Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tại Thị Trấn Brook Ii (1)

1532 chữ

Vì hội quán mang hình ảnh của nơi mà mấy tên thô lỗ tụ tập, nên Hajime đã nghĩ nó phải là một chỗ bẩn thỉu, nhưng thực sự thì nó sạch sẽ đến không ngờ. Có một quầy tiếp tân ở trước lối vào, và một nhà hàng ở bên trái. Vài người trông có vẻ là phiêu lưu giả đang ăn uống chuyện trò. Xem xét từ việc không có ai gọi rượu thì hẳn là vì ở đây không có phục vụ thứ đó. Với những người muốn nhậu, họ phải kiếm một quán bar.

Khi Hajime và nhóm của cậu bước vào hội quán, dĩ nhiên các phiêu lưu giả quay mắt sang nhìn. Lúc đầu thì chỉ là vì có ba người lạ mặt nên họ hơi quan tâm một chút, nhưng khi ánh mắt họ quay về phía Yue và Shia, thì sự tò mò trong con mắt của họ tăng vọt. Có những người, “Hou”, cất tiếng thích thú, có những người chỉ nhìn ngây ra trong ngưỡng mộ giống như mấy tên canh gác lúc trước, và rồi cũng có những tên bị bạn gái của mình đánh cho một phát. Nhưng đúng là phiêu lưu giả khi họ không dừng lại chỉ vì một cái tát.

Như thế này cũng tốt rồi, mặc dù có vài người tính gây chuyện với ba người, nhưng dường như họ theo lý tính kiềm lại và chỉ đơn giản quan sát. Bởi vì cứ đứng yên cũng chẳng lợi lộc gì, Hajime vui vẻ bước tới quầy tiếp tân.

Ở quầy là một người phụ nữ quyến rũ…đứng tuổi đang mỉm cười. Tướng người bà ấy khá tốt. Bề ngang khoảng hai lần Yue. Có vẻ như hình tượng một cô gái xinh đẹp đứng ở quầy tiếp tân chỉ là chuyện ảo tưởng thôi nhỉ. Cũng giống với chuyện những người hầu thực thụ và chuyên nghiệp ở Trái Đất đều là mấy bà thím hết. Không cần biết bạn đang ở thế giới nào thì thực tại cay nghiệt cũng giống nhau thôi. Tiện thể, Hajime chỉ như thường lệ, cậu không trông đợi gặp một cô tiếp tân trẻ đẹp gì. Nếu cậu nói mình không có thì là cậu không có. Đó là tại sao, Hajime muốn Yue và Shia dừng cái liếc nhìn băng giá của họ lại giùm. Ánh nhìn của họ đã xuyên thấu người cậu từ nãy tới giờ rồi.

Có lẽ bởi vì bà ấy biết trong đầu Hajime và hai cô gái đang nghĩ gì, nên bác gái tiếp tân vẫn tiếp tục tỏ ra quyến rũ.

“Mặc dù cả hai tay cậu đều đã cầm hoa đẹp mà vẫn chưa đủ ư? Thật đáng tiếc khi tôi không phải một nữ tiếp tân xinh đẹp nhỉ.”

……Bà thím chắc là không có sử dụng ma thuật đặc biệt gì để đọc suy nghĩ đâu ha. Hajime, với khuôn mặt nhăn nhó, bằng cách nào đó cũng đáp lại được.

“Không, tôi chưa từng nghĩ về chuyện như thế mà.”

“Ahahahaha, cậu đang xem thường trực giác phụ nữ đó sao? Ta đơn giản là có thể hiểu được cái tính ngốc nghếch của bọn đàn ông thôi. Đừng có lảng mắt đi nhiều quá, nó sẽ làm giảm sự đáng tin trong lời nói của cậu đó có biết không?”

“……Ghê thật.”

Câu trả lời của Hajime là, “Trời ạ, đã lớn tuổi lại còn đột nhiên khiển trách người ta nữa, vì đây là lần đầu chúng ta gặp nhau nên làm ơn tha cho tôi đi có được không?”, một lời xin lỗi chẳng có vẻ gì là hối lỗi tới bác gái tiếp tân, rốt cục thì cũng không phải cậu ghét gì bà ấy. Những phiêu lưu giả đang ăn uống, liếc qua Hajime trong khi nói, “Ah~ cậu ta cũng bị bà thím thuyết giáo rồi~”. Có vẻ như những phiêu lưu giả ở đây cư xử như thế là vì bà thím này.

“Vậy giờ, một lần nữa, chào mừng đến với hội quán phiêu lưu giả, chi nhánh Brook. Cậu có việc gì cần ư?”

“Aa, tôi muốn biết chỗ để bán nguyên liệu.”

“Bán nguyên liệu phải không. Vậy, cậu có thể cho tôi xem bản trạng thái trước được không?”

“Nn? Muốn hỏi thông tin cũng phải cho bà xem bảng trạng thái à?”

Với câu hỏi của Hajime, bác gái tiếp tân, “Ôi trời?”, biểu hiện như thế.

