Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diễn Thủy Vô Tận quyết

Tiểu thuyết gốc · 1911 chữ

Lạc Long biết cho dù hắn có nghĩ như thế nào thì cũng không nghĩ ra được nguồn gốc của công pháp này nên liền dứt khoát không nghĩ nữa. Hắn đứng dậy, lấy toàn bộ mười bộ thi thể võ giả của Cửu Kiếm môn ra, lại lấy ra khôi lỗi gọi là Đinh Thất kia. Nhìn vào khôi lỗi Đinh Thất này hắn lại cười khổ một trận, thời gian quá cấp bách, trong vòng hai ngày hắn chỉ có thể luyện chế ra được một khôi lỗi như thế này mà thôi, thật không giống hình người chút nào mà, hơn nữa điều khiển cũng tương đối khó khăn, cũng may trong lúc giao chiến với người của Cửu Kiếm môn hắn cũng không có để lộ ra sơ hở gì. Trước đó hắn lấy toàn bộ thi thể võ giả để rút ra huyết nhục tủy dịch, vì vậy mà trong tay hắn không còn dự trữ bộ thi thể võ giả nào, vì vậy mới phải tự tay luyện chế một khôi lỗi hình người. Bây giờ hắn đã có thi thể của võ giả Cửu Kiếm môn rồi, chỉ cần luyện chế lại một chút là có được một tôn khôi lỗi hoàn mỹ. Sau khi bày ra tụ hỏa trận, lập tức bên trong sương phòng xuất hiện vô số ngọn hỏa diễm bay múa trong không trung. Việc hắn nhờ Nhân Trung Long đi tìm thú hỏa đồ cấp đỉnh phong cũng không có hoàn thành, vì vậy nên mỗi khi luyện chế đồ vật vượt qua nhân cấp thì hắn cũng chỉ đành sử dụng tụ hỏa trận mà thôi. Khôi lỗi Đinh Thất bị nâng lên không trung, hỏa diễm bên trong trận pháp bị hắn điều khiển liền lao tới thiêu đốt nó, tách ra tinh hoa của tài liệu luyện khí rồi dung nhập vào mười bộ thi thể kia, chỉ sau một canh giờ hắn đã luyện chế ra mười tôn khôi lỗi nhân hình hoàn mỹ, tuy rằng vóc người của bọn hắn không bị thay đổi nhưng dung nhan đã bị Lạc Long chỉnh sửa, trở nên hoàn toàn khác với lúc trước. Hắn lại lấy ra một ngàn viên linh thạch nhét vào trong ngực của mỗi một khôi lỗi một lượng linh thạch khác nhau, tu vi càng cao thì hắn càng để nhiều linh thạch. Linh thạch là một loại đá năng lượng bên trong chứa đựng linh khí thiên địa tinh thuần nhất, võ giả không thể tùy ý lấy ra hấp thụ để gia tăng tốc độ tu luyện nhưng có thể dùng để kích phát gia tăng uy lực cho trận pháp hay điều khiển khôi lỗi. Mặc dù nói linh thạch vô cùng diệu dụng nhưng giá cả cũng rất đắt đỏ, phải tốn một trăm linh tệ trung phẩm, cũng chính là một vạn linh tệ hạ phẩm mới mua được một viên, hơn nữa nếu muốn tăng tốc độ tu luyện thì võ giả có thể phục dụng đan dược, hiệu quả vừa cao hơn mà giá cả cũng rẻ hơn không ít, vì vậy nên chỉ có trận pháp sư mới chịu dùng linh thạch mà thôi, điển hình là Hạ Ngưng của Cửu Kiếm môn. Khi nàng ta giao đấu với Lạc Long đã tiêu tốn ba trăm viên linh thạch, cũng chính là ba vạn linh tệ thượng phẩm, con số này cũng không nhỏ một chút nào, cũng chỉ có trận pháp sư gia đại nghiệp đại mới chịu được tốc độ tiêu hao đó. Xong việc luyện chế khôi lỗi thì hắn lại quay lại trên giường tĩnh tọa tu luyện.

