Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

H+

Phiên bản Dịch · 2427 chữ

Mới vừa đi ra phòng ăn, gió biển từ bốn phương tám hướng táp vào mặt Tô Thần Dật, vốn là có chút choáng đầu bị gió biển như vậy thổi, Tô Thần Dật nhất thời cảm giác say, ngay cả tay đang vịn Tô Việt Trạch đều có chút thoát lực.

Nghĩ tới mưu đồ kế hoạch đã lâu, Tô Thần Dật khẽ cắn răng gượng chống đem Tô Việt Trạch đở về chỗ ở. May mắn Tô Việt Trạch cũng không có hoàn toàn say chết, nếu không Tô Thần Dật tối nay thật đúng là không thể cứ như vậy đem Tô Việt Trạch mang trở về.

Vừa mới vào cửa, Tô Thần Dật liền thoát lực cùng Tô Việt Trạch song song ngã xuống đất. Cũng không biết là do bị đẩy hay do quán tính mà Tô Thần Dật vừa vặn ngã trên người Tô Việt Trạch, mà Tô Việt Trạch cũng vinh hạnh trở thành cái đệm thịt người mới tinh.

Nhấc chân đạp cửa, Tô Thần Dật gục ở trên người Tô Việt Trạch thở hổn hển, mùi rượu nồng nặc khuếch tán trong không khí từ từ bao trùm cả phòng khách, chẳng qua là hai người đều uống say, không thể nghe thấy được thôi.

Cảm thấy mình hơi khôi phục một chút khí lực, Tô Thần Dật đung đưa từ trên người Tô Việt Trạch bò dậy. Nhìn Tô Việt trạch té bất tỉnh nhân sự trên mặt đất, Tô Thàn Dật cười quái dị một tiếng, đem Tô Việt Trạch từ trên mặt đất túm lên dìu vào gian phòng ngủ, mình thì lại xoay người đi phòng tắm.

Loạn xạ súc một phen, Tô Thần Dật lau khô thân thể phủ thêm áo tắm, giơ lên một lọ sữa tắm trở lại gian phòng. Lúc này Tô Việt Trạch như cũ nằm bất động, đóng chặt lại hai mắt, có lẽ là do uống nhiều quá, Tô Việt Trạch chân mày khẽ nhíu lại, nút áo cũng bị mở hai nút, dưới vạt áo mở rộng lộ ra một lồng ngực màu mật ong. Lắc lắc cái đầu có chút cháng váng, Tô Thần Dật âm thầm nuốt ngụm nước miếng, nhẹ nhàng đi bộ đến bên giường.

May là lúc rót rượu cho Tô Việt Trạch, mình thừa dịp hắn không chú ý đổ qua mấy chén, nếu không hắn lúc này đoán chừng sớm té ở trong phòng tắm ngủ được bất tỉnh nhân sự. Nghĩ tới đây Tô Thần Dật không khỏi cười thật to dưới đáy lòng, nếu không phải mình thông minh nhanh trí, thì hôm nay này hoa cúc cũng khỏi phải nghĩ đến hái, hai người đều bị quật ngã ở nơi này.

Bò lên giường, Tô Thần Dật đầu tiên là vỗ vỗ gương mặt Tô Việt trạch vừa hô hai tiếng, thấy Tô Việt Trạch như cũ không có phản ứng, Tô Thần Dật lúc này mới lớn mật cởi hết các nút áo còn lại. Nhìn lồng ngực phập phồng trước mắt, Tô Thần Dật đầu tiên là duỗi ra ngón tay chọc chọc, cảm nhận được da da thịt cứng rắn, Tô Thần Dật không khỏi có chút hâm mộ. Nhớ ngày đó hắn còn không có Trọng sinh, mình kia cơ ngực cũng là đủ để lấy ra làm cho người ta hâm mộ, mà thân thể này thì có làm sao cũng không luyện ra bao nhiêu cơ ngực.

Tức giận ở trên lồng ngực Tô Việt Trạch cắn một cái, Tô Thần Dật lúc này mới ngẩng đầu hôn Tô Việt Trạch. Nhắm mắt lại, Tô Thần Dật bắt đầu dựa theo phương thức lúc trước Tô Việt Trạch hôn hắn ở trên môi miêu tả, đầu lưỡi chậm rãi dò vào khoang miệng rồi sau đó cạy mở hàm răng cùng đầu lưỡi Tô Việt Trạch múa.

