Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Tây Thành.

Tiểu thuyết gốc · 1424 chữ

Ta nói mà, mới sáng sớm bị quỷ gõ cửa chắc chắn là chuyện xui xẻo tám đời.

Nhìn đi, lời người xưa nói không kề sai.

- Yến Trần, ngươi rốt cuộc từ núi nào xuống vậy.

Xui xẻo đến mức muốn đánh người, mặt đẹp cũng không cứu vớt được chút may mắn nào từ hắn.

Cả một đoạn đường từ Đông thành qua Tây thành đi có chút gian nan.

Đoạn đường đi xe mất ba ngày mà bây giờ bị kéo dài tới một tuần vẫn chưa tới.

Nhẹ thì là kẹt xe, nặng thì sẽ có người chết.

Hiện tại bọn họ vừa từ sở cảnh sát đi ra.

Chưa bao giờ Vong Y lại nghĩ cuộc đời cô lại đặc sắc một cách quỷ dị như vậy, đi một bước cũng dẫm phải shit thì ngươi thấy có đen không.

Đừng hỏi cô xui xẻo viết thế nào.

- Ta là An Ca nhặt về.

Yến Trần vẫn không chút biểu cảm trả lời Vong Y.

- Một sinh hồn được một tử hồn nuôi dưỡng.

Một lớp da đẹp lại bị An Ca biến thành cái dạng gì thế này.

Tai Tinh.

Âm Sai không hẳn là người chết, chỉ cần hắn đạt yêu cầu thì việc đảm nhận chức vụ dẫn hồn đều có thể.

Điều kiện cơ thể phải là thuần âm và có mắt âm dương, không cần biết nam hay nữ, già hay trẻ, ngươi đủ bản lĩnh chịu được áp lực, giỏi đánh nhau.

Xin chúc mừng ngươi là người được chọn làm Âm Sai.

Khi đã ký kết khế ước với Minh Điện ngươi chỉ cần tuân theo một chút quy tắc thì gần như ngươi làm gì Minh Điện cũng không quản.

- Vô Thiền cho ngươi thứ tốt gì, sao lại sa cơ đến mức ký Minh ước với Minh Điện chứ.

- Báo ân.

Vẫn là một người hỏi một người trả lời. Thường là Vong Y hỏi Yến Trần trả lời.

Ngay từ đầu Vong Y đã biết tên này sẽ không chủ động nói chuyện với cô, trừ khi cô hỏi hắn mới trả lời. Nhưng kiểu trả lời này có chút đau răng.

Mang tính cà khịa cao thì đúng hơn.

- Từ bao giờ tên đần kia lại làm việc tốt đến mức có người báo ân vậy? Sắp tận thế rồi.

Khụ. Khụ.

- Ngươi ho cái gì, trời cũng không lạnh.

Cô quay người nói với Yến Trần đi phía sau.

- Người ta báo ân là An Ca.

- Ồ, cũng không khác gì nhau.

Cùng một nơi cùng một loại người, An Ca hay Vô Thiền đều giống nhau.

Một lũ chỉ giỏi lừa người, bọn quỷ sai chết

tiệt của Minh Điện.

- Cô có thành kiến với bọn họ.

Những câu cô nói từ lúc hắn gặp cô tới giờ đều mang một chút thù địch với người của Minh Điện. Nhưng rõ ràng cô cũng làm vệc cho Minh giới, mắng bọn họ cũng là mắng bản thân cô vào.

Cô không cảm thấy đau răng à.

- Ta và bọn họ không giống nhau, ta là người. Bọn họ là quỷ.

Cô mắng quỷ, không phải mắng người. Hợp lý.

- Nhưng cô vẫn làm việc cùng bọn họ.

- Bọn họ trả tiền.

Yến Trần câm lặng.

Là người cần phải sống, cô là người vậy nên cô vẫn cần ăn cơm, muốn ăn cơm cần tiền.

Theo cô suốt dọc đường, mức chi tiên của cô phải gọi là muốn lên trời, ăn uống ngủ nghỉ đều chọn thứ đắt nhất. Đôi khi hắn còn lầm rằng cô đang đi nghỉ dưỡng chứ không phải là đi làm việc.

Người với người, đúng là có khác biệt.

- Người mới, bọn họ trả cho ngươi bao nhiêu?

Vong Y hơi tò mò hỏi một câu.

- Tiền đều là An Ca giữ.

Vong Y có chút thương cảm nhìn thiếu niên, tay cô đưa lên vỗ vai Yến Trần có chút tiếc hận.

Tên này đúng là cực phẩm trong cực phẩm.

Thành thật đến mức đáng thương.

- Từ giờ ta sẽ không làm khó ngươi.

Vong Y chốt lại một câu như thế rồi quay người đi thẳng.

Yến Trần có chút mơ màng không biết cô nói thế là có ý gì.

