Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại gặp truy sát

Tiểu thuyết gốc · 2051 chữ

Nhân Trung Long dùng linh hồn lực cảm nhận thì liền bắt được dấu vết của một kẻ khác tới cứu nữ nhân kia. Hắn cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt nên liền để hai người các ả rời đi. Sau khi xác nhận hai kẻ kia đã đi rất xa thì hắn mới thở phào một hơi, quay lại đỡ lấy hai cha con Huyết Tán vương dậy. Tiểu Tuyết ở phía xa cũng chạy lại hỏi thăm tình hình, nhìn thấy thảm trạng của Huyết Tán vương thì nàng ta không khỏi lo lắng. Trong quá trình đưa Huyết Tán vương về phủ dưỡng thương thì Nhân Trung Long cũng kịp làm quen với nàng ta. Nàng này tên là Thiên Tuyết, là con gái của một cao thủ khí hải cảnh trong Thanh Mộc dong binh đoàn, một trong những thế lực hiếm hoi có quan hệ tốt với Huyết Tán vương. Sau khi đưa Huyết Tán vương đi nghỉ ngơi dưỡng thương thì Nhân Trung Long cũng vội vàng cáo từ ra về mặc cho Hy Tuyền nhiệt tình muốn mời hắn ở lại để cảm tạ ơn cứu mạng. Thực ra hắn không phải là không muốn ở lại, chỉ là sau khi để linh hồn lực của Đan lão phụ thể thì hắn sẽ rơi vào trạng thái suy yếu vô cùng, nếu bị địch nhân tìm tới thì chỉ có nước chết. Hắn khá là tin tưởng vào nhân phẩm của hai cha con Huyết Tán vương nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, tốt nhất là phải trở về Cửu Trùng lâu ngay lập tức.

Vừa về tới Cửu Trùng lâu là hắn lập tức chạy về phòng của mình, đóng cửa bế quan không cho ai hỏi thăm gì. Lúc này thì tác dụng phụ của việc linh hồn phụ thể bị hắn đè ép cũng bộc phát ra khiến hắn đầu váng mắt hoa. Nhân Trung Long cố gắng giữ bản thân được tỉnh táo bởi vì một khi rơi vào trạng thái hôn mê thì phải mất rất lâu mới có thể tỉnh lại được, nếu muốn khôi phục thực lực trong thời gian ngắn nhất thì chỉ có một cách đó là tu luyện. Hắn tự cắn đầu lưỡi một cái, đau đớn truyền đến khiến cho mồ hôi lạnh từ trên trán ứa ra, đủ để hắn tạm thời giữ lại ý thức. Lấy ra một lọ thủy tinh chứa chân khí linh dịch, hắn dốc liên tiếp mấy giọt vào miệng rồi bắt đầu tu luyện. Thời gian cứ như thế mà trôi, nhoáng một cái lại qua mười ngày nữa. Kỳ thực từ lúc đám người Nhân Trung Long tới Vô Nguyên giới này tới giờ thì chỉ có đoạn thời gian đầu là gặp chút khó khăn, còn lại thì đều trải qua một cách tương đối yên bình. Nhân Trung Long sau lần bế quan dài ngày này thì không những khôi phục được thương thế mà còn tăng cấp tu vi lên khí hải cảnh, lại một lần nữa nâng cao chiến lực của bản thân. Từ thập tuyền cảnh lên tới khí hải cảnh là một bước tiến lớn, sự thăng cấp của một đại cảnh giới khiến cho tu vi của hắn nhận được một lần biến chuyển về chất. Bây giờ cho dù không có Đan lão hỗ trợ thì hắn vẫn có tự tin bản thân có thể toàn thân rút lui trước mặt của Độc Băng vương.

-Vù vù!

Thiên hỏa được hắn xuất ra lượn lờ trên hai lòng bàn tay, tay trái là Thanh Mộc Thiên Hỏa, tay phải là Địa Hỏa Bình Viêm. Sau khi thăng tới khí hải cảnh thì khả năng điều động lẫn chưởng khống thiên hỏa của hắn đều tăng mạnh, nếu thêm cả Cửu U Viêm của Đan lão thì chỉ bằng một chiêu Tận Thế Hỏa Bạo của hắn có thể lấy nửa cái mạng của cường giả nửa bước hóa cương cảnh.

