Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh Lính Của Đế Quốc (3)

1873 chữ

Tên tiểu đội trưởng bắt đầu lườm lườm Hajime, các tên binh lính khác cũng nhìn chằm chằm vào cậu, bầu không khí trở nên căng thẳng. Trong cái không khí tĩnh lặng lấy, tên đội trưởng bất chợt thấy sự hiện diện nhỏ bé của Yue phía sau lưng Hajime, mọi sự chú ý dường như dồn hết lên cô, là người đứng gần nhất, tên đội trưởng như bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp trong khoảng khắc hắn nhìn thấy Yue cười rồi nắm vạt áo Hajime từ phía sau, khuôn mặt hắn ngay lập tức nở một nụ cười gằn.

“Hiểu rồi, ra vậy, cuối cùng ta đã hiểu được, một tên nhóc con chưa được dạy dỗ đến nơi đến chối mà thôi, ku ku ku, cả con nhóc sau lưng mày nữa. Để lát nữa ta trói chặt mày lại rồi trừng phạt con nhóc đó trước mặt mày xem sao, chơi chán rồi tao sẽ bán nó cho các tên lái buôn nô lệ khác, không biết lúc đó mày sẽ còn làm mặt lạnh được nữa hay không nhé”

Lời nói đó khiến Hajime cau mày lại, kể cả Yue, người rất kiệm biểu lộ cảm xúc cũng trở nên khó có thể chịu được, lúc này sự bực tức trong cô có thể dễ dàng bị người ngoài nhìn thấy. Yue không thể tha thứ được cho sự tồn tại nhơ bẩn như tên đàn ông này trên đời được nữa, cánh tay phải của cô giơ ra.

Tuy nhiên cánh tay Yue bị Hajime giữ lại, cô sững người lại, Hajime nói:

“Kẻ thù của em cũng là của tôi, không phải sao???”

“Hừ, còn tỏ vẻ được cơ ah, nếu cầu xin sự tha th…”

DOPANnnnn!!

Lời nói của hắn bị cắt đứt giữa chừng, tiếng súng vang lên dập tắt âm thanh đó tiện thể mang luôn tính mạng của tên đội trưởng đi xa, một vết lõm trên trán hắn xuyên thẳng đến phía sau đang túa ra những chất dịch sền sệt trắng đục, hắn quỵ xuống.

Những tên lính bên cạnh chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, chúng chỉ biết chết đứng nhìn vào cái xác mà mới đây còn là đội trưởng của mình.

DOPANnnnn!!DOPANnnnn!!DOPANnnnn!!

Từng tiếng đạn vang lên, đúng 6 lần cũng là 6 tên lính gục ngã với vết đạn ngay giữa trán cùng với chất dịch trắng sền sệt chảy ra từ phía đằng sau não.

Những tên lính đứng phía sau ngay lập tức phản ứng khi thấy đội trưởng cùng với những người đi đầu bị bắn hạ, trong cơn hoảng loạn, chúng tuốt gươm ra chĩa thẳng về Hajime. Mặc dù không biết làm như thế nào nhưng, chắc chắn là do tên đang đứng trước mặt đây gây ra, không cần phán xét gì nữa hết. Bên cạnh vấn đề nhân phẩm thì, nhanh chóng lấy lại tinh thần phản ứng nhanh như vậy quả xứng danh những binh sĩ của đế quốc, năng lực phản ứng đúng là đáng nể.

Các binh sĩ còn đang nhanh chóng lao về phía trước trong khi ngâm xướng ma pháp hỗ trợ thì bất chợt một vật thể lạ được ném về phía dưới chân họ, màu đen. Gì vậy? lúng túng trong chốc lát những các tên lính quyết định nhanh chóng bỏ qua nó và cố hoàn thành niệm xướng nhanh nhất có thể. Nhưng khi ma pháp còn chưa được hoàn thành thì tất cả đã trở thành cái xác không hồn.

BOOOOOM

Boom, hiển nhiên âm thanh chính là cái vật thể đen bị cho là lạ lùng kia phát nổ rồi. Từng mảnh vỡ kim loại bắn ra khắp nơi tựa như “Bom Chùm”, so với bản gốc tại thế giới bên kia thì nó còn mạnh hơn nhiều. Một tạo tác bởi vật liệu làm từ một loại quặng đặt biệt của thế giới này.

