Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực Lực Của Bạn Đồng Hành (4)

1672 chữ

Với cảnh tượng trước mắt, Hajime không kìm được mà thốt lên lời khen. Khu vực quanh đây trông không khác gì băng ngục, giống hệt cái tên mà nó sở hữu cho mình. Sau khi ra một ma pháp thượng hạng, Yue đã mất một lượng lớn ma lực. Hơi thở cô lúc này đã không đều đặn, có lẽ cô đang trong trạng thái thoát lực kể từ lúc sử dụng nó.

Hajime ngồi xuống ngay bên cạnh, đỡ lấy hông cô rồi để hở phần gáy sau cổ mình ra, cậu chấp nhận việc cô uống máu mình như một cách để giúp Yue hồi phục ma lực. Có thể sử dụng Thần Thủy, bất quá với Vampire thì có lẽ sử dụng máu tươi vẫn là tốt hơn cả.

Yue đỏ mặt thẹn thùng, còn Hajime vẫn mỉm cười khen ngợi, bất chấp cái nhìn như ngây dại ra của cô. Yue đỏ mặt một lúc rồi cũng bẽn lẽn đưa chiếc miệng nhỏ nhắn lại gần cổ cậu.

Nhưng ngay tại lúc đó, Hajime bất dậy với biểu cảm ảm đạm toát trên mặt. Vẫn có hơn một trăm con quái khác đang tiến đến.

“Sẽ còn vài lần nữa đấy Yue”

“.?!”

“Nếu cứ tiếp diễn như vậy thì chắc là có chuyện gì đó đang ngầm diễn ra ở đây rồi, chúng ta chỉ cần loại bỏ tất cả là được. Nhưng, một cuộc tấn công như thiêu thân thế này…càng giống như là chúng bị bắt phải thực hiện…những bông hoa đó…có lẽ nào là….”

“…ký sinh” “Cô cũng nghĩ như vậy sao Yue?”

Yue gật đầu biểu hiện sự đồng tình của mình.

“Chắc hẳn phải có một chủ thể nằm đâu đó”

“Có vẻ như miễn là những bông hoa vẫn còn tại vị thì chúng vẫn chỉ là những con rối. Và giờ thì chúng ta sẽ phải chống trả toàn bộ quái vật trong tầng này.”

Trước khi bị nghiền áp, cậu phải tìm ra cho bằng được chủ thể. Nhưng nếu không chăm lo kỹ lưỡng đàn quái vật cứ vật vờ thế kia thì tìm kiếm ở phía dưới sẽ còn khó hơn nữa. Vậy nên họ chỉ có thể lục lọi quanh trên đường đi mà thôi.

Không có thời gian phung phí cho việc hút máu của Yue nữa rồi, vậy nên cậu cố gắng đưa cho cô Thần Thủy. Yue từ chối, hiển nhiên. Cô giơ cả hai cánh tay nhỏ bé về phía cậu rồi nói trong bối rối…

“Hajime…ôm…” “Cô bao nhiêu cái xuân xanh rồi hả? Cô vẫn cố muốn la liếm máu tôi trong khi chúng ta di chuyển phải không?

Hajime phán đoán cực chuẩn, Yue đành lòng cúi đầu đồng tình. Hồi phục ma lực chỉ với Thần Thủy là quá chậm với cô hiện tại, trong khi đó ngay lúc này họ lại có một cách dự phòng tốt hơn cơ mà. Nhưng cần thiết mà nói thì nó chẳng đứng đắn chút nào.

Hajime đành phải chấp thuận vì…kiểu gì rồi nó cũng sẽ như vậy thôi. Cậu đưa Yue lại phía sau để cõng rồi di chuyển đi trong khi vẫn tìm kiếm chủ thể đang nằm ở đâu đó.

Tình hình diễn biến cho đến hiện tại là như vậy. Sau lưng họ hơn 200 con quái vật đang gào rống đuổi theo không rời, trong khi các bụi cỏ chắn đường khiến cho tình hình thêm khó xoay sở, còn Yue sau khi tận hưởng một bữa ăn (uống) ngon lành thì cô cũng quên luôn việc rời khỏi lưng Hajime.

Graooooooooooooooooooooooooo

Đàn quái đang lao đến gần trong tiếng gầm rú điếc cả tai. Từng con từng con Thực Điểu ẩn nấp bên trong những bụi cỏ cao vút chỉ chờ đợi thời cơ lao lên. Hajime di chuyển nhanh đến địa điểm mà cậu cho là đáng ngờ vực nhất, trong khi vẫn đang phải cố tránh những đòn tấn công dồn dập bổ đến. Yue cũng không rảnh tay, cô sử dụng ma pháp để thoát khỏi vòng trói buột từ đàn quái để cả hai thoát thân.

Kapu, chu

Cả hai ánh mắt lườm về phía lối thoát ở đầu khu rừng. Nằm bên kia bức tường của mê cung, hàng tá vết rạn nức hiển hiện, trông giống như một hang động được tạo hóa bằng một vết rạn bắt nguồn từ sâu bên trong. Lẽ nào, nơi đây chính là mục tiêu mà hai người nhắm đến chăng.

Càng đi về phía hang động, lũ quái cùng liều mình hơn ngăn cản hai người lại như sợ sệt một điều gì đấy, chúng cố gắng hướng cả hai đi theo một hướng khác.

Hajime va Yue quyết định nhanh chóng tiến thẳng về đây, với tình trạng số lượng quái vật tăng lên chóng mặt như vậy thì việc ngừng lại kiểm tra chắc chắn không phải là phương án hay.