Đang đắm chìm trong cảm giác đê mê mà sức mạnh đem lại thì chợt hắn cảm nhận được dao động năng lượng kịch liệt ở bên dưới. Hắn lập tức phi thân ra khỏi phòng của mình, qua đường cửa sổ mà đáp xuống dưới đường cái. Chân vừa đáp đất là ánh mắt của hắn đã dán về phía bên trái, nơi đó có mấy thân ảnh đuổi giết nhau, một vài người trong số đó còn là người quen của hắn. Hai người chạy đằng trước đều là nữ, một người là mỹ phụ trung niên lạ mặt mặc ngân y, người còn lại chính là Độc Băng vương. Có điều lần này ả ta không mặc hắc y bao kín người cùng với mạng che mặt mà là một bộ y phục màu tím. Nhìn kỹ ra thì dáng người của nữ nhân này cũng thật là đẹp, tổng thể thì tương đối cao gầy, lại có lồi có lõm, nếu không phải vì gương mặt xấu xí thì ả ta cũng là một đại mỹ nhân rồi.

-Độc Băng vương, Lang Nha vương, hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi rồi! Ta sẽ sớm để cho các ngươi đoàn tụ với đám thủ hạ của các người trong Sát Lang đoàn, từ nay thiên hạ vô Sát Lang!

Tiếng nói âm lãnh của Huyết Tán vương vọng lại từ phía đằng sau. Nhân Trung Long nghe được lời này thì giật bắn mình, ý tứ trong lời nói của Huyết Tán vương rõ ràng là Sát Lang đoàn đã diệt môn rồi, chỉ còn sót lại hai nữ nhân kia mà thôi. Mới mấy ngày trước Huyết Tán vương còn suýt chút nữa mất mạng trong tay Độc Băng vương mà bây giờ nhìn lại tình trạng của hai người lại khác nhau một trời một vực. Khí tức của Độc Băng vương tương đối suy nhược, chắc hẳn đã trải qua chiến đấu từ trước đó rồi nhưng khẳng định còn có di chứng từ sau lần chiến đấu với hắn. Trái ngược với ả ta, khí tức của Huyết Tán vương lại mãnh liệt vô cùng, sát khí dật tán ra bốn phía còn mạnh hơn so với mười ngày trước khi hắn gặp đối phương lần đầu. Tu vi của hắn lại không có thay đổi, điều này chứng tỏ người kia đã che giấu thực lực của bản thân, lại giả vờ yếu đuối để lợi dụng hắn ra tay giúp mình, quả thực là kẻ đáng sợ. Nhân Trung Long lúc này đã hơi hối hận vì giúp đối phương rồi, cũng may việc làm của hắn cũng chẳng mang lại hậu quả gì. Thế nhưng việc bị người khác lợi dụng đúng là khó chịu, cũng dạy cho hắn một bài học về việc không được dễ dàng tin người.

-Sau hôm nay nhất định phải tới Huyết Tán phủ đòi thù lao. Hừ hừ, dám hố bản thiếu như vậy, nếu không bắt các ngươi trả giá lớn thì không làm ta vừa lòng được.

Nhân Trung Long thầm tự nhủ, cũng chuẩn bị quay lại Cửu Trùng lâu. Hắn không có ý định nhúng tay vào tranh đấu của mấy người kia, lại nói lần này kẻ bị đuổi giết còn là địch nhân của hắn đây.

-Đoàn trưởng!

Một võ giả mặc hắc y kín người đột nhiên lao ra từ trong góc phố, chạy tới chắn trước người của mỹ phụ gọi là Lang Nha vương.

-Hắc tử, không được, ngươi mau chạy đi!

Lang Nha Vương nhận ra đó là thuộc hạ của mình thì kinh hô, cầm tay hắn kéo mạnh hắn ra đằng sau. Động tác này chỉ khiến nàng ta chậm lại một nhịp nhưng đã đủ để Huyết Tán vương đuổi kịp nàng, một chưởng đánh vào sau lưng nàng. Điều khiến nàng ta không ngờ nhất là nam nhân gọi là Hắc tử được nàng cứu vậy mà lại rút đao ra đâm về phía nàng, dù nàng ta phản xạ nhanh né tránh được bộ vị yếu hại nhưng một đao kia vẫn đâm trúng mạn sườn trái của nàng, cơ hồ là đến cùng lúc với một chưởng của Huyết Tán vương.