Chỉ với một động tác nhỏ, hơn mười tên lính quỵ xuống, tay và chân bị xé toạt ra, nội tạng vươn vãi đầy trên mặt đất, nếu lắng nghe kỹ có thể thấy tầm 7 tên vẫn còn rên rỉ trong thống khổ.

Đằng sau vụ nổ, bảy tên lính khác đứng sau ngay lập tức khựng lại nhiệm vụ của mình. Cả bọn tự hỏi chuyện gì đang diễn ra ở đây, tiếp đó thêm 6 tên lính nữa ở sau bị hạ gục cũng bằng một vết đạn sượt qua. Máu đổ tràn đẩy trên mặt đấy lẫn hét lên cán thân cây gần đó, một số tên may mắn còn sống sốt trong khi một vài mất luôn cả khả năng vận động và chôn chân tại chỗ của mình. Không chút ngạc nhiên nào, chỉ trong một khoảnh khắc chớp mắt thoáng qua thôi, toàn bộ đội binh lính bị tiêu diệt, tuyệt nhiên không phải do họ không đủ mạnh. Cả bọn đang tự hỏi đây có phải đang trong một cơn ác mộng hay không, đôi mắt từng người từng người lảo đảo nhìn ra xung quanh.

Với đôi tai còn cảm nhận được, cả bọn nghe được âm anh vang lên từ chính tác giả của việc tàn sát chớp nhoáng trước mặt.

“Uhm, như dự kiến, nếu dùng để chống lại con người thôi thì không cần thiết phải sử dụng đến Triền Lôi. Cứ sử dụng đạn với kỹ năng như thường là đủ, quặng nhiên thiêu thạch quả là thuận lợi.”

Chuyển dần từ sự ngạc nhiên đến sợ hãi, các tên lính nhìn về phía cậu. Hajime đặt khẩu Donner trên vai rồi đi về phía tên lính cuối cùng. Cậu mang lại cho chúng cảm giác chết chóc, chiếc áo choàng đen phủ lên người càng làm cho Hajime trông giống như một Tử Thần, ít nhất thì với tên lính còn sống là như vậy.

“Đừng…đừng đến đây…Không…không…tôi không muốn chết…ai đó…cứu…”

Tên lính cố gắng van xin cho mạng sống của mình, khuôn mặt méo mó biến dạng trong sợ hãi, phía dưới chiếc quần một loại chất lỏng hôi tanh tưởi chảy ra. Hajime lạnh lùng nhìn lại những tên đang bán sống bán chết chạy đi, cậu tiếp tục chậm rãi định vị lại mục tiêu.

“Chào nhé”

Không một lời đáp lại, tên lính còn sống sót sau cú nổ đó nhưng thần may mắn lúc này đã không con mỉm cười với hắn nữa rồi. Hajime liếc mắt về phía người lính cuối cùng còn sót lại, lúc này vẫn còn đang thẫn thờ nhìn quang cảnh xung quanh, đây quả thật là một cuộc tàn sát mà mắt hắn nhìn thấy được trong cuộc đời lính cho đến bây giờ.

Định mệnh tên lính cuối cùng cũng không khác đồng bọn trước đó cho lắm, khẩu súng lại chầm chậm rê nòng. Cơ thể hắn hoảng loạn, những lời cầu nguyện thề thốt tuôn ra liên hồi đế cố gắng cứu vớt lại mạng sống của mình.

“Làm…làm ơn…đừng, tôi…tôi sẽ làm bất…bất cứ điều gì, vậy nên…đừng giết tôi, tôi sẽ nói hết…làm ơn…”

“Vậy sao, được, vậy thì những tộc nhân Haulia khác đâu rồi. Mặc dù số lượng tụ tập ở đây không ít nhưng…số còn lại bị bắt đến đế đô rồi đúng không??”

Câu hỏi Hajime muốn đề cập, phải mất lượng lớn thời gian để di chuyển một nhóm cả trăm người như thế này, nếu như còn một nhóm nào đó trên đường đi thì có lẽ nên thuận tiện cứu họ ra cũng không có gì, nhưng nếu đã bị đưa đến tận đế đô thì có lẽ nên mặc luôn cho rồi.

“…Cậu…cậu sẽ thả tôi đi nếu tôi nói chứ…”

“Ồ, vẫn nghĩ mình còn chút địa vị nào ở đây để mặc cả nữa à, được thôi, cũng không phải là thông tin quan trọng cho lắm, giết luôn cho khỏe…nhỉ???”

“Làm ơn chờ…chờ đã, tôi nói, tôi nói. Lũ đó bị chuyển đi rồi, vì chúng tôi đã đạt đến đủ hạn lượng rồi cho nên…”

Cái gọi là “đạt đủ hạn lượng” ở đây, nói cách khác thì những người không được bán đi, tức là người già sẽ bị chôn sống hết. Nghe được đến đó, khuông mặt các thành viên tộc Haulia tái đi. Mắt Hajime nhìn chằm chằm lại tên lính, dễ dàng nhận ra cậu cũng không muốn cho hắn sống thêm giây phút nào nữa đâu.

“Khoan, khoan đã, ta sẽ nói mọi thứ, tất cả về đế quốc hay bất cứ thứ gì cậu muốn, làm…”

DOPANnnnn!

Một đường đạn.

Tại lúc đó, tất cả những người xung quanh như bị kìm nén hơi thở lại, nhìn thôi cũng đủ biết, Hajime sẽ không có chút nhân nhượng hay khoan dung nào cả, nhưng ít ai có thể ngờ rằng Shia cũng mang trong mình xúc cảm tương tự, sau đó cô rụt rè hỏi lại cậu:

“Chẳng phải để người đó lại cũng đươ…”

Hajime lạnh lùng liếc mắt nhìn lại phía cô như thể “Sao nào tôi cứ giết đấy”, Shia bị dọa đến mức chỉ dám rụt rè “Ư”. Đối với cả những người đã giết người thân của mình, cố bắt người khác làm nô lệ nhưng riêng tộc Haulia vẫn tha thứ cho họ được. Khi Hajime đang cố muốn nói vài thứ, Yue nhìn về phía các thành viên khác rồi cất tiếng.

“…một khi, gươm giáo đã được giương lên thì kết quả đã được xác định, dù cho kẻ địch có mạnh mẽ hay yếu đến mức nào đi nữa thì không sớm hoặc muộn chúng cũng sẽ tìm đến và vây ra mấy chuyện phiền toái mà thôi.”

“Đó…cái đó…”

“…Vốn từ đầu đã như vậy rồi, không cần biết các người nhìn nhận về Hajime như thế nào nhưng anh ấy vẫn sẽ bảo vệ tất cả…”

“…”

Có vẻ Yue đang thật sự giận, cô sẽ không tha thứ cho bất cứ ai có chút xúc cảm tiêu cực hay khó chịu nào với Hajime, cả tộc Haulia cảm thấy xấu hổ cho cảm xúc thất thố nhất thời của họ.

“Ku…ku, xin lỗi Hajime-dono, không phải là chúng tôi đổ lỗi cho cậu đâu, chỉ là…đây là lần đầu tiên cả tộc…phải chứng kiến khung cảnh như vậy…thật ra thì chúng tôi chỉ là có chút…ngạc nhiên bởi vì điều đó thôi”

“Xin lỗi Hajime-san”

Sau khi nghe Kam và Shia xin lỗi, Hajime chỉ đơn giản đưa tay bảo hai người không cần phải lo lắng.

Hajime lờ đi rồi tiến thẳng đến những toa xe ngựa rồi ra lệnh cho các các thành viên tộc người-thỏ nhảy lên. Dẫu vậy thì có lẽ vẫn mất tới ít nhất hai ngày để đi đến mục tiêu, kể cả đã có cả ngựa và đoàn xe. Cậu đành lấy từ trong nhẫn trữ vật ra chiếc xe ma thật 2 bánh rồi gắn vào toa xe để tiện trong việc di chuyển. Cả nhóm tiếp tục cuộc hành trình đến với khu rừng sương ẩn >>Thụ Hải Haltina

Bạn đang đọc Arifureta Shokugyou De Sekai Saikyou của Hakumai Ryo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.