Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác Điểu

Tiểu thuyết gốc · 1037 chữ

Vùng Tế Giang thuở ấy có con Ác Điểu quấy phá, Ác Điểu sải cánh dài mười mấy trượng, vỗ cánh một cái bay xa nửa dặm, thường hay bắt người ăn thịt, Lữ Tá Công nhiều lần sai binh lính làm tên dài nỏ cứng bắn nó nhưng đều không được nên hay buồn phiền mà sinh bệnh.

Bữa trước nghe đồn có Sát Yêu Thần diệt Giao Long đuổi Sài Lang thì mừng lắm, sai người đi tìm mời bằng được mới thôi.

Nhưng Phong Liêm tung tích không rõ nên không sao tìm thấy.

Có Lần Phong Liêm đi qua vùng Tế Giang, đương đi ngoài phố bỗng thấy dưới đất có cái bóng màu đen ngày càng to dần thì ngước lên nhìn thì trông thấy con Ác Điểu sà xuống quắp người.

Chàng vội phóng thương đuổi nó nhưng không trúng, con Ác Điểu vồ lấy hai người rồi vỗ cánh bay đi, thoáng đã không thấy tăm hơi.

Phong Liêm giận lắm định lên đường đi tìm Ác Điểu thì có mấy mươi binh lính vây quanh nói là Lữ Tá Công cho mời.

Phong Liêm bèn gác lại chuyện tìm Ác Điểu theo quân lính vào phủ, Lữ Đường trông xa thấy một người thân hình vạm vỡ mặt mày khôi ngô tay cầm cây thương bảy thước thì vui lắm, biết không phải người phàm bèn đích thân xuống đón.

Lữ Đường mời Phong Liêm vào đại sảnh thiết đãi rất hậu, Phong Liêm chắp tay thi lễ rồi nói:

- Lữ Tá Công nay muốn mời tôi đến chắc là có nguyên do, lại thiết đãi hậu hĩnh tặng cho vàng bạc không biết phải đền đáp ra sao.

Lữ Đường cười đáp:

- Ta đây đất đai vô số, của cải chất đầy. Nhưng bên ngoài có địch mạnh nhòm ngó, bên trong có Ác Điểu quấy rầy, lòng dân hoang mang, sợ là địch chưa đánh bên trong đã tự loạn. Bữa trước nghe người ta nói có tráng sĩ mình đầy thần lực, tay mang thần binh lại có lòng hiệp nghĩa, ta mới cho người đi vời về trừ yêu diệt quái, nếu mà được việc ấy thực không tiếc gì cả.

Phong Liêm kính cẩn thưa:

- Ta vốn vì ghét bọn dã thú yêu tinh mới rời cố hương chu du thiên hạ những mong thay trời hành đạo, chẳng cần Sứ Quân phải vời, ta quyết bắt cho được con quái ấy.

Nói rồi Phong Liêm xin Lữ Đường hai mươi binh sĩ to khỏe để đi diệt Ác Điểu.

Chàng cho người đục một con trâu gỗ, buộc bẫy thú xung quanh, lại quấn đầy rơm che đi, dùng mực bôi đen cho giống trâu thật.

Phong Liêm cho đặt trâu gỗ ở cánh đồng vắng hai bên thân trâu có xích sắt buộc vào hai tảng đá to, xung quanh đào hai mươi mốt cái hố có đậy bằng rơm cho hai mươi mốt người ngồi trong, mỗi người đều cầm câu liêm có buộc dây thừng chắc chắn.

Đợi đến trưa thấy trên trời có tiếng thét chói tai, ấy chính là Ác Điểu, nó bay lượn trên không thấy có con trâu lớn ở dưới đồng thì bổ nhào xuống định quắp trâu mang đi, nào ngờ vừa quắp vào đã thấy bẫy đóng sập kẹp chặt lấy móng nó không tài nào gỡ được.

Phong Liêm thấy Ác Điểu sa bẫy bèn ra lệnh binh linh xông ra ném câu liêm giữ chặt Ác Điểu.

Ác Điểu bị câu liêm móc phải đau đớn giãy đạp, vỗ canh liên hồi, gió bạt như bão lốc, lúc sau hai mươi binh lính không ai chịu được phải bỏ ra.

Ác Điểu định bay đi nhưng con trâu buộc với hai tảng đá không thể nào nhấc được.

Phong Liêm phóng cây thương trúng vào cánh nó làm nó rơi xuống, Ác Điểu là giống đại bàng móng vuốt sắc bén to như cánh tay, thân cao ba trượng cánh dài mười mấy trượng, to lớn dị thường hung ác vô độ.

Phong Liêm chạy lại đánh nhau với Ác Điểu, Ác Điểu tung cánh đập vào Phong Liêm nhưng chàng tránh được, lại rút lấy cây thương đâm trả

Hai bên giao quần hồi lâu, Phong Liêm bị nó đập rơi mất cây thương phải nhảy lên cổ nó dùng tay xiết chặt, con Ác Điểu càng giãy càng mạnh , lúc sau đã giật đứt xích nó bay vỗ cánh bay vút lên trời.

Binh lính thấy vậy lo lắm, chạy về bẩm với Lữ Đường là Phong Liêm đã thiệt mạng.

Ác Điểu cõng Phong Liêm bay lên trời nhưng bị chàng xiết chặt, không sao hất ra được, nó bèn lao vào vạch núi định bụng chết chung với Phong Liêm.

Nhưng lúc sắp lao vào vách núi Phong Liêm vội nhảy ra bán được vào cây tùng nên thoát nạn, Ác Điểu húc mạnh vào đã thì gãy cổ chết ngay rơi xuống vực sâu. Phong Liêm bám vách núi trèo lên rồi về diện kiến Lữ Đường.

Lữ Đường thấy chàng quay lại thì vui lắm nhưng vẫn không tin con Ác Điểu đã chết bèn sai người tìm dưới chân vách núi, quả nhiên thấy con Ác Điểu to lớn chết ở đó, binh sĩ cắt lấy bộ móng đốt xác thành tro.

Lữ Đường hay tin thì vui lắm tự dưng hết bệnh, mời Phong Liêm ở lại ý muốn phong làm đại tướng quân nhưng chàng chắp tay nói:

- Lữ Cảnh Công có ý trọng dụng thì ta cảm kích vô cùng nhưng tính ta vốn không theo quy củ thích tiêu diêu tự tại, hơn nữa ngoài kia còn nhiều yêu nghiệt ác thú, khi nào chưa diệt hết ta chưa yên lòng.

Lữ Đường nghe thế không dám giữ lại chỉ ban cho vàng bạc ngựa quý rồi tiễn Phong Liêm tận ra ngoài thành ba dặm, trước khi từ biệt Lữ Cảnh Công lại sai người dệt một lá cờ có ba chữ Sát Yêu Thần tặng cho Phong Liêm.

Phong Liêm đa tạ rồi phóng ngựa đi mất.

Bạn đang đọc An Nam Bách Quỷ Tập sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.