Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Dược trai (1)

Tiểu thuyết gốc · 1950 chữ

Tất nhiên điều này cũng nằm trong suy nghĩ của Lạc Long, hắn lại lấy ra một miếng ngọc giản cùng với mấy bình đan dược đưa cho nàng.

-Ha ha, không có thiên phú cũng không sao, đây là một bí pháp tu luyện linh hồn ta tình cờ có được, ngoài ra chỗ này cũng có một ít dưỡng hồn đan, muội chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì nhất định tốc độ thăng tiến linh hồn cũng sẽ không thua kém tu vi là bao.

Hai mắt Lạc Vân sáng lên, chỉ cần nhìn vào mấy bình dưỡng hồn đan kia thì nàng liền biết bản thân thực sự có thể tu luyện được linh hồn. Ba thứ cốt lõi nhất của một tu chân giả chính là thân thể, tu vi và linh hồn, ba thứ này có quan hệ rất mật thiết với nhau, chỉ cần một phương diện đạt được tăng trưởng thì những phương diện còn lại cũng sẽ được hưởng lợi. Tuy nhiên trong tu chân giới ngày nay thể tu đã hầu như không còn nữa, linh tu thì thưa thớt vô cùng, võ tu liền trở thành con đường tu luyện phổ thông nhất của tu chân giả. Cũng vì vậy mà công pháp và đan dược tu luyện thân thể và linh hồn đều vô cùng thưa thớt, mà dưỡng hồn đan chính là một loại đan dược bổ trợ linh hồn rất tốt. Thế nhưng nàng còn chưa biết thứ thực sự quý giá lại là pháp quyết tu luyện linh hồn bên trong ngọc giản kia. Đây là pháp quyết được sáng tạo bởi Lạc Long, một linh thần hàng thật giá thật, cho dù nói đây là một trong những pháp quyết tu luyện linh hồn cao cấp nhất tu chân giới thì cũng không ngoa một chút nào. Tất nhiên pháp quyết tu luyện linh hồn này cũng có nhiều chỗ khó hiểu, hai người bọn họ một hỏi một đáp đến tận rạng sáng mới thôi. Khi mặt trời vừa mới ló rạng Lạc Long liền đã qua phù chú các mua đến mấy chục vạn tấm phù chỉ, mấy chục cây phù bút, phù mực thì càng không biết đếm bao nhiêu cho hết.

Sau khi đã xử lý xong xuôi mọi việc, toàn bộ cao tầng của Long Vân tông liền cùng với hai người Nhân Long và Tử Y Lưu Ly lên đường rời khỏi Tử Dương thành. Đi được vài dặm đường thì bọn họ liền tách thành hai đoàn người, một đoàn có bốn người gồm hai huynh muội Lạc Long và hai người Nhân Long trước thì đi đến Đông Lâm thành, đoàn người còn lại thì trực tiếp tới Hắc Thạch thành tìm chỗ nghỉ chân trước. Bốn người Lạc Long thuê bốn con ngựa tốt đi một mạch tới Đông Lâm thành cũng chỉ mất buổi sáng liền đến nơi, sau khi trả một trăm linh tệ phí vào cửa cho mỗi người thì liền dễ dàng được thông quan. Lần này trở về Đông Lâm thành chủ yếu là vì Tử Y Lưu Ly, nàng này cũng không có đồ vật gì cần thu thập, chỉ là quay lại tiêu diệt toàn bộ Vạn Dược trai rồi lập tức sẽ rời đi. Thế nhưng trước đó bọn họ liền có việc cần làm, chính là đi viếng thăm một chút ba đại thế lực là Lâm gia, Mạnh gia và Mộc Xà dong binh đoàn. Lần trước tiêu diệt hết đám cao tầng của ba cỗ thế lực này thì mấy người Lạc Vân cũng tìm được chìa khóa bảo khố của bọn hắn, vì vậy mà lần này mấy người bọn họ cũng tiện đường quét hết bảo vật của ba thế lực này luôn, còn về việc diệt môn Lạc Long nói ra trước đó thì cũng chỉ là nhất thời tức giận mà thôi, dù sao trong ba thế lực này cũng có rất nhiều người vô tội, vả lại ân oán giữa hắn với đám người kia cũng đã kết thúc rồi. Bốn người đến trong âm thầm, đi trong lặng lẽ, nhẹ nhàng quét sạch toàn bộ bảo vật trong bảo khố của ba thế lực đi, thậm chí lúc đi còn cẩn thận khóa lại những tòa bảo khố đó, thật không biết khi những người kia mở được bảo khố ra sẽ có phản ứng dạng gì nữa. Ban đầu Lạc Long còn có chút hứng thú với mấy tòa bảo khố kia, tuy nhiên sau đó hắn rất nhanh liền đã cảm thấy thất vọng. Cũng đúng, dù sao thì bảo vật lọt được vào pháp nhãn của hắn cũng không có nhiều

