Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hợp tác với thương minh

Tiểu thuyết gốc · 2006 chữ

Vị trung niên võ giả này tên gọi là Doãn Đàm, đối với những nhân vật cấp bậc này thì Lạc Long đều có một chút hiểu biết. Doãn Đàm như liếc nhìn hắn như có thâm ý, cũng không biết có tin lời hắn nói hay không, chỉ lạnh nhạt mở miệng nói:

-Ồ, Doãn mỗ cảm thấy thật vinh hạnh khi được công tử biết tới. Có điều theo như thông tin của chúng ta thì trước đây công tử đã từng nhận là hiền chất của một vị phân hội trưởng của Tử Nguyệt thương hội, không biết việc này có thật hay không?

Doãn Đàm đây là đang muốn thẩm vấn Lạc Long về việc hắn nói ra quan hệ với Lạc Đông Hành khi vừa mới bước vào Tử Dương thành. Ánh mắt hắn nhìn Lạc Long mang theo một tia quang mang kỳ lạ, giống như có thể nhìn xuyên thấu nội tâm của hắn vậy. Đây là thủ đoạn đặc thù của cường giả khi thẩm vấn những kẻ có thực lực nhỏ yếu, chỉ là một chiêu này đối với Lạc Long thật chẳng đáng một xu. Hắn không tỏ vẻ gì với lời nói đó mà chỉ mỉm cười.

-Một chút thủ đoạn để lừa mấy tên tiểu nhân vật mà thôi, Doãn hội trưởng không nên nghĩ đó là sự thật. Lạc Đông Hành kia đã bị một vị đại nhân vật giết chết mấy chục năm nữa, đâu có cái gì gọi là chất tử với chất nữ chứ.

-Ồ, nói như vậy thì Lạc công tử có thể nào đang lừa gạt chúng ta như lừa gạt mấy tên tiểu nhân vật kia không?

Lạc Long tỏ ra có chút ngạc nhiên với lời này.

-Sao có thể như vậy chứ? Doãn hội trưởng nghĩ nhiều rồi.

-Thật sao? Vậy xin hỏi Lạc công tử tại sao lại nói ra Tử Thanh đạo nhân?

-A, chuyện này sao? Thật không dám giấu, Tử Thanh hoàng chính là phụ thân của ta.

-Cái gì?

Doãn Đàm nghe vậy thì như bị điện giật, sắc mặt có chút tái mét. Đối phương có thể nói ra chính xác cái tên Tử Thanh hoàng thì tuyệt đối không phải đang nói láo, có điều ngay sau đó hắn liền sầm mặt lại, trên người tỏa ra uy áp khổng lồ của cường giả khí hải cảnh áp lên người của Lạc Long, hắn gằn giọng mà hỏi:

-Ngươi định nói với bản hội trưởng Tử Thanh hoàng vẫn còn sống hay sao?

Tử Thanh hoàng là một nhân vật phong vân của Nam Vực mấy chục năm trước, chỉ là hắn bí mật làm điều bất nhân nên bị một đạo phân hồn của Lạc Long đánh chết. Tình cờ thay người này cũng họ Lạc, vì vậy nên Lạc Long mới lôi hắn ra làm bình phong cho mình. Lạc Long là người ra tay giết chết hắn, đương nhiên rất rõ ràng việc này. Ngay sau khi Tử Thanh Hoàng bị giết thì con trai hắn cũng chịu chung số phận, chỉ là chuyện này không có ai biết nên Lạc Long mới giả làm con trai hắn. Đối với áp lực như núi của Doãn Đàm thì Lạc Long coi như không thấy, hắn nhếch mép lên nở một nụ cười ngạo nghễ.

-Các người đều cho rằng cha ta bị vị đại nhân kia đánh chết hay sao? Ha ha, ta cũng không ngại nói cho Doãn hội trưởng biết, tất cả những chuyện năm đó chỉ là một vở kịch mà thôi. Những năm này cha ta vẫn một mực đi theo đại nhân và làm việc cho người.

