Áy náy thật không ?
Trên đường về kí túc , không hiểu sao cô lại cảm thấy rất áy náy và lo lắng . " Không không , hắn ta đáng bị như vậy . " - cô tự nói với mình như vậy .
- Chi Như , Chi Như ...
Tiếng gọi làm tâm trí cô tỉnh giấc , cô mải suy nghĩ mà về phòng lúc nào không biết .
- Ây chà , cậu lại suy nghĩ gì đấy hả , cậu làm mình lo lắng gần chết đó . Haizzzz.. .Mọt sách !
- Xin lỗi , mình đang suy nghĩ về kì thi xếp lớp ngày mai. Từ Hi này , mình có mua đồ ăn vặt cho cậu đấy .
- Ôi chao !! Bạn tôi tâm lý quá . Mà cậu lo cái gì , tự tin lên chứ , tớ còn chưa ôn đây này
Nói rồi Từ Hi cầm đống đồ ăn để lên bàn . Chi Như vẫn còn đang mải mê suy nghĩ với tình huống vừa rồi , vừa nghĩ mà vừa thở dài .
Đêm hôm đó , khoảng 1h sáng , Lưu Dương Sơn tỉnh dậy cảm thấy đầu choáng váng , như bị búa đóng đinh . " Là cô ta , xem tôi xử lí cô thế nào " . Thầm nói, anh chào y tá , tay vẫn chiếc mũi như bị gãy, đau đớn đi về phía kí túc nam. Về phòng , Tôn Hòa chổm dậy
- Về rồi hả ?
Tôn Hòa là nhị thiếu gia của tập đoàn Hòa Thịnh , nhưng thực chất cậu chỉ là đứa con của vợ hai , nên mọi người thường không chú ý đến cậu mấy . Nụ cười ấy , ánh mắt ấy luôn toát ra vẻ ấm áp , thư sinh , khiến đối phương phải ngất ngây trước gương mặt rạng ngời ấy .
- Ừ , đang đau đây
- Có sao không ? Mà ngã ở đâu mà người xơ xác như xác ướp vậy
- Bị đánh . Là nhỏ sáng nay
- Nhỏ ? I dà, lạ lắm à nghen
Dương Sơn không để ý, móc điện thoại , bấm vội
- Thầy Văn , thầy biết nhỏ sáng nay vào phòng giám thị cùng tôi chứ?
Đăng bởi | Lii_Meow_Meow |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |