Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Linh Chi Thủy

Tiểu thuyết gốc · 2058 chữ

Mộc Trường Hồng lại nhìn ba tên kia quát lớn, hắn thực sự sợ rằng ba tên đó sẽ vì mạng sống mà bán đứng mình. Cũng còn may ba tên kia cũng không phải là kẻ ngu, sẽ không vì một lời nói của địch nhân mà trở mặt với người mình. Mộc Trường Hồng ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn Lạc Long, cười lạnh nói:

-Hắc hắc, tiểu tử, ta thấy ngươi vẫn nên bỏ kế ly gián thấp hèn đó đi, không có tác dụng đâu.

Lạc Long nhìn hắn như nhìn một người chết, trong ánh mắt mang theo sự khinh thường nồng đậm, không mặn không nhạt đáp:

-Ấu trĩ.

Phía xa xa, Nhân Long và Tử Y Lưu Ly có chút bồn chồn, tuy hai người bọn họ đã cá cược với Lạc Vân rằng Lạc Long sẽ thua thế nhưng sâu trong thâm tâm, hai người bọn họ thực sự không muốn Lạc Long sẽ xảy ra chuyện gì. Chỉ là hắn thực sự có thể một mình đánh thắng năm tên cường giả đỉnh tiêm của ba thế lực lớn hay sao? Thế nhưng kết quả rất nhanh đã có rồi, chỉ thấy thân ảnh của Lạc Long đột nhiên biến mất trong không khí, khi xuất hiện trở lại đã đứng bên cạnh Mộc Trường Hồng, trường kiếm gác lên cổ của hắn.

-Thứ quỷ gì vậy?

Nhân Long kinh hô, Tử Y Lưu Ly thấy vậy thì đồng tử cũng co rút. Đây chính là bộ pháp kỳ dị khi nàng lần đầu gặp hai huynh muội Lạc Long đã thấy qua. Lúc đó nàng còn đang định đâm lén Lạc Vân một đao thì Lạc Long liền thi triển bộ pháp này tới trước mặt nàng ngăn lại một đao đó, nghĩ đến việc này lại khiến trong nội tâm nàng có chút xấu hổ, quả thực nếu như thực lực của hai người bọn họ không tệ thì bây giờ đã là hai cỗ thi thể rồi. Bây giờ được chứng kiến bộ pháp quỷ dị này một lần nữa, Tử Y Lưu Ly vẫn cảm thấy kinh ngạc vạn phần. Phải biết nàng ta đã là một cường giả khí động cảnh hàng thật giá thật, có thể nói là xưa đâu bằng nay, vậy mà nàng vẫn không thể nhìn ra huyền cơ trong bộ pháp của Lạc Long, cũng lắm chỉ thấy được một ít bóng mờ giống như tàn ảnh lưu lại khi Lạc Long di động mà thôi. Mộc Trường Phong đột nhiên cảm giác được dưới cổ mát lạnh thì sợ run người, khóe miệng hắn co giật một chút, len lén vận chân khí hộ thân lên trên cổ mà nói:

-Lạc … Lạc Long, ngươi bình tĩnh đã, có gì chúng ta có thể thương lượng lại, ta có thể …

Chỉ nghe phụt một tiếng, cổ hắn lập tức bị trường kiếm cắt qua. Mộc Trường Phong cứ như vậy trực tiếp bỏ mình. Bốn tên còn lại thấy vậy thì như thấy quỷ, lông tơ dựng đứng hết lên, thân mình không tự chủ được đạp lui về phía sau. So với việc có thể một người đánh chết hơn một trăm người thì việc trong nháy mắt miểu sát một tên luyện khí đỉnh phong càng khiến cho người khiếp sợ hơn. Mộc Trường Phong có thực lực tương đương với Mạnh gia gia chủ, so với ba người còn lại thì cũng mạnh hơn không ít, vậy mà chỉ trong một cái nháy mắt liền biến thành một cỗ thi thể. Bốn người bọn sợ hãi thật rồi, tên nào tên nấy đều lấy hết sức lực bình sinh ra mà chạy, trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng xin tha.

-Lạc thiếu hiệp, ngươi tha cho chúng ta đi.

-Lạc đại nhân, ngươi tha cho ta một mạng đi.

-Lạc gia gia …

Lạc Long lại nhàn nhạt liếc nhìn bọn hắn mà nói:

-Ta đã cho các ngươi cơ hội rồi, là do các ngươi không biết quý trọng đấy thôi.