Hiển nhiên việc ẩn mình trong đám cỏ này là một lựa chọn sai lầm nhất thời. Hajime lập tức sử dụng “Không bộ” và “Thuấn Tốc” để thoát đi.

Kapu, chu[2] “Yue-san làm ơn thôi ngay cái việc liếm máu tôi đi có được không.”

“…Không thể trách được mà…”

“Xạo vừa thôi, cô đâu còn kiệt sức nữa”

“…Mấy kẻ mang hoa đó…cho nên…tôi…”

“Thế cái âm thanh như thỏa mãn bất thường đó là sao hử. Đừng cố đổ thừa. Ngốc. Tôi không đủ sức chịu lại cảnh vừa bị hút màu vừa phải di chuyển đâu đấy, Này….”

Dẫu vậy thì Yue vẫn luôn bị cuốn hút bởi máu của Hajime. Cũng không thể làm khác được khi mà một cựu vương giả bị giam cầm lâu như vậy nên lại không thể kiềm chế được lòng thèm muốn theo bản năng của mình. Trong khi vẫn đang bán sống bán chết chạy đi thì cậu vẫn luôn dè chừng những pha tấn công bất ngờ của lũ quái thú đam bám dai dẳng này. Hajime tung người hết sức nhảy vào trong vết nứt kia, cũng giống như lúc cậu xuyên qua đàn quái vật hơn 200 mạng này.

Cái hang động nứt ra này rộng chỉ vừa chứa đủ hai người trưởng thành đứng cạnh nhau thôi. Tất nhiên tụi khủng long không chui lọt chỗ này rồi, bọn thực nhân điểu đỡ hơn đôi chút, 1 con 1 lần là cực hạn. Một con trong số chúng giương nanh múa vuốt về phía cậu đẻ rồi hưởng ngay viên đạn mới ra khỏi nòng từ khẩu Donner. Hajime nhanh chóng dùng Chuyển Đổi để hàn gắn vết nứt lại tạm thời tránh phiền phức.

“Phù, với cái này chúng ta sẽ ổn thôi”

“…Làm tốt lắm…”

“Nếu đã thế thì, xuống dùm đi”

“…Ư…cái này…không còn lựa chọn nào khác”

Yue miễn cưỡng bước xuống khỏi lưng cậu, giờ thì cái lưng cậu trông có vẻ thoải mái cứ như mọi cực khổ tích tụ nãy giờ tan biến đi hết thảy.

“Được rồi. Giờ nghĩ lại thì với vẻ tuyệt vọng của bọn quái thú lúc nãy, có vẻ chúng ta đã chính xác, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là buông lỏng cảm giác với nơi này.”

“Được rồi”

Từ điểm khởi đầu trong hang, cả hai bắt đầu cuộc hành trình đi xuyên xuống dưới.

Sau một lúc thì hai người đã tiến đến một đại sảnh, nhưng các vết nứt vẫn dường như vẫn còn kéo dài vào tận sâu bên trong. Chắc đây là cầu thang dẫn xuống tầng dưới. Trong khi cảm ứng khu vực xung quanh, mặc dầu không phát hiện chú gì khác thường nhưng vẫn có một tồn tại nào đó khiến Hajime cảm thấy khó chịu. Cũng đã từng có rất nhiều con quái trong mê lẩn tránh được sự cảm ứng của cậu.

Khi cả hai tiến đến trung tâm khu vực, sự bất thường ngay lập tức ập đến. Từ mọi ngóc ngách, một lượng lớn quả cây xanh rờn bay về hướng hai người. Yue và Hajime ngay lập tức đối lưng nhau để ngạnh khánh. Hajime quyết định tạo ra một bức tường rào ngăn cản vì số lượng quả ném vào đã nhiều hơn hai con số. Các bức tường đủ mạnh để ngăn cản lực công phá dưới làn mưa quả. Dường những quả cây này được ném đi không mạnh cho lắm. Yue có thể dễ dàng đánh bật chúng bằng ma pháp của mình khi mà những quả này vẫn còn đang lao nhanh đến.

“Yue, đây có thể là đòn đánh từ chủ thể truyền đến, cô có thể cảm ứng được nó ở đâu không “

“……” “Yue” Hajime biết rằng tuy Yue không có khả năng cảm ứng mạnh như cậu, nhưng cô ấy là ≫Vampire≪ thế nên sự nhạy cảm của cô cao vượt trội. Tuy vậy, lúc này khi được hỏi đến cô lại chỉ đứng đó thẫn thờ. Trong cơn ngờ vực, Hajime tiếp tục hét to lên nhưng đáp trả cậu lại là… .

“…Chạy đi…Hajime”

Trước cả những khi mọi sự được hiểu ra, Yue giơ cánh tay khẳng khiu của mình với Hajime, tay cô lúc này hội tụ cuồng phong. Theo bản năng mách bảo mãnh liệt, Hajime bật mạnh sang bênh cạnh với toàn bộ sức mạnh. Lưỡi gươm gió chẻ đôi cả vách đá nơi mà Hajime đứng trước đó.

“Yue, đã có chuyện gì vậy”

Trước đòn tấn công bất ngờ không chút thông báo nào, Hajime cất cao giọng hỏi lại, chỉ là khi cậu nhìn thấy trên đầu cô bé thì có vẻ không cần phải hỏi thêm nữa. Một bông hoa đang nở rực rỡ đang hiện diện trên cái đầu nhỏ nhắn của Yue. Một bông hoa đỏ thẵm, liệu đây có phải là sự trùng hợp với cô bé Vampire này hay không.

Bạn đang đọc Arifureta Shokugyou De Sekai Saikyou của Hakumai Ryo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.