Doãn Đàm thấy đối phương có thể coi rẻ uy áp của mình thì cả kinh, thế nhưng so với sự oanh động trong lời nói của Lạc Long thì lại chẳng tính là gì, Tử Thanh hoàng còn sống hay sao? Sự kiện năm đó Đông Hải quân đánh chết Tử Thanh hoàng đã gây ra chấn động không nhỏ, vậy mà thiếu niên này lại nói tất cả chỉ là một vở kịch, rốt cuộc là sao? Doãn Đàm vội thu uy áp của bản thân vào, hai tay hắn xoa cằm, suy nghĩ trong đầu cấp tốc xoay chuyển, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Lạc Long. Hắn nhìn đối phương với ánh mắt hòa ái, lại mang theo một chút vẻ cung kính, chắp tay thi lễ một cái.

-Hà hà, Doãn mỗ là người lỗ mãng, vừa rồi có chút thất thố nên mới để khí tức của bản thân giật tán ra ngoài, còn xin công tử đừng trách.

-Không sao.

-Công tử có thể nói cho tại hạ biết Tử Thanh hoàng đại nhân hiện tại đang ở nơi nào hay không?

Doãn Đàm mang theo vẻ dè dặt mà hỏi Lạc Long. Lạc Long cười nhẹ, trên mặt không để lộ chút cảm tình gì.

-Ha ha, mấy chục năm nay không ai biết tung tích của vị đại nhân kia, chứng tỏ vị đại nhân đó không muốn bị người tìm ra. Đã vậy Doãn hội trưởng cũng muốn tìm hiểu hành tung của hắn sao?

Trên trán Doãn Đàm có mồ hôi lạnh chảy xuống, lời nói của đối phương quả thực đã đánh vào chỗ kiêng kỵ trong lòng hắn.

-Công tử nói đùa rồi, Doãn mỗ chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi.

Bây giờ thì hắn đã thật sự tin tưởng và lời của đối phương rồi. Tạo nghệ trên phương diện nói láo của Lạc Long quả thực cũng rất cao thâm, nếu như lời nói dối của hắn quá hoàn mỹ mà không thể chứng minh được thì sẽ khiến không ít người hoài nghi, thế nhưng hắn lại nói ra một chuyện mà mọi người không nghĩ sẽ xảy ra, như vậy lại càng khiến bọn họ tin tưởng hơn. Đây gọi là trong thực có hư, trong hư có thực.

-Không biết hôm nay Lạc công tử tới tệ xá là có việc gì?

Sau khi đã thăm dò thân thế của Lạc Long thì Doãn Đàm liền đi vào chủ đề chính.

-Ta muốn làm một giao dịch với Tam Thiên thương minh.

-Ồ, không biết công tử muốn làm giao dịch gì?

-Chuyện này lại phải nói tới tình cảnh của ta một chút, hiện tại ta đang trong giai đoạn khảo nghiệm của gia tộc để cạnh tranh vị trí gia chủ tương lai.

Doãn Đàm nghe vậy thì hơi có chút kinh ngạc, mặt đầy hứng thú mà hỏi:

-Không biết công tử phải làm loại khảo nghiệm gì?

-Đề khảo nghiệm của ta là trong vòng hai mươi năm phải xây dựng ra một thế lực đỉnh tiêm trong Văn Lang đế quốc.

Lời này của Lạc Long khiến đối phương chấn động không nhỏ. Các thế lực của Văn Lang đế đô có sự phân chia đẳng cấp rất rõ ràng. Theo đó thì một tông môn có tông chủ là cường giả khí tuyền cảnh thì được gọi là thế lực nhị lưu, nếu tông chủ là cường giả khí hải cảnh sơ kỳ thì liền là thế lực nhất lưu còn thế lực đỉnh tiêm là thế lực có tông chủ là cường giả khí hải cảnh đỉnh phong. Nếu nói như vậy thì Lạc Long muốn đạt tới khí hải cảnh đỉnh phong trong vòng hai mươi năm sao? Cho dù có đánh chết Doãn Đàm thì hắn cũng không dám tin. Như vậy lời giải thích hợp lý nhất chính là Lạc Long muốn chiêu mộ cường giả khí hải cảnh đỉnh phong về thế lực của mình, mà để làm như thế thì thứ hắn cần nhiều nhất chính là tiền.

-Lạc công tử muốn thành lập một thương hội hay sao?