Có lẽ là rượu cồn tác dụng, Tô Thần Dật chỉ cảm thấy cùng Tô Việt Trạch hôn liền cảm giác mình hơi thở có chút không yên. Ngẩng đầu, liền thấy Tô Việt trạch không biết từ lúc đã có dấu hiệu mở ra hai mắt, Tô Thần Dật ngoắc ngoắc khóe miệng cúi đầu hôn lên gáy Tô Việt Trạch. Dưới ánh đèn, vốn nên là lâm vào ngủ say Tô Việt Trạch thế nhưng chậm rãi mở mắt ra, đáy mắt một mảnh thanh minh, không có bất kỳ men say. Cảm thụ được xúc cảm nơi cần cổ, Tô Việt Trạch đè nén dục vọng nơi đáy lòng, hưởng thụ nheo mắt.

Từ khi Tô Thần Dật có ý mời rượu, hắn liền có chút ít hoài nghi, nhất là trong lúc vô tình thấy Tô Thần Dật len lén đổ rượu chén ra, Tô Việt Trạch lại càng hoài nghi động cơ của Tô Thần Dật. Vốn biết tửu lượng của mình cũng không kém, mà hắn cũng muốn biết Tô Thần Dật định chơi cái gì. Song để cho hắn không nghĩ tới chính là Tô Thần Dật đưa hắn trở lại, rồi lại tự mình đi vào phòng tắm. Vốn là muốn đứng lên xem một chút đến tột cùng là làm cái gì, kết quả phòng tắm khoing ngừng chảy ra tiếng nước, cho nên hắn mới phải tiếp tục giả vờ say, nhưng là kết quả ngoài dự tính của hắn, đây là hắn lần đầu tiên thấy Tô Thần Dật chủ động như thế, mặc dù Tô Thần Dật động cơ không tinh khiết, bất quá những thứ này cũng không trọng yếu.

Ở bên gáy Tô Việt Trạch làm ra hai ấn ký đỏ lòm, Tô Thần Dật vừa căn cứ đoạn video trong SD mà lần đó xem qua cùng với kinh nghiệm đã học hỏi trước đó dọc theo lồng ngực một đường hôn xuống. Những cái hôn chi chít vẫn làm cho Tô Việt Trạch cảm giác mình cơ hồ sẽ phải hòa tan ở trong cái hôn của Tô Thần Dật, đáy lòng có một cổ dục vọng đang gọi rầm rĩ, ngay cả bụng dưới cũng bị từng đợt sóng nhiệt lưu đánh sâu vào. Muốn tung mình đem Tô Thần Dật đặt ở phía dưới, muốn làm gì thì làm, nhưng là lý trí nói cho hắn biết bây giờ còn không phải lúc, cho nên Tô Việt Trạch phải vừa áp chế mình, vừa hưởng thụ trêu trọc từ Tô Thần Dật.

Nghe Tô Việt Trạch ồ ồ hô hấp, Tô Thâng Dật không khỏi gợi lên khóe miệng, đã biết làm sao để lấy lòng Tô Việt Trạch, nếu như Tô Việt Trạch không có bất kỳ phản ứng, hắn chỉ sợ cũng không cách nào tiếp tục nữa. Ngẩng đầu nhìn Tô Việt trạch như cũ nhắm hai mắt, Tô Thần Dật nghiêng thân đem bình sữa tắm lấy từ trong phòng tắm từ trước, sau đó ngồi dậy bắt đầu linh hoạt cởi dây lưng Tô Việt Trạch.