Từ khi hắn đột phá tới luyện khí cảnh tới bây giờ có rất nhiều chuyện xảy ra, hắn vừa tu luyện xong Hỗn Độn Long Thần quyết thì đám người của Cửu Kiếm môn lại tìm tới cửa khiến hắn bận rộn với việc luyện chế khôi lỗi, kết quả là ngay cả việc tu luyện công pháp mới hắn còn chưa động vào.

-Diễn Thủy Vô Tận quyết!

Đây là một công pháp đồ cấp cực phẩm thuộc tính thủy, là bản công pháp phải tu luyện cùng với Diễn Thủy Phách Thể quyết trước đó. Với sự am hiểu của bản thân về thủy hệ lực lượng của mình, Lạc Long chỉ mất một đêm liền có thể nhập môn công pháp này. Công pháp này cũng tương đối giống với Diễn Thủy Phách Thể quyết, có thể diễn hóa chân khí thủy thuộc tính vô cùng tinh thuần thành những trạng thái nóng lạnh khác nhau, đương nhiên tác dụng lớn nhất của nó vẫn là có thể biến thành hàn băng, vừa có thể công lại có thể thủ. Có điều công pháp này cũng có điểm đặc sắc riêng mà Lạc Long chưa bao giờ thấy được ở bất cứ công pháp đồ cấp nào khác, đó chính là khả năng tích trữ vô tận. Người tu luyện Diễn Thủy Phách thể quyết có thể ngưng tụ toàn bộ chân khí của bản thân thành một viên thủy tinh hạch để cất giữ trong đan điền rồi lại tiếp tục hấp thụ chân khí, khi chân khí trong cơ thể cạn kiệt thì chỉ cần cho một viên tinh hạch bạo phát, lập tức trong cơ thể sẽ tràn đầy chân khí như trạng thái đỉnh phong. Lạc Long thử nghiệm vài lần thì thấy rằng việc sử dụng tinh hạch này không hề có phụ tải đối với thân thể, có thể dùng bao nhiêu lần cũng được. Mặc dù thủy tinh hạch này không thể mang ra khỏi cơ thể võ giả để cất giữ trong không gian giới chỉ nhưng theo thực lực của võ giả tăng lên thì lượng tinh hạch có thể dự trữ cũng sẽ ngày càng cao, đến một mức độ nhất định thì còn có thể dự trữ số lượng gần như vô tận, đây cũng chính là ngụ ý của hai từ vô tận trong Diễn Thủy Vô Tận quyết. Mỗi võ giả có thể dự trữ được số lượng tinh hạch khác nhau, cụ thể bao nhiêu thì phải xem tố chất đan điền của từng võ giả. Theo như bên trên công pháp ghi lại thì một võ giả luyện khí sơ kỳ phổ thông có thể dự trữ được một viên tinh hạch, cộng với chân khí có sẵn trong cơ thể thì lượng chân khí mà người đó có thể chứa đựng đã gấp đôi bình thường. Ấy vậy mà Lạc Long lại vô cùng biến thái, hắn dành ra cả một đêm để ngưng tụ ra được mười hai viên tinh hạch, tức là lượng chân khí hiện tại của hắn liền nhiều gấp mười ba lần bình thường, đây cũng là giới hạn của hắn.

Một đêm không ngủ nhưng tinh thần của Lạc Long lại càng phấn chấn hơn bình thường, hắn đứng dậy mặc vào hắc bào che kín cả người rồi lặng lẽ đi ra ngoài. Sau khi rẽ trái quẹo phải một hồi hắn cũng tới được một lầu các vô cùng khí thế, bên trên đề mấy chữ “Tử Nguyệt phách mại tràng”. Đây là phòng đấu giá của Tử Nguyệt thương hội, thương hội lớn nhất phía đông của Văn Lang đế quốc. Vừa mới bước vào cửa của phòng đấu giá Lạc Long đã thấy bên trong có rất nhiều người qua lại. Cho dù không có đấu giá hội thì phòng đấu giá của Tử Nguyệt thương hội vẫn luôn bày bán rất nhiều đồ tốt, vì vậy nơi này quanh năm đều tấp nập. Lạc Long vừa mới bước vào cửa thương hội thì liền có một thiếu nữ xinh đẹp đi tới mỉm cười với hắn nói:

-Xin hỏi khách nhân có cần tiểu nữ giúp gì hay không?