Doãn Đàm rất thông minh, đối phương chỉ nói có vài ba câu thì hắn liền biết đối phương muốn phát triển một thế lực dưới dạng thương hội.

-Doãn hội trưởng quả nhiên tinh ý, có điều tại hạ cũng không muốn giành mối làm ăn của quý thương hội, chỉ là muốn hợp tác một chút mà thôi. Ta muốn lấy đan dược làm mặt hàng kinh doanh chủ yếu, giai đoạn mở đầu nếu có thể thông qua Tam Thiên thương minh để quảng bá một chút thì thật tốt.

Lời này của Lạc Long cũng để cho hắn phải suy nghĩ, tuy rằng nâng đỡ người này thì thế lực của hắn có thể sẽ trở thành đối trọng của Tam Thiên phân bộ tại Văn Lang đế quốc, có điều phụ thân của hắn lại có liên hệ trực tiếp với Đông Hải quân đã biến mất trên tu chân giới hơn hai mươi năm kia. Bản thân Doãn Đàm cũng thấy khó giải quyết việc này nên sau khi suy tính một chút thì hắn liền lấy ra một ngọc giản truyền âm để báo cáo với thượng cấp, sau khi được chỉ thị thì hắn liền mỉm cười với Lạc Long mà nói:

-Lạc công tử, thương minh của chúng ta đồng ý hợp tác với ngươi, có điều cũng không thể giúp đỡ ngươi không công được.

-Chuyện này là tất nhiên, đan dược của ta bán ra ngoài dựa trên danh nghĩa của quý thương minh sẽ trích ra hai thành lợi nhuận làm thù lao cho các ngươi, Doãn hội trưởng thấy sao?

Đề nghị này phải nói rất hào phóng. Cho dù là đan sư tự do khi gửi đan dược cho các thương hội thì cũng chỉ cần trả một thành lợi nhuận mà thôi, Lạc Long vì để đối phương quảng bá cho mình mà chấp nhận bỏ ra hai thành lợi nhuận, như vậy đã rất nể mặt Tam Thiên thương minh rồi.

-Được, vậy thì chúng ta coi như đã kết minh rồi, sau này nếu công tử có đan dược gì muốn bán ra ngoài thì cứ cho người mang tới chỗ ta là được.

Doãn Đàm không cần suy nghĩ nhiều mà sảng khoái đáp ứng, chỉ sợ Lạc Long sẽ đổi ý. Thế nhưng hắn nào biết Lạc Long luyện chế đan dược chưa từng thất bại, lại lấy một hóa chín nên hai thành lợi nhuận trên danh nghĩa kia kỳ thực chưa chắc đã tới một phần trăm lợi nhuận thực tế.

-Mời Doãn hội trưởng xem qua thứ này.

Lạc Long lấy từ không gian giới chỉ ra hai bình ngọc, bên trong mỗi bình ngọc là chín viên đan dược. Doãn Đàm nhận lấy hai bình ngọc thì mở nắp ra rồi đổ vài hạt đan dược ra ngoài xem xét.

-Tụ khí đan đồ cấp và tôn cấp, tất cả đều là cấp bậc tiệm cận hoàn mỹ!

Hai mắt của Doãn Đàm sáng lên như đèn pha. Võ giả luyện khí cảnh trở lên đều tu luyện chân khí trong cơ thể, mà tụ khí đan lại có tác dụng tăng tốc độ hấp thụ thiên địa linh khí cho võ giả và tăng tốc độ chuyển hóa thiên địa linh khí thành chân khí, có thể nói đây là một loại đan dược vô cùng thiết yếu của võ giả trên luyện thể cảnh, cũng là một loại đan dược chưa bao giờ để xuất hiện hiện tượng ế ẩm trên thị trường. Ấy là còn chưa kể đan dược mà Lạc Long đưa ra lại có chất lượng tiệm cận hoàn mỹ, mang ra bên ngoài thì chắc chắn sẽ bị người tranh nhau mua.

-Lạc công tử, thứ này đúng là đồ tốt, luyện đan sư của ngươi cũng không phải người tầm thường nha, nếu như sau này công tử có thêm đan dược loại này thì cứ việc mang tới, đảm bảo lợi nhuận sẽ được thu về sau ba ngày.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.