Thân ảnh của hắn lại một lần nữa biến mất trong không khí nhưng lần này thời gian kéo dài hơn lần trước rất nhiều, đến khi xuất hiện trở lại thì đám bốn tên luyện khí đại viên mãn kia đã là bốn cỗ thi thể rồi, tất cả đều bị một kiếm chém đứt cổ mà bỏ mạng. Xong việc Lạc Long đi một vòng qua đám thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi trên mặt đất gỡ ra không gian giới chỉ trên tay bọn hắn lần lượt kiểm tra. Đến khi lướt qua một chiếc không gian giới chỉ trong đó thì hai mắt của hắn bắn ra tinh quang nồng đậm không gì sánh được, khóe miệng của hắn không tự chủ được mà kéo lên, nở một nụ cười tươi như hoa.

-Dị thủy, là dị thủy! Con bà nó, không ngờ vận số của lão tử lại tốt như vậy, đánh bậy đánh bạ mà cũng chiếm được một đoàn dị thủy, lại còn là Không Linh Chi Thủy nữa chứ. Lần này thì lời to rồi, ha ha ha ha.

Trong Lòng của hắn bây giờ đang gào thét không ngừng vì sung sướng, trên mặt vẫn treo một vẻ tươi cười rạng rỡ. Phía xa xa, Nhân Long thấy hắn như vậy thì khóe miệng co giật một trận, hơi khó khăn mà quay ra hỏi Lạc Vân:

-Lạc cô nương, Lạc huynh trước giờ có tiền án bị bệnh thần kinh hay không? Ta thấy hay là cô đưa hắn đi tìm danh y khám thử một lần đi, bằng không để lâu như vậy cũng không phải việc tốt đâu.

Tử Y Lưu Ly nghe vậy thì không nhịn nổi phụt cười, tiếng cười của nàng lanh lảnh như chuông bạc khiến người cảm thấy vô cùng dễ chịu, rơi vào trong tai của Lạc Long khiến hắn từ trong kích động tỉnh táo trở lại. Thấy Lạc Vân dùng hai tay xoa xoa huyệt thái dương, lại thấy Nhân Long nhìn hắn như nhìn người điên, hắn liền ý thức được vừa rồi bản thân đã quá thất thố rồi, vội thu hồi lại bộ mặt tươi cười của mình thầm mắng:

-Lạc Long ơi Lạc Long, ngươi đúng là mất mặt quá đi mà.

Mặc dù có chút phiền muộn vì phản ứng của ba người kia nhưng trong lòng của hắn vẫn đang vô cùng kích động, chuyến đi vào trong Sùng Dương sơn mạch lịch lãm này của hắn không những đạt được một phần thiên hỏa mà còn được thêm cả một phần dị thủy, phần kinh hỷ bất ngờ này cũng quá lớn đi. Lại nói về dị thủy cũng là một loại thiên địa chí bảo giống như thiên hỏa. Trong thiên địa này bảo vật nhiều vô số, chí bảo cũng không hề ít, ngũ hành chí bảo là một trong những loại bảo vật phi thường nổi bật ở trong đó. Ngũ hành chí bảo lần lượt có thiên hỏa, địa thổ, chí kim, dị thủy và thần mộc, Thanh Mộc Thiên Hỏa trước đó hắn cùng với ba người kia tìm được trong sơn động là thiên hỏa, còn Không Linh Chi Thủy chính là một loại dị thủy, hơn nữa còn là một loại dị thủy vô cùng đặc biệt. Không Linh Chi Thủy là một loại dị thủy có chứa không gian chi lực, một khi hấp thụ nó vào người thì có thể tăng lên khả năng lĩnh ngộ không gian chi lực. Hơn nữa Không Linh Chi Thủy này còn có tính sinh trưởng, chỉ cần không ngừng cung cấp thủy hệ lực lượng cho nó thì nó sẽ có thể giúp chủ sở hữu nâng cao khả năng cảm ngộ không gian lên càng cao. Lạc Long đã từng thấy ghi chép trong một điển tịch rằng có cường giả sau khi nuôi dưỡng một đoàn Không Linh Chi Thủy mấy ngàn năm thì liền tìm hiểu được đến không gian bản nguyên, trong nháy mắt có thể đi tới mọi ngóc ngách của thế giới, quả thực năng lực này khiến người nghe mà khiếp sợ. Mặc dù đoàn Không Linh Chi Thủy mà hắn thu được chỉ là một đoàn dị thủy ở mức thấp nhất của đồ cấp nhưng hắn sẽ không ngại, đây đích thị là đồ tốt mà. Lạc Long phi thường cao hứng, tiếp tục tìm tòi trong từng khỏa không gian giới chỉ còn lại, chỉ tiếc cũng không phát hiện ra đồ tốt gì nữa rồi.