- Vậy trước đó là cô muốn làm khó tôi sao?

Yến Trần có chút tự nói với mình, nhìn bóng hình sắp khuất ở phía xa.

Chặng đường gian nan của hai con người cũng kết thúc ở ngày thứ mười lăm.

Đến nơi Vong Y chỉ dám cảm thán một câu.

- Cuối cùng cũng tới nơi.

Quá là gian nan rồi.

- Tiểu Y, cô tới rồi.

- Ta không tới thì các ngươi lại muốn lên trời.

Cô không khách sao đáp lại thanh niên đối diện.

Vừa qua địa phận thành đông thì thứ cô cảm nhận đầu tiên chính là âm khi ngút trời, mặt Vong Y có chút thốn.

Ai nhả ra âm khí nặng như vậy, tên đần nào lại gây chuyện rồi có phải không?

- Vô Thiền à, chúng ta cần tâm sự một chút vẫn hơn.

Yến Trần nãy giờ đứng phía sau cô không hề lên tiếng, khi thấy cô nói câu này mới ngẩng đầu lên nhìn cô một cái rồi lại cúi xuống không hề gây tiếng động gì cách xa cô một đoạn.

- Tiêu Y cứ nói, ta vẫn đứng đây mà.

- Ấy động khẩu thôi, á, bình tĩnh, từ từ, nghe ta giải thích.

- Đã bảo không đậu thủ mà, Vong Y đừng đánh. Sẽ chết người.

- Ngươi không phải người.

Một loạt câu nói từ một người, Vô Thiền vừa tránh, vừa né từng đợt kếm gỗ Vong Y đánh tới.

- Ta đánh chết ngươi, thế này mà bảo là chuyện nhỏ này.

- Ta cho ngươi nói này.

Tình hình thanhthành tây còn phức tạp hơn cô nghĩ nhiều, lũ quỷ chết tiệt này dám lừa cô tới đây.

Thù lao tháng trước còn chưa trả, tiền tăng ca hắn hứa cũng chưa đưa.

Mẹ nó, không đánh hắn thì đánh ai.

- Thù lao ngươi nợ còn chưa trả, đồ ngươi lấy còn chưa trả tiền. Giờ còn bảo ta đi xử lý cái chuyện rách nát này, ai cho ngươi tự tin đó hả.

Sau khi đánh xong một vòng, nộ khí trong người cô cũng có chút giảm đi, nhưng mắt lạnh vẫn nhìn chằm chằm người đối diện.

Vô Thiền có chút mất tự nhiên.

- Ta đâu có quỵt nợ.

Hắn bảo không trả cô bao giờ, sao trong mắt cô chỉ có tiền thôi vậy.

Một tháng không gặp cô, vừa gặp cô đã ra tay đánh người.

Vô Thiền đau đến tê cả người, hắn rút điện thoại của mình ra ấn một lúc.

Tích. Tích.

Bên này điện thoại của cô báo có tin nhắn, Vong Y rút ra xem, đôi lông mày nhíu chặt lúc này mới giãn ra.

Thông báo nhận tiền, cô đếm số không, mặt lại đơ lên nhìn Vô Thiền.

- Xong việc, ta sẽ chuyển đủ.

- Ta không tin ngươi.

- Tiểu Y, nói đến tiền bạc dễ mất lòng.

- Ta với ngươi vốn không thân.

Đối với vấn đề thù lao, tiền công làm việc, tình cảm cũng không xử lý được. Cô vẫn còn đủ lý trí với vấn đề này.

Dù cho tên đần này quen biết cô đã lâu cũng không được, động đến tiền thà rằng không quen.

- Xử lý xong, ta trả cô gấp đôi.

Vô đại gia quả quyết đề nghị.

- Thành giao.

Vô Thiền mặt như tên hề, nhẫn nhịn mất máu mà cất điện thoại đi, cô vốn dĩ chỉ chờ có câu này của hắn thôi đúng không.

Hắn nhảy hố có chút nhanh.

Tiền, tất cả đều là tiền đấy. Tài khoản của hắn cũng sắp âm vì cô rồi. Không muốn gặp người một chút nào.

- Đi, đi xem có chuyện gì. Ta cũng muốn xem là đứa nào muốn làm loạn.

Biết được ai cô sẽ cho hắn một bằng khen danh dự. Làm tốt lắm.

Vong Y có chút hưng phấn đi phía trước, bỏ mặc hai người kia ở phía sau.

- Cô ấy đổi mặt cũng nhanh thật.

Yến Trần đi qua Vô Thiền để lại một câu.

- Có tiền, đến quỷ cô cũng sẽ cười với hắn một cái.

Không có tiền, cô sẽ đánh chết cả quỷ, đừng nghi ngờ, cô có năng lực đó đấy.

Bạn đang đọc Âm Sai của Hoàng Tuyền. sáng tác bởi Yan.
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yan.
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.