cô gái vẫn đứng trước cửa chờ Thiên Quân, nhưng Thiên Quân thì không nghe thấy. Lúc này, khóe mắt của hắn hơi ửng đỏ, giống như có lệ châu chuẩn bị chảy ra, Thiên Quân đứng như trời trồng, không nhúc nhích nhìn thẳng vào người phía trước, rồi đột nhiên hắn ôm chặt người kia thều thào: _Tiểu Nhiên, nàng,... nàng đừng rời xa ta… Nói rồi từ trên má của Thiên Quân xuất hiện hại hàng lệ châu lăn dài trên má. _Anh Quân… Người con gái đó chính là người mà Thiên Quân yêu sâu đậm Nguyễn Lan Nhiên, nàng là một cô nhi sống cùng cô nhi viện của Thiên Quân cho đến khi có người đến nhận cô ấy về làm con nuôi, sau đó Thiên Quân cũng được tổ chức sát thủ nhận về đào tạo. Trái với Thiên Quân, nàng là một con người nhiệt tình, hồn nhiên, hòa đồng, khi còn đi học, nàng luôn là học sinh xuất sắc nhất của trường, người vừa đẹp, vừa giỏi, vừa đảm đang, ôn nhu, dịu dàng, lại dễ làm người khác vui vẻ nên nàng luôn được quý mến. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ do tổ chức đưa ra, Thiên Quân cùng đồng đội của mình đã nhập học ở trường mà Lan Nhiên đang học, hai người gặp lại nhau khi vừa khai giảng, cùng nhau cố gắng, cùng nhau nói chuyện, từ từ giữa một chàng sát thủ toàn năng và nàng công chúa ôn nhu dịu dàng đã nảy sinh tình cảm, khi mà Thiên Quân nhận ra mình đã yêu sâu sắc cô ấy rồi thì tổ chức lại cho triệu tập tất cả mọi người về và lần đó cũng là lần đầu tiên làm trái lệnh tổ chức, bị tổ chức truy sát, Thiên Quân vẫn không quan tâm, nhưng một lần vì có chuyện nên phải rời xa nơi ở một thời gian, khi Thiên Quân trở về thì Lan Yên cùng gia đình của cô ấy đều bị hủy diệt. Đau đớn và tuyệt vọng, Thiên Quân cùng đội quân do chính mình và và đồng đội Thất Thần Thánh lập nên, xuất hiện gây một hồi gió tanh mưa máu, cả quân đoàn bất bại của Thiên Quân đã hủy diệt luôn cái tổ chức sát thủ đó chỉ trong vòng một đêm, sau đêm đó tóc của Thiên Quân cũng trở thành màu trắng. _Này, này, này ~ hai người đang làm gì trước cửa phòng thế? Tỉnh lại đi hai vợ chồng, có gì thì ôm nhau vào phòng mà “ Tâm Sự Đêm Khuya “ nhá ~ Tiếng đùa giỡn của Thanh Thiên vang lên làm đôi bạn trẻ của chúng ta giật thót mình người thì xấu hổ cuối đầu vân vê tà áo, người thì lau nước mắt và liếc về tên đang gây chuyện kia. _Tiểu Quân, bình tõm đi, có gì từ từ nói thôi quân tử độngn khẩu bất động thủ. Thanh Thiên toát mồ hôi lạnh, đưa tay hình chữ X về phía Thiên Quân nói. _Thiên ah,... cậu đã lâu không vào rừng bắt gấu nên ngứa tay rồi phải không? Thiên Quân mỉm cười nói, nụ cười như gió xuân khiến Lan Nhiên đang nhìn hắn không khỏi đỏ mặt, đôi mắt như muốn nói “ Thiên Quân thật là soái a~ ”, nhưng lại khiến cho mỗ gây họa nào đó đóng băng đứng hình tại chổ. _Ahihi, đồ ngốc, tên bại hoại ngươi lại dám làm phiền vợ chồng người khác tâm tình, đáng đời! Yêu Nghiệt cũng từ trong góc đi ra. _Fufufu, Lão đại, cậu cũng nên xuống ăn sáng đi chứ, đứng đó làm gì thế? Từ chỗ khác một thiếu nữ tóc xoắn ốc, cười yêu mị đi tới nói. _Yêu nghiệt, Dạ Hy hai nghời dẹp cái kiểu cười rợn người đó đi! Một thiếu niên ở trần, thân hình cơ bắp từ dưới lầu đi lên. _Thiên Ngân ông cũng mặc áo vào đi. _Tán thành: Tử Vân nói đúng đấy. Từ trên lầu, Tử Vân cùng một cô bé nhỏ nhắn gần bằng với Yêu Nghiệt với giọng nói máy móc vang lên. _Thôi mọi người ăn cơm đi, hồi nữa đồ ăn mà nguội lạnh, ăn không được mà chê thì đừng trách vì sao nước biển mặng nhé ~ Lan Nhiên từ trong mơ tưởng tỉnh lại trêu đùa nói. _Vâng ~ Cả đám đồng thanh trả lời. _Chúng ta đi ăn cơm đi… Lan Nhiên quay qua kéo tay Thiên Quân vẫn đang đứng im nói. _ Lão đại chúng ta đ……. _….. Cả đám vừa đi xuống tới hành lang thì quay đầu lại bổng….. Thiên Quân ôm chặt Lan Nhiên vào lòng, hôn vào đôi môi nhỏ nhắn của cô, chiếc lưỡi nhẹ nhàng tách đôi môi rồi đưa vào quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô. Đứng hình tập thể! Cả bọn há hốc mồm đứng im không nhúc nhích. Mặt của Lan Nhiên bắt đầu đỏ lên, mắt cô mở thật to, chân tay mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, may mà có vòng ôm ấp của Thiên Quân nên không ngã. Rầm! Thiên Quân lưu luyến rời khỏi đôi môi của Lan Nhiên nhìn về phía bọn bóng đèn. Nhưng còn người kia thì…. Lân Nhiên đã ngất xỉu luôn rồi! Cô vẫn đang ở trong lòng của Thiên Quân, mặt đỏ đến nỗi như muốn bóc khói lên. …… Sau khi cả nhà ăn cơm thì ai làm việc nấy, Yêu Nghiệt, Dạ Hy, Thiên Thu rủ nhau đi Shopping, Thiên Ngân thì đi vào phòng bảo dưỡng cơ thể cơ bắp của mình, Tử Vân thì lên tầng thượng luyện kiếm, Thanh Thiên thì vào rừng bắt gấu. Trong phòng khách, Thiên Quân ngồi trên ghế sa lon đọc báo uống cà phê, Lan Nhiên thì đang ngồi đối diện làm bài tập, hai người không ai lên tiếng khiến cho không gian yên tĩnh đến mức kì lạ. _Nhiên nhi, em vào trong phòng lấy cho anh quyển sổ màu đỏ có hình hoa hồng đem xuống đây đi. Thiên Quân mở lời nhưng trên, khuôn mặt đã ửng đỏ, đối diện Lan Nhiên nghe Thiên Quân gọi cũng luống cuống đặt viết xuống và ngước lên. _ n… Lan Nhiên xấn hổ cúi đầu nói rồi chạy một mạch lên lầu. Thiên Quân cũng đứng dậy đi ra ngoài. ……….. _ Thiên Quân, có phải cuốn sổ này không…. Rất lâu sau, Lan Nhiên đi xuống lầu hỏi, nhưng lại không thấy Thiên Quân đâu, cô nhìn lên bàn thì thấy có một miếng giấy có chữ ký của Thiên Quân liền mở ra xem. Trên đó viết: “ Đi thẳng ra ngoài đến đền hoa hồng.” Lan Nhiên mang theo quyển sổ, đi ra ngoài, đến một khu vườn trồng đầy hoa hồng. Nơi này do chính tay Thiên Quân trồng, hai người cũng vô tình gặp nhau trong khu vườn này. Trong khu trung tâm có một chỗ dừng chân, trú mưa, trú nắng cho mọi người. Lan Nhiên đi vào nơi được gọi là đền hoa hồng thì thấy được một con mèo đen có đôi mắt màu xanh nước biển, trên thân là một bộ quần áo cho thú nuôi, nói đúng hơn là một bộ đồ tây màu trắng, treenlungw mang theo một lá thư có một cành hoa hồng phía trên. Lan Nhiên ôm con mèo đen lên và cầm lấy bức thư và cành hoa hồng. Trên thư viết: “Đi theo con mèo sẽ đến được khu vườn hạnh phúc.” Con mèo từ trên tay của Lan Nhiên nhảy xuống bắt đầu đi, Lan Nhiên đi theo. ……………. Khoảng ba mươi phút sau, Lan Nhiên đi đến phía trước của một cánh cửa lâu đài cổ xưa. “Hãy đặt vật trao đổi có đóa hồng tượng trưng cho hạnh phúc vào đây để mở ra cánh cửa đến thế giới hạnh phúc.” Từ trong cánh cửa, một giọng nói vang lên. Lan Nhiên trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi đặt quyển sổ có hình hoa hồng mà Thiên Quân nhờ lấy dùm đặt vào. Két….két…. Cánh cửa từ từ mở ra, phía sau đó là một con đường trải đầy hoa hồng. “Nào cô bé, hãy đi đến nơi hạnh phúc đi.” Thanh âm lúc nãy lại vang lên lần nữa. Lan Nhiên đi vào, đi bộ khoảng mười lăm phút