Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thống Nhất

Tiểu thuyết gốc · 2270 chữ

Công cuộc cải tổ tiếp tục được chuyển sang hệ thống quan lại cả nước khi các chức quan liên quan đến chiến tranh bị cắt giảm đi rất nhiều. Nhất là những người ở Binh Bộ, đặc biệt là lực lượng ở Quân Giới Ty. Bây giờ đã không còn phải chế tạo cũng như dự trữ một lượng lớn lương thảo quân giới nữa cho nên họ bị cắt giảm nhiều nhất.

Ngược lại thì người của Hộ Bộ cũng như Công Bộ nhiều hơn nhiều do phải quản lý thêm khu vực nước Thịnh nữa. Ngoài việc thành Thịnh Kinh đổi thành Chân Vũ Thành thì những khu vực khác cũng cần được đổi tên rồi đưa vào bản đồ nước Lương. Lần lượt khu vực miền bắc nước Thịnh được chia thành 2 phủ mới rồi đến khu vực trung tâm được chia thành 3 phủ. Cộng với Đông Bắc Phủ có tên chính thức mới là Nguyệt Lượng Phủ do nơi đây là nơi Lương Minh Nguyệt tự mình đánh chiếm về.

Có phủ huyện mới cũng có nghĩa là cần có các quan lại địa phương mới. Trạng nguyên cùng với những người đỗ cao nhất năm nay đều được đưa về phía bắc nhận chức. Mục tiêu chính là đưa khu vực nước Thịnh cũ nhanh chóng bắt kịp với các khu vực khác của nước Lương để toàn bộ người dân có thể có cùng một mức sống tối thiểu. Lương Triều Dương kiên quyết giữ vững việc nước Lương sẽ không để người dân bị đói dù cho mùa màng có gặp lúc khó khăn. Vùng phía bắc phải được đản bảo không xảy ra tình trạng ruộng đất của người dân bị chiếm dụng.

Ngoài ra Lương Triều Dương cũng gửi một đội quân đến đây để tiêu diệt các tàn dư khác của nước Thịnh đang lẩn trốn và muốn gây rối để phá hoại tình trạng thống nhất của nước Lương mới. Lực lượng của Hộ Long Sơn Trang được lệnh phối hợp với quân đội để đản bảo không để sót bất cứ mục tiêu nào. Nhất là những người có liên quan đến hoàng gia nước Thịnh đang lẩn trốn.

Cùng với việc truy quét ở phía bắc thì thuỷ quân nước Lương cũng được lệnh thì kiếm thông tin về tàn dư của nước Giang. Họ sau vài năm chắc chắn đã có phát triển hơn chứ không chỉ có một nhúm người như ban đầu. Nếu họ an phận thì Lương Triều Dương có thể để cho họ một con đường sống. Nếu họ có hiện tượng chống đối thì thuỷ quân nước Lương sẽ được điều đến để tiêu diệt bọn họ.

Nguồn tin có thể kiếm được phần lớn đều do thương nhân của Hải Quốc và Đông Quốc cung cấp khi mà không ai rõ hơn họ những hòn đảo có người dọc đường từ nước họ đến nước Lương. Nếu muốn tìm một nơi đông người chỉ cần trong vài tháng là có thể rà soát được tất cả. Thế nên chẳng mất bao nhiêu thời gian thì nước Lương đã tìm ra cụm mấy hòn đảo mà tàn dư của nước Giang đang chiếm giữ. Được cái là sau khi thăm dò họ vẫn chưa có khả năng gây ra nguy hại gì với nước Lương cho nên thuỷ quân nước Lương chỉ chủ động theo dõi từ xa chứ không tấn công vào.

Đây cũng là lần mà thuỷ quân nước Lương tiến ra ngoài khơi xa nhất từ trước đến giờ. Kinh nghiệm lần này giúp cho họ tự tin hơn khi chinh phục mặt biển ngoài xa kia. Cũng nhờ như vậy mà một số hòn đảo hoang được nước Lương phát hiện rồi cử người đến xây dựng, định cư. Sở dĩ phải làm như vậy là để cho tuyển đường buôn bán từ nước Lương ra bên ngoài cần phải được bảo vệ. Những tàu buôn của nước Lương khi gặp nạn cũng có thể tìm đến những nơi này để tìm kiếm sự giúp đỡ. Thuỷ quân nước Lương cũng nắm quyền kiểm soát nhiều vùng biển hơn.