Từ trong hắc bào phát ra âm thanh già nua lạnh nhạt đáp:

-Ta muốn gặp phân hội hội trưởng của các ngươi.

Thiếu nữ này nghe hắn nói vậy thì có chút nhướng mày, không lẽ người này đến để gây sự? Có điều nàng ta cũng không có nói ra ngoài mà nhẹ nhàng nói:

-Tiên sinh thứ lỗi, hội trưởng của chúng ta công việc đầy mình, khó có thể tiếp kiến ngài được.

Lạc Long cười lạnh, tiếng cười khục khục nghe vào tai có chút quái dị.

-Ngươi đây là đang khinh thường lão phu không có tư cách cùng hội trưởng của các ngươi gặp mặt có đúng không?

Thiếu nữ càng nhíu chặt hai mày nhưng vẫn rất khách khí.

-Tiên sinh ngài hiểu lầm rồi, tiểu nữ chỉ nói sự thật thôi.

-Hừ, bớt hoa ngôn xảo ngữ đi, chỉ là gặp mặt hắn một chút mà thôi, thứ này đã đủ tư cách chưa.

Lạc Long đưa cho thiếu nữ một tấm tiêu dụng ngọc bài, thiếu nữ không hiểu nhưng cũng cầm lấy ngọc bài quét qua một lượt.

-Tử Nguyệt thương hội, hạn mức: năm trăm vạn trung phẩm linh tệ.

Thiếu nữ chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một hồi, từ khi sinh ra tới bây giờ nàng còn chưa bao giờ thấy được một tấm tiêu dụng ngọc bài nào có giá trị lớn tới như vậy. Lập tức vẻ khó chịu trên mặt nàng hễ quét là sạch, thay vào đó là vẻ tươi cười niềm nở.

-Tiểu nữ có mắt không tròng mong tiên sinh không trách tội, bây giờ ta liền đi thông tri cho chấp sự báo lại cho hội trưởng, xin ngài đợi một lát.

Dứt lời, thiếu nữ liền quay người chạy vào bên trong phòng đấu giá, một lát sau thì nàng đã quay lại, bên cạnh còn có một tên trung niên nam tử. Trung niên nam tử này vẻ mặt cung kính mà nhìn Lạc Long, mới vừa rồi hắn nghe thiếu nữ kia bẩm báo việc Lạc Long mang theo một tấm tiêu dụng ngọc bài có định mức trên trời khiến hắn cũng phải kinh hồn táng đảm, mang theo tâm lý nghi hoặc mà chạy ra ngoài xem xét. Vừa mới gặp Lạc Long thì người này liền ôm quyền hành lễ nói:

-Đại nhân, mời ngài đi theo ta lên gặp hội trưởng.

Lạc Long không có đáp lời hắn mà gật gật đầu. Hai người cùng nhau đi lên tới tầng cao nhất của phòng đấu giá, dọc đường đi trung niên nhân kia đã cố trì hoãn thời gian, cũng nhiều lần thăm dò hắn nhưng vẫn chẳng có thu hoạch gì, đến tầng cao nhất cũng chỉ đành để mặc hắn đi vào trong gặp hội trưởng. Lạc Long đi vào trong phòng thì thấy được một nữ tử mỹ mạo, bộ dạng đoan chính nhưng mị lực thì không hề nhỏ, khiến hắn có chút xúc động. Nử tử kia nhìn qua bộ dáng chừng hơn hai mươi, dáng người yểu điệu, nàng ta ngồi trên ghế đang đọc một ít thư từ gì đó, bộ dáng vô cùng ưu nhã. Thấy người đến thì nàng ta liền để đống thư từ trên tay xuống, đứng dậy lên tiếng:

-Tại hạ Tử Mục Lan, không biết các hạ xưng hô như thế nào, lại tới tìm ta có việc gì?

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.