Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thạch Long Quy

Tiểu thuyết gốc · 997 chữ

Sử cũ ghi rằng “ Long sinh cửu tử, bất thành long” tức là rồng sinh được chín đứa con nhưng không con nào thành rồng cả.

Con thứ sáu của rồng tên là Bá Hạ, Bá Hạ mình to như trái núi, đầu rồng thân rùa, sau đuôi hình rắn, sức mạnh lớn nhất trong chín con, có thể cõng cả Tam Sơn Ngũ Nhạc mà không nặng nề gì.

Tuy vậy Bá Hạ tính tình trẻ con thích chơi đùa nên thường gây họa.

Xưa Hạ Vũ thấy nó có sức mạnh bèn thu phục giúp trị thủy, sau này sợ nó đi lung tung nên đặt một tấm bia đá lên mình nó rồi niệm chú cho nó nằm yên trước cửa sông không đi đâu được hết.

Mấy nghìn năm sau Bá Hạ mới gặp long nữ tên là Hỷ nên nảy sinh tình cảm về sau sinh ra hậu duệ gọi là Thạch Long Quy.

Thạch Long Quy tuy to lớn không bằng Bá Hạ nhưng sức mạnh khôn cùng hay được bắt đi trấn thủy như Bá Hạ.

Thời trước Sơn Tinh thấy vùng Gián Khẩu Giang có lũ lụt bèn bắt một con Thạch Long Quy về giữ ở chỗ ấy. Trên mình nó đặt một tấm bia rồi ghi Tản Sơn Trấn Thủy, từ ấy nạn lũ lụt mới bớt đi.

Gần đây bỗng có tia sét đánh xuống làm vỡ bia đá trên mình Thạch Long Quy nên nó bỏ đi mất, thế là chốn này lại bị lụt.

Hạn Bạt đi ngang qua thấy nước lũ cuồn cuộn, người vật trôi nổi, khung cảm ảm đạm vô cùng thì mới hỏi thăm, người trong vùng kể lại chuyện Thạch Long Quy.

Hạn Bạt đọc truyện xưa có biết Thạch Long Quy thích âm nhạc lắm nên ngồi xuống gảy đàn hát chơi xem sao.

Tiếng đàn hát của chàng vang vọng khắp chốn lọt vào tai Thạch Long Quy lúc sau phía xa thấy con gì to lớn rẽ nước bơi lại.

Hạn Bạt vẫn ngồi hát không dám ngừng, Thạch Long Quy tuy không lớn như Bá Hạ nhưng cũng khủng bố lắm.

Thân nó cao năm trượng, mình dài hai mươi trượng, đầu có sừng lớn, đuôi nhọn đầy gai, chân có móng vuốt, màu xám như đá.

Thạch Long Quy cõng một người cùng lên, người ấy thấy Hạn Bạt đương đàn hát thì tức giận quát:

- Kẻ kia là ai, sao dám gọi thần vật của ta lên.

Hạn Bạn ngước nhìn thấy người kia dáng bộ không giống phàm nhân, hắn mặc y phục màu xanh, mắt trong như nước, quanh mình có hàn khí bốc ra, lạnh toát một vùng.

Hạn Bạt đứng dậy chắp tay kính cẩn thưa:

- Không biết tiếng đàn của tôi đã làm cho ngài kinh động, đắc tội đắc tội.

Rồi chàng nói tiếp:

- Con Thạch Long Quy này vốn là Thần vật trấn thủy sông Gián Khẩu, mấy hôm trước không may có tia sét đánh vỡ bia đá phong ấn nó làm nó bỏ đi, nay tôi mới đàn hát gọi nó về, sao ngài lại nhận nó là của mình.

Người kia giận dữ nói:

- Ta là Thủy thần ở đây thì con Thạch Long Quy này không phải của ta thì còn của ai.

Hạn Bạt lại thưa:

- Ngài đã là Thủy thần lẽ ra phải cho nước lên xuống vừa đủ sao lại dâng lũ hại người như thế.

Người kia đuối lý nhưng vẫn quát:

- Ta là Thủy Thần cớ sao dân chúng không thờ cúng, lại đi cúng bái con Thạch Long Quy này còn nói gì đến chuyện phải trái nữa.

Nói rồi ra lệnh cho Thạch Long Quy bơi xuống sông, Hạn Bạt thấy vậy tức lắm bèn gảy mạnh dây đàn kình phong bắn vào người kia. Người kia bị kình phong bắn trúng rách một đường ở vai, máu tuôn ra màu xanh như nước, hắn nhảy xuống đánh nhau với Hạn Bạt.

Thủy thần dẫu sao cũng là thần, Hạn Bạt là người phàm không sao đánh lại được. Thủy Thần dâng nước hóa thành long hình lao tới Hạn Bạt, chàng gảy mấy mươi nhát vào dây đàn nhưng kình phong không đủ mạnh nên thua.

Hạn Bạt ôm đàn chạy lên đền Tản Viên, Thủy thần đuổi theo, lúc sau đã ở trước đền, Thủy Thần đương định dâng nước giết Hạn Bạt thì trong đền một người thân hình vạm vỡ tỏa ánh màu vàng, đầu đội mũ lông chim, thân mặc áo lông hổ, dưới quấn khố thổ cẩm, tay cầm cây kim giản bước ra.

Thủy thần trông thấy sợ hãi quỳ thụp xuống chắp tay tạ lỗi, người kia xưng là Tản Viên Sơn Thần tức là Sơn Tinh rồi nói:

- Ngươi đã sai mà lại không sửa lại còn định hại người, nay không trừng trị không được.

Người kia nghe vậy hóa thành con rồng định nhảy xuống sông trốn đi thì Sơn Tinh biến ra đất đá chặn lại không cho thoát, lúc sau lấy đất đá đã bọc lấy xung quanh con rồng, nó gào rống giãy giụa nhưng không tài nào thoát được.

Sơn Tinh mới biến nó thành con rồng đá để ở trước đền rồi quay sang đứa cho hạn bạt một viên đá nhỏ màu xanh nói:

- Ngươi đặt viên đá này lên người con Thạch Long Quy, ắt nó sẽ đứng yên không đi đâu nữa.

Nói rồi Thần biến mất. Hạn Bạt cầm viên đá xuống núi, thấy Thạch Long Quy vẫn ở đó bèn đặt viên đá lên mình nó. Tức thì Thạch Long Quy quay về đúng chỗ rồi nằm xuống hóa thành tượng đá, viên đá nhỏ trên mình nó cũng hóa thành một cái bia lớn có chữ Tản Sơn Trấn Thủy.

Hôm sau nước tự động rút, từ ấy không có lụt nữa.

Bạn đang đọc An Nam Bách Quỷ Tập sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.