Tiếp theo ba người Lạc Long theo chỉ dẫn của Tử Y Lưu Ly đến một góc phía đông của Đông Lâm thành. Nơi này là khu vực phồn hoa nhất trong thành này, là nơi tụ tập toàn bộ đan phường, khí phường và phòng đấu giá của Tử Nguyệt thương hội. Bốn người quẹo trái rẽ phải một hồi, cuối cùng cũng đến một tòa kiến trúc vô cùng rộng lớn, bên trên có đề ba chữ Vạn Dược Trai, đây chính là nơi mà Tử Y Lưu Ly muốn đến. Bốn người vừa mới bước vào cửa thì liền có một tên tiểu nhị chạy ra tiếp đón. Tên này dáng người cao gầy, khuôn mặt cũng thuộc dạng dễ nhìn, thực lực cũng đạt tới luyện tủy cảnh, nếu là ở trong những thành trì hạ đẳng thì cũng là kẻ phong vân một cõi, thế nhưng bên trong thành trì cao đẳng này lại chỉ có thể làm một tên canh cửa, đúng thật là địa phương khác biệt thì con người cũng khác biệt.

-Hoan nghênh các vị đến với Vạn Dược Trai của chúng ta, tiểu nhân nhìn mấy vị tương đối lạ mặt, không biết các vị có phải người tại Đông Lâm thành hay không?

Tiểu nhị này ngoài Lạc Long ra thì không còn cảm nhận được thực lực của ba người còn lại, vì vậy nên thái độ của hắn chính là tất cung tất kính.

-A Đại, ngươi không nhận ra ta hay sao?

Chợt một tiếng nói thanh thoát dễ nghe vang lên đằng sau đám người, tiểu nhị tên A Đại vừa nghe thấy thanh âm này thì có chút sững người, vội vàng đưa mắt nhìn ra phía sau đám người. Vừa rồi hắn để ý nhất chính là Lạc Long đi đầu đám người, bây giờ nhìn kỹ mới phát hiện ra thân ảnh yểu điệu của thiếu nữ mặc tử y đứng sau cùng, chợt kinh hô lên:

-Lưu Ly tỷ? Tỷ sao lại về đây? Những người khác đâu rồi? Tại sao người của Mộc Xà dong binh đoàn lại nói các người đã bỏ mạng bên trong Sùng Dương sơn mạch vậy?

A Đại có chút kích động hỏi liên tiếp một mạch, từ trong lời nói của hắn thì đám người Lạc Long cũng nghe ra được vấn đề. Mộc Xà dong binh đoàn chắc hẳn đã lấy cớ đoàn người do Mộc Trường Hồng dẫn đi toàn bộ đã vẫn lạc bên trong Sùng Dương sơn mạch để người của Vạn Dược trai không đi tìm kiếm bọn họ.

-Một lời khó nói hết, sau này có thời gian sẽ kể cho ngươi sau.

Nói rồi nàng bí mật ghé vào tai hắn mà hỏi:

-Cao tầng của dược trai có ở bên trong hay không?

A Đại nghe vậy thì vẻ mặt nghiêm túc, thì thầm vào tai nàng đáp:

-Khoảng bảy thành cao tầng đều có ở đây, nhất là phụ tử Cố Thành cũng ở bên trong, tỷ tỷ ngươi nhất định phải cẩn thận đấy.