Nhìn Tô Thần Dật đứng quay lưng về phía mình cúi đầu, Tô Việt Trạch suýt nữa không có thể khống chế được nổi mình. Lặng yên điều chỉnh hô hấp, Tô Việt Trạch chuyển động con ngươi nhìn về phía khác. Nhìn ba chữ to đùng trên bình sữa tắm đang đoan đoan chánh chánh đứng ở bên trái thắt lưng mình, suýt nữa sáng ngời mù mắt chó 24K hợp kim ti-tan của Tô Việt Trạch. Nếu như nói mới vừa rồi hắn chỉ là hoài nghi động cơ Tô Thần Dật, như vậy hiện tại hắn hoàn toàn có thể xác định Tô Thần Dật đến tột cùng muốn làm những thứ gì. Du côn cắc ké, nhìn một lát làm sao thu thập ngươi!

Giải khai nút áo kéo xuống khóa kéo, nhìn quần tam giác màu đen bao quanh vận sức chờ phát động cái, Tô Thần Dật không khỏi nuốt ngụm nước miếng, may là tối nay hắn đem Tô Việt Trạch quá chén rồi, nếu như ngày nào đó mình bị Tô Việt Trạch bắt lại...... Tô Thần Dật có loại cảm giác mình có ngày tàn hoa.

Phí sức kéo xuống quần Tô Việt Trạch, đầu ngón tay Tô Thần Dật dừng ngang hông Tô Việt Trạch không có tái tiến một bước. Cỡi hay là không cỡi, đây là một vấn đề sâu xa đáng giá suy nghĩ. Cỡi sao, thấy đồ vật kia mình áp lực rất lớn, không cỡi sao, mình chờ phát tiết cái kia đồ vật áp lực lớn. Cmn, rốt cuộc là nên cởi hay không a! Giơ tay lên chọc chọc Tô Việt Trạch, đầu ngón tay vừa hạ xuống cái đồ vật kia liền trướng thêm hai phần làm cho Tô Thần Dật chợt thu tay lại. Rũ mắt xuống, Tô Thần Dật lặng yên ngó chừng cái quần lót đen tam giác của Tô Việt Trạch. Quần lót quân, xin cho phép tiểu sinh ở phía sau ngươi phá động.

Quần lót đen tam giác: ha hả.

Không đợi Tô Thần Dật quấn quýt ra kết quả, Tô Thần Dật liền cảm giác một trận thiên toàn địa chuyển, ngay sau đó vốn nên ngủ say Tô Việt Trạch lấn thân đè ở trên người của mình. Đem hai tay Tô Thần Dật giơ lên cao đặt ở đỉnh đầu, Tô Việt Trạch cúi đầu kề sát vào bên tai Tô Thần Dật, "Tiểu Dật tại sao không tiếp tục đi?"

Bên tai một cổ nhiệt khí không khỏi làm Tô Thần Dật run rẩy, giật giật tay, Tô Thần Dật cười xấu hổ, "Ca, anh đã tỉnh."

"Đúng vậy a." đem vành tai Tô Thần Dật ngậm tại trong miệng, Tô Việt Trạch rù rì nói, "Nếu không tỉnh đoán chừng phía sau khó giữ được."

"Phải không?" Tô Thần Dật cười khan hai tiếng, "Em chỉ là xem anh mặc y phục ngủ không thoải mái, muốn giúp anh cởi ra mà thôi, anh đừng hiểu lầm."

Đầu lưỡi ở vành tai Tô Thần Dật quét một vòng, cho đến khi nghe thấy tiếng thở của Tô Thần Dật, Tô Việt Trạch lúc này mới nâng người lên chỉ vào dấu đỏ trước ngực mình, "Cỡi quần áo cần đánh lên ký hiệu sao?"

"Cái kia, em là xem anh vóc người quá tốt, nhất thời nhịn không được, ha hả......" Tiết tháo Quân, xin cho phép tiểu sinh lại vì ngươi đốt một cây nến.

"Thì ra là như vậy, " Tô Việt Trạch cúi đầu hôn lên bên gáy Tô Thần Dật, "Không ngờ em lại vô lễ tới vậy."

"Ngô......" Tô Thần Dật ngẩng đầu lên, trong hai mắt dần dần hiện lên một tầng sương mù, "Ca, em sai lầm rồi."

"Không, em làm được rất tốt." Bàn tay ấm áp dò vào bên trong áo tắm của Tô Thần Dật, giải khai áo tắm Tô Thần Dật, Tô Việt Trạch dọc theo bên gáy dưới, hôn lên điểm đỏ trước ngực Tô Thần Dật. Xúc cảm tê dại từ trước ngực không ngừng khuếch tán đến toàn thân, Tô Thần Dật khó nhịn chấn động thân thể, "Ca......"