“Cậu không phải phiêu lưu giả? Hẳn rồi, hỏi thông tin thì không cần bảng trạng thái, nhưng nếu cậu được xác nhận là một phiêu lưu giả thì giá những gì cậu bán sẽ được tăng 10%.”

“Tôi hiểu rồi.”

Như bác gái vừa nói, có hàng tá các đặc quyền khi làm phiêu lưu giả. Đó là bởi vì những phiêu lưu giả là những người thu thập nguyên liệu như đá ma thuật và thuốc phục hồi cần thiết cho cuộc sống hằng ngày. Hơn nữa, không biết khi nào thì sẽ bị ma thú tấn công, nên chẳng có tên nghiệp dư nào thử đi thu thập những nguyên liệu đó. Trao đặc quyền xứng đáng với hiểm nguy là chuyện dĩ nhiên thôi.

“Còn có những lợi ích khác nữa, như là giảm giá 10-20% ở các khách sạn và cửa hàng liên kết với hội quán, và những người cấp cao có thể được tự do sử dụng xe ngựa. Cậu sẽ làm gì nào? Cậu có muốn đăng ký không? Lệ phí là 1.000 ruta.”

Ruta là đơn vị tiền tệ phổ biến ở thế giới này được dùng ở lục địa phía bắc, Tortoise. Khoáng thạch Zagaruta là loại khoáng thạch đặc biệt được dùng để làm ra loại tiền này, màu sắc khác nhau được tạo ra bằng cách trộn nó với các loại khoáng khác sử dụng một phương pháp đặc biệt cùng với việc khắc dấu. Các màu sắc bao gồm xanh dương, đỏ, vàng, tím, lục, trắng, đen, bạc, và vàng kim, từ trái sang thì giá trị là 1, 5, 10, 50, 100, 500, 1.000, 5.000 và 10.000 ruta tương ứng. Thật ngạc nhiên, giá trị của nó cũng giống như tiền Nhật Bản vậy.

“U~n, tôi hiểu rồi. Dù bà đã cố gắng giải thích như thế nhưng, tôi không thể đăng ký lúc này. Xin lỗi, tôi không có đồng nào cả. Vậy tôi có thể bán chúng trước được không? Dĩ nhiên, lần bán đầu tiên sẽ tính thuế.”

“Đừng nói thế trước mặt hai người đẹp đây chứ. Tôi sẽ giúp cậu mà, cũng không phải là phiền hà gì đối với tôi, cậu biết đấy.”

Bác gái ngầu ghê. Hajime quyết định chấp nhận ý tốt của bà ấy, và chìa ra bảng trạng thái của mình.

Cậu đảm bảo đã giấu nó đi lần này, nó chỉ hiển thị tên, tuổi, giới tính và thiên chức. Dù rằng bác gái cũng hỏi xem của Yue và Shia, nhưng bị ngăn lại. Mặc dù hai cô gái ngay ban đầu đã không có bản trạng thái, nhưng cũng có thể hỏi làm một cái. Tuy nhiên, các thông số và cột kỹ năng của họ sẽ bị bác gái đây thấy mất.

Dù rằng Hajime cũng muốn thấy thông số của họ, nhưng cậu nghĩ chắc chắn ma thuật đặc trưng của họ cũng sẽ hiển thị trên cột kỹ năng luôn. Nếu sự tồn tại của ba người mà được công khai thì sẽ chỉ gây rắc rối mà thôi, nên họ quyết định tạm hoãn chuyện đó.

Thông tin mới được thêm vào chiếc bản trạng thái đã trả lại. Có một cột nghề nghiệp cạnh cột thiên chức, những gì được ghi ở đó là “phiêu lưu giả” cùng với một dấu màu xanh dương bên cạnh.

Dấu màu xanh đó là cấp bậc của phiêu lưu giả. Nó tiếp tục với thứ tự là đỏ, vàng, tím, lục, trắng, đen, bạc và vàng kim. …bạn hẳn đã nhận ra. Đúng vậy, cấp bậc của phiêu lưu giả cũng giống hệt như tiền tệ. Nói cách khác, phiêu lưu giả cấp bậc xanh dương là cái kiểu, “Giá trị của ngươi chỉ có 1 ruta thôi, đáng quan ngại đấy”, hay cái gì đó giống như vậy. Nó thật đau khổ. Chắc hẳn, cái tên trưởng hội quán tiền nhiệm đã nghĩ ra hệ thống này là kiểu người trêu người.

Tiện thể, giới hạn cho những người có nghề nghiệp phi chiến đấu là màu đen. Có vẻ là vì cấp bậc màu đen đã chạm đến ngưỡng bốn con số, bạn sẽ được tuyên dương nếu tiến xa đến thế. Người nào đạt tới cấp vàng kim sẽ thành tiêu điểm của sự ngưỡng mộ, giờ bạn có thể hiểu màu sắc tượng trưng cho phiêu lưu giả như thế nào rồi chứ.

“Nếu cậu là đàn ông thì hãy làm việc chăm chỉ để đạt màu đen, được chứ? Đừng thể hiện mặt tầm thường nào với mấy cô gái đây biết chưa.”

Bạn đang đọc Arifureta Shokugyou De Sekai Saikyou của Hakumai Ryo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.