-Ta biết rồi.

Tử Y Lưu Ly liền dẫn đám người Lạc Long đi vào trong hậu viện, a Đại thấy vậy thì muốn nói gì đó nhưng bị nàng giơ tay lên cản lại.

-Bọn hắn là bằng hữu của ta, ngươi cứ đi làm việc của mình trước đi.

Nàng ta đã nói như vậy thì hắn cũng đành để mấy người Lạc Long đi qua. Tử Y Lưu Ly dẫn ba người bọn họ đi qua dược các bên ngoài tiến vào một hậu viện, thời gian lúc này là khoảng giữa trưa nên bên trong viện có chút vắng vẻ, lại đi lòng vòng một hồi, đến trước cửa của một biệt viện rất lớn thì mới dừng lại. Lúc này bên trong một căn sương phòng có tiếng nam nhân thở dốc và tiếng nữ nhân rên rỉ truyền ra, dường như không hề kiêng kỵ những người khác có thể sẽ nghe thấy vậy, khiến cho hai nữ tử đỏ mặt, Lạc Long và Nhân Long cũng có chút mất tự nhiên. Tử Y Lưu Ly hơi lộ vẻ tức giận, khẽ cao giọng hô:

-Trai chủ, Tử Y Lưu Ly có việc xin cầu kiến.

Theo lời nói của nàng phát ra thì động tĩnh bên trong cũng dừng lại, mất một lúc sau cửa phòng mới mở ra, bên trong có một trung niên nam tử bước ra. Khi trung niên nam tử này nhìn thấy nàng ta thì giật mình mà nói:

-Thực sự là Lưu Ly sao? Sao có thể như vậy được, rõ ràng …

Nàng trực tiếp cắt lời hắn mà nói:

-Trai chủ, Lưu Ly có việc vô cùng quan trọng cần bẩm báo, người trước hết xin để ta nói một lời đã.

Trai chủ của Vạn Dược trai bị nàng cắt lời thì có chút không vui, lại thấy nàng dẫn theo mấy kẻ ngoại nhân tới thì lông mày có chút nhíu lại, nhưng khi nhìn thấy Lạc Vân cao quý mỹ lệ thì lại cảm thấy kinh diễm, trong lòng có đủ loại suy nghĩ không ngừng loạn chuyển. Hắn ho nhẹ một tiếng, giọng điệu uy nghiêm mà nói:

-Có việc gì thì mau nói đi.

-Sự việc có chút nghiêm trọng, xin trai chủ hãy triệu tập toàn bộ nhân thủ của Vạn Dược trai về đây.

Vừa nói nàng lại vừa liếc qua ba người Lạc Long rồi lại nháy mắt ra hiệu cho trung niên nam tử, hắn ta thấy như vậy thì có chút ngạc nhiên không hiểu mà hỏi lại:

-Sự việc gì mà lại nghiêm trọng tới mức phải triệu tập toàn bộ nhân thủ của chúng ta về vậy?

Tử Y Lưu Ly lại nháy mắt ra dấu cho hắn, cắn răng một chút rồi thấp giọng đáp:

-Ta cùng ba vị bằng hữu này cùng nhau thăm dò một động phủ của một vị cao nhân để lại, bên trong có một bảo vật trân quý, tuy nhiên bảo vật chỉ có một mà chúng ta lại có đến bốn người, vì vậy ta liền đề xuất với bọn họ Vạn Dược trai sẽ trả cho ba người họ một khoản tài phú, coi như là mua lại bảo vật này từ chỗ bọn họ. Bảo vật kia có chỗ trân quý quá mức, cần phải tập trung toàn bộ tài nguyên của mọi người bên trong Vạn Dược trai mới đủ tiền để trả cho họ.

Trung niên nam tử kia nghe vậy thì hai mắt có chút sáng ngời, nhìn nàng mà hỏi:

-Vậy bảo vật kia bây giờ là ai đang giữ?

-Ta không có giữ nó, chúng ta đã thống nhất để một trong ba người bọn họ bí mật giữ bảo vật đó.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.