-Ài, là ta đã quá tham lam rồi, không công nhặt được một đoàn dị thủy đã là thượng thiên chiếu cố, ta còn không biết thỏa mãn thì không chừng sẽ bị lão thiên trừng phạt mất.

Sau khi kiểm tra xong xuôi hắn mang hết đám không gian giới chỉ gói vào một cái bọc rồi đi qua chỗ ba người Lạc Vân, ném cái bọc đó cho Nhân Long mà nói:

-Nhân huynh, số đồ vật trong này đối với ngươi chắc sẽ hữu dụng, ngươi cầm lấy đi.

Nhân Long nhận lấy cái bọc kia thì ngơ ngác một hồi, giống như phát mộng mà nói:

-Lạc huynh, ngươi muốn tặng ta hết số đồ vật này sao?

Lạc Long gật đầu đáp:

-Không phải trong nhà đang gặp vấn đề về chuyện tiền bạc hay sao? Vừa hay số bảo vật này có thể giúp đỡ được rất nhiều đó.

-Nhưng ngươi không cần những thứ này để phát triển Long Vân thương hội hay sao?

Lạc Vân nghe vậy thì che miệng cười khẽ nói:

-Nhân huynh, ngươi cứ cầm lấy số đồ này đi, chút tiền lẻ ấy đối với Long Vân thương hội mà nói chẳng có bao nhiêu trợ giúp đáng kể đâu.

Nhân Long lại một lần nữa phát mộng, cả người hắn như hóa đá, không thể mở miệng nói chuyện được nữa. Chút tiền lẽ đó? Thân gia của hơn một trăm tên võ giả luyện khí cảnh, trong đó còn có thủ lĩnh của ba đại thế lực tại đông lâm thành, vậy mà gộp lại một chỗ còn bị gọi là tiền lẻ đối với Long Vân thương hội hay sao? Rốt cuộc thì thương hội của các ngươi có bao nhiêu tài phú vậy? Đúng là người so với người mà con bà nó tức chết người mà. Cũng đúng, hai người họ tiện tay liền cho hắn cả ngàn vạn linh tệ, như vậy còn chưa đủ khoe khoang hay sao?

-Nhớ lời lão sư dặn, phải nhớ lời của lão sư!

Nhân Long âm thầm mặc niệm ở trong đầu, không đi so sánh với hai huynh muội biến thái này nữa. Lạc Long lại lên tiếng mà nói:

-Hai người lên trên sơn động chia nhau số tài phú trên đó đi, a Vân muội cũng đi cùng họ đi, ta ở lại nơi này còn có chút chuyện cần xử lý.

Nói rồi hắn đi đến bên cấm chế trận pháp, đặt tay lên màn sáng trong suốt kia truyền một ít chân khí vào trong đó, lập tức phía trên màn sáng lập tức có một cánh cửa lớn mở ra, ba người Nhân Long liền từ đó đi ra ngoài, sau đó Lạc Long mới đóng nó lại. Sau khi cả ba người đã đi vào sơn động trên cao thì hắn mới ngồi xuống tại chỗ, trong miệng niệm Thanh Tâm Tịnh Thần quyết, cố gắng ổn định tâm tình. Một lúc sau hắn mở mắt ra, hai mắt của hắn đã trở nên vô cùng thanh tịnh, trong đầu cũng không có một tia tạp niệm. Hai tay của hắn đưa ra phía trước, mười ngón tay không ngừng thay đổi tư thế, pháp quyết tung bay liên tục thay đổi, trong miệng cũng lẩm bẩm thứ gì đó. Chỉ thấy từ bên trong hơn một trăm cỗ thi thể kia có hắc khí nhàn nhạt bốc lên, sau đó như được dẫn dắt mà tiến về phía hắn, tụ lại bên trên đỉnh đầu của hắn.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.