"Ngoan, em chỉ cần nằm là tốt rồi."

Nằm than bùn a! Tiểu gia có thể báo cảnh sát để bảo vệ hoa cúc non hay không a! Muốn đẩy Tô Việt Trạch ra, lại bị Tô Việt Trạch trói buộc áp chế không tránh thoát được, một cổ sóng nhiệt nảy lên. Tô Thần Dật thở hổn hển cả giận nói:

"Anh đã đáp ứng không đánh chú ý đến hoa cúc non của em!"

Ngẩng đầu, Tô Việt Trạch khẽ cười cười, đầu ngón tay khảy lên bình sữa tắm, cầm tiến tới trước mặt Tô Thần Dật, "Nếu như không phải là em động cơ không tinh khiết, anh sẽ nuốt lời sao?"

Trừng sữa tắm quân trước mắt, Tô Thần Dật yên lặng giương mắt nhìn về phía Tô Việt Trạch, "Tiểu gia thích ôm sữa tắm ngủ, không được sao?"

"Được rồi. " Tô Việt trạch nhún vai để bình sữa tắm xuống hôn lên trán Tô Thần Dật, "Nhưng là anh thích em ôm anh ngủ hơn."

"!!!" Hai tay hai chân đồng thời bị áp chế không thể động đậy, Tô Thần Dật trong nháy mắt tuyệt vọng, lấy cái gì tới cứu vớt ngươi, hoa cúc Quân của ta.

Song Tô Việt Trạch không có cho Tô Thần Dật quá nhiều thời gian tỉnh ngộ, chi chít hôn đem Tô thần Dật bao phủ ở trong thế giới khoái cảm. Bàn tay ấm áp dần dần trượt, cuối cùng kéo tam giác quân của Tô Thần Dật đặt tay lên cái thứ đã ngẩng cao đầu. Xúc cảm ấm áp không khỏi làm cho Tô Thần Dật lên tiếng than thở, theo động tác của Tô Việt Trạch, Tô Thần Dật dần dần đắm chìm trong dục vọng.

Hoa cúc Quân: lấy cái gì tới cứu vớt ngươi, chủ nhân của ta? @Tô Thần Dật

Nghe Tô thần Dật phát ra thanh âm nhỏ vụn, Tô Việt trạch không khỏi hô hấp ồ ồ. Cảm thụ biến hóa của thứ nằm trong lòng bàn tay, Tô Việt Trạch dần dần thả tay đang áp chế Tô Thần Dật nặn ra sữa tắm để một bên, nhìn hai mắt híp lại thở dốc Tô Thần Dật, Tô Việt Trạch ngoắc ngoắc khóe miệng đem ngón tay mang theo sữa tắm dò vào phía sau Tô Thần Dậ. Bị dị vật xâm lấn, cảm giác đau nhói đem Tô Thần Dật từ trong dục vọng lôi đi ra ngoài, trừng mắt Tô Việt trạch nằm đè lên người mình, Tô Thần Dật cắn răng nói:

"Tô Việt Trạch, ngươi dám đánh chủ ý đến hoa cúc non của tiểu gia..... A......"

Tăng nhanh tốc độ tay, Tô Việt Trạch cúi đầu hôn lên gáy Tô Thần Dật, "Ngoan, anh sẽ không làm đau em."

"Ừ...... Ngươi...... Ngươi khốn kiếp!"

"Anh khốn kiếp." Tô Việt Trạch vừa tăng thêm một ngón tay tinh tế khai thác, một cái tay khác cũng không có dừng lại, cố gắng trấn an Tô Thần Dật có chút xao động. Cho đến khi cảm nhận được cái chỗ kia có thể dung nạp mình, Tô Việt Trạch lúc này mới rút tay ra nhanh chóng cởi xuống quần của mình, vặn mình chậm rãi đẩy vào phía sau Tô Thần Dật.....

Bạn đang đọc Ăn Hại Sống Lại của Trần Thế Chi Thương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.