Tài nguyên trên biển nhiều chẳng kém gì đất liền cho nên tranh thủ chiếm được càng nhiều thì càng tốt. Bản đồ đường biển cũng được người của Công Bộ nhanh chóng hoàn thiện cùng với công việc khai phá. Một căn cứ ngoài đảo của hải quân nước Lương cũng được xây dựng và từ đây thì nước Lương chính thức vươn mình ra biển. Nói thật cho đến hiện tại Lương Triều Dương vẫn chưa từng nhận thức được sự quan trọng của việc kiểm soát các vùng biển cho đến khi tự mình đến khu vực Thiên Đông Cảng quan sát tình hình.

Việc buôn bán ở đây nhộn nhịp chẳng khác gì thành Lương Kinh. Chưa kể đến việc dù là khu vực ngoài xa mà dân cư sinh sống đông đúc, của cải vật chất cũng như cuộc sống của người dân chẳng kém thành trì lớn nào trong nội địa. Tiền thuế thu về hàng năm thậm chí còn nhiều hơn cả thành Ngọc Mễ, nơi là đầu mối buôn bán lương thực của cả nước. Không chỉ như vậy mà nguồn thuỷ sản dồi dào từ biển có thể nuôi sống không biết bao nhiêu con người và tạo việc làm cho họ. Biển cũng là một phần của nước Lương. Lương Triều Dương đã nhận ra như vậy.

Sau khi Lương Triều Dương chỉ đạo việc củng cố lãnh hải của nước Lương thì không chỉ tình hình kinh tế mà cả ngoại giao của nước Lương cũng lên một tầm mới. Nhờ có việc bảo vệ an toàn cho tuyến đường buôn bán không chỉ từ Hải Quốc và Đông Quốc mà còn cả từ các quốc gia phía bắc như Đại Quốc và Sa Quốc nữa đến nước Lương được đản bảo. Tiếng nói của nước Lương khi đàn phán trong các công việc vì thế mà cũng có sức nặng hơn. Lương Triều Dương còn tự mình đến gặp tàn dư của nước Giang, đặc biệt là còn gặp được trực tiếp vua Thuần Chính.

Cuộc thương thảo diễn ra một cách hoà bình. Mấy trăm người của nước Giang đã chịu quy thuận nước Lương, vua Thuần Chính được ban cho một tước hầu và được giao nhiệm vụ bảo vệ các hòn đảo mà nước Lương đang kiểm soát. Đây là hành động thiện chí nhất mà nước Lương có thể cho những người cuối cùng vẫn đang mang tư tưởng phục hưng nước Giang. Vua Thuần Chính cũng hiểu được là người đến là Lương Triều Dương thì họ mới có thể sống, còn nếu người đến mà là Diệp Tinh Hà thì giờ này mấy trăm người bọn họ đã chẳng còn ai sống được nữa rồi.

Mà mấy trăm người bọn họ có cho thêm mấy chục năm nữa thì cũng chẳng thể làm nên trò trống gì khi mà các hòn đảo này không như đất liền, tài nguyên không có gì có thể tận dụng được. Trước đó là họ phải đi cướp để có thể sống qua ngày. Bây giờ có tiếp tế từ trong đất liền ra thì họ mới có thể sống thoải mái một chút. Muốn gây dựng một đội quân để sau này phục quốc là chuyện không thể.

Nguy cơ cuối cùng dẫn đến sự bất ổn của nước Lương cuối cùng cũng bị dập tắt. Sự thống nhất của nước Lương cũng từ đây mà hoàn toàn được xác lập. Toàn bộ đất nước hiện tại đều đã chung một ngôn ngữ, chung một chữ viết, chung một luật pháp. Tất cả người dân đều có quyền đi học, không phân biệt nam nữ. Việc này chính là từ đề xuất của Minh Hiểu Hoàng Hậu tức Lý Thanh Hoa. Lý Thanh Hoa nhận thấy việc nữ nhân đi học cũng có thể đóng góp được cho quốc gia chẳng kém gì nam nhân cả. Tất nhiên là việc thi cử đỗ đạt tuyệt đại đa số vẫn là nam nhân. Còn nữ quan cả nước có lắm cũng chỉ có 1 2 người.

Đây có thể coi là một sự tiến bộ của nước Lương so với các nước lân cận khi mà nữ nhân ở các nước khác chỉ có nhà quan lại mới được học chữ. Còn lại đều không được học hành gì. Tính ra thì hệ thống giáo dục của nước Lương hiện tại có thể nói là khá ưu việt, và đây cũng là công sức của Lý Thanh Hoa. Chính vì thế mà không như mẹ chồng của mình bị cả thiên hạ khiếp sợ thì Lý Thanh Hoa lại là hoàng hậu được nhân dân cả nước ca tụng và trọng vọng. Việc này thì Diệp Tinh Hà chẳng thèm để ý bởi vì hiện tại cũng không có gì cần Diệp Tinh Hà ra mặt nữa. Diệp Tinh Hà có thể yên ổn mà ở lại trông coi Thái Bình Lăng.

Mùa hè năm Thuận Thiên thứ 2, tức là 1 năm sau ngày thống nhất. Kỳ thi Quan Lộc đầu tiên của nước Lương thống nhất được tổ chức với sự tham gia của sỹ tử cả nước. Lần đầu tiên các thanh niên nam nữ từ mọi vùng của đất nước tham gia kỳ thi mới được Lý Thanh Hoa cải tổ. Số lượng thí sinh đã tăng lên khá nhiều so với khi trước cho nên mặt bằng kỳ thi cũng cao hơn. Đề thi cũng khó hơn để chỉ những nhân tài xuất sắc nhất thì mới có thể làm quan. Như vậy thì dần dần năng lực của quan lại nước Lương sẽ càng ngày càng được nâng cao hơn.

Hiện tại khu vực cửa ải là khu vực duy nhất được coi là khu vực biên giới của nước Lương. Đây là khu vực quân sự cho nên không có người dân sinh sống. Cũng tức là hiện tại nước Lương không có dân sống ở biên giới. Không có bất cứ người dân nào bị đe doạ bởi nguy cơ chiến tranh cả. Cũng vì vậy mà cuộc sống của người dân nước Lương sau 1 năm thống nhất đã thay đổi rất nhiều. Cơm ăn, áo mặc đã không còn là mối lo của người dân nữa. Tất nhiên cũng có những trường hợp khá nghèo nhưng ít nhất thì họ cũng không đến mức cùng cực.

Tiền thuế ở mức 2 phần của nước Lương cũng được coi là tiền thuế ít nhất trong khu vực. Nhờ có thế mà các hoạt động buôn bán, sản xuất đều được đẩy mạnh. Kinh tế toàn quốc càng ngày càng trở nên phát triển hơn. Quốc khố năm nay đã vượt hơn hẳn so với thời kỳ còn chiến tranh. Cũng vì thế mà thu nhập của hoàng gia nước Lương lại tăng lên thêm mấy phần nữa. Của cải của hoàng gia được cất giữ bên trong Hộ Long Sơn Trang một cách bí mật. Đây là để tích luỹ cho các thế hệ sau có cái mà dùng đến khi cần thiết. Không phải lúc nào cũng được hưởng thái bình.

Năm đầu tiên làm vua của Lương Triều Dương là một năm đại thắng trên tất cả các mặt trận của nước Lương. Người Hạ sau 1 năm thống nhất về một nhà cũng đã từ bỏ được những xung đột suốt mấy trăm năm mà đồng sức đồng lòng với nhau. Thật ra với dân chúng thì họ vẫn luôn là người cùng một nhà. Chỉ có những tầng lớp lãnh đạo mới vì lợi ích riêng mà chia rẽ một dân tộc đoàn kết thành 3 nước suốt mấy trăm năm. Lương Triều Dương nhất quyết không để việc này tái hiện cho nên đã ra chiếu chỉ về việc không phong đất, phong vương cho con cái sau này.

Tất cả các hoàng tử không lên ngôi sau này đều phải về quê nhà của hoàng gia ở Tây Thành Phủ sinh sống. Họ cũng không được phép có quân đội riêng hay hộ vệ riêng mà tất cả đều được bảo vệ bởi quân sỹ của Tây Thành Phủ. Lực lượng này cũng không được chỉ huy bởi Tri Phủ mà được chỉ huy trực tiếp từ Binh Bộ. Việc này là để giảm tối đa khả năng có thể sung đột giữa các thành viên hoàng gia với chi chính. Ngoài ra kể từ đời của Lương Triều Dương cứ mỗi năm hoàng đế phải đích thân về quê để tham dự lễ giỗ tổ. Việc này là để cho hai chi hoàng gia có thể thân thiết với nhau hơn cũng như để cho các đời hoàng đế nhớ đến công lao của tổ tiên mình.

Thời gian này Lý Thanh Hoa cũng sinh hạ trưởng tôn của hoàng gia đời này. Tên của hoàng tử được Diệp Tinh Hà tự mình đặt là Lương Thiên Nhất. Cái tên này là để kỷ niệm khi hoàng tử sinh ra thì nước Lương đã thống nhất được người Hạ, Lý Thanh Hoa cũng cực kỳ hài lòng với cái tên này. Đây cũng là lần mà Lý Thanh Hoa lại có thêm một cái nhìn khác về mẹ chống vốn rất đáng sợ của mình.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.