Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trắc thí thực lực

Tiểu thuyết gốc · 2027 chữ

Hắn bị vây tại cảnh giới luyện khí đại viên mãn đã mấy tháng trời rồi, cuối cùng hôm nay cũng thành công đột phá. Có điều đáng mừng nhất vẫn là Hỗn Độn Long Thần quyết có bước tiến triển lớn. Mỗi một đại cảnh giới của pháp quyết luyện thể này chỉ có chia ra làm hai cấp độ đó là tiểu viên mãn và đại viên mãn, mà Lạc Long bây giờ đã đạt tới cấp độ đầu tiên.

Tinh thần của hắn khoan khoái, cũng không cần phải nghỉ ngơi, trực tiếp cho bốn tôn khôi lỗi đi về phòng rồi hắn một mình đi ra ngoài. Sau khi hắn ra khỏi phòng thì liền trực tiếp đi báo danh gia nhập vào quân doanh. Những người theo dõi hắn suốt cả đêm, bao gồm cả người của Diêm Thanh đều vô cùng ngạc nhiên khi thấy hắn chỉ đi một mình, mà ba người Đào Lộc lại giống như bốc hơi khỏi thế gian vậy. Có điều Diêm Thanh cũng không quan tâm tới bọn họ, mà đám người của Bạch Hạc tông cũng không quản chuyện này. Bọn hắn chỉ hận Lạc Long vì đã khiến cho hai người Tôn Tường và Tôn Na Ân thân bại danh liệt mà thôi, ba người Đào Lộc căn bản không đáng nhắc tới.

-Ngươi chính là Lạc Long?

Sau khi Lạc Long hoàn thành thủ tục báo danh thì có một vị quân binh tới gặp hắn.

-Chính là tại hạ.

Lạc Long chắp tay với đối phương đáp lại.

-Đi theo ta, ta sẽ dẫn ngươi tới nơi trắc thí thực lực.

-Được.

Với mỗi một người tới đăng ký báo danh vào quân đội thì đều phải trải qua một bài trắc thí thực lực để sắp xếp vị trí chiến đấu. Khác với quân đội chính quy, quân đội ở biên cương là một đám long xà hỗn tạp, đủ các thành phần từ đệ tử tông môn cho tới tán tu. Vì vậy nên quân doanh ở các thành trì biên cương cũng không có cơ chế cạnh tranh cùng với thăng chức, chỉ cần ngươi đạt tới tu vi hoặc chiến lực nhất định thì liền có thể đạt được chức vị tương ứng trong quân doanh.

Các đại thành trì ở biên cương về cơ bản thì đều có kết cấu tổ chức tương đối giống nhau. Tỉ như Huyết Sát thành có trăm vạn quân binh, lực lượng chủ yếu thì đều là võ giả luyện khí cảnh, bọn hắn được gọi chung là binh sĩ. Mỗi một nhóm hai mươi binh sĩ sẽ được đưa vào cùng một nhóm tạo thành một tiểu đội, người mạnh nhất được đảm nhiệm vị trí tiểu đội trưởng. Cứ năm tiểu đội thì sẽ chịu sự quản chế của một võ giả, người này được gọi là bách phu trưởng, thực lực rơi vào khoảng khí động cảnh sơ kỳ và trung kỳ. Phía trên bách phu trưởng còn có thiên phu trưởng, quản lý cả ngàn binh sĩ, thực lực thì phải đạt tới khí động hậu kỳ hoặc đại viên mãn. Mà những cường giả đạt tới khí tuyền cảnh thì ít nhất cũng phải đảm nhiệm chức vụ vạn phu trưởng, hiệu lệnh vạn người. Cường giả khí từ ngũ tuyền cảnh trở lên thì đều được phong làm tướng sĩ, người đứng đầu quân doanh thì giữ chức thống lĩnh.

Lạc Long được vị binh sĩ kia đưa đến một diễn võ trường tương đối rộng rãi, nơi này chính là nơi trắc thí thực lực cho binh sĩ mới nhập ngũ.

-Thông thường mỗi ngày sẽ có khoảng ba bốn người tới báo danh, người tới cũng có thực lực không đều. Vậy mà ngày hôm nay lại có đến hơn hai mươi người tới nơi này, hơn nữa thực lực đều là luyện khí đại viên mãn.

Tên binh sĩ kia ghé vào tai Lạc Long nói nhỏ, tên này khẳng định là người được Diêm Thanh phái tới bảo hộ cho hắn. Mặc dù hơn hai mươi người kia che giấu rất tốt nhưng Lạc Long có thể tinh tường cảm nhận được bọn hắn thỉnh thoảng lại liếc mắt về phía mình. Lạc Long cũng không có để ý đám người này, chỉ cười nhạt một tiếng rồi cũng đứng vào hàng chờ đợi. Sau khi một đám người được lấy thông tin thì vị chủ quản trắc thí thực lực cũng cao giọng nói:

-Các ngươi đều có tu vi luyện khí đại viên mãn, đều có thể đảm nhiệm chức vị đội trưởng trong doanh. Có điều doanh trại cũng không cần những kẻ hữu danh vô thực, nếu như thực lực của các ngươi không bằng với những võ giả luyện khí đại viên mãn khác thì chỉ có thể làm binh sĩ phổ thông mà thôi.

Lời nói của tên này rất hợp tình hợp lý, thực lực của võ giả đôi khi không chỉ tính bằng tu vi thôi.

-Do đó các ngươi sẽ phải trải qua trắc thí bằng cách thực chiến.

Chủ quản chỉ tay lên võ đài ở phía xa, mọi người cũng đánh mắt nhìn theo:

-Tất cả các ngươi cùng lên đó quần chiến đi, ba kẻ còn ở lại trên đài sau cùng sẽ được nhận chức đội trưởng của quân doanh.

-Cái gì?

Nam tử dẫn Lạc Long tới đây nghe vậy thì giật mình.

-Ninh chủ quản, làm như vậy hình như có chút không ổn. Sao có thể để cho bọn hắn quần đấu được chứ, không phải trước giờ đều tổ chức ghép cặp đơn đấu hay sao?

Ninh chủ quản thản nhiên đáp:

-Bình thường mỗi ngày đều chỉ có lác đác vài người tới báo danh, hơn nữa tu vi còn không đồng nhất, hiếm khi mới thấy hai người có cùng thực lực tới. Thế nhưng hôm nay có tới hơn hai mươi người tu vi như nhau, chẳng lẽ ngươi muốn bản quan phải làm trắc thí tới sáng mai hay sao?

Tên binh sĩ kia á khẩu không biết nói gì nữa.

-Vị đại ca này xin hãy yên tâm, ta sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Lạc Long mỉm cười nhìn vị binh sĩ kia mà nói. Hắn đã sớm nhìn ra tên chủ quản này nếu không phải người của Bạch Hạc tông thì cũng đã bị bọn chúng mua chuộc, căn bản không thể nói lý. Vả lại hắn cũng lười nói lý, dù sao cũng chỉ là một đám luyện khí cảnh mà thôi, trong mắt hắn còn không bằng cặn bã.

-Bắt đầu đi!

Khi hơn hai mươi người đều đã đi lên võ đài thì Ninh chủ quản hô lên một tiếng để cho chiến đấu được diễn ra. Ngay khi chiến đấu vừa bắt đầu thì ánh mắt của hai mươi mấy võ giả liền đồng loạt chuyển về phía Lạc Long, lúc này bọn hắn cũng không cần che giấu sát cơ của mình nữa. Lạc Long ban đầu thì có vẻ sợ hãi, sau đó lại như hiểu ra điều gì đó. Hắn thở dài một tiếng, vẻ mặt xám như tro tàn mà nói:

-Ta dù sao cũng là cá nằm trên thớt, giãy giụa cũng vô dụng. Các ngươi cứ việc quyết định xem ai sẽ là người lĩnh công đi, ta sẽ ở yên đây chờ các ngươi.

Nói rồi hắn trực tiếp ngồi xuống một góc trong võ đài, lộ ra vẻ cô tịch.

-Ha ha, coi như tiểu tử ngươi thức thời.

Nếu Lạc Long không muốn chiến đấu thì hắn có thể nhận thua, căn bản không ai có thể làm khó dễ hắn. Vậy mà hắn lại làm bộ giống như đang giơ tay chịu trói, chẳng lẽ hắn bị điên hay sao? Đám võ giả trên đài tuy rằng cảm thấy khó hiểu nhưng lại càng hưng phấn, vội vàng lao vào tranh đấu kịch liệt.

Một tên nam tử cao lớn bất ngờ tung một quyền vào đồng bạn đứng bên cạnh khiến đối phương cong người lại như một con tôm, trực tiếp bất tỉnh nhân sự. Một nam tử gầy yếu khác chợt xuất hiện sau lưng hắn, đánh một chưởng khiến hắn hộc máu. Đây chính là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng đằng sau. Có điều nam tử gầy yếu kia còn chưa kịp đắc ý thì lại bị một kẻ khác công kích. Đám võ giả trên đài đều hướng công kích của mình tới những người đứng bên cạnh, mỗi một chiêu thức đều vô cùng lăng lệ ác liệt, chẳng mấy chốc đã có những người bị đánh đến mức trọng thương sau đó bị ném ra khỏi đài. Ninh chủ quản thấy đám ngu ngốc này bị Lạc Long lừa cho quay mòng mòng thì lạnh lùng cười, cũng không có ý nhắc nhở. Hắn tuy nhận tiền của Bạch Hạc tông nhưng cũng đã làm tròn trách nhiệm của mình, những việc còn lại hắn cũng không quản.

Rất nhanh chiến cuộc trên đài đã có kết quả. Không ngoài dự liệu của Lạc Long, bây giờ chỉ còn có ba nam tử còn trụ lại trên đài. Ba tên này tuy không phải đệ tử của tông môn nào nhưng căn cơ vững chắc, kỹ xảo chiến đấu cũng tương đối tốt.

-Tiểu tử, chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận gì, chúng ta chỉ cần phế đi hai chân của ngươi, sau đó có thể bàn giao lại với Bạch Hạc tông rồi.

-Hắc hắc, tốt nhất là phế thêm hai tay của hắn đi.

Hai tên võ giả trong đó mỗi người một câu đe dọa Lạc Long, người thứ ba cũng nhìn hắn với ánh mắt đầy sát ý. Lạc Long cười khẩy một cái, hóa thành một đạo tàn ảnh đánh lên người của bọn hắn. Ba tên võ giả còn chưa kịp phản ứng thì liền bị đánh ngã, trong miệng rỉ ra máu tươi. Bọn hắn vội vàng đứng dậy, ánh mắt mang theo vẻ kiêng kị nồng đậm. Xem ra tiểu tử này từ đầu tới giờ chỉ chơi trò giả heo ăn thịt hổ. Bọn hắn không do dự mà lấy ra bảo khí của bản thân, thi triển bộ pháp mà công tới Lạc Long.

-Dừng tay!

Tên binh sĩ đưa Lạc Long tới cao giọng quát. Hắn ta có tu vi khí động cảnh sơ kỳ, là một tên bách phu trưởng, có điều ba tên võ giả kia cũng không quan tâm đến lời của hắn.

-Phập phập phập!

Tên bách phu trưởng kia cùng với Ninh chủ quản trợn mắt há hốc mồm. Mới vừa rồi bọn hắn nhìn thấy thân ảnh của Lạc Long lóe lên một cái, sau đó ba tên võ giả kia liền bị chém rụng tay cầm bảo khí. Máu tươi từ vết thương cuồng phun, khi ba người bọn hắn ý thức được thì trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu đau đớn.

-Ngu xuẩn!

Lạc Long bước xuống dưới, mỉm cười với Ninh chủ quản hỏi:

-Vị chủ quản này, tại hạ có thể đi nhận vị trí của mình hay chưa?

Ninh chủ quản giật giật khóe miệng, có chút lắp bắp mà đáp:

-Được … được … được chứ. Ngươi về phòng chờ một chút, lát nữa sẽ có người tới đưa ngươi đi nhận chức.

-Được.

Lạc Long trở về phòng của mình chờ đợi, đến đầu giờ chiều thì liền có người tới dẫn hắn đi. Quân doanh được chia thành khu vực của các đại đội, mỗi một đại đội lại có quân số lên tới một vạn, đương nhiên khu vực sinh hoạt cũng vô cùng rộng lớn. Huyết sát thành có quân số trăm vạn, tương đương với một trăm đại đội, ấy thế nhưng diện tích mà quân doanh chiếm cứ còn chưa đến một nửa diện tích thành trì.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.