thì cô thấy một căn nhà nhỏ, bỗng một cơn mưa rơi xuống, Lan Nhiên ướt từ trên xuống dưới, cô chạy vào căn nhà. Trong căn nhà có một chiếc áo cưới màu trắng cùng các phụ kiện và một chiếc khăn. ………….. Khoảng mười phút sau, từ trong nhà, một nàng dâu xinh đẹp bế theo một con mèo màu đen bước ra….. Lan Nhiên đi tiếp. Tới cuối đường, cô nhìn thấy Tử Vân đang mặc một bộ đồ vét màu đen, đầu tóc gọn gàng, đang đứng đó, cô lên tiếng: _Tử Vân, chuyện gì xảy ra thế? _Bí mật, tí nữa cậu sẽ biết. Cậu nhắm mắt lại đi , không được mở mắt ra nhé... Tử Vân mỉm cười đi lại trùm lên đầu của Lan Nhiên một cái khăn mù xoa, đặt vào tay nàng một bó hoa hồng. Hai người đi vào một cái thánh đường màu trắng. Bên trong là thành viên của đội Thất Thần Thánh cùng người nhà của Lan Nhiên, họ ngồi ngay ngắn không lên tiếng, trên bục là cha sứ, đừng đối diện với cha sứ chính là Thiên Quân lúc này đã thay một bộ đồ vét màu tắng bên túi áo có cài một đóa hoa hồng. _Nào mở mắt ra đi, nàng công chúa xinh đẹp của anh. Thiên Quân mỉm cười ôn nhu, cầm lấy tay của Lan Nhiên nói. Lan Nhiên từ từ mở mắt ra, cô nhìn thấy cảnh này, bất giác cô đứng im không nhúc nhích kinh ngạc nhìn Thiên Quân, cô mỉm cười hạnh phúc nhưng trên mặt đã chảy xuống hai hàng lệ châu. _ Hai con…… Cha sứ bắt đầu đọc. _Con có đồng ý lấy Nguyễn Lan Nhiên làm người vợ hợp pháp của mình không? Cha sứ nhìn về phía Thiên Quân hỏi. _Con đồng ý! Thiên Quân dứt khoát trả lời. _Còn con có đồng ý lấy Phạm Thiên Quân làm người chồng hợp pháp của mình hay không? Cha sứ mỉm cười dịu dàng quay qua hỏi Lan Nhiên. _Con đồng ý! Lan Nhiên kiên định trả lời. _Rất tốt, hai con hãy trao nhẫn cho nhau đi. Cha sứ nói. Thiên Quân cầm lấy tay của Lan Nhiên lên và đeo nhẫn vào ngón áp út, Lan Nhiên cũng đeo chiếc nhẫn còn lại vào ngón áp út của Thiên Quân. _Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi! Sau một tràng pháo tay vang lên, là những yêu cầu của khán giả đang ngồi nhìn phía dưới. _Em yêu, mọi người yêu cầu kìa…. Thiên Quân nhìn chằm chằm vào Lan Nhiên nói. _Lợi cho anh rồi… Lan Nhiên đáp lời, khuôn mặt ửng đỏ, nhắm mắt. Hai người hôn nhau thật lâu, khi Thiên Quân mở mắt ra thì chỉ thấy phía trước mình vẫn là Lan Nhiên đang mỉm cười nhìn mình, nhưng mọi cảnh quan xung quanh chỉ còn là một màng trắng xóa. _Thiên Quân, em yêu anh…. mãi mãi yêu anh, và hẹn gặp lại! Lan Nhiên mỉm cười, trên má xuất hiện hai hàng lệ châu, thân ảnh cô từ từ biến mất…. _Này, Akira… Akira dậy đi chứ sau lại nằm ngủ ở đây…. Nghe tiếng gọi, Thiên Quân mở mắt ra, đập vào mắt hắn là một thảo đồng cỏ và một nam một nữ đang lo lắng nhìn mình. _Kirito, Asuna,... là hai người ah…. Thiên Quân dụi dụi mắt ngáy ngủ nói. _Này, cậu biết tìm nơi ngủ thật, nơi này đẹp đó ta cũng muốn làm một giấc…. Kirito mở miệng ngáp một hơi rồi nói. _Thôi đi ông tướng tới giờ đánh boss tầng rồi kìa hai người thật là…. Asuna kéo tay kirito lôi đi. _Tớ biết rồi…. Thiên Quân nói. Hắn nhìn vào bàn tay của mình rồi lẩm bẩm: _Lúc nãy chỉ là mộng thôi sao?..... _Đi nhanh lên, tí nữa mà trễ thì ta không chịu trách nhiệm đâu đấy. Asuna thấy Thiên Quân chưa rời khỏi chỗ nói vọng lại. _Ta tới liền…. Thiên Quân đứng lên chạy về phía hai người…..

Bạn đang đọc Bách Chiến Đế Thần của hibikiakirasouma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.