-Bành! Phập!

Lang Nha vương bị đánh bay ngược về phía sau, Độc Băng vương kêu lên một tiếng ngạc nhiên, đánh bay Hắc tử rồi đỡ lấy nàng ta.

-Ngươi … tên phản đồ …

Lang Nha vương tức giận chỉ tay về phía Hắc tử, lại không nói nên lời. Người kia nhìn nàng ta với ánh mắt giễu cợt mà nói:

-Đoàn trưởng, ngươi đừng trách ta. Sát Lang đoàn diệt môn là điều tất yếu, ta chỉ làm việc có lợi cho bản thân mà thôi. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, lựa chọn của ta không phải là lựa chọn khôn ngoan sao?

Hai người Lang Nha vương bị chọc giận, suýt chút nữa thì mất đi lý trí, có điều vẫn cố nhịn được. Độc Băng vương ôm lấy Lang Nha vương vừa đau khổ chống đỡ công kích vừa chạy về phía Cửu Trùng lâu, đoạn đường chỉ có hơn trăm mét nhưng nàng ta cũng chịu mười mấy chưởng của địch nhân, thương thế càng lúc càng nặng, tử y lúc này cũng bị máu tươi nhuộm thành màu tím sẫm. Mặc dù khí tức của nàng ta mỗi lúc lại trở nên yếu nhược đi nhưng tốc độ chạy trốn thì không hề giảm xuống, ánh mắt vẫn kiên định hướng về phía Cửu Trùng lâu. Huyết Tán vương cùng đồng bọn dù có cố gắng thế nào cũng không thể ngăn cản bước tiến của nàng ta, cuối cùng vẫn để nàng ta tiến vào trong Cửu Trùng lâu.

-Vụt!

Thấy thân ảnh kia đi vào trong tửu lâu của mình, Nhân Trung Long không khỏi nhíu mày nói:

-Ngươi tới đây làm gì? Cửu Trùng lâu không hoan nghênh ngươi!

-Tử …

Lang Nha vương định nói gì đó nhưng lại bị nàng ta ngắt lời:

-Đừng nói gì cả, chúng ta nhất định sẽ không sao đâu.

-Ta đang nói chuyện với ngươi đó! Cửu Trùng lâu không hoan nghênh hai người các ngươi, phiền các ngươi rời đi!

Nhân Trung Long lại cao giọng mà nói, có điều Độc Băng vương căn bản không để ý tới hắn khiến hắn cũng chỉ đành thôi. Dù sao đôi bên cũng không có thâm cừu đại hận gì, không phải địch nhân chân chính, nàng ta tới Cửu Trùng lâu thì chính là khách. Nào có đạo lý đuổi khách ra ngoài chứ, trừ khi ngươi không muốn mở cửa làm ăn nữa, hơn nữa bây giờ mà động thủ với nàng ta thì chính là hành vi bỏ đá xuống giếng mà chỉ có kẻ tiểu nhân mới có thể làm được. Có điều Nhân Trung Long cũng không định để cho nàng ta dễ chịu.

-Nhân Trung Long lão đệ!

Mấy người Huyết Tán Vương cũng chạy vào bên trong Cửu Trùng lâu, cả đám không dám trực tiếp động thủ mà quay qua chào hỏi với Nhân Trung Long.

-Huyết Tán vương!

Nhân Trung Long gật đầu chào lại, vẻ mặt lạnh lùng của hắn đối lập với vẻ nhiệt tình của Huyết Tán vương, có điều đối phương lại như không để ý thấy việc này.

-Lão đệ này, ngươi cũng biết quan hệ giữa ta và Sát Lang đoàn là như thế nào, không biết Cửu Trùng lâu có thể đứng ngoài cuộc được không? Tất nhiên nếu như có gây ra tổn thất gì với quý lâu thì ta nhất định sẽ bồi thường thỏa đáng.

Huyết Tán vương không vòng vo mà trực tiếp mở miệng yêu cầu. Hắn không muốn để cho hai người Độc Băng vương có thời gian thở dốc, bằng không rất có thể sẽ sinh ra biến cố. Nhân Trung Long liếc nhìn Độc Băng vương một cái, sau đó như cười như không đáp:

-Cửu Trùng lâu chúng ta sẽ không nhúng tay vào chuyện của các người!

-